Sủng Ái Của Bá Thiếu: Bắt Giữ Cặp Song Sinh Yêu Dấu Của Manh Mẫu

Chương 404: Chương 404




Cả gia đình đều ở trong phòng, vả lại đều đang nhìn chằm chằm cô, vì vậy cô đứng thẳng dậy, mặc chiếc áo ngủ xuống khỏi giường, đầu tóc cũng có chút rối loạn

Cảnh Thần Hạo nhìn dáng vẻ của cô ấy, một chút cũng không có tức giận, không quản cô ấy trông như thế nào, nhưng trong lòng anh đều xinh đẹp nhất

“Mami, lược!” Bùi Nhiễm Nhiễm đang tính đi ra bên ngoài, Noãn Noãn ở trước mặt cô cầm chiếc lược ngầng đầu nhìn cô

Mặt của cô ửng đỏ lên hết rồi, cô nhìn lên khuôn mặt lạnh lùng của Cảnh Thần Hạo, lại có hơi mỉm cười, cô càng không lời để nói

“Anh nhìn gì mà nhìn? Chưa có nhìn qua!” cô ngày nào ở bênh cạnh anh tỉnh dậy đều như thế này, chỉ là không có như thế này xuống dưới lầu mà thôi

“Nhìn qua, nhưng nhìn không đủ” anh muốn hàng ngày đều nhìn thấy cô như thế này, ở bên cạnh anh tỉnh dậy

Nhưng……

Ánh mắt của anh dịch chuyển xuống phía dưới, nhìn thấy chiếc bụng bằng phẳng của cô ấy, ánh mắt có chút lạnh đi

Cô thích trẻ con đến như thế, đưa trẻ này lại không phải là của anh, anh không muốn giữ lại đứa trẻ này, nhưng mà lại sợ tổn thương đến cơ thể của cô ấy

Khi đại Boss đang phân vân, Bùi Nhiễm Nhiễm đã chải tóc xong, còn đã rửa mặt xong đi ra, phát hiện anh ấy vẫn đang trong thẫn thờ

Bùi Nhiễm Nhiễm kéo tay Dương Dương Noãn Noãn, từ trước mặt của anh cứ thế mà đi ngang qua

Cô bạn nhỏ Noãn Noãn thương daddy, quay đầu lại nhìn anh, “daddy, đi thôi!”

Quả nhiên con gái mới là miếng bông gòn thương anh, nhìn thấy bóng hình ba người bọn họ rời đi, mép miệng nhếch lên mỉm cười, đi theo phía sau bọn họ xuống dưới lầu

Món ăn của hôm nay tuy rằng rất thanh đạm, nhưng mà nhiều thêm rất nhiều món thịt, Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn thức ăn trên bàn thì liền có cảm giác muốn nôn

Cô có phải sảy thai lưu lại hậu di chứng rồi không?

“Mami, mami không khỏe sao?” Noãn Noãn nhìn sắc mặt của cô, cảm thấy điệu bộ của mami rất khó chịu

Dương Dương cũng quan tâm nhìn cô, mami nhìn giống như muốn nôn vậy

Cảnh Thần Hạo lập tức đứng dậy, đi đến trước mặt của cô, ánh mắt tĩnh lặng nhìn món ăn trên mặt bàn, anh là đặc biệt đi hỏi qua, cái gì phụ nữ mang thai có thể ăn, cái gì không thể ăn

Nhiễm Nhiễm cô ấy có cái gì là không muốn ăn, nghe nói phụ nữ mang thai ăn kiêng đều không giống nhau, phản cảm cũng không giống nhau, cô ấy không thích ngửi mùi thuốc lá

“Nhiễm Nhiễm” anh ngồi xổm xuống, bàn tay lớn đặt lên sau lưng của cô, đôi mắt đen nháy đầy sự lo lắng, “nôn ra!”

