Sủng Ái Của Bá Thiếu: Bắt Giữ Cặp Song Sinh Yêu Dấu Của Manh Mẫu

Chương 190: Chương 190




Cô ta sớm đã nghe rằng Cảnh Thần Hạo bị ép hôn nghiêm trọng, bây giờ cô mới mở mang kiến thức rồi.

“Xin phu nhân yên tâm, tối nay Cảnh tổng nhất định không có việc gì cả!” cô ta nghiêm trang trả lời, không chút chú ý đến Cảnh Thần Hạo nét mặt trở nên trầm thêm bội phần.

“Tốt tốt, cô này cảm thấy anh ta sẽ thích người con gái có chòm sao như thế nào, tối nay tôi đã chuẩn bị cho anh ta mười hai chòm sao rồi!” bà ta cảm thấy Bùi Nhiễm Nhiễm trước mặt dáng vẻ không được như ý để làm bí thư của Cảnh Thần Hạo, năng lực đó phải thật giỏi giang, nói không chừng phải có chủ ý.

Mười hai chòm sao à? Thì ra anh ta đã từng cáo biệt hình thức xem mắt một chọi một rồi, không hổ danh là Cảnh Thần Hạo, lợi hại!

“Cái này thuộc hạ không dám ngông cuồng suy đoán cách nghĩ cho Cảnh tổng, nhưng mà Cảnh phu nhân, chòm sao không chỉ có mười hai chòm, có thể phân thành ngôi thăng tinh, ngôi mặt trăng tinh, có thể nhiều góc độ, toàn phương diện cho Cảnh tổng chọn người vợ tương lai!” cô ta như cảm thấy phía trước mặt có một ánh mắt sắc bén, ngước mắt nhìn Cảnh Thần Hạo vẻ mặt như đen tối, im miệng không nói nữa.

“Thật sao? Vậy là tôi không hiểu rõ, tối nay đi xem sao, những thứ khác mai tính! Không được, ngày mai mười hai con giáp!” Tô Nhược Nhã lắc nhẹ cái đầu, đứng tại chỗ đắm chìm trong sự suy xét.

Bùi Nhiễm Nhiễm đã hoàn toàn phục Tô Nhược Nhã, cũng có chút ít đồng tình với Cảnh Thần Hạo, hôm nay mười hai chòm sao, ngày mai mười hai con giáp, thật kiên quyết!

Cô ta tin rằng Cảnh Thần Hạo chắc chắn sẽ ứng phó rất tốt!

Bỗng nhiên, trước mặt vọng lên tiếng “bịch”. Anh ta đặt ly trà lên bàn, nhấc mắt nhìn cô ta, “nếu như tối nay không việc gì làm, vậy hay là Bùi bí thư cùng tôi đi một chuyến, thuận tiện tham khảo cùng tôi có được không?”

“Cảnh tổng, đây là việc tư của ngài, không nằm trong phạm vi công việc của tôi, tôi sẽ không đi!” cô ta không ngốc, cô ta dám khẳng định nếu cô ta đi cùng sẽ bị anh ta bắt làm bia đỡ đạn.

“Đi đi đi đi! Tham khảo tham khảo!” Tô Nhược Nhã là một người rất khôn khéo, bà ta cảm thấy nếu như không để cô bí thư này đi cùng, chắc chắn Cảnh Thần Hạo sẽ không đi.

Vả lại nếu để anh ta mở miệng nói tối nay không đi, chi bằng bây giờ bà ta sớm ra tay trước, còn có thể để bí thư giám thị anh ta.

“Đi, nhất định đi, vậy không có việc gì nữa, tôi xin ra ngoài trước!” cô ta đi ra gọi điện thoại cho Lâm Tri Hiểu, nhưng mà cô nhận ra tối nay sẽ sớm kết thúc.

Cảnh Thần Hạo nhìn bóng dáng cô ta rời đi, chân mày nhếch lên, lại có thể chạy nhanh đến vậy.

Thấy anh ta đi xem mắt, lại vui mừng đến vậy?

