Hai tay hắn liền giao nhau thành hình thập tự chắn ở trước ngực. Cả người hắn lại bị đánh bay lên thật cao.
Trong nháy mắt trang phục chiến sĩ trên người thật giống như bị mấy trăm thanh chiến đao kim loại cắt. Trên da xuất hiện từng vết máu. Thậm chí
có vết thương sâu có thể nhìn thấy được đến xương.
Một đòn cách qua đấu khí!
Trong một đoàn này, Càn Kình âm thầm dùng tới Phân Kim Liên Trảm của
huyết mạch Thiết Tí Đường Lang. Nếu không phải hắn cố ý nương tay, muốn
trực tiếp cắt người ta thành từng mảnh cũng không phải là việc gì khó.
Thực lực càng cường đại, còn là trạng thái dưới nhập thánh, cảm ứng
người khác nhập thánh sẽ thu được cảm ngộ và thực lực được nâng cao hơn. Bản thân Càn Kình cũng cảm giác không biết mình rốt cuộc cường đại tới
mức nào.
- Ta nhổ vào! Càn Kình, điểm nhẹ điểm nhẹ. Ngươi thật sự muốn đánh chết cháu ta sao?
Y Toa Bối Lạp nhảy đến bên cạnh Càn Kính, giơ tay lên trực tiếp xoáy lỗ tai của Càn Kình...
Mọi người đều muốn rơi tròng mắt ra ngoài... Đây là nữ bạo quân!
Càn Kình chỉ có thể cười khổ. Vị hiệu trưởng nữ bạo quân này không chỉ
đối xử tốt với hậu bối, đối với mình cũng đủ tốt. Lúc đầu ở tái ngoại vì mình thiếu chút nữa sống mái với Càn Chiến Huyền. Hiện tại bị nàng xoáy lỗ tai ở trước mặt mọi người vài cái thì đã là gì?
Y Toa Tái Nhĩ lại bị đánh tới mức chiến thân huyết mạch tản mất. Hắn
dùng sức lắc lắc đầu, lại một lần nữa mở ra chiến thân huyết mạch ngụy
long quát:
- Tới đây tới đây tới đây! Trở lại đi!
Toàn thân Y Toa Tái Nhĩ đều là máu tươi, lúc này giống như một Chiến
Thần nhỏ đẫm máu hiếu chiến, hoàn toàn không có ý tức giận khi bị thương nặng. Dường như gặp được đối thủ mạnh hơn chỉ có thể khiến hắn càng
hưng phấn hơn.
- Thôi đi, tiểu tử kia đừng đánh nữa.
Bàn Hoành Cơ đi vào giữa hai người Càn Kình và Y Toa Tái Nhĩ thản nhiên nói:
- Thực lực Càn Kình bây giờ, tuyệt đối là người đứng đầu dưới nhập
thánh. Không chỉ là hiện tại, cho dù là trong lịch sử của ba tộc Nhân Ma Man đưa tất cả những người đứng đầu dưới nhập thánh đến đây, hắn vẫn là người đứng đầu dưới nhập thánh.
Mọi người vây xem có không ít người biết đến Bàn Hoành Cơ. Sau vài giây
an tĩnh, những tiếng xì xào bàn tán liền bạo phát từng đợt.
Có thể được Xà Hoàng Bàn Hoành Cơ công nhận thực lực...
Người không biết Bàn Hoành Cơ đều lén hỏi thăm, người này thoạt nhìn rất có kiểu cách, rốt cuộc có lai lịch gì vậy?
Sau khi mọi người biết được thân phận của người vừa lên tiếng, sắc mặt mỗi người đều có biến hóa cực lớn.
- Lão đầu, ngươi là...
Ầm...
Y Toa Tái Nhĩ ôm bụng dưới, khom lại giống như một con tôm, cả người bay ra ngoài, trực tiếp va vào một vị khách vừa đi vào cửa lớn, sau đó bay
ra ngoài cửa.
Y Toa Bối Lạp thu hồi chân vừa đạp trúng bụng dưới của Y Toa Tái Nhĩ, hai tay chống nạnh rất khí phách nói:
- Nhóc con! Vị này chính là đại nhân Xà Hoàng. Ngươi muốn chết à?
- Xà Hoàng? Bàn Hoành Cơ?
Y Toa Tái Nhĩ quỳ một chân trên đất khom người, kinh ngạc nhìn mặt Bàn
Hoành Cơ đang mỉm cười. Đây là cường nhân siêu cấp trong truyền thuyết,
đại nhân Xà Hoàng sao?
- Tiểu tử, ngươi cũng không cần không phục Càn Kình như thế. Lại nói...
Bàn Hoành Cơ chỉ vào chính mình: Nếu như ta áp chế thực lực đến mức dưới nhập thánh, cũng rất khó có thể đánh thắng Càn Kình.
Lời vừa nói ra, có vài vị khách xôn xao. Trong nháy mắt hội trường thăng cấp đến mức gần như rối loạn.
Đó là Xà Hoàng Bàn Hoành Cơ! Không ngờ hắn lại nói nếu áp chế thực lực đến dưới nhập thánh, cũng rất khó đánh thắng Càn Kình?
