Sủng Ái Của Bá Thiếu: Bắt Giữ Cặp Song Sinh Yêu Dấu Của Manh Mẫu

Chương 460: Chương 460




“Anh đưa Dương Dương Noãn Noãn xuống dưới đi ăn trước!” vừa rồi đều là nhìn một mình cô ăn, cô lo lắng cho dạ dày của Dương Dương Noãn Noãn

“Nhiễm Nhiễm, bây giờ mới 4 rưỡi”

Bữa tối nào có ăn sớm như thế này, chỉ là cơ thể của cô ấy bây giờ rất yếu, vì vậy một ngày ăn nhiều một chút không sao

Cô ngoảnh đầu sang nhìn sắc trời bên ngoài, đích thực vẫn là trời vẫn sáng, ánh nắng nhẹ chiếu qua cửa sổ

Cô ngủ dậy rồi ăn, thật là không có chú ý đến bây giờ mấy giờ rồi

Cô ngại ngùng nhìn Cảnh Thần Hạo, cô ở trước mặt Dương Dương Noãn Noãn quá mất mặt rồi

“Em...ngủ quên mất” cô nhỏ giọng nói

Cảnh Thần Hạo nhìn cô với ánh mắt đầy nuông chiều, có chút mơ hồ cũng là rất đáng yêu

“Không sao, mami nghỉ ngơi tốt nhé” Noãn Noãn trèo lên trên giường cười nói

“Ừm, mami sẽ nghỉ ngơi tốt, nhất định sẽ nhanh chóng khỏe lại” cô nhìn Noãn Noãn, xoa xoa khuôn mặt nhỏ bé xinh xắn của cô bé, “không cần phải lo lắng mami”

“Lo lắng” Noãn Noãn bĩu bĩu môi, làm sao có thể không lo lắng

Bùi Nhiễm Nhiễm bất lực, cô cũng không muốn như thế này à

Cô dựa lên trên người của Cảnh Thần Hạo, “chồng ơi, chúng mình về nhà đi!”

Cô không muốn ở lại trong bệnh viện

“Được”

Vì thế, ngay ngày hôm đó Cảnh Thần Hạo ôm cô xuất viện, ở trong nhà nghỉ ngơi càng tốt, cứ ở nhà nghỉ ngơi

Nhưng về đến nhà, cô vẫn là chỉ có thể nằm trên giường lớn, nhưng mà so với ở trong bệnh viện thoải mái nhiều hơn rồi

Môi trường thân quen, cảm giác ấm áp, cô cảm thấy cơ thể con tim đều thả lỏng, như thế này có thể sẽ tĩnh dưỡng nhanh hơn chút

Nhưng mà hôn lễ của bọn họ...phải làm sao?

Cô bây giờ như thế này, trên hôn lễ có thể cố gượng không?

Buổi chiều 4 giờ ăn cơm xong, 8 giờ cô lại ăn một bữa nữa, cảm thấy cứ như thế này bị nuôi dưỡng, chắc sớm phát phì lắm?

Cảnh Thần Hạo từ trong nhà tắm đi ra, thì nhìn thấy cô dựa lên trên thành đầu giường, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tất nhiên cúi xuống, giống như là đang suy nghĩ cái gì

Bùi Nhiễm Nhiễm nghe thấy tiếng bước chân, ngẩng đầu lên nhìn anh, tại sao không mặc quần áo xong, chỉ cuốn chiếc khăn tắm đi ra thôi vậy

Nhìn làn da với tám múi khỏe mạng, ánh mắt của cô từ từ dịch chuyển lên trên, thấy khuôn mặt lạnh băng của anh ấy, “em ngủ trước đây”

“Ừm...không tiếp tục nhìn nữa?” cô ấy vừa rồi không phải là nhìn rất nghiêm túc sao?

Ý....

Nhìn trộm bị tóm gọn rồi

Chồng của mình, tùy tiện nhìn, không phải là nhìn trộm

Cô chậm chậm cúi mặt xuống, thu gọn mình trong chiếc chăn, gầm gừ nói, “em đều đã nhìn phát chán rồi!”

