Không đợi Càn Kình đồng ý, Âu Lạp Khắc để lại bóng người thứ nhất chỉ còn
khói trên sàn gỗ, người đã xuất hiện trước mặt Càn Kình. Âu Lạp Khắc thứ nhất giơ tay chụp Nộ Liên Tráo xuống đầu Càn Kình, đấu khí hùng hồn phủ lên toàn trường.
Ngày đó đối thủ của Càn Kình có cảm giác gì thì bây giờ hắn cảm nhận y
như vậy. Âu Lạp Khắc đại thúc không nương tay, thực lực ngang ngửa với
khi Càn Kình Thiên Thần Phụ Thể.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Âu Lạp Khắc thứ hai cũng động, thân thể trướng cao lên năm thước, là
phiên bản hôm Càn Kình đánh Địch Sai Đa, tựa như tòa chiến bảo di động
ập xuống.
Đây là? Càn Kình không kịp nghĩ nhiều, chớp mắt hoàn thành đấu ấn Thiên Thần Phụ Thể, chân thi triển Vạn Ảnh.
- Không cho phép sử dụng Vạn Ảnh.
Giọng Âu Lạp Khắc lạnh lùng vang lên trong phòng kêu lại Càn Kình hoàn thành lần đầu tiên Vạn Ảnh di động.
Bùm!
Không thể sử dụng Vạn Ảnh, Càn Kình đánh mất ưu thế tốc độ. Cánh tay Càn Kình va chạm với Âu Lạp Khắc khổng lồ thứ ba, khí lưu mạnh mẽ quét khắp sàn võ hình thành lốc xoáy bay lên trời.
- Hãy tìm cách thắng, thắng được thì ta sẽ giúp ngươi.
Âu Lạp Khắc đứng ở một bên xa xa nhìn mấy chục bản thân đánh nhau với Càn Kình, thực lực hai bên ngang nhau.
Công kích dày đặc, mênh mông, tha thiết mang theo vị giết chóc tràn ngập khắp sàn đấu to lớn. Càn Kình cảm nhận áp lực chưa từng có, mỗi một
kích qua đi là đấu kỹ sẽ hoàn toàn tán ra.
- Không được dùng đấu tâm thứ hai của ngươi cùng thi triển đấu kỹ.
Giọng Âu Lạp Khắc ra lệnh:
- Bây giờ ngươi hãy nghĩ mình là một Chiến Sĩ bình thường, Chiến Sĩ bình thường chỉ có một đấu tâm.
Càn Kình buồn bực khó tả. Quá khứ Càn Kình dựa vào ưu thế bị Âu Lạp Khắc lão sư bỏ bớt hết, như vậy thì làm sao thắng nổi?
Quyền cước như mưa to từ bốn phía oanh kích, Càn Kình cảm giác hắn như thuyền nhỏ lênh đênh trong sóng thần.
Bốn phía công kích, có đấu kỹ Thiên Thần Phụ Thể, cũng có công kích đấu kỹ hư hồn, từng đấu khí, đấu kỹ quay quanh Càn Kình.
Trọng kích liên tục, thân thể lần lượt đến bờ vực tan vỡ rồi cưỡng ép tổ hợp. Thể lực, đấu khí nhanh chóng tiêu hao.
Dần dần Càn Kình từ ban đầu chiến đấu lý trí biến thành bản năng, hắn
quên mình đang chiến đấu. Quyèn cước xung quanh thật sự quá mạnh, mạnh
mẽ đến gần như chỉ có thể dựa vào phản xạ.
Âu Lạp Khắc dứng bên cạnh nhẹ gật đầu, đây không phải thật sự chiến đấu
bằng bản năng mà xen lẫn với lý trí. Chỉ có chiến đấu mới . . . Mới có
thể . . .
Bản năng? Không phải bản năng?
Càn Kình không thể nhận rõ trạng thái hiện nay của mình là gì, hắn chỉ
biết tình huống hiện tại rất đặc biệt. Trong mắt Càn Kình không chỉ có
công kích mà còn vài thứ khác, mấy thứ này là cái gì?
Càn Kình không biết, cũng không có thời gian biết. Áp lực công kích từ bốn phía mạnh mẽ hơn mấy phần.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Càn Kình như viên pháo bay ra vòng chiến, đụng bể ván cửa bay qua mặt đường, đụng sụp vách tường phòng bên kia đường.
Bụi bặm đầy trời, Càn Kình nằm trong phế tích nhìn bầu trời, phun tro
bụi ra. Trong đầu Càn Kình nhớ lại cuộc chiến, áp lực đó trước nay chưa
từng có, nếu kiểu chiến đấu này có trong hiện thực chắc Càn Kình có mười cái mạng cũng không đủ chết.
Chiến đấu lặp lại trong đầu, Càn Kình nhíu chặt mày chiêm nghiệm. Càn
Kình phát hiện nhiều thứ hắn chưa từng nhận ra, những khí lưu . . .
Chiến đấu . . .
Âu Lạp Khắc quay về vị trí ban đầu, khoanh chân ngồi, nhắm mắt lại. Âu
Lạp Khắc như pho tượng ngồi im không nhúc nhích, Càn Kình thì nằm trong
phế tích ngẩng đầu nhìn trờ.
