Càn Kình khẽ thở dài:
- Đáng tiếc.
lực lượng này và tín niệm đi tới, đi tới, đi tới của Càn Kình là hai con đường khác nhau, o phù hợp. Nhưng nếu có ai cảm nhận được dấu ấn tinh
thần của Chiến Tranh Chinh Phạt học viện, dung hợp vào trong đấu khí của mình thì chắc chắn sẽ trở thành cường giả cực kỳ cường đại.
Phương xa truyền đến tiếng vui cười, giai điệu âm nhạt vang trên khung trời Chiến Tranh Chinh Phạt học viện.
Càn Kình tìm hướng đi, rất nhanh thấy một tòa kiến trúc lớn giống như
kịch trường. Tuy bốn phía tối đen nhưng bên trong kiến trúc sáng sủa
không khác gì ban ngày.
Càn Kình ngoái đầu nhìn Bích Lạc rụt rè, thở dài. Xem ra chỉ đến trường
hợp nào đó, không thể trốn tránh mới khiến Bích Lạc thay đổi lớn. Trước
kia mỗi khi việc tới chân thì cô nương nhát gan này luôn biến can đảm
lên.
Càn Kình thấy từ xa có bóng dáng quen thuộc đứng trước cửa kịch trường, là Ái Bích Giai.
Ái Bích Giai, nữ nhi của phó hội trưởng Công Hội Thủy Tinh Ma Pháp Tháp
hôm nay mặc bộ váy dài màu xanh biếc hở vai, ôm eo, tay cầm một ly rượu
đỏ với bốn hỗ trợ theo sau đứng ngoài cửa vũ hội nhìn khắp nơi. Dường
như Ái Bích Giai đang chờ đợi, tìm kiếm điều gì.
- Không phải chứ?
Càn Kình cười cười gãi mũi. Chắc không phải nữ nhân này chờ nhìn ta xấu
mặt nên cố ý đứng trước cửa mà không vào vũ hội? Vũ hội lần này là chọn
hỗ trợ.
Ngón trỏ Càn Kình gõ chóp mũi, thầm mắng chính mình ngu xuẩn. Tính ra
thì đã khai giảng ba tháng, chắc Chiến Tranh Chinh Phạt học viện mở vũ
hội vài lần, thế thì đã chọn gần hết hỗ trợ. Thiếu nữ như Ái Bích Giai
chiêu được người chắc nhờ vào thân phận nữ nhi của phó hội trưởng nghiệp đoàn ma pháp.
- Bây giờ trong vũ hội hỗ trợ chưa bị ai tuyển chỉ còn hai loại người.
Càn Kình sờ cằm chậm rãi đi tới. Một loại là hoàn toàn không có tương
lai phát triển, với loại người này thì rất khó để người khác đến chiêu
mộ. Loại kia là có thực lực rất khá nhưng ánh mắt cực cao, không cho
rằng những người trong vũ hội có tư cách khiến bọn họ làm hỗ trợ.
Ái Bích Giai nhìn bốn phía khi thấy Càn Kình thì mắt sáng lên, khóe môi cong nụ cười vui vẻ.
Ái Bích Giai nói:
- Ai da, chẳng phải là Càn Kình sao? Ta còn tưởng rằng ngươi không dám
tới. Sao chỉ có một mình ngươi? Không có bạn nhảy sao? Bị Bích Lạc cho
leo cây?
Mấy ngày ngắn ngủi Càn Kình ở trong Chiến Tranh Chinh Phạt học viện đã
hơi nổi danh, tiến vào lãnh địa ma pháp hệ đánh đệ tử của ma pháp hệ, ở
trước cổng trường giết hỗ trợ của Ái Bích Giai, đưa anh tài ngũ bá Lệ
Bôn, Lưu Dũng, Tinh Sâm nhất và Giáp Ông Hỏa Lục, Hầu Tự Vượng Lực vào
bệnh viện hết. Còn nữa, quái vật trên đường chạy dựa vào sức mạnh chạy
một trăm vòng.
Mấy người đứng gần cửa vũ hội có nghe tiếng Càn Kình đều chạy ra khỏi vũ hội nhìn hắn ung dung đứng dưới bậc thang.
- Ta có mang bạn nhảy đến.
Càn Kình mỉm cười chỉ sau lưng, nói:
- Bích Lạc cũng đến.
- Vậy sao?
Ái Bích Giai ôm cánh tay lắc ly rượu đỏ, nói:
- Như thế nào? Không dám ra đây gặp người? Không lẽ xấu đến quỷ khóc?
- Bích Lạc muốn cho mọi người bất ngờ.
Càn Kình mỉm cười bước lên bậc thang, mắt không chớp cái nào nhìn Ái Bích Giai, nói:
- Nếu nàng không ngại thì chúng ta cùng vào vũ hội đi, sao?
Ái Bích Giai hếch cằm kiêu ngạo, nếu có người muốn làm phông cho mình
thì cứ để bọn họ làm. Tối nay Ái Bích Giai sửa soạn như vậy là vì gặp
lục vương tử, chuyên môn tìm người thiết kế tỉ mỉ, mục đích là để lại ấn tượng sâu trong lòng lục vương tử.