Cảnh Thần Hạo nằm lên trên giường, ôm lấy cơ thể nhỏ bé của cô ấy vào trong lòng của mình, cảm nhận được sự mềm mại của cô ấy, còn có hương thơm nhẹ nhàng, anh hít thật sâu một hơi

Cảm nhận được cơ thể đang áp sát dần dần trở nên nóng nực, khuôn mặt nhỏ bé của cô cũng từ từ ửng đỏ, đang nghĩ cái gì chứ!

Cô hiện đang là một người bị sảy thai à

Nhưng mà cô thật sự không có cách nào bỏ qua nữa, chỗ nào đang hừng hực chạm vào cô, cơ thể cô co rúm lại sang bên còn lại

Ngay sau đó, lại bị anh ấy ôm vào trong lòng, hơi ấm ẩm ướt tiến sát lại trong lòng của anh, “Nhiễm Nhiễm, anh vẫn chưa có nhìn chán”

Cô ấy lại nói nhìn chán rồi, bọn họ mới ở bên nhau bao lâu, một năm đều không đến, làm sao có thể chán rồi!

“Em vừa rồi là nói đùa thôi, đừng có xem như là thật vậy! Ngủ thôi ngủ thôi! Anh đều đã mệt mỏi cả một ngày rồi” anh ấy hôm nay cứ luôn phải chăm sóc cho cô

Ôm chặt lấy cơ thể của cô ấy, áp sát đến bên tai của cô, “ừm, em ngủ trước đi”

Chiếc đèn ở trên đầu giường tối dần, cô mới nhắm đôi mắt lại

Ngửi thấy hương thơm của dầu tắm nhẹ nhàng trên người của anh ấy, quay người sang nhìn anh, ngón tay nhỏ nhắn vòng qua eo của anh ấy, “đợi sau khi em khỏe hơn, chúng mình cùng sinh một đứa!”

Nghe thấy giọng nói nhẹ bỗng của cô ấy, anh bình tĩnh nói, “ừm, sinh tiếp hai đứa nữa”

“Nhiều vậy sao! Một đứa là được rồi”

“Lại thêm một đôi song sinh nữa cũng không tồi” một lần mang thai, thu về gấp đôi

“Em không muốn, lại sinh hai đứa nữa cúng là từng đứa một, sinh đôi quá đau khổ rồi, em trước đây khi mang thai Dương Dương Noãn Noãn, bụng lớn đến suýt chút nữa không thể đi lại được” buổi tối ngủ đều không thể lật người

Đại Boss nghe vậy trong lòng càng đau hơn, khi đó anh tại vì sao không có ở bên cạnh cô ấy, tại vì sao!

Anh hận bản thân mình!

“Vậy thì không sinh nữa, có Dương Dương Noãn Noãn là đủ rồi” anh không muốn nhìn thấy cô ấy đau khổ, nhìn thấy cô ấy khó chịu, so với đao lớn ở trên người chém xuống còn đau khổ hơn

“Em muốn sinh à...”

Đứa trẻ này không còn rồi, có thể lần sau thằng bé sẽ lại quay trở về

Đôi môi ấm áp bỗng nhiên cắn nhẹ lên dái tai của cô ấy, giọng điệu ân ái, “ừm, nghe em”

Lời này làm sao mà nghe ảo mộng vậy?

Động tác thực sự quá ân ái rồi

Cô cảm thấy sẽ vì sự bốc đồng lúc này trả giả!

Cô ẩn dật nuốt nuốt nước bọt, bây giờ thu về lại còn kịp không?

Nhưng mà cô thật sự rất muốn sinh thêm một bảo bối nữa

Giọng nói trầm thấp đột nhiên từ trên đỉnh đầu vang lên, “còn chưa ngủ, đang nghĩ cái gì?”