Kỳ lạ, rất kỳ lạ. Càn Kình không hiểu tại sao mới rồi chỉ là chiến đấu
tại sao hắn có cảm giác tìm được manh mối dung hợp hai đấu kỹ?
Đúng vậy, đấu kỹ Thiên Thần Phụ Thể, đấu kỹ hư hồn có điểm chung trong
chiến đấu, có thể dung hợp, chỗ bài xích nhau thì sửa đổi. Chỗ này không thể sửa cần vứt bỏ, sinh ra phản ứng gì vân vân . . .
Những chuyện trước kia Càn Kình ngẫu nhiên suy nghĩ không có manh mối
bây giờ đều có, càng hiểu một điểm thì mấy điểm khác dần mở rộng.
Càn Kình nằm trong phế tích, trong đầu không ngừng thử tổ hợp các cách
xếp thứ tự đấu khí, phủ định, công nhận, lại phủ định, lại công nhận . . .
Dần dần . . . Dần dần hiện ra một cách thứ tự rõ ràng, đó là tổ hợp thứ tự đấu khí hoàn toàn mới.
- Chắc cũng gần được rồi, nếu ngươi vẫn chưa nghĩ ra thì cần mấy năm nữa mới nghĩ ra.
Âu Lạp Khắc mở mắt nhìn Càn Kình nằm trong hoang tàn, nói:
- Vẫn chưa nghĩ ra thì ta chỉ đành nói cho ngươi biết.
Hai tay Càn Kình chống hòn đá trong phế tích, đứng dậy, phủi bụi dính trên y phục, cúi đầu, khom lưng cảm ơn.
Mãi đến giờ phút này Càn Kình mới hoàn toàn hiểu ý của Âu Lạp Khắc. Thứ
học được không bao giờ khắc sâu bằng thứ mình suy nghĩ, nghiên cứu ra.
Đây không chỉ khắc sâu mà còn mở cánh cửa chưa từng tưởng tượng, cánh cửa mở rộng kiến thức mới với đấu kỹ, đấu khí.
Tuy bây giờ còn rất mơ hồ nhưng cửa thật sự mở.
Cửa mông lung, Càn Kình không thể nói ro hắn hiểu cái gì nhưng loại cảm giác này . . . Rất sướng!
Càn Kình cảm giác như đi trong bóng tối thật lâu đột nhiên thấy tia
sáng, dù trước mắt còn nhiều sương mù nhưng vẫn thoải mái vô cùng.
- Nền móng của ngươi không chắc.
Âu Lạp Khắc nhìn Càn Kình, nói:
- Nhiều Chiến Sĩ lúc nhỏ đã nhận được chỉ dẫn, khi lớn lên thì theo thực lực tăng tiến những kiến thức học được hoàn toàn áp dụng. Người tích
lũy càng sâu khả năng bùng nổ càng lớn, lực lượng càng mạnh.
Càn Kình nhẹ gật đầu. Phần Đồ thế gia có thể luôn đứng trên cao trong
Chiến Sĩ bình thường có liên quan lớn đến mỗi một thanh niên trong Phần
Đồ thế gia từ nhỏ được huấn luyện, đó là tích lũy bắt đầu từ khi còn bé.
Chiến Sĩ huyết mạch thì từ nhỏ giáo dục không phải tăng thêm tích lũy,
bất cứ Chiến Sĩ huyết mạch đều không cần nghiên cứu tích lũy. Chỉ cần mở lực lượng huyết mạch, thức tỉnh nó là giải quyết xong vấn đề này. Cho
nên nhiều lúc Chiến Sĩ huyết mạch học hành quân bố trận, địa đồ, hoặc
học các mặt khác.
Từ nhỏ Càn Kình ở trong Càn gia nên cảm nhận được cách tương tự, không có tích lũy như Phần Đồ thế gia.
- Ngươi tích lũy rất ít, nhưng . . .
Âu Lạp Khắc nhìn Càn Kình, nói:
- Ngươi nuốt rất nhanh, ngươi có thể nuốt ngay bất cứ thứ gì sau đó
chuyển hoán thành của mình trong thời gian ngắn. Điều này bù đắp ngươi
thiếu thốn tích lũy nhưng chưa đủ, ngươi cần khám phá, đây là điều ta
đang làm.
Càn Kình nghiêm túc nghe Âu Lạp Khắc chỉ dạy, lão sư siêu tài chỉ dạy không phải có tiền là mua được.
- Được rồi, ngươi nói cho ta biết ngươi nghiên cứu thứ tự đấu khí như thế nào.
Âu Lạp Khắc cười híp mắt đưa giấy bút, nói:
- Viết trong này cho ta xem.
Càn Kình cầm giấy bút, trầm ngâm. Càn Kình nghiêm túc viết tất cả suy
nghĩ, mất hết hai canh giờ mới viết rõ toàn bộ đấu kỹ mới. Chuyện này
không dễ, rắc rối hơn cả tu luyện thứ tự đấu khí một lần.
Âu Lạp Khắc nhìn tờ giấy ghi chép suy nghĩ của Càn Kình, đôi khi vẻ mặt
vui mừng, có khi nhíu mày lắc đầu, cầm bút xóa tới xóa lui.