Cho nên hắn tới đảm nhiệm chức vụ thủ lĩnh Hắc Long Vệ.
Trên cuộc tranh tài Tân Nhân Vương, Hắc Long Vệ đột nhiên xuất hiện! Các chiến sĩ và các gia chủ nhạy cảm, đều cảm giác được trong không khí có
một chút cấp bách.
Ma tộc đã bắt đầu tổng động viên toàn
quốc, đưa tất cả chiến lực đi đến tiền tuyến sao? Ngoại trừ chuyện lớn
như vậy ra, thật sự nghĩ không ra còn có chuyện gì có thể để cho Hắc
Long Vệ xuất hiện ở đây!
Bảo Long Chân Sách nghe Hắc Long Vệ
thấp giọng báo cáo, sắc mặt dần dần trở nên ngưng trọng. Lông mày nhíu
chặt, vẻ mặt còn ngưng trọng gấp trăm lần so với lúc Cửu Dương Chân Tông kêu gào đòi đánh. Ánh mắt nặng tựa ngàn cân lướt qua mọi người, cuối
cùng nhìn về phía lối vào ở sau lưng Càn Kình.
Trên bầu trời, một tia chớp lớn, giống như vì sao muốn thật sự xé rách cả bầu trời,
tao thành lỗ hổng để vì sao này lao xuống mặt đất.
Cũng từ
trong một tiếng sấm này, mọi người nghe thấy được một sự bất tường. Nó
tràn ngập khí tức khiến người ta cảm thấy bị đè ép.
Càn Kình
nghe mã tặc truyền lời tới, sắc mặt xanh lại. Ánh sáng của tia chớp
chiếu rọi ở trên mặt hắn, khiến người ta cảm nhận được một sự nghiêm
trọng và tức giận nói không nên lời.
Giờ phút này, trên bầu trời từng tia chớp không ngừng đánh xuống, phát ra tiếng động đinh tai nhức óc.
- Lộ Tây Pháp Lưu Thủy bị bắt sao?
- Lộ Tây Pháp Lưu Thủy bị bắt sao?
Càn Kình và Bảo Long Chân Sách đồng thời hỏi người đứng đối diện mình.
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy! Ở hoàng triều Chân Sách, người khác không biết
thân phận của nàng, nhưng Bảo Long Chân Sách lại hiểu rõ hơn so với bất
kỳ kẻ nào khác. Về phương diện này, con trai của mình Mộc Nột Chân Sách
cũng không có bất kỳ giấu diếm nào.
Bảo Long Chân Sách biết rõ ở trong lòng Càn Kình, ma nữ này rốt cuộc là một trọng lượng và vị trí thế nào.
Không ngờ tin tức ngày hôm nay. Không ngờ... Kích Lưu Phi Kính chính là Càn Kình! Tin tức này được âm thầm truyền đi khắp Ma tộc, cuối cùng đã
được hoàng tộc chứng thực. Lộ Tây Pháp Lưu Thủy bởi vì Càn Kình, đã bị
bắt, lựa chọn ít ngày nữa sẽ chết cháy!
Mẹ con không lưu lại!
Tin tức này truyền vào trong tai Bảo Long Chân Sách, trong nháy mắt
giống sấm sét từ trong không trung đánh thẳng vào trong đầu hắn. Sao
chuyện này lại tới đột nhiên như vậy?
Đây thời thời điểm mấu
chốt, Càn Kình đang đi về phía đỉnh phong trong cuộc đời. Tại sao vào
lúc này lại phát sinh ra chuyện như vậy?
Mẹ con không giữ! Mẹ tất nhiên chính là chỉ Lộ Tây Pháp Lưu Thủy. Nhưng còn con? Đó là con ai?
Bảo Long Chân Sách dùng đầu gối nghĩ cũng có thể biết được, đứa con kia là của Càn Kình!
Một phụ thân biết con trai của mình, lão bà của mình sắp bị giết chết, hắn sẽ có phản ứng như thế nào?
Người nhu nhược, tất nhiên là quỳ trên mặt đất dập đầu cầu xin tha thứ, thỉnh cầu đối phương buông tha thê tử và nhi tử của mình. Nhưng như
vậy, từ trước đến nay đều không thể thành công.
Thương nhân
có thói quen sử dụng thủ đoạn đàm phán tiến hành trao đổi ích lợi, để
đổi thê tử và hài tử của mình về. Phương pháp này lâu nay vẫn có tác
dụng.
Nhưng hiện tại đối mặt là cả hoàng tộc Ma tộc. Khả năng đàm phán thành công là rất nhỏ. Yêu cầu mà Ma tộc nói ra sợ rằng cũng
vô cùng hà khắc.
Càn Kình là người nhu nhược sao? Không!
Càn Kình là thương nhân sao? Cũng không!
Bảo Long Chân Sách rất hiểu tính cách của Càn Kình. Thời điểm hắn còn
chưa là gì cả, đã dám đi khiêu chiến với quyền uy của gia tộc huyết mạch Tinh Linh Vương. Như vậy hiện tại hắn chắc chắn càng không e ngại mà đi khiêu chiến với Ma tộc!
