Suất Trá Phong Vân

Chương 360: Chương 360: Nhân danh nhiệm vụ Ma Chú Sư dũng mãnh nhất (thượng)




- Tiếc rằng sức bắn vẫn quá nhỏ.

Càn Kình cười lật trang thứ hai, ngón tay giở trang sách khựng giữa không trung, con ngươi co lại nhỏ cỡ kim châm.

Trang thứ ba giới thiệu làm sao thay đổi sức bắn, đây là kiểu liên tiếp rèn đúc cực kỳ phức tạp, thông qua mấy chục cơ quan nhỏ đẩy lực bắn lên mạnh hơn nhiều.

Càn Kình càng giở trang sức thì biểu tình càng nghiêm túc. Trong bút ký ghi chép không phải một thợ rèn, từ giữa trang sách, những mảnh đạn ám khí không đơn thuần là máy móc mà dần có minh văn ma pháp trận khác nhau. Trong đó thậm chí có vài ám tiễn cỡ nhỏ lấy ma hạch, ma tinh làm động lực. Uy lực của mấy thứ này có sức xuyên thấu mạnh hơn xa cường cung ngạnh nỗ.

Một ám tiễn nho nhỏ điêu khắc đầy phù văn ma pháp trận giống y nhau, hình thành vũ khí ma pháp cao đẳng có sức sát thương mạnh, chẳng qua so với vũ khí ma pháp lưu truyền trong thế gian thì cái này chỉ dùng một lần, sau khi sử dụng chúng sẽ nổ tung để phòng ngừa bị người cướp đi lợi dụng tiếp.

Ma Chú Sư!

Càn Kình quay đầu nhìn bên ngoài nhà tranh, không biết Bố Lai Khắc đại thúc đã tỉnh lại từ khi nào, đang hút thuốc. Bố Lai Khắc đại thúc mà là thợ rèn gì, đó là Ma Chú Sư tổ hợp chức nghiệp thợ rèn, Minh Văn Sư.

Càn Kình lại tập trung vào quyển ma đạo khí trong tay. Nếu chế tạo ra mấy thứ này mang trên người, đừng nói là Ma Pháp Sư như Hoàng Tuyền, La Thanh Thanh sẽ được năng lực phòng ngự cực mạnh, bản thân Càn Kình là Chiến Sĩ nếu gặp Chiến Sĩ càng mạnh hơn thì...

- Ủa?

Càn Kình giở ma đạo khí phát hiện đây không phải là bút ký hoàn chỉnh, trên giá sách nên có quyển ma đạo khí thứ hai nhưng bây giờ trên giá sách không có.

Càn Kình đang nhìn mê say, muốn biến ma đạo khí mạnh nhất rốt cuộc cường đến cỡ nào chợt phát hiện không có tập sau. Càn Kình gãi đầu ra khỏi nhà tranh, đứng trước mặt Bố Lai Khắc đại thúc, khóe miệng giật giật.

Càn Kình cung kính nói:

- Đại thúc, hình như giới thiệu ma đạo khí không phải bản đầy đủ?

Bố Lai Khắc đại thúc ngước mặt lên, bàn tay già nua lau ghèn, chớp mấy cái.

Bố Lai Khắc đại thúc lười biếng nói:

- A! Cái này à... đó là lúc trước ta chơi trên núi ngẫu nhiên nghĩ ra, sau này đi tùy tiện vứt vài bút ký, không lấy trở về.

Thứ như vậy mà vứt lung tung?

Càn Kình gãi đầu hỏi:

- Đại thúc có nhớ đã ném ở đâu không?

Bố Lai Khắc đại thúc dùng cán thuốc chỉ hướng vị trí giá sách trong nhà tranh, nói:

- Bên dưới giá sách có tấm bản đồ, lúc trước ta tìm kim loại tiện tay vẽ, vị trí đặt sách ở đâu đều có ghi trong bản đồ.

Càn Kình cúi đầu nói:

- Đa tạ đại thúc.

Càn Kình xoay người chạy nhanh vào nhà tranh, tìm thấy bản đồ bên dưới giá sách. Đôi mắt Càn Kình hưng phấn rực lửa khi thấy bản đồ thì tựa gặp bão tố, chớp mắt dập tắt ngọn lửa thành ánh lửa leo lét.

Bản đồ hoàn toàn mở rộng thì cỡ ba thước vuông, đây là một phần bản đồ tây sơn, có ghi chú mấy chục vị trí giấu sách.

Tuy Càn Kình không nhận ra mỗi một chỗ giấu sách nhưng nhận ra bảy, tám phần, những chỗ này đều có ma thú bàn cứ. Cái gì Giáp Phục Quái, Lam Khí Ma Bức, Phi Đầu Mang, thậm chí là ma thú càng cao cấp hơn như lãnh địa Hoàng Kim Sư Thứu.

Trong số những ma thú này con kém nhất cũng cỡ thượng giai lục giai, Hoàng Kim Sư Thứu là ma thú thượng vị trong đám ma thú cao đẳng, đều có ý thức lãnh địa rất mạnh, là ma thú có tính công kích cực cao.

Đi mấy chỗ này sưu tập bút ký thất lạc không khác gì tìm chết.

