Suất Trá Phong Vân

Chương 483: Chương 483: Quan hệ hỗn loạn, kim loại siêu cấp Cửu Dương Chân Viêm Thiết (thượng)




Cổ Hoang Sa Hải vẫn giống như bình thường, cuồng bạo, khô hanh. Cuồng phong tàn phá phát ra tiếng cảnh cáo, mọi người ngừng bước. Đây là khu vực tử vong người sống không thể tiến vào.

Càn Kình ngồi trên lưng ngựa di chuyển dọc mép Cổ Hoang Sa Hải. Càn Kình không dám sử dụng con đường truyền tống quái dị lần trước nữa.

Theo ghí chép trong bút ký thì đường truyền tống quái dị kia mỗi lần sẽ đưa người đến vị trí khác nhau trong Cổ Hoang Sa Hải, không phải địa điểm cố định.

Lần trước là may mắn, truyền tống đến vị trí còn nằm trong rìa Cổ Hoang Sa Hải. Nếu lần sau bị truyền tống vào mấy ngàn dặm chắc sẽ ở sâu trong Cổ Hoang Sa Hải, thành cơm trưa cho đám ma thú sa hải.

- Bên này, bên này.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nhảy xuống, vỗ mông chiến mã. Chiến mã nhanh như chớp dọc theo đường chạy trở về Bàn gia.

Càn Kình xuống ngựa, bắt chước Lộ Tây Pháp Lưu Thủy vỗ mông chiến mã. Đám chiến mã đều biết đường, dưới tình huống bình thường xem như trộm, cướp núi trong Chân Sách hoàng triều cũng sẽ không cướp bóc những chiến mã không có chủ.

Cướp bóc chiến mã tựa như khiêu khích quân đội, trừ phi não nóng quá bị nhũn hoặc là ăn cắp vặt mới ra đời mới mò tay vào chiến mã. Dù không có người cưỡi thì đám chiến mã gần như có thể an toàn quay về Bàn gia.

- Bên này.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy đi đầu đoàn người bước chân vào Cổ Hoang Sa Hải, làm ma dẫn đường đến nguồn nước.

Càn Kình nhìn cát vàng vô tận đã lâu không gặp, khí lưu cuồn cuộn, lòng máy động. Trước kia Càn Kình chỉ biết Cổ Hoang Sa Hải tàn khốc nhưng chưa từng quan sát nó ở góc độ khác. Cổ Hoang Sa Hải là một bức tranh thiên nhiên rất đẹp, khắp nơi đầu tự động sinh ra lực lượng.

- Sa mạc, trước giờ không ai có thể chinh phục sa mạc.

Càn Kình nhỏ giọng cảm thán rằng:

- Nếu đấu tâm của người nào là cái này chắc là rất cường đại. Thật tiếc, đấu tâm của ta đã định hình.

Phần Đồ Cuồng Ca ngơ ngác nhìn từng vòi rồng trong sa mạc, nghe tiếng gầm rống đinh tai nhức óc, không thể khống chế đấu khí di chuyển trong người.

Càn Kình ngạc nhiên nhìn phản ứng của Phần Đồ Cuồng Ca. Càn Kình không ngờ thuận miệng nói mấy câu thật sự khiến người cảm ngộ được điều gì.

- Mau lên.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy đi đằng trước liên tục ngoái đầu. Ở chỗ khô ráo này lâu thật là khó chịu, sớm tìm sơn động cũng tốt hơn do làn da.

Không khí khô ráo, gió cát cuồng bạo. Bàn Hoành Cơ trùm da dê lên người, tựa như lữ khách dưới màn đêm chặn lại hạt cát bay tới. Bàn Hoành Cơ nhíu mày, cảm giác thật khó chịu. Trước kia mỗi lần Bàn Hoành Cơ tới Cổ Hoang Sa Hải đều mở đấu khí ra, chặn gió cát ở bên ngoài.

Còn bây giờ? Bàn Hoành Cơ bất đắc dĩ lắc đầu. Vì lén quan sát đám thanh niên Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, Bàn Hoành Cơ không thể phóng đấu khí ra ngoài. Đám người Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy toàn là Chiến Sĩ trẻ tuổi có trực giác nhạy bén, cho nên Bàn Hoành Cơ đành chịu khổ.

Ngọn núi khoáng vật không quá cao vẫn còn đó, yên lặng đứng thẳng trong Cổ Hoang Sa Hải.

Bàn Hoành Cơ hâm mộ nhìn đám thanh niên Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy đi vào sơn động tránh gió cát, bực tưqcs thầm thở dài. Bàn Hoành Cơ dù gì cũng là gia chủ của Bàn gia vậy mà chỉ có thể nămg trong biển cát ăn hạt cát, nhìn đám thanh niên Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy sống sung sướng.

- Chuyện này thật là...

Bàn Hoành Cơ phủi hạt cát trong tóc ra.