“Ẹo…”

Trong lòng Bùi Nhiễm Nhiễm chỉ có một suy nghĩ, anh kêu em nôn nhé

Sau đó cô thật sự là nôn ra

Nhưng mà cô tại sao lại nôn chứ?

“Mami!” Dương Dương Noãn Noãn đứng dậy gọi, bọn họ lần đầu tiên nhìn thấy mami nôn, hai tiểu bảo bối đều từ trên ghế ngồi nhảy xuống, hai khuôn mặt nhỏ bé nhìn chăm chú mami

“Ẹo….”

Cô rất khó chịu,cái gì đều chưa có ăn nữa cơ mà! Làm sao khó chịu thế này

“Cảnh Thần Hạo, em khó chịu” cô không ý thức tựa người lên người của anh, rõ ràng hận chết anh ấy được, nhưng mà hiện giờ người cô có thể dựa dẫm vào cũng chỉ có mình anh ấy

“Dương Dương Noãn Noãn, các con ăn từ từ, daddy bế mami về phòng” anh ôm Bùi Nhiễm Nhiễm vẫn còn đang nôn khan, lập tức bước nhanh về phía cầu thang, “gọi bác sĩ!”

“Mami!” Dương Dương Noãn Noãn làm sao có thể an tâm ăn cơm, đi theo phía sau lưng bọn họ lại lên trên lầu

Bùi Nhiễm Nhiễm nằm lên trên giường, sắc mặt trắng bệt, trong dạ dày cái gì đều không có, nôn khan cũng rất khó chịu, nhưng mà khó chịu sau khi rời khỏi bàn ăn thì đã đỡ hơn rất nhiều

Cô nhớ lại cẩn thận mùi ngửi thấy trên bàn bàn ăn là cái gì

Hình như là thịt bò cần tây, cô lần trước khi mang thai Dương Dương Noãn Noãn đều không có nghén thức ăn, làm sao bây giờ?

Đến mức đứa bé của cô đều đã không có nữa rồi, phản ứng của mang thai này không phải là diễn tiếp quá lâu rồi không?

Cô nhìn sắc mặt trầm tĩnh của người đàn ông bên cạnh mình, trên tay của anh ấy vẫn còn băng băng gạt, khi nãy vừa mới bế cô dùng sức, trên chiếc băng gạt màu trắng đã nhuốm chút vệt máu

“Tay của anh…..” cô bỗng nhiên có chút quan tâm anh ấy

“Em thế nào rồi? có cảm thấy tốt hơn chút nào không?” tay của anh không đau, tim của anh đau, rất đau

“Không nôn nữa, không cần gọi bác sĩ” cô lắc lắc đầu, nhưng mà không có ăn được cái gì, rất đói

Dương Dương Noãn Noãn ngay sau đó chạy vào trong phòng, cả hai đều quan tâm lo lắng nhìn cô, Noãn Noãn trèo thẳng lên trên giường

Cô nằm bên cạnh mami, bàn tay nhỏ bé xoa xoa bên má của cô ấy, “mami, sắc mặt của mami nhìn không thật sự không được tốt”

“Mami không sao, không cần phải lo lắng” cô chỉ là đang nôn khan mà thôi, nào có nghiêm trọng đến thế

Rất nhanh thì bác sĩ từ bên ngoài tiến vào trong, sắc mặt lạnh băng của Cảnh Thần Hạo có chút lộ ra cảm xúc, chuyện không có sảy thai anh không muốn nhanh như thế này nói cho cô ấy, nhưng mà nhìn thấy dáng vẻ nôn khan của cô, cô ấy không thể nào không có hoài nghi

Sớm muộn gì cô ấy cũng sẽ biết, bản thân cô ấy thậm chí anh có thể giấu được bao lâu à!

