Edit by Link
Beta by Hy
⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹
Khi Lam Bắc Thần tới thăm Liễu Thi Nhã, Liễu Thi Nhã giả vờ khóc sướt mướt.
Lam Bắc Thần luôn không thể chịu nổi cảnh Liễu Thi Nhã khóc. Nhất là khoảng thời gian này, cô thật sự đã chịu không ít khổ cực.
Cô vốn là người cực kì để ý đến dung mạo. Tuy rất nhanh sẽ cắt chỉ, nhưng chắc hẳn cô cũng rất sợ hãi.
Lam Bắc Thần an ủi Liễu Thi Nhã: “Đừng lo lắng, anh đã mời những chuyên gia hạng nhất, không thể xảy ra vấn đề gì.”
“Bắc Thần, không phải thứ anh thích chính là gương mặt này sao? Nếu như vết thương không lành, anh sẽ còn yêu em sao?”
Khóe miệng Lam Bắc Thần co rút. Anh ta tiếp tục kiên nhẫn nói: “Sao lại nói như vậy? Người anh yêu là em. Anh đã đợi em hai năm, em vẫn chưa rõ sao?”
Chẳng biết vì sao Lam Bắc Thần lại có cảm giác mệt mỏi. Anh ta luôn cảm thấy dù anh ta có biểu hiện như thế nào, Liễu Thi Nhã vẫn sẽ nghi ngờ chân tình của anh ta.
Cứ cách mấy ngày, cô lại hỏi những câu tương tự như vậy khiến anh ta luôn phải cam đoan.
Lam Bắc Thần nhìn Liễu Thi Nhã khóc sướt mướt, thần sắc hơi kỳ lạ. Anh ta đang nghĩ, chẳng lẽ những thứ anh ta làm còn chưa đủ à?
Nhất định phải nói ra mới được?
Nghĩ đến những chuyện xảy ra gần đây, Lam Bắc Thần thật sự rất mệt mỏi.
Những lúc mệt mỏi, anh ta sẽ nghĩ đến Phong Tố Cẩn.
Anh ta nghĩ tới hai năm ăn tết cùng Phong Tố Cẩn. Thật nhẹ nhõm, quả thật cũng có chút vui vẻ.
“Bắc Thần, sao anh lại không nói gì vậy?”
Lam Bắc Thần hoàn hồn. Nhìn dáng vẻ khóc lóc của Liễu Thi Nhã, anh ta luôn cảm thấy thiếu một thứ gì đó.
Lúc ý thức được mình lại so sánh Phong Tố Cẩn và Liễu Thi Nhã, mặt anh ta biến sắc.
Nghĩ đến hai chữ “trách nhiệm” mà trước đó Quân Mặc Hàn đã nói, mắt Lam Bắc Thần lóe lên.
Anh ta tự nói với mình người anh ta yêu là Liễu Thi Nhã, vốn phải có trách nhiệm chiều chuộng cô cho tốt.
“Thi Nhã, anh yêu em, cũng vì em mà nguyện ý chống lại gia tộc.”
“Bắc Thần, vậy chúng ta đính hôn đi!”
“Tin tức đính hôn không phải đã được tuyên bố rồi sao?”
“Đã lâu như vậy nhưng vẫn chưa định ngày. Chúng ta nhanh chóng định ngày được không?”
Lam Bắc Thần trầm mặc. Anh ta đang suy nghĩ ông nội có thể đồng ý hay không, quyết định vội vàng như vậy có ổn hay không.
Lòng dạ Liễu Thi Nhã nảy lên một cái. Cô ta luôn cảm thấy hiện tại Lam Bắc Thần không giống với khi trước. Trước kia, nếu cô ta nói muốn đính hôn với anh ta, kết hôn với anh ta, Lam Bắc Thần nhất định sẽ cao hứng nắm chặt tay cô ta rồi nói sẽ đối tốt với cô ta, nhưng hôm nay anh quá trầm mặc.
“Bắc Thần, em trở về vì anh, nếu anh thật sự không muốn cưới em, em sẽ đi.”
Liễu Thi Nhã lấy lui làm tiến, kể khổ một phen, Lam Bắc Thần đương nhiên đồng ý.
Khi Lữ Tây Viêm còn nằm viện hôn mê bất tỉnh, đột nhiên lại lộ ra tin tức Lữ gia và thị trưởng Trâu tiền nhiệm âm thầm cấu kết.
Mấu chốt, tin tức này đã nói không có lửa thì sao có khói, còn tải lên một đoạn video, nội dung là con gái của thị trưởng Trâu lên xe của Lữ thiếu gia Lữ Tây Viêm.
Mặc dù đoạn video kia rất mơ hồ nhưng thông qua việc xe lắc lư, mọi người cũng có thể đoán ra là xe chấn!
Chuyện liên quan tới thị trưởng Trâu tiền nhiệm và Lữ gia bị dư luận sục sôi ngất trời.
Lữ gia vì việc Lữ Tây Viêm làm ra mà loạn cào cào, mấu chốt là hai nhân vật chính, một người là Lữ Tây Viêm đang hôn mê bất tỉnh, một người khác là Trâu Như Đan tìm mãi không thấy.
Dân chúng Bắc Quyền Thành cũng đột nhiên ý thức được một vấn đề, tin tức gần đây phơi ra không ít bí ẩn của thế gia đại tộc.
Bao nhiêu năm trước kia, gần như không hề có bất kỳ tin tức nào liên quan tới các đại gia tộc ở Bắc Quyền Thành. Nhưng trong khoảng thời gian này, chỉ mới hơn hai tháng mà nhiều tin tức như vậy đã bị phơi bày khiến cho một số người đánh hơi được mùi vị của âm mưu.