Hôm nay, Ma tộc truyền tin tức như vậy ra ngoài, cũng không phải không nghĩ tới chuyện lập mưu kéo Càn Kình đi vào trong đó.
Càn Kình sẽ đi sao?
Bảo Long Chân Sách cười khổ. Càn Kình không phải là một kẻ ngu ngốc gì. Tất nhiên hắn có thể biết được đây là cái bẫy mà Ma tộc muốn dẫn hắn đi vào. Chiến sĩ bên cạnh hắn cũng có người xuất thân gia đình quân nhân.
Còn có Mộc Nột Chân Sách loại người xuất thân từ gia đình hoàng tộc đầy
quyền mưu. Bọn họ càng có thể nói cho hắn biết đây là một cạm bẫy liên
hoàn.
Càn Kình biết những điều này không? Biết!
Bảo Long Chân Sách dùng cái mông để nghĩ cũng có thể hiểu rõ, Càn Kình
khẳng định biết rất rõ ràng tất cả những điều này. Nhưng... hắn bởi vì
biết mà không đi cứu thê tử và con của hắn được sao? Không! Hắn vẫn sẽ
đi! Nếu như hắn không đi cứu vợ con của mình, hắn không phải là Càn Kình nữa.
Trên mặt Bảo Long Chân Sách hiện lên vẻ cay đắng. Tin
tức này càng khiến người ta cảm thấy đau đầu hơn so với Ma tộc tập trung đại quân muốn tiến hành quyết chiến với hoàng triều Chân Sách! Ma tộc
hẳn cũng đã hiểu rõ, Càn Kình nhất định sẽ đi! Như vậy cả vùng đất Ma
tộc sẽ đầy uy hiếp đối với Càn Kình.
Giá trị Càn Kình thế nào đã không ai có thể nói rõ được. Nếu như hắn sống thêm mười năm, như vậy có thể khiến một quốc gia tăng trưởng thêm bao nhiêu? Bất kỳ ai cũng
không nói rõ được!
Ma tộc cũng hiểu rõ đạo lý này. Nếu như
Càn Kình đi cứu ma nữ của mình, có khả năng vô cùng lớn sẽ phải chết ở
trên mảnh đất của Ma tộc.
- Càn Kình, phải đánh xong cuộc tranh tài Tân Nhân Vương!
Mộc Nột Chân Sách vỗ một cái vào vai Càn Kình:
- Ta biết, ngươi đang suy nghĩ điều gì. Ta biết ngươi muốn làm gì! Đi
Ma tộc! Tuyệt đối không thể để cho ngươi đi một mình. Chúng ta cùng đi
cứu Lưu Thủy! Cùng lắm thì, chúng ta cùng chết! Nhưng Tân Nhân Vương
phải đánh xong! Không vì cái gì khác! Chỉ vì có thể tăng thêm cơ hội
sống sót cho mọi người! Lần này phần thưởng Tân Nhân Vương đặc biệt
phong phú! Mọi người lấy được phần thưởng, có thể tăng hi vọng sống sót.
Càn Kình quay đầu lại nhìn Mộc Nột Chân Sách, nhìn Đoạn Phong Bất Nhị, lại nhìn mã tặc giúp Bát Hoang Vô Sinh truyền lời.
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy... Mọi người mọi người...
- Kiệt kiệt... Khặc... Khặc... Còn có ai nữa không!
Trên khoảng không của lôi đài, Càn Vô Thanh kêu gào càn rỡ. Trong thời
gian ngắn ngủi, hắn đã cắn nuốt hết tất cả tinh hoa của cường giả Hư
Thánh đỉnh phong Thiết Qua Chiến Hồn này. Hiện tại chỉ còn tấm da người
trông rỗng tung bay ở trong tay của hắn.
- Chờ ta một chút.
Càn Kình đập một cái vào vai của mã tặc tới truyền lời. Hắn xoay người
đi nhanh về phía lôi đài. Trong nháy mắt, hắn lấy vương tọa kim loại của mình ra, trực tiếp ném nó lên trên khoảng không của lôi đài. Thân thể
hắn bước tới từng bước, đồng thời cùng vương tọa bay tới khoảng không
trên lôi đài. Cả người hắn ngồi ngay ngắn trong vương tọa, khiến vương
tọa chuyển động trên không trung. Mắt hắn nhìn xuống tất cả chiến sĩ trẻ tuổi phía dưới:
- Ta vốn định đợi mọi người trải qua nhiều
trận chiến đấu hơn, nâng cao nhiêu hơn, sau đó lại tới khiêu chiến ta.
Nhưng bây giờ ta không có thời gian. Xin lỗi các vị.
Mọi
người đều kinh ngạc nhìn trời Càn Kình trên không trung. Con chưa rút
thăm xem ai sẽ đánh trận kế tiếp, hắn đột nhiên chạy ra đây là có ý gì?
- Ta đã từng nói, ta ngồi ở trên vương tọa chờ các ngươi khiêu chiến.