“Cô bí thư này của con dáng vóc không tệ, chỉ là không biết trang điểm tí, dường như không biết bảo dưỡng cho lắm.” Sau khi cánh cửa phòng làm việc đóng lại, Tô Nhược Nhã mới cùng Cảnh Thần Hạo nói thêm hai câu.

Cô ta có chỗ nào không biết trang điểm, thật sự là rất biết trang điểm nữa là khác, nếu không thì làm sao mới vừa gặp cô ta là anh đã không nhận ra rồi!

“Để con cho tiểu Dương tiễn mẹ?”

“Không cần, mẹ còn phải đi dạo nữa!” bà ta chắc chắn Cảnh Thần Hạo sẽ đi xem mắt, tâm nguyện bao nhiêu năm cuối cùng bà ta cũng sắp hoàn thành rồi.

Bà dường như cảm thấy tương lai không lâu nữa, Cảnh Thần Hạo cưới vợ sinh con, bà trở thành bà nội!

Bùi Nhiễm Nhiễm vừa mới tắt máy cuộc gọi với Lâm Tri Hiểu, Tô Nhược Nhã từ bên ngoài bước vào, cô ta lập tức đứng lên, cung kính nói, “Cảnh phu nhân!”

“Bùi bí thư không cần khách sáo, cô ngồi xuống trước!” bà đơn giản quan sát cô ta, chiếc nhẫn trên ngón tay vô danh được nhìn thấy rõ ràng, “tối nay cô nhất định phải đi với anh ta, nếu có tình huống gì thì hãy hồi báo trước với ta, đặc biệt là nếu anh ta đã để ý người con gái nào rồi, nhất định phải nói tôi biết, đến lúc đó sẽ không bỏ lỡ ưu đãi cho cô!”

Nếu như thật sự làm vậy, Cảnh Thần Hạo nhất định sẽ mang cô đi hành quyết mất.

“Dạ, Cảnh phu nhân, nhưng mà theo tính của Cảnh tổng, anh ta có thể không nghiêm túc xem mắt.” Cô ta hiểu rõ những năm gần đây Cảnh tổng đã trải qua như thế nào, có một người mẹ ép hôn như vậy, khó trách tại sao tin tức về hoa bên vệ đường nhiều đến như vậy.

“Cô mới đến vài ngày, lại hiểu được anh ta đến như vậy! Kỳ thật tôi cũng có chút lo lắng, nên muốn cô đi theo!” Tô Nhược Nhã mỉm cười với cô ta, bỗng nhiên linh cơ khẽ động, “Bùi bí thư cô là chòm sao gì?”

Tại sao bỗng nhiên lại quay sang người cô ta rồi?

“Thiên......Bình.”

“Ngôi Thiên Bình và ngôi Thủy Bình phù hợp chỉ số một trăm rồi! Rất tiếc là Bùi bí thư đã kết hôn rồi.” Bây giờ yêu cầu của bà ta hạ thấp đến nổi chỉ cần cưới lại một người vợ cho Cảnh Thần Hạo là được rồi.

Tướng tá gia thế chỉ là thứ phụ thôi!

Trong lòng Bùi Nhiễm Nhiễm kinh ngạc, cô ta chưa từng nghiên cứu qua thể loại chòm sao như vậy, huống hồ cô cũng không tin những chuyện này, chỉ số phù hợp một trăm phần trăm?

Làm sao cô ta lại không nhận ra!

“Cảnh phu nhân yên tâm, tôi nhất định sẽ hồi báo tình trạng với bà.” Cô ta muốn đi xem anh ta muốn xem mắt mười hai chòm sao như thế nào.

“Tốt tốt!” Tô Nhược Nhã liên tục đáp trả, vui lòng thỏa ý rời đi.

Tô Nhược Nhã vừa mới đi, cô ta liền bị Cảnh Thần Hạo gọi lại vào phòng.

Tuy rằng cô ta đã làm bí thư cho anh ta thời gian không ngắn, nhưng lần đầu tiên trong một ngày thường xuyên bị gọi ra vào như vậy, trực giác nói cho cô biết không có chuyện tốt lành gì!

