- Cách đánh búa, ta đã dạy ngươi nhiều rồi, cho nên ngày hôm nay ngươi có thể học được bao nhiêu thì học bấy nhiêu. Cho dù không học được cũng không có vấn đề gì.
Lần đầu tiên, vẻ mặt Bố Lai Khắc tỏ ra thận trọng nhìn về phía Càn Kính:
- Nhưng về phần phương pháp hít thở rèn sắt, ngươi phải học nghiêm túc.
- Phương pháp hít thở rèn sắt?
Càn Kính cảm thấy bất ngờ nhìn Bố Lai Khắc. Rèn sắt còn phải phối hợp với cách hít thở nữa sao? Đây vẫn là lần đầu tiên hắn nghe được.
- Đúng. Phương pháp hít thở rèn sắt. Chỉ có khi đang rèn sát mới có thể sử dụng. Bình thường cho dù muốn dùng, muốn luyện cũng không làm được.
Bố Lai Khắc khẽ nói:
- Nhìn lửa lớn thiêu đốt, dùng sức hít một hơi, tưởng tượng thấy ngươi hút sinh mệnh hỏa diễm vào vào trong cơ thể, cần lực hút!
- Nóng quá!
Càn Kính hít mạnh một hơi, cảm giác lồng ngực như bị thiêu đốt, lại giống như thực sự bỏ khúc gỗ đang cháy vào lá phổi. Thậm chí hắn há mồm chớp mắt cũng cảm giác muốn phun ra lửa vậy.
- Câm miệng! Dựa theo cách ta chỉ, tiến thành hít thở theo tần suất hít thở!
Bố Lai Khắc xuất hiện vẻ nghiêm khắc hiếm có. Ngón tay hắn đặt ở vị trí bị thiêu đốt dữ dội nhất trên cơ thể Càn Kính. Khi hắn di chuyển một chút về phía bên phải của ngực, vẽ ra một đường đi về phía cánh tay, trong miệng nói:
- Thở ra, thở ra, thở ra, ba lần thở ra! Sau đó hít một hơi dài, tưởng tượng thấy ngươi hút sinh mạng hỏa diễm vào trong cơ thể... Nghe! Thở, thở, hai lần thở ngắn...
Càn Kính cố sức khống chế bản thân, sống chết hít thở dựa theo số lần Bố Lai Khắc hướng dẫn, đồng thời khống chế lửa nóng di chuyển ở trong người. Đường đi của nó rất kỳ quái.
Ban đầu, Càn Kính thậm chí cho rằng đây là một bộ công pháp tu luyện đấu lực. Nhưng rất nhanh, hắn liền loại bỏ suy đoán này. Bố Lai Khắc chỉ định mỗi một điểm đấu khiếu quan trọng trên đường di chuyển này đều là phế khiếu.
Chiến sĩ! Bởi vì nhân loại và Ma tộc nhiều năm chinh chiến, đã sớm tạo thành một hệ thống tu luyện thành thục. Ở trong hệ thống này, tiền nhân đã trải qua vô số lần tìm kiếm, phát hiện cơ thể con người có rất nhiều đấu khiếu, một phần trong đó trải qua sự chăm sóc lưu chuyển của đấu lực, có thể rèn luyện ra càng nhiều đấu lực đấu khí. Nhưng có vài đấu khiếu lại là hoàn toàn vô dụng. Bất kể săn sóc ân cần lưu chuyển như thế nào cũng vô dụng, được mọi người gọi là phế khiếu hoặc là tử khiếu.
Tu luyện đấu lực đấu khí, cho tới bây giờ đều không cần phối hợp với hít thở cổ quái nào, chỉ cần vận chuyển đấu lực đấu khí ở trong đấu khiếu là được. Hơn nữa chỉ di chuyển trong sinh khiếu.
Bố Lai Khắc cho phương pháp hít thở rèn sắt này đi qua toàn bộ các tử khiếu, hoàn toàn vi phạm những ghi chép trong điển tịch của nhân loại.
Đã qua hơn hai canh giờ, Càn Kính nghe được Bố Lai Khắc nói một câu có thể dừng, hắn vội vàng ngồi dưới đất thở dốc.
- Ngươi nghỉ ngơi trước, xem ta tới rèn sắt.
Thái độ của Bố Lai Khắc chưa bao giờ hài lòng. Hai tay trái phải cầm theo cây búa, liên tục đánh vào một miếng phôi sắt đã được nung đỏ.
Không giống với những lần trước kia, lần này thủ pháp của Bố Lai Khắc ít hơn so với trước kia rất nhiều. Khi lật qua lật lại thoạt nhìn hình như chỉ có mười tám đường đánh búa. Càn Kính lại cảm giác khó học hơn nhiều so với mười tám đường đơn giản trước kia. Trong đó hình như bao hàm biến hóa rất lớn không nói rõ được. Hơn nữa chính mười tám đường đơn giản này, đối với lực đạo và tốc độ quỹ tích cùng một vài yêu cầu khác cũng không giống.
