Suất Trá Phong Vân

Chương 608: Chương 608: Toàn thành đề phòng (4)




Ads Tim hai Cung Nỗ Thủ bỗng dâng lên cảm giác kỳ lạ, dường như ngón tay, thậm chí là cả người bọn họ đều bao phủ trong không khí đặc biệt. Thân thể Cung Nỗ Thủ hơi nhúc nhích một chút thì có lẽ đối thủ biết ngay.

Cảm giác quái dị! Hai Cung Nỗ Thủ không nhúc nhích nhìn Càn Kình chằm chằm, cảm giác quái dị đè ép làm bọn họ không dám bắn tên.

- Các ngươi...

Ước Hàn đau đớn người run bần bật, rống to:

- Còn chờ cái gì? Mau, bắn chết hắn, bắn chết hắn!

Hai Chiến Sĩ liếc nhau, cắn răng bơm hơi, nhẹ nâng nỗ cơ nhắm chính xác vào Càn Kình.

Băng băng!

Hai tiếng dây cung trầm đục chấn lòng người, hai mũi tên ở trên chiến trường có thể dễ dàng xuyên thủng giáp da, giáp sắt xoay quanh bay ra.

Muốn giết ta?

Khóe mắt Càn Kình nhướng lên, cổ tay nhẹ rung như tùy ý phất tay. Thân thể cỡ hai trăm cân của Ước Hàn giống bao cát con nít chơi bị nhấc hổng hai chân, người xoay ngang trên không trung đụng hướng một mũi tên.

Phập phụt!

Một mũi tên cắm vào gipá da, giáp sắt của Ước Hàn, máu dọc theo mũi tên tuôn trào ra ngoài. Mọi người giật mình nhìn Càn Kình đứng im tại chỗ, kình tiễn khác bay ra bị hắn một tay bắt lấy.

Càn Kình chỉ dùng ngón trỏ và ngón giữa đã vững vàng kẹp chặt mũi tên, tạo cảm giác kỳ lạ như hắn không phải kẹp mũi tên giết người nhanh hơn cả mắt nhìn mà là đồ chơi của con nít.

- Loại cơ nỗ này tối đa chỉ phát huy chưa đến bốn phần khả năng của nó.

Càn Kình nhẹ xoay tên trong tay, nếu cơ nỗ này vào tay hắn trải qua sửa chữa, điều chỉnh nho nhỏ thì tốc độ, sức xuyên thấu sẽ tăng uy lực lên gấp hai.

- Còn có mũi tên này...

Càn Kình lắc đầu, vẽ mặt coi thường. Mũi tên vốn dùng để giết địch nếu người ta tay không bắt được thì còn có tác dụng gì? Nếu sửa trong mũi tên thành đụng vào thân tên sẽ có vô số kim độc bắn ra thì có tác dụng tập kích rồi.

Cơ nỗ chế tạo thô sơ, mũi tên bình thường đại trà, Cung Nỗ Thủ chỉ biết bắn bia...

Rầm bịch!

Ước Hàn nặng nề đập xuống đất phát ra tiếng rên đau đớn. Mọi người ngơ ngác nhìn chuyện xảy ra, vụ việc hôm nay vượt qua bình thường, tại sao...

Ước Hàn cố chống một tay xuống đất để đứng dậy nhưng gã thây ngực cực kỳ đau đớn. Ước Hàn cúi đầu nhìn vị trí ngực, đôi mắt giận dữ tràn ngập ngạc nhiên sau đó mặt xám xịt.

Tên, bắn trúng trái tim! Trong khoảnh khắc vừa rồi, khi thân thể Ước Hàn bị nâng lên vừa lúc hướng tới mũi tên, đây là trùng hợp hay...

Ước Hàn nặng nề té xuống đất, trong mắt đầy khó hiểu, rung động, nghi hoặc nhìn Càn Kình. Thanh niên này to gan như vậy?

Càn Kình không thèm nhìn Ước Hàn nằm dưới đất. Lần này giết người hơi nguy hiểm nhưng nếu không giêtrs Ước Hàn thì càng rắc rối hơn, Càn Kình không quen gã nhưng cứ bị Ước Hàn gây sự.

Một Chiến Sĩ bỗng cầm cái còi trước ngực thổi mạnh, tiếng còi chói tai có tiết tấu đặc biệt lan ra ngoài.

Thuật ngữ còi. Càn Kình nhíu mày. Trừ phi Càn Kình giết hết mọi người tại đây, nếu không thì dù hắn đập vỡ cái còi thì người khác sẽ thổi tiếp. Cách truyền tin tức bằng còi giống như cờ tín hiệu, là một môn phải học trong học viện Chiến Sĩ.

Có Ma tộc, mau đến!

Càn Kình đứng im tại chỗ, nở nụ cười nhìn Chiến Sĩ thổi còi. Nếu Càn Kình dùng còi nói có trộm thì Càn Kình sẽ gặp rắc rối to, còn bảo hắn là Ma tộc? Nghe tiếng còi này không chỉ có quân thủ thành đến mà các Chiến Sĩ Hồng Lưu Chiến Bảo cũng sẽ đến.