- Chắc bọn họ sẽ không đặc huấn ở bên trong đi? Không lẽ trong đó có cái gì khác biệt? Cứ chờ vậy.

Bàn Hoành Cơ chờ nửa canh giờ, thấy đám thanh niên Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy ra khỏi sơn động. ý thức đấu tâm của Càn Kình xua cát vàng vô tận ra hai bên, lộ ra một cái hố khá sâu.

Phần Đồ Cuồng Ca nhận lấy hai thanh thiết kiếm từ tay Càn Kình. Cùng với thực lực tăng cao, Phần Đồ Cuồng Ca không cần dùng kim loại thanh đồng ôn dưỡng đấu mạch, đấu khiếu, gã có thể sử dụng kim loại tốt hơn chút.

Chôn? Mắt Bàn Hoành Cơ trợn to, con ngươi co rút gấp ba lần. Chôn mình dưới bãi cát nhiệt độ cao? Dùng kiểu tự sát này đặc huấn?

- Càn Kình, lần này đừng đào ta ra.

Bàn Hoành Cơ mơ hồ nghe gió mang theo giọng Phần Đồ Cuồng Ca.

- Ta sẽ tự bò ra, nếu không có cả sức tự ra thì không bằng ta chết luôn ở bên trong. Bây giờ ta cách các ngươi ngày càng xa, nếu không liều mạng sẽ bị các ngươi bỏ lại phía sau. Ta muốn đuổi theo các ngươi, nhất định phải đuổi kịp!

- Phần Đồ thế gia...

Bàn Hoành Cơ nhẹ gật đầu, nói:

- Đây chính là sự cố chấp của Phần Đồ thế gia. Thật muốn khiến đám thanh niên Bàn gia hãnh diện vì thức tỉnh lực lượng huyết mạch đến nhìn xem cái gì là Chiến Sĩ thật sự, cái gì là đặc huấn!

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nhìn hố Càn Kình liên tục lắc đầu với cái hố mới đào, nàng tò mò hỏi:

- Sao vậy? Chẳng phải bình thường ngươi nên nhảy xuống sao?

- Không đủ nhiệt đọ.

Càn Kình thở dài thườn thượt, nhìn hướng sâu trong Cổ Hoang Sa Hải.

- Đồn rằng càng đi sâu vào Cổ Hoang Sa Hải thì nhiệt độ sẽ càng cao, có thật không?

- Đúng vậy.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy quay đầu nhìn hướng sâu trong Cổ Hoang Sa Hải, nói:

- Lần trước ta không vào sâu bao nhiêu nhưng cũng cảm giác được độ nóng. Nhưng ngươi nhắc ta chợt nhớ có thấy một khối kim loại trong đó. Đó là kim loại kỳ lạ ta chưa từng thấy, vốn định tìm thời gian lấy về để xem có ma nào trong cung biết không.

Có ma? Trong cung? Đuôi chân mày Bàn Hoành Cơ nhướng lên, giấu sát khí. Bàn Hoành Cơ nhìn chằm chằm vào Càn Kình. Nữ nhân này là ma tộc? Nếu nàng là ma tộc thì tại sao Càn Kình đi chung với ma tộc? Không lẽ Càn Kình...

Càn Kình thuận miệng hỏi:

- Kim loại? Hình dạng gì?

Càn Kình đưa mắt nhìn hố cát không đủ nóng, đắn đo làm cách nào tăng nhiệt độ.

- Có màu đỏ như tự phát sức nóng.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy đăm chiêu suy tư:

- Lần trước ta chỉ lo hấp dẫn ma thú giết ngươi, không quá chú ý đến nó.

Hấp dẫn ma thú giết Càn Kình? Đầu óc Bàn Hoành Cơ như hỗn loạn. Chuyện này là sao? Nếu đã giết nhau thì tại sao đi chung? Vì sao trên người Càn Kình vĩnh viễn có bí mật?

- Màu đỏ?

Ngón trỏ Càn Kình gõ thái dương. Sẽ không tình cờ như vậy đi? Tài liệu có thể chế tạo ra hồn binh, Viêm Dương Thiết Tâm? Viêm Dương Thiết Tâm có thể hấp thu ánh mặt trời, cất giữ độ nóng, rất khó hòa tan hay chỉ là kim loại bị ánh nắng đốt đỏ?

- Nó có đặc điểm gì khác không?

Càn Kình tập trung chú ý vào người Lộ Tây Pháp Lưu Thủy:

- Ví dụ như bốn phía có ma thú hay thực vật gì không?

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy tháo trâm cài trên mái tóc dài xuống, trở về bộ dạng càng thêm xinh đẹp, quyến rũ. Lộ Tây Pháp Lưu Thủy thấy biểu tình của Càn Kình không có vẻ gì là say mê thì hơi buồn bực, chẳng lẽ sắc đẹp của ta không sánh bằng một khối kim loại?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.