Qua gần ba canh giờ, Bố Lai Khắc cuối cùng dừng diễn luyện. Hắn thả cây búa rèn vào dưới chân Càn Kính nói:
- Đánh tới ta hô dừng.
- Đánh tới hô dừng sao?
Càn Kính miễn cưỡng từ mặt đất bò lên, cầm theo hai cái búa lớn, cẩn thận nhớ lại thủ pháp Bố Lai Khắc rèn lúc trước. Hắn chợt phát hiện ban đầu vốn tưởng rằng mình đã sớm nhớ rõ ràng, cũng sẽ biết cách vung búa. Nhưng không ngờ... không ngờ chỉ nhớ rõ một chút...
Hít sâu một hơi, Càn Kính tưởng tượng thấy mình hút hỏa diễm vào lá phổi, nhất thời cảm giác một khí nóng giống như con ngựa hoang đứt cương đang lao nhanh trong người. Hắn vội vã không chế hơi thở theo thuật hít thở rèn sắt, chợt vung búa thứ nhất xuống, nhất thời cảm giác lực lượng tràn xuống cánh tay, phát ra lực đạo chưa bao giờ thấy. Ngay cả đường búa đánh xuống cũng khống chế kém hơn so với tưởng tượng.
Keng...
- Phi!
Càn Kính phì một tiếng che giấu cảm giác thất bại của mình, trong lòng thầm hận thì ra nhớ và đánh ra lại khác nhau như vậy.
Bố Lai Khắc ngồi một mình ở góc hút tẩu thuốc, cũng không liếc mắt nhìn Càn Kính một cái, lại trở về yên tĩnh như lúc ban đầu, giống như hoàn toàn không nhìn thấy Càn Kính đang làm gì.
Một búa... Mười búa... Năm mươi búa... Một trăm búa... Một trăm ba mươi búa...
Càn Kính nhảy cẫng lên hoan hô. Sau khi trải qua một trăm hai mươi chín búa thất bại, cuối cùng mình đã đánh ra được một lần chính xác.
Ngay sau đó, búa thứ 131 búa lại thất bại... Càn Kính chỉ có thể mím môi tục tục vùi đầu vung búa rèn sắt. Trong lúc bất tri bất giác, hắn đã quen với phương pháp hít thở rèn sắt đã.
Một giờ... Hai giờ... ba giờ...
Lúc đầu, Càn Kính vẫn sử dụng phương pháp hít thở rèn sắt để vung búa. Nhưng sau ba giờ, thân thể hắn đã không có cách nào tiếp tục hút nhiệt khí vào được nữa. Hai cánh tay bắt đầu xuất hiện dấu hiệu đau đớn mỏi nhừ. Hắn phải trực tiếp sử dụng đấu lực mới kiên trì được.
Lại thêm ba tiếng nữa trôi qua, Càn Kính cũng tiêu hao sạch đấu lực. Một búa này khó hơn so với trước kia rất nhiều. Mỗi lần đánh búa xuống lại tiêu hao đấu lực nhiều hơn trước kia gấp mười lần.
Thật may, lúc đấu lực vừa tiêu hao hết, hắn lại có thể sử dụng được phương pháp hít thở rèn sắt.
- Mức độ rèn thuần thục tăng cao...
- Mức độ phương pháp hít thở rèn sắt thuần thục tăng cao...
- Mức độ rèn thuần thục tăng cao...
- Đẳng cấp phương pháp hít thở rèn sắt của ngài tăng lên...
Rèn sắt khô khan, hệ thống tinh linh thường đưa ra một câu. Càn Kính đắm chìm trong luyện tập đánh búa nhưng căn bản không nghe được rõ âm thanh này.
Một giờ cuối cùng, Càn Kính đánh búa xuống, trên trăm búa cũng không có búa nào đánh trúng phôi sắt. Bố Lai Khắc trốn ở trong góc nhìn trạng thái Càn Kính, trong lúc nhất thời bất ngờ nhìn đến ngây ngô quên cả hút tẩu thuốc:
Dừng!
Keng...
Búa sắt rơi xuống đất. Toàn thân Càn Kính ngã vật ra nằm trên mặt đất theo hình chữ đại. Hắn cảm thấy còn mệt mỏi hơn gấp trăm lần so với khi mài đao lúc trước. Hiện tại ngay cả sức lực bóp chết một con sâu hắn cũng không có. Cơ bắp toàn thân hắn đều không tự chủ co quắp. Học cái này thật sự còn khó hơn tất cả những điều đã học trước kia gấp ngàn lần, vạn lần!
Người chơi: Càn Kính
Thợ rèn: Bát cấp
Thuật rèn sắt: Bát cấp
Tẩy phong: Nhất cấp
Mài đao: Mãn cấp
Kỹ năng đặc biệt: Phương pháp hít thở rèn sắt: Tầng một
Đấu lực: Lục cấp
Kỹ năng đặc biệt:?? Mười tám búa (búa thứ nhất chưa hoàn thành. Độ thuần thục một ngàn rưỡi)
- Hoàn thành búa thứ nhất cần độ thuần thục là chín ngàn?