“Nhiễm Nhiễm của anh có phải quá tàn nhẫn không? Tại sao có thể đối xử với anh như vậy chứ!”
Điều kiện tiên quyết của việc anh muốn có cuộc sống tốt là em phải có cuộc sống tốt. Sau này cô có thể phải đối mặt với chồng mình sẽ có một đứa con riêng ở bên ngoài.
Nghĩ đến đây, cô liền đau lòng, rất lâu không thể bình tĩnh.
“Nhiễm Nhiễm, nghe theo em.” Boss lớn bất đắc dĩ thỏa hiệp, vì tâm trạng của vợ mình, vì cuộc sống hạnh phúc về sau của mình, không muốn thỏa hiệp cũng phải thỏa hiệp.
“Nhưng chuyện này em không cần nhúng tay vào, để những người khác đi làm.”
“Em muốn! Hôm mở họp báo anh phải đi, nghi thức khởi động máy tốt nhất cũng nên đi xem thử, anh đi, thì phim truyền hình này nhất định chưa phát đã hot rồi, nếu đã làm, thì làm tới mức tốt nhất có thể, có được hay không?” Anh không đi, sao nhìn thấy Đường Sóc, sao làm hòa được.
Bọn họ đều không gặp nhau, không làm hòa, ý nghĩa của hạng mục này thật sự chỉ còn lại việc kiếm tiền.
“Nhiễm Nhiễm, yêu cầu nhiều như vậy......” Anh có phải nên có chút phúc lợi khác không.
“Anh muốn làm gì?” Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn hai con mắt bỗng nhiên tràn đầy dục vọng của anh, người đàn ông này quả nhiên là lúc nào cũng chuẩn bị hóa thân thành sói.
Cô đến phòng làm việc của anh chẳng phải là vì bị anh ăn sao.
“Tối nay hẵn nói, em còn phải qua bên đó nói chuyện, anh hãy ngoãn ngoãn làm việc đi, chờ em sắp xếp lịch làm việc cho anh, nếu như anh không đi, tối nay tự giác xin anh đừng về nhà, đừng xuất hiện ở trước mặt em.” Cô giãy dụa ra khỏi người anh, người nào đó càng ôm càng chặt.
“Nhiễm Nhiễm, em thật sự rất muốn anh làm hòa với anh ta sao? Em có thể tha thứ cho anh ta?” Mặt anh nghiêm túc.
Nguyên nhân mà Nhiễm Nhiễm làm như vậy đơn giản chính là vì anh và Đường Sóc, nhưng anh càng muốn nghĩ tới tâm trạng của cô.
“Anh cũng không muốn tha thứ cho anh ta, mà dù sao thì cũng không phải hoàn toàn là lỗi của anh ta, chuyện như vậy xảy ra chúng ta đều không muốn, Đường Sóc nhất định cũng không muốn.” Những cảnh anh em bất hoà thế này, xem ở trong TV là được rồi.
Trong hiện thực, nhất là Cảnh Thần Hạo và Đường Sóc, cô thật tình không muốn.
“Lỡ như anh ta muốn thì sao?” Anh lành lạnh hỏi lại.
Đường Sóc thích cô, anh không tin Đường Sóc không muốn có được cô.
“Cảnh Thần Hạo, anh ta sẽ không, nếu như anh ta muốn, vì sao lúc trước không theo đuổi em? Cái này nói rõ anh ta biết em và anh ta vĩnh viễn không thể nào.” Bùi Nhiễm Nhiễm chăm chú nhìn anh, bỗng nhiên bước tới trước mặt anh, hôn lên mặt anh một cái, “ông xã, em đi làm việc đây, anh cũng ngoan ngoãn làm việc nha!”
Cảnh Thần Hạo bị cô bỗng nhiên hôn có chút kinh ngạc, tay bỗng nhiên buông lỏng, người trên người anh liền rời khỏi.
Đi tới đối diện bàn làm việc, đưa bút tới trước mặt anh, “ký tên đi! Cảnh tổng!”
“Nhiễm Nhiễm, bây giờ hối hận vẫn còn kịp.” Anh nhận lấy cây bút, hai con ngươi đen nhánh nhìn cô.
“Không hối hận.” Chuyện bây giờ cô có thể làm không nhiều, chí ít cảm thấy bọn họ vẫn có tình cảm anh em..
Cảnh Thần Hạo lưu loát ký tên mình lên, liền bị cô cầm đi.
“Trưa nay em đợi anh cùng ăn cơm, đừng buồn.” Cô cầm văn kiện đi ra ngoài.
Thời gian bây giờ còn sớm, cô gọi điện thoại cho Đường thị.
Người tiếp điện thoại là thư ký của Đường Sóc, sau khi cô nói rõ thân phận của mình, liền chuyển đầu dây tới chỗ của Đường Sóc.
Bên kia rất yên tĩnh, cô đợi mấy giây mới có tiếng nói ôn nhuận truyền đến, “chị dâu.”
“Anh gọi tôi là chị dâu đã nói lên anh vẫn nhận Cảnh Thần Hạo là anh em, trưa nay cùng nhau ăn cơm không?”
“Được.”
“Vậy tôi gửi địa chỉ cho anh, trưa nay gặp.” Rất nhanh cô đã cúp điện thoại, cầm điện thoại gửi cho anh một tin.
Trước khi buổi họp báo bắt đầu để cho bọn họ gặp một chút, nói không chừng có thể có cơ hội làm hòa, hi vọng bọn họ có thể tốt đẹp a!