Y Toa Bối Lạp đi tới bên cạnh Y Toa Tái Nhĩ, giơ tay lên nhéo lỗ tai của hắn, kéo hắn đứng lên đi về phía Càn Kình nói:
- Mỗi ngày đều cho rằng mình là thiên tài, cho rằng mình lợi hại, cường
thịnh. Hiện tại ngươi đã biết chưa? Ta gọi ngươi tới đây, không phải cho ngươi khoe khoang ngươi rất lợi hại, mà là để ngươi theo học sinh của
ta Càn Kình, học thật tốt cái gì gọi là chiến sĩ.
- Ta học hắn sao...?
- Thế nào? Không phục sao?
Y Toa Bối Lạp hung hăng trừng mắt với Y Toa Tái Nhĩ:
- Từ hôm nay, từ giờ phút này trở đi, ngươi phải đi theo hắn! Lúc nào
Càn Kình nói ngươi lợi hại, lúc đó hẵng trở về gia tộc, tiếp tục đi tới
học viện học tập.
Y Toa Tái Nhĩ có chút sửng sốt. Trước đây tiểu cô cô bao giờ cũng bảo
mình phải cố gắng trở nên mạnh mẽ, sau đó đi tới học viện tiểu cô cô sẽ
hướng dẫn thật tốt cho mình. Tại sao ngày hôm nay... lại biến thành đi
theo tên Càn Kình này...
Y Toa Tái Nhĩ lại cẩn thận quan sát Càn Kình, sau đó bất lực thở dài:
- Hắn quả thực mạnh mẽ hơn ta rất nhiều, đáng để ta học tập.
Mọi người vây xem có không ít người cũng nhíu mày. Tất cả đều cảm giác
được Y Toa Bối Lạp này xem như là người thông minh, tại sao lại làm
chuyện như vậy? Tuy rằng làm như vậy có thể tăng thiện cảm của Càn Kình
đối với gia tộc huyết mạch ngụy long, nhưng như vậy rất có thể sẽ thật
sự hại một chiến sĩ huyết mạch thiên tài. Đầu tư như vậy chưa thấy được
đã thấy mất.
Y Toa Bối Lạp trợn trừng mắt, rất khinh bỉ nhìn lướt qua rất nhiều vị khách xung quanh.
Những tên củi mục này căn bản không hiểu đi theo bên cạnh Càn Kình sẽ có lợi ích lớn tới mức nào. Bây giờ có thể kín đáo đưa người cho Càn Kình, đây chính là chuyện rất nhiều đại gia tộc thật sự có đầu óc, có tin tức rất muốn làm.
- Còn có các ngươi mấy người nữa!
Y Toa Bối Lạp đi về phía mấy chiến sĩ huyết mạch ngụy long trẻ tuổi cùng đi với Y Toa Tái Nhĩ:
- Các ngươi còn không đi chào lão sư Càn Kình?
Danh tiếng nữ bạo quân vốn đã vang dội, ở trong gia tộc huyết mạch ngụy
long lại càng vang dội nát bét. Ngay cả tộc trưởng không có việc gì cũng không muốn trêu chọc nữ chiến sĩ huyết mạch thiên tài trẻ tuổi này. Các chiến sĩ huyết mạch tiểu bối đều lấy Y Toa Tái Nhĩ làm người dẫn đầu.
Hiện tại thủ lĩnh cũng bị nữ bạo quân thu thập, bọn họ căn bản không dám làm ra bất kỳ phản kháng nào.
Mỗi người đều trải qua chiến trường Nhân Ma, trong tay cũng không biết
đã giết bao nhiêu tiểu chiến sĩ Ma tộc. Ở trong mắt người khác tuyệt đối là chiến sĩ cấp hung nhân, hôm nay lại giống như tiểu bạch thỏ thành
thật, xuất hiện ở trước mặt Càn Kính.
- Lão sư Càn Kình, chào ngài...
Các chiến sĩ huyết mạch ngụy long xếp thành một hàng, cùng nhau cung
kính cúi đầu chào hỏi Càn Kình, thoạt nhìn thật sự giống như học sinh
tiểu học vừa nhập học.
- Viện trưởng đại nhân, ta cũng có thể dạy người! Ta thích nhất là dạy người!
Đoạn Phong Bất Nhị chỉ vào ngực mình:
- Cũng để cho mấy tiểu tử này gọi một tiếng lão sư đi.
Y Toa Bối Lạp cười híp mắt nhìn Đoạn Phong Bất Nhị:
- Ngươi xác định chứ?
Đoạn Phong Bất Nhị bị ánh mắt Y Toa Bối Lạp nhìn, trong lòng có chút sợ hãi, liên tục lắc đầu:
- Thôi đi, ta dẫn theo mười cây củi mục, nếu lại dẫn thêm những này sẽ rất mệt mỏi.
Mười chiến sĩ huyết mạch rắn chín đầu thiên tài bị nói thành củi mục,
mỗi người ngoại trừ thở dài ra bây giờ không thể nói được gì khác.