Mấy người chạy ra nhìn Càn Kình cùng tò mò ngó hắn, khó hiểu Chiến Sĩ
này suy nghĩ cái gì. Không lẽ hắn không nhìn rá tối hôm nay Ái Bích Giai đặc biệt xinh đẹp? Không thấy nhiều nữ Ma Pháp Sư cố ý cách xa Ái Bích
Giai vì phòng ngừa đứng bên cạnh làm nền cho nàng?
Bốn hỗ trợ của Ái Bích Giai vào cửa vũ hội trước, hấp dẫn ánh mắt nhiều
người. Đệ tử Ma Pháp Sư thực lực không mạnh nhưng mặt cực kỳ xinh đẹp
này trong bình chọn học sinh mới được danh hiệu mười mỹ nữ ma pháp hệ.
Hôm nay Ái Bích Giai sẽ có tạo hình gì? Mọi người thấy Ái Bích Giai đi
qua cửa lớn thì cảm giác mắt sáng ngời, trong đầu bay qua một từ: xinh
đẹp!
Hôm nay Ái Bích Giai rất đẹp. Váy dài màu xanh biếc hở vai, ôm eo lộ rõ
dáng người Ái Bích Giai, đôi chân dài bị váy che kín, cảm giác bí ẩn
khiến người ta muốn vén lên nhìn xem.
Càn Kình vỗ nhẹ lưng Bích Lạc, đến chỗ này rồi không có cách trốn tránh nữa.
Bích Lạc cảm giác bàn tay Càn Kình vỗ lưng, dường như có can đảm từ lòng bàn tay truyền đến. Bích Lạc từ sau lưng Càn Kình chậm rãi di chuyển ra ngoài.
Nhích ra từng chút một hấp dẫn ánh mắt và lòng tò mò của nhiều người
hơn, bọn họ muốn biết nữ nhân trốn không dám đứng ra ngoài có bộ dạng
gì.
Bích Lạc xấu hổ đứng bên cạnh Càn Kình, lấy hết can đảm ngẩng đầu nhìn
mỉm cười, mỉm cười. Trong vài giây ngắn ngủi, vũ hội náo nhiệt bỗng yên
tĩnh đến nghe thấy kim rơi xuống đất.
Người uống rượu quên uống rượu, người khiêu vũ ngừng nhảy, người trò
chuyện cũng ngơ ngác nhìn nữ nhân đứng bên cạnh Càn Kình. Bọn họ tò mò,
giật mình suy đoán mỹ nữ này từ đâu ra?
Cùng là váy dài màu xanh biếc hở vai, ôm eo, tuy kiểu khác nhau nhưng phong cách hơi giống.
Trong phút chốc mọi người bản năng so sánh Ái Bích Giai và Bích Lạc, đơn giản so xong tất cả không thèm nhìn một trong mười mỹ nữ ma pháp hệ học sinh mới, Ái Bích Giai, mọi tầm mắt tập trung vào Bích Lạc.
Ái Bích Giai nghi hoặc nhìn toàn trường, thấy trong mắt bọn họ phớt lờ
nàng. Giống như một viên trân châu rực rỡ đặt bên hòn đá xấu xí, mọi
người tự động xem Ái Bích Giai là hòn đá xấu xí đó.
Thế là sao? Đêm nay ta là nhân vật chính!
Ái Bích Giai xoay người nhìn 'Bích Lạc đứng bên cạnh Càn Kình, nàng như bị trúng ma pháp mạnh mẽ nhất biến thành cục đá.
Sao có thể?
Ái Bích Giai không thể tin vào mắt mình. Khi nhìn ngoại hình tuyệt đẹp
của Bích Lạc, Ái Bích Giai như thấy ánh sáng tỏa ra từ người Bích Lạc
chọc mù mắt nàng.
Sao có thể? Làm sao có thể? Đây là Bích Lạc sao? Ái Bích Giai chớp chớp
mắt muốn xác nhận phải chăng mình hoa mắt, đây chính là Bích Lạc bình
thường mặc đen thui, đội mũ ma pháp đen che kín mặt, sợ bị người ta thấy sao?
Nếu mặt đã đẹp như vậy thì Bích Lạc giấu giếm làm lcái gì?
Ái Bích Giai ghen tỵ mắt tóe lửa như sắp bắn ra ma pháp hỏa cầu mà nàng không luyện thành, muốn đốt phỏng khuôn mặt Bích Lạc.
Phông nền! Trong khoảnh khắc đầu Ái Bích Giai xẹt qua câu không quá quen thuộc, lần này nàng là phông nền cho Bích Lạc bước lên sân khấu, dùng
diện mạo của mình phụ trợ Bích Lạc càng xinh đẹp hơn.
Càn Kình nhìn mặt Ái Bích Giai xám xịt, nhỏ giọng nói:
- Nàng không phải là phông nền.
Ái Bích Giai nghi hoặc nhìn Càn Kình, sắc mặt xám tro có một chút hồng
hào. Nữ nhân vĩnh viễn để ý nhất là cái nhìn của nam nhân. Một vạn nữ
nhân nói một nữ nhân xinh đẹp không bằng một nam nhân khen có hiệu quả
hơn.
- Nàng, chỉ là tên hề.
Càn Kình cười, thẳng lưng, không thèm nhìn Ái Bích Giai mặt vặn vẹo điên cuồng.