Giết Ma tộc là trách nhiệm của mỗi một Chiến Sĩ, cho dù Hồng Lưu Chiến Bảo không thuộc quân thủ thành khi nghe tin tức cũng sẽ chạy tới ngay. Không chỉ Chiến Sĩ đến mà Ma Pháp Sư cũng tới.

- Ma tộc? Ma tộc ở đâu?

Tiếng gầm đầy sát khí và tiếng chiến mã lao nhanh đến. Tướng quân ngồi trên lưng ngực mặc giáp kim loại, dưới ánh mặt trời chiếu rọi gã như quầng sáng. Tay tướng quân cầm trường thương bạc lấp lánh đấu khí chói mắt, chỉ có đôi mắt xanh biếc như biển dưới mũ giáp giống đến từ địa ngục u minh.

Chiến thân huyết mạch! Chiến Sĩ huyết mạch! Tru Ma cửu chiến!

Khóe mắt Càn Kình giật giật, con ngươi co rút cỡ đầu kim. Trong tướng quân thủ thành Vĩnh Lưu thành có Chiến Sĩ huyết mạch, là Chiến Sĩ huyết mạch Tru Ma cửu chiến!

Chiến Sĩ huyết mạch Tuyết Nhân!

Càn Kình nhìn lông trắng lộ ra dưới khôi giáp, tinh thần rung lên. Không ngờ là Chiến Sĩ huyết mạch Tuyết Nhân hiếm hoi.

Trường thương lạnh băng bao bọc đấu khí lạnh thấu xương tựa như tia chớp xẹt qua không trung, những người đứng xem cảm giác được khí lạnh phủ trên thân thương cho người cảm giác như mùa đông tuyết lạnh.

Tiếng vó chiến mã đạp đất như sấm gầm rống xen lẫn với tiếng kinh thán của bình dân đứng xem chớp mắt đã xông tới trước mặt Càn Kình.

Đại thương run run, một thức đâm kỵ sĩ đơn giản xé gió bay tới, thanh như sói tru, con nít khóc.

Càn Kình cảm giác thương khí đập vào mặt, đại thương chưa đến mà sát khí đã tới kích động lớp da run nhanh làm ra phản ứng. Đây không phải một kích đâm đơn giản, khí thế trong đó thật đáng sợ. Chiêu trùng kích này xảo diệu kết hợp mọi người bàng quan kinh ngạc, một thương đâm ra như trời sập đất nứt, như mọi người cùng gã xung phong.

Càn Kình có cảm giác không phải đối diện một kẻ địch mà mọi người trên con đường này đều đối địch với hắn.

Trường thương gần thân, cổ tay run run liên tục, thân thương phát ra tiếng vù vù quái dị như rồng ngâm rắn rít. Đại thương tựa như bút vẽ trong tay nghệ thuật đại sư. Thương tẩu long xà, lực phá thiên quân

Chiến mã đạp vó xuống, mắt đất khẽ run. Chỉ một người ra tay lại cho cảm giác không khí chém giết sinh tử trên chiến trường nhân ma và Chiến Sĩ huyết mạch cường đại.

Mũi thương lắc lư trên dưới trái phải hóa thành vô số đầu thương, như trăm ngàn đóa hoa cùng nở trong một đêm, làm người tra không biết thương này đâm cổ hay eo hay chân.

Đâm eo thì đứt người, đâm chân thì bị phế.

Đây là uy lực của đại thương, trên chiến trường nó là một trong các vũ khí vô địch, tồi thành bạt trại!

Nhìn một thương này, trái tim người xung quanh dâng lên cảm giác một tòa lầu canh đều bị thương đâm sập. Trước công kích này chỉ có thể tránh né rồi mới phản kích.

Nhưng một đòn công kích hung bạo, khí thế phô thiên cái địa lay động người này có tránh được không? Dù né được thì tiếp theo sẽ là trường thương truy sát không ngừng nghỉ, mãi đến khi chết mới thôi.

Lùi? Hai chân mày Càn Kình nhướng cao như hai thanh chiến đao chém xéo mi mắt, đuôi mày toát ra mũi nhọn như đao phong.

Đấu tâm đến từ vinh quang từng có của huyết mạch Thiết Tí Đường Lang sẽ không lùi lại, chiến đến khi toàn quân bị diệt quyết không rút lui!

Tiếp theo!

Cổ tay Càn Kình lật lại chộp Trảm Mã Đao bề ngoài hung bạo, bá đạo, lưỡi rộng ra khỏi đấu giới, đấu tâm càn quét khí lưu thiên địa trong bán kính năm thước, cảm giác cơ cổ và cơ chỗ trái tim liên tục nhảy, đây là cảm giác chỉ khi Cung Tiễn Thủ tỏa định mới xuất hiện. Trong phút chốc Càn Kình biết ngay một thương đâm hướng trái tim, còn cổ là do một Cung Tiễn Thủ ẩn núp nhắm vào.

Kẻ đó... Đứng trên nóc phòng ngoài năm mươi thước, núp sau ống khói! Hai người liên hợp tạo thành cục diện tất sát khó giải.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.