Cô ta đã đứng trước bàn làm việc 10 phút rồi, người đàn ông trước mặt đang ngồi dựa nghiêng người trên chiếc ghế bằng da, ánh mắt nhìn vào màn hình vi tính không chớp mắt, bỗng nhiên cô ta cảm thấy nhiệt độ máy lạnh trong phòng bị hạ thấp, quanh người lành lạnh, đặc biệt là sau lưng.

Cô ta nhìn vào cái điều khiển nhiệt độ máy lạnh trên bàn, chầm chậm đưa tay tiến gần nó, trong phút giây chạm gần tới cái điều khiển, thì bên tai bỗng nhiên vọng lại giọng nói trầm xuống.

Đôi môi bọng của anh ta lúc mở lúc hợp lại cười nhẹ nói, “tình yêu thật thần kỳ, hai người rõ ràng rất khó được bên nhau, nhưng thần tình yêu lại kéo hai người lại gần bên nhau, vả lại yêu đến chết đi sống lại.”

“Cái gì thế?” cô ta kinh ngạc ngước đầu lên, lại phát hiện ra ánh mắt anh ta đang nhìn chằm chằm vào màn hình vi tính, cô ta hoài nghi nghiên người nhìn, sao Thiên Bình và sao Thủy Bình?

“Trong đó lại có sóng to gió lớn, từng làn sóng nối tiếp nhau, khiến hai người ngày đêm vì đoạn tình cảm này mà bị thần thương, nhưng khi phục hợp lại tốt đến không tả nổi.” Cô ta kinh ngạc đọc hết câu tiếp theo, bỗng nhiện hồi phục lại giọng nói ban đầu, “anh cũng tin cái này à? Không buồn chán sao?”

Anh ta bỗng nắm chặt lấy cổ tay cô, giữa cặp chân mày hiện rõ cười ý, “chỉ số phù hợp một trăm.”

Cô ta động nhẹ cổ tay, nháy mắt với anh ta, “chả phải tốt lắm sao? Mười hai chòm sao chắc chắn bao gồm cả sao Thiên Bình rồi!”

Ngón tay cái của anh ta vuốt ve cổ tay của cô, không ngừng xoa nhẹ, sắc mặt không mấy tốt, “em còn có ý nói vậy nữa, sự việc tối nay em phải chịu một nửa trách nhiệm.”

Anh ta vốn dĩ không định đi, trước kia một người cũng không đi, đừng nói chi đến mười hai người.

“Được, em sẽ chịu một nửa trách nhiệm, giúp anh tìm được một nửa còn lại là trách nhiệm của em! Lúc nãy Cảnh phu nhân nói muốn em báo cáo lại tình trạng cho bà, tốt nhất là nhìn thấy anh thích người nào nhất.” Cô ta cúi đầu xuống nhìn cổ tay trắng nõn nà, chẳng lẽ anh không biết như vậy rất nhột sao?

“Chả phải em đã biết rõ rồi sao? Hay là để anh gọi điện thoại nói cho bà ta, người anh thích là ai?” anh ta nói rồi đưa tay lấy cái điện thoại, bèn bị cô ta vịnh tay lại.

Cảnh Thần Hạo nhếch mày nhìn cô ta, “em đành lòng để anh đi gặp mặt mười hai người phụ nữ lạ mặt sao?”

“Đành lòng!” cô ta rút tay lại, còn một tay kia thì đánh vào mu bàn tay anh ta, “buông ra, có còn muốn làm việc nữa không!”

“Không còn tâm trí để làm việc.” Anh ta không nên nhận lời kết hôn ngầm gì đó, tự mình chuốc lấy khổ!

Cô ta quyết đoán rút tay về, âm thanh trở lại giọng khàn khàn, lễ lộ cung kính nhìn anh ta, “cần nhắc nhở anh là, thời gian bắt đầu cuộc họp video với ông Lợi Ngang chỉ còn năm phút thôi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.