“Lập tức ngủ đây! Anh không phải cũng chưa có ngủ đó thôi” cô đang nghĩ đến chuyện của bảo bối à

“Anh...có thể ngủ được sao?” cô hiện đang ở trong lòng của anh, anh đã cố gắng hết sức khống chế dục vọng của bản thân rồi, nhưng khống chế không nổi

“Vậy thì em tránh xa anh một chút” cô nói xong thì lùi về phía sau

Cảnh Thần Hạo làm sao có thể để cô ấy rời đi mất, ôm chặt lấy cơ thể của cô ấy không thả ra, “ vợ ơi, cứ muốn ôm em thôi”

“Nhưng mà...”

Anh ấy như vậy thật sự không có vấn đề chứ?

“Không có nhưng nhị gì hết, ngoan ngoãn ngủ đi” đợi cô ấy ngủ rồi bản thân lại đi tắm lạnh vậy!

“Ừm”

Sau khi sảy thai cơ thể yếu đi bản thân đều có thể cảm nhận được, Bùi Nhiễm Nhiễm bất lực ngày ngày đều nằm ở trên giường

Cứ như thế này tiếp tục không phải là cách, cô nhìn ra phía đằng xa Cảnh Thần Hạo đang ngồi trên ghế so-pha làm việc, từ từ xuống khỏi giường, tính lén đi ra ngoài tản bộ!

Anh ấy dường như rất nghiêm túc nhìn màn hình máy tính, chắc là công việc rất quan trọng, cô từ từ bước đến cửa căn phòng

Tay vừa mới chạm đến tay nắm cửa, từ phía sau vang lên giọng trầm thấp, “đi đâu?”

Một lực ấn mạnh lên cánh cửa, nhỏ tiếng nói, “tắm nắng”

Nghe thấy từ sau lưng truyền đến tiếng bước chân, cô vẫn cứ mở cánh cửa ra, quay đầu lại nhìn lên khuôn mặt lạnh băng của anh ấy, “làm gì có yếu đuôi như thế, không tắm nắng là sao tốt được?”

“Ừm, tắm nắng có thể” Cảnh Thần Hạo nhìn chiếc váy mỏng manh trên người cô ấy, cặp mày tuấn tú cau lại, “đợi chút”

Cô đứng im ở đó chờ anh, thấy anh lấy ra một cái áo khoác lại đây, bây giờ là mùa hè, thật sự không có vấn đề chứ?

“Chồng ơi...có thể không mặc không?” cô cảm thấy như thế này đã đủ rồi, thế mà vẫn còn phải mặc thêm áo khoác?

“Không được”

Bùi Nhiễm Nhiễm khoác lên áo khoác, bị anh ôm đi ra khỏi phòng, “anh gần đây cứ như thế này không đến công ty, không phải không ổn sao? Cơ thể của em rất ổn”

Mới nghỉ ngơi có mấy ngày, thì đã muốn đuổi anh đi rồi

Tối hôm đó biết bảo bối ở trong bụng là của mình, thì đã luôn muốn ở bên cạnh cô ấy rồi

Đôi môi tinh tế khẽ nhếch lên, “không gấp”

Anh ấy là không gấp, gần đây chắc Thích Thịnh Thiên bận rộn chết được

Nói rõ là đi ra ngoài tắm nắng, nhưng mà bọn họ vẫn là đang ở dưới ô che nắng, bên cạnh tay còn để một lý nước dinh tố hoa quả tươi

Nhìn ly sinh tố hoa quả cô lại nhớ tới chuyện của ngày hôm đó, nghiêng đầu sang nhìn anh ấy, ánh mắt của hai người ở giữa không trung chạm nhau, “anh biết là co Đường Tư Điền rồi?”

Đã trôi qua mấy ngày rồi, anh ấy không thể nào không biết

Sau khi bị cô ta kéo đi thì có chút chóng mặt quay cuồng, chắc là bởi vì uống phải ly hoa quả đó

Xem ra sau này cô không chỉ không thể uống rượu, đến nước hoa quả đều không thể uống rồi

Khó mà đề phòng được!

Cảnh Thần Hạo bỗng nhiên đứng dậy, đi đến trước mặt của cô, cúi đầu xuống nhìn cô ấy, ngay sau đó thì bị bế lên

Ôm lấy cô ngồi lên trên đùi mình, vòng tay qua cơ thể nhỏ bé của cô, mới trả lời bình thản, “ừm”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.