Sủng Ái Bậc Nhất Đế Quốc: 100 Kiểu Trêu Chọc Vợ Của Quân Thiếu

Chương 293: Chương 293: Lục Vân Xuyên nhà họ Lục




Edit by Đậu Đỏ & Beta by Rùa

-

Ba gia đình quyền lực bậc nhất thành phố Bắc Quyền: Nhà họ Lam, nhà họ Lữ và nhà họ Lục. Ba gia tộc lớn địa vị ngang nhau, giữ vị trí quan trọng ở thành phố Bắc Quyền.

Ba công tử của thành phố Bắc Quyền, cũng chính là Lam Bắc Thần nhà họ

Lam, Lữ Tây Viêm nhà họ Lữ, Lục Vân Xuyên nhà họ Lục.

So với nhà họ Lam và nhà họ Lữ, nhà họ Lục lại vô cùng khiêm tốn, rất hiếm

khi xuất hiện trước công chúng, hơn nữa nhà cũ của nhà họ Lục được đặt ở dưới chân khu rừng vắng vẻ của thành phố Bắc Quyền, càng tăng thêm vẻ thần bí.

Trận tuyết đầu tiên của mùa đông năm nay đã rơi, Lục Vân Xuyên dẫn theo em gái ra ngoài thư giãn.

Tầm mắt Lục Nhược Chanh vẫn luôn đặt trên người Phong Tố Cẩn. Theo Lục Nhược Chanh, trên người Phong Tố Cẩn toát ra sắc thái tràn đầy sức sống, giống như ánh nắng mặt trời ấm áp. Trùng khớp với hình ảnh về một người phụ nữ tôn quý trong mộng của cô ấy.

Lục Vân Xuyên không ngờ sẽ gặp Quân Mặc Hàn và Phong Tố Cẩn ở đây.

Càng không nghĩ đến lúc riêng tư hai người sẽ ân ái ngọt ngào như vậy.

Tuy rằng nhà họ Lục luôn sống khiêm tốn, ẩn dật nhưng những tin tức cần biết, anh ấy đều biết.

Sau một hồi nhìn chăm chú, Lục Nhược Chanh quay sang nói với Lục Vân Xuyên: "Anh, anh biến chị gái kia thành chị dâu của em được không?"

Lục Vân Xuyên kinh ngạc nhìn em gái mình, lần đầu nghe cô bé nói chuyện như vậy, anh bèn nhìn kỹ cô bé hơn, thấy đáy mắt của cô tỏa sáng

"Em rất thích cô ấy?"

Lục Nhược Chanh gật đầu một cách nghiêm túc.

Lục Vân Xuyên lắc đầu nói: "Nhược Chanh à, cô ấy đã làm vợ của người khác, nên không thể làm chị dâu của em được."

Lục Nhược Chanh nháy nháy mắt nói: " Nhưng em thấy cô ấy rất tốt, rất hợp với anh."

Từ nhỏ, Lục Nhược Chanh đã ốm yếu nhiều bệnh, nhưng bù lại cô ấy có mắt nhìn người rất tốt, cho nên anh tin người này có lẽ thật sự không tồi.

Lục Vân Xuyên vẫn lắc đầu nói: "Nhược Chanh, gia giáo nhà họ Lục có quy định

nghiêm khắc, chúng ta không được phá hoại hạnh phúc của người khác, hiểu

không?"

"Ồ, vậy cô ấy là ai, anh biết không?"

Mắt Lục Vân Xuyên sáng lên, "Cô ấy là Phong Tố Cẩn, là tiểu thư nhà họ Phong, cũng là vợ của Thị trưởng Quân vừa nhận chức."

Lục Nhược Chanh chống cằm cảm thán: "Thì ra đã kết hôn! Em rất muốn để cô ấy trở thành người nhà của em."

Im lặng một chút, Lục Nhược Chanh bỗng chớp chớp đôi mắt, "Anh, lẽ nào chị ấy chính là Phong Tố Cẩn mà bà nội nói? Bà nội nói năm đó bà với bà nội của chị Phong Tố Cẩn thân như chị em trong nhà, bà vốn muốn anh cưới Phong Tố Cẩn. Ngay sau đó, chị ấy bị đuổi khỏi trường đại học khiến thanh danh bị vấy bẩn nên chuyện cưới gả mới bị hủy bỏ, nhưng em cảm thấy chị ấy không giống như những gì mọi người đồn thổi."

Vẻ mặt Lục Vân Xuyên đanh mặt, năm đó đúng là bà nội có ý để cho anh ấy

cưới Phong Tố Cẩn, chỉ là về sau lại gấp rút đổi ý cũng vì lời đồn.

Bây giờ, khi tận mắt nhìn thấy cô ấy, anh dám khẳng định những lời đồn thổi kia chỉ là những tin đồn thất thiệt.

"Anh, nếu như tên Thị trưởng gì gì đó và Phong Tố Cẩn tách ra, anh có thể cưới

chị ấy về nhà rồi."

Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của em gái mình, Lục Vân Xuyên nhức đầu xoa xoa mi

tâm, "Nhược Chanh, em cảm thấy có thể sao? Hãy nhìn bầu không khí giữa họ

xem, người khác muốn chen vào cũng không lọt."

"Nhưng mà anh ơi, em có thể làm bạn với chị ấy không?"

Vẻ mặt Lục Vân Xuyên thay đổi, em gái của anh ấy rất đơn thuần, không hiểu

chính trị, nhưng anh lại hiểu rất rõ cục hiện tại của thành phố Bắc Quyền.

Quân Mặc Hàn mới dùng thủ đoạn khắc nghiệt giải quyết ba gia tộc nhỏ

tầm trung là nhà họ Trang, nhà họ Thu và nhà họ Thanh. Làm chấn động toàn

bộ thành phố Bắc Quyền.

Bây giờ cậu ta đang muốn mượn lực của ba gia tộc lớn ở thành phố Bắc Quyền.

Nhà họ Lục vốn không muốn tham dự chính trị, nhưng nếu Nhược Chanh thích

Phong Tố Cẩn, nhà họ Lục tất nhiên sẽ phải đứng về phía Quân Mặc Hàn.

Việc này tương đương với sẽ phải đối đầu với Quân Vương hiện nay của quốc

gia này. Hơi khó giải quyết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.