Chuyện gần nhất đã đủ tệ rồi, hi vọng có thể có một chuyện có thể thuận theo ý của cô.
“Haiz......”
Cô nhìn màn hình máy vi tính ở trước mặt, giấy dán tường là Dương Dương Noãn Noãn, bọn họ đáng yêu như vậy khuôn mặt nhỏ, cô tựa hồ cũng có thể tưởng tượng nếu như đứa trẻ trong bụng sinh ra đáng yêu đến cỡ nào.
Nhất định giống Dương Dương Noãn Noãn vậy, nếu như là bé trai, cô cảm thấy vẫn không muốn giống Cảnh Thần Hạo, có một Dương Dương giống anh là đủ rồi.
Nếu như trong nhà có hai phiên bản một Cảnh Thần Hạo lớn một Cảnh Thần Hạo nhỏ, rồi thêm một người nữa, trong nhà sẽ lạnh bao nhiêu, cô và Noãn Noãn thật đáng thương.
Nếu như là con gái, giống Noãn Noãn cũng không tệ, nếu như giống Cảnh Thần Hạo, một đứa con gái lạnh lùng?
Hình như cũng không tệ.
Thế nhưng......
Em bé không còn, bụng nhỏ phẳng đều, không có một chút động tĩnh.
Buổi trưa đi ăn cơm với Cảnh Thần Hạo, cô ôm lấy tay của anh kiên quyết không buông ra.
Mãi cho đến khi vào phòng ăn, Cảnh Thần Hạo trông thấy trong phòng còn có những người khác, sắc mặt cũng không phải là rất tốt.
Khuôn mặt lạnh lùng dần dần lộ ra sự tức giận, nếu như không phải người bên cạnh luôn lôi kéo, đoán chừng bây giờ anh đã quay người rời đi.
“Người đến đông đủ rồi, có thể lên thức ăn.” Cô nghiêng đầu nhìn phục vụ, liền kéo Cảnh Thần Hạo ngồi xuống.
Lúc đặt bàn, cô đã chọn xong món ăn rồi, đoán chừng hai người bọn họ đều không có tâm trạng ăn, cô vẫn chọn trước tốt hơn.
Đường Sóc nhìn hai người bọn họ, anh cũng không biết Bùi Nhiễm Nhiễm gọi anh ăn cơm còn có Cảnh Thần Hạo, anh tưởng rằng giữa bọn họ phải nói chuyện cho tốt.
Chuyện lần trước là lỗi của anh, anh nợ bọn họ, Cảnh Thần Hạo giận có thể hiểu được, không để ý tới anh càng có thể hiểu.
Bầu không khí trong phòng yên tĩnh, Cảnh Thần Hạo toàn thân toát ra hơi lạnh, Đường Sóc ở đối diện cũng không biết nên mở miệng như thế nào.
Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn bộ dáng của bọn họ, thật không biết bọn họ rốt cuộc muốn giằng co tới khi nào.
“Các anh...... Có gì muốn nói không? Hay là muốn ăn? Còn muốn chọn thêm món hay không?” Cô nhìn Cảnh Thần Hạo, lại nhìn Đường Sóc.
Tiêu rồi, hai người thủy hỏa bất dung thế này, không biết phải kéo dài đến khi nào.
“Nhiễm Nhiễm, những gì em chọn anh đều thích.” Cảnh Thần Hạo bá đạo ôm eo của cô, kéo cô gần phía anh hơn chút.
Bọn họ không phải ra đây show ân ái, là vì ra làm hoà mà!
“Phim truyền hình “Niệm niệm có em” đó, cùng nhau hợp tác đi!” Bùi Nhiễm Nhiễm lên tiếng trước, trông cậy vào Cảnh Thần Hạo đoán chừng đời này cũng không thể làm hòa rồi.
“Được.” Đường Sóc nhất quán trả lời một cách dịu dàng.
“Chi tiết cụ thể......” Cô liếc mắt nhìn người đàn ông bên cạnh, trông cậy vào anh ta đi tham gia thảo luận là không thể nào, nếu như là mình, Cảnh Thần Hạo sẽ càng nổi điên.
“Hai ngươi quyết định là được.” Đến lúc đó bọn họ xem có gì cần bổ sung là được rồi.
“Ừm.”
Xem coi ép Đường Sóc tới nỗi, bây giờ nói chuyện cũng chỉ có một chữ duy nhất, đây đều học được từ Cảnh Thần Hạo chứ gì?
Cuối cùng đã lên món rồi, Bùi Nhiễm Nhiễm giải thoát khỏi lồng ngực Cảnh Thần Hạo, “chiều nay còn phải làm việc, không nên uống rượu, nước trái cây nha.”
“Nhiễm Nhiễm, em phải uống sữa.” Cảnh Thần Hạo cầm ly sữa đặt tới trước mặt cô.
Anh ấy gọi sữa khi nào thế?
Cô lại không phát hiện ra.
“Cám ơn.” Cô nhàn nhạt cười một tiếng, làm hòa là một công trình to lớn, không thể trông cậy vào bọn họ một bữa cơm là có thể làm hòa như lúc ban đầu.
Nhưng có cần phải lạnh như băng như vậy không?
Đường Sóc hình tượng ôn nhuận như ngọc trước kia của anh đâu rồi? Hiện giờ cũng trở nên trầm mặc ít nói sao?
Bữa cơm này ăn quả thật...... Lặng im không một tiếng động.