Bố Lai Khắc đại thúc cầm tẩu thuốc đứng trước nhà tranh, nhấc chân lên, dùng cán thuốc gõ đế giày, giũ vụn thuốc trong tẩu xuống đất. Bố Lai Khắc đại thúc tựa vào cửa phòng hờ hững nhìn Càn Kình.

Bố Lai Khắc đại thúc nói:

- Ngươi nhắc ta mới nhớ, thật muốn tìm lại những bút ký bị thất lạc về.

Càn Kình mừng rỡ nói:

- Tìm về? Thế thì tốt rồi!

Tuy Bố Lai Khắc đại thúc chỉ thừa nhận gã là thợ rèn nhưng chắc chắn có sức chiến đấu kinh khủng, những ma thú cao đẳng này sao chịu nổi chiến chùy của nam nhân trung niên.

Bố Lai Khắc đại thúc vừa lòng cười, gật đầu, nói:

- Ngươi cũng thấy tốt?

Càn Kình bỗng cảm giác ánh mắt này rất quen, mỗi khi hắn thấy ánh mắt này là...

- Ta lớn tuổi rồi, không tiện đi ra ngoài.

Bố Lai Khắc đại thúc lại lấy ra một túi sợi thuốc nhúm lửa, chậm rãi nói:

- Giao cho ngươi đi mấy chỗ này tìm bút ký của ta trở về.

Quả nhiên!

Tâm tình hưng phấn của Càn Kình như bị tạt gáo nước lạnh, quả nhiên Bố Lai Khắc đại thúc thợ rèn đùn công tác đi xa nhà leo núi cho hắn.

Thanh âm bằng phẳng không cảm xúc chậm rãi nói:

- Người chơi Càn Kình kích phát nhiệm vụ Ma Chú Sư, có nhận hay không? Xin lựa chọn.

Nhiệm vụ Ma Chú Sư? Đó là cái gì?

Càn Kình thở dài, hắn có ngày hôm nay là nhờ Bố Lai Khắc đại thúc giúp đỡ rất nhiều. Nếu là việc Bố Lai Khắc đại thúc thợ rèn yêu cầu, mặc kệ nó là nhiệm vụ gì thì Càn Kình phải làm. Nhưng bây giờ Càn Kình đối đầu với loại như Hoàng Kim Sư Thứu thì không có bất cứ hy vọng chiến thắng nào.

Nhận!

Càn Kình chọn nhận nhiệm vụ, lại nghe bên tai vang thanh âm của hệ thống.

- Người chơi Càn Kình nhận nhiệm vụ Ma Chú Sư.

Càn Kình mở ngăn thuộc tính, thấy bên trong có một hàng tin tức: Hoàn thành nhiệm vụ Ma Chú Sư sẽ được phần thưởng là trở thành Ma Chú Sư.

Trở thành Ma Chú Sư!

Càn Kình cảm giác toàn thân tràn ngập lực lượng, tuy rằng không biết khi nào mới hoàn thành cái gọi là nhiệm vụ nhưng làm xong là sẽ trở thành Ma Chú Sư!

Bây giờ nguyên Chân Sách hoàng triều chắc không có một Ma Chú Sư đơn thuần.

Khoảnh khắc đóng ngăn thuộc tính, Càn Kình vô tình liếc thấy một ngăn xưng hô thợ rèn: Rèn tạo Đại Sư nhị giai.

Rèn tạo Đại Sư nhị giai?

Càn Kình ngẩn ra sau đó hiểu ngay. Càn Kình ở trong Vô Tận thế giới trở thành Rèn tạo Đại Sư nhất giai, sau này không có nhiều thời gian vào trong đó rèn luyện. Muốn tăng đẳng cấp thì phải luyện độ quen tay nhiều như nước biển, bây giờ Càn Kình từ Rèn tạo Đại Sư nhất giai tăng lên đến nhị giai chứng minh một điều...

Càn Kình ở bên ngoài đúc trang bị vũ khí đạt được độ quen tay, kinh nghiệm có thể đưa vào trong Vô Tận thế giới. Vì Càn Kình vượt cấp tạo thành công một thanh hồn binh nên mới được kinh nghiệm nhiều như biển do đó tăng đẳng cấp Rèn tạo Đại Sư.

Bố Lai Khắc đại thúc xoay người bước đi:

- Phải rồi, mấy ngày nay nguôi đừng đi Ân Lạp Khắc đấu khí phòng.

Bố Lai Khắc đại thúc thuận miệng dặn:

- Trước tiên luyện những thứ ngươi học được cho quen tay. Bất cứ đấu kỹ nào đạt đến đỉnh giai sẽ có biến đổi to lớn và khiến người được nhiều cảm ngộ.

Càn Kình cung kính gật đầu, mỗi lần tăng đẳng cấp đấu kỹ là hắn cảm giác lực phá hoại tăng lớn, nhưng chưa từng cảm ngộ được chút gì như lời Bố Lai Khắc đại thúc nói. Nếu không phải lúc trước Bố Lai Khắc đại thúc chỉ điểm nói một câu này, có lẽ vì truy cầu nhiều thủ đoạn chiến đấu hơn, hôm nay Càn Kình sẽ đi Ân Lạp Khắc đấu khí phòng đá quán để xem có thể học đấu kỹ tốt hơn không

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.