Bùi Nhiễm Nhiễm rất không muốn kiểm tra, nhưng trong lòng cô có hoài nghi, nhìn thấy sắc mặt của Cảnh Thần Hạo, sắc mặt lạnh lùng tuấn tú của anh ấy nhìn không có khác gì so với lúc bình thường, nhưng mà trầm lặng yên tĩnh như thế này thực sự không giống với phản ứng cần có khi bác sĩ đến

“Cơ thể của thiếu phu nhân rất tốt, thời kỳ đầu mang thai nôn rất bình thường” bác sĩ mang theo nụ cười nhìn cô, “thiếu phu nhân vừa rồi là ngửi phải mùi gì cảm thấy khó chịu? sau này đừng ăn nữa, nếu như thực dự nôn quá lợi hại, có thể uống một chút thuốc, nhưng thuốc có ba phần độc, tốt nhất vẫn là không nên uống”

Bác sĩ vẫn còn đang dặn dò, mà đôi mắt của Bùi Nhiễm Nhiễm chằm chằm nhìn người đàn ông bên cạnh mình, cô rõ ràng đều đã lên bàn phẫu thuật rồi, anh ấy rốt cuộc đang nghĩ cái gì?

Cô đều nói không phải là con của anh ta rồi, nhưng anh ta lại vẫn giữ đứa trẻ lại!

“Bác sĩ, ông có thể giúp anh ấy băng bó lại một chút cánh tay không” cô bây giờ thật sự lại không muốn để tâm đến anh nữa, dám nói dối cô!

“Vâng!” bác sĩ nhìn cánh tay của Cảnh Thần Hạo đang rỉ máu, trong lòng có chút run rẩy, sắc mặt của thiếu gia lạnh giá như thế này, ông có chút không dám à!

“Cút!” Cảnh Thần Hạo lạnh lùng quát lên

“Thiếu gia, tay của cậu đang chảy máu” ông không thể như thế mà đi mất, thiếu phu nhân dặn dò….

“Kêu ông ra ngoài, không có nghe thấy hay sao?” Cảnh Thần Hạo trầm mặt lạnh xuống hơn nữa

Bác sĩ bị khí thế của anh giật mình, lập tức rời đi

Sau khi ông đi khỏi, Dương Dương Noãn Noãn mới phản ứng lại

“Là em gái trong bụng mami gây rối, em ấy không ngoan” Noãn Noãn cười cười xoa xoa lên chiếc bụng bé của Bùi Nhiễm Nhiễm, nhìn chiếc bụng bé nói, “em gái ngoan, phải nghe lời”

Bùi Nhiễm Nhiễm muốn khóc mà không có lệ, đứa bé nhỏ bằng hạt đậu vàng có thể nghe được cái gì?

“Noãn Noãn, con làm sao biết bên trong là em gái chứ?” chẳng may là em trai thì sao?

“Noãn Noãn muốn có một em gái à, nhất định sẽ rất đáng yêu” cô nghiêng đầu nhìn Bùi Nhiễm Nhiễm, “sắc mặt của mami tốt lên nhiều rồi!”

Sắc mặt của cô tốt lên nhanh chóng vậy sao?

Thực tế lúc sáng khi nôn khan cô có chút hoài nghi rồi, nhưng mà hôm đó cảm giác khi cô nằm trên giường phẫu thuật lạnh giá quá kịch liệt, cô không thể nào tin được suy đoán của bản thân

“Mami, con cũng muốn có em gái, em trai đều được, mami sinh ra con đều thích” Dương Dương đứng ở bên cạnh giường nhìn cô, biết được là nôn nghén trong lòng đã yên tâm hơn nhiều rồi, thật lo lắng mami mắc phải bệnh gì

“Ừm, em trai em gái mami cũng đều thích” cô đặt tay mình lên tay của Noãn Noãn xoa xoa nhẹ lên trên bụng, đứa trẻ của cô vẫn còn, thật tốt

“Dương Dương Noãn Noãn, các con cần phải đi ăn rồi, trẻ nhỏ cần phát triển, không được phép bỏ bữa” Cảnh Thần Hạo đột nhiên nói, bế Noãn Noãn từ bên cạnh xuống, nắm tay Dương Dương rời khỏi căn phòng

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.