Sủng Ái Của Bá Thiếu: Bắt Giữ Cặp Song Sinh Yêu Dấu Của Manh Mẫu

Chương 574: Chương 574








Đám người này rốt cuộc là nhân viên của Tề Viễn Dương thuê, hay là nhân viên cũ của tập đoàn Âu Dương?

Tuy là nói thời gian làm việc ngẫu nhiên tám chuyện vài câu đích thực có thế kích thích linh cảm, nhưng bọn họ ngày nào cũng tập trung đến Cảnh Thần Hạo, tập trung đến cô, rất không thoải mái!

“Bộ trưởng Bùi!”

Ai ai cũng cúi đầu, ủ rũ rời khỏi.

Sắc mặt Bùi Nhiễm Nhiễm không thay đổi rời khỏi phòng kế hoạch, tối hôm qua mới mây mưa cùng nhau với cô, hôm nay liền bị người phụ nữ khác tìm đến tận cửa!

Cảnh Thần Hạo anh đúng là lợi hại!

Chuyện lần trước vẫn chưa có bất kì biểu thị nào, lại tung ra tin tức mới, anh là dự định muốn bước chân vào ngành giải trí sao? Ngày nào độ nổi bật cũng cao như thế?

Trong lòng cô không thoái mái đến trường mầm non Thất Thái Quang rước Dương Dương Noãn Noãn.

Lúc trên đường về nhà, cơ thể nhỏ bé của Noãn Noãn ngã về trước, “Mẹ ơi, hôm nay ba có đến không?”

“Không đến, ba công việc rất bận.” Cho dù là đến, cũng đuổi anh đi.

“Mẹ hôm qua gặp ba còn rất vui mà!” Noãn Noãn che miệng cười, nghiêng đầu nhìn vào Dương Dương, “Anh trai, phải không nè?”

Dương Dương gật gật đầu, “Uhm.”

“Đừng có chọc ghẹo mẹ! Mẹ dạo này bận muốn chết, không có thời gian quan tâm đến ba các con!”

“Ba có thể quan tâm mẹ mà!” Noãn Noãn lại che miệng lại, kiên quyết không thừa nhận bản thân ở trước mặt mẹ mình nói sai lời.

“Ba có người khác quan tâm rồi, không rảnh quan tâm mẹ.” Anh bận như thế, xoay vòng ở giữa hai người phụ nữ, làm gì có tâm trạng lo cho cô.

Dương Dương Noãn Noãn đều không nói chuyện nữa, im lặng về đến nhà.

Bữa tối, lúc cô đang làm cơm, nghe được tiếng chuông cửa, Noãn Noãn kích động chạy đi mở cửa.

Sau đó, cô liền nghe thấy tiếng gọi rất ngọt ngào, “Ba ơi!”

Trên tay Bùi Nhiễm Nhiễm đang xẻng cơm, hận không thấu trực tiếp ném lên đầu anh.

Không ngờ còn dám tới!

“Noãn Noãn ngoan.”

Cảnh Thần Hạo ở bên ngoài chào Dương Dương Noãn Noãn xong, liền bước vào nhà bếp.

“Vợ yêu……”

“Đừng gọi em!” Cô đang giận lên đầu đây.

Cảnh Thần Hạo đứng tại chỗ, từ từ nghiêng người sang phía cô, “Vợ yêu……”

“Em nói đừng gọi em!” Cô tắt lửa đi, quay lưng nhìn vào anh, “Không phải nói bảo anh hôm nay đừng có qua đây sao? Tại sao lại đến?”

“Anh không hứa không đến.” Anh không mấy dễ dàng tiến thêm một bước trong mối quan hệ với cô, nếu lại không ở bên anh, họ chẳng phải lại trở về ban đầu sao.

“Ăn cơm xong rồi đi, em không có thời gian cho anh.” Bùi Nhiễm Nhiễm liếc anh một cái, quay lưng tiếp tục làm cơm.

Cảnh Thần Hạo nhìn thấy khuôn mặt giận dữ của cô, “Vì chuyện hôm nay Diệp Mộ Yên đến công ty tìm anh mà giận sao? Anh và cô ta không có gì hết.”

Bùi Nhiễm Nhiễm không nói chuyện, cô bây giờ cũng không muốn nói.

Cảnh Thần Hạo đứng tại chỗ nhìn cô, ngẫu nhiên giúp cô đưa dĩa, bưng đồ ăn ra ngoài.

Nhiễm Nhiễm bảo anh đừng đến, nhưng bữa tối cũng nấu cho anh rồi, khẩu thị tâm phi(1), miệng cứng lòng mềm.

Nhưng tận đến lúc ăn cơm, bùi Nhiễm Nhiễm cũng không quan tâm anh, gắp đồ ăn cho cô thì im lặng ăn, cũng không có phản ứng bất kì nào, cả người bộc lộ ra ngoài chính là tâm trạng không tốt, đừng đắc tội cô.

Dương Dương Noãn Noãn cũng nhìn ra tâm trạng cô không tốt, ăn cơm xong ngoan ngoãn nói câu chúc ngủ ngon với cô, rời xa khỏi họ.

Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn vào Cảnh Thần Hạo bên cạnh, đứng dậy thu dọn chén bát, anh liền đến giúp đỡ.

“Anh đi sang một bên!’ Đúng là, người chưa từng vào bếp qua đây làm càn gì thế!

“Nhiễm Nhiễm……”

“Em thu dọn đồ xong rồi từ từ nói anh nghe.” Bùi Nhiễm Nhiễm liếc anh một cái.

“Anh phải làm sao đợi em?”

“Ngoan ngoan ngồi đợi!” Tối hôm qua lời cô nói chỉ là đùa thôi, không lẽ bây giờ còn muốn anh dùng tư thế gợi cảm đợi cô sao?

Mới không cần!

Tối nay cô nhất định đuổi anh ra ngoài!

Cảnh Thần Hạo ngồi trên sofa, nhìn thấy cô ở trong bếp bận rộn, rất nhanh thu dọn xong, lúc ra ngoài vẫn lạnh mặt.

Anh lập tức đứng dậy, đi về hướng cô.

“Vợ yêu……”

Bùi Nhiễm Nhiễm rót một ly nước, cầm trên tay, giương mắt nhìn vào anh, “Lời chúng ta nói sáng nay có phải không giữ lời không?”

“Chuyện này anh sẽ giải quyết tốt.” Anh vẫn đang đợi Diệp Mộ Yên lộ ra sơ hở, cô ta rất cẩn thận, hiện tại vẫn chưa biết có vấn đề gì.

“Ok! Anh sẽ giải quyết, vậy mời anh giải quyết xong rồi hẳn đến tìm em được không?” Cô uống một ngụm nước, cơn giận trong lòng nuốt được một tí.

Cảnh Thần Hạo nhìn vào ly nước trên tay cô đặt xuống, khoảnh khắc sau đôi tay mềm mại liền nắm lấy cánh tay anh, lôi anh di cùng nhau ra ngoài.

Bùi Nhiễm Nhiễm một bên lôi anh một bên nói, “Cảnh Thần Hạo, vì chuyện giữa hai chúng ta xôn xao dư luận như vậy, Dương Dương Noãn Noãn ở trường mầm non cũng bị người ta nói, anh nếu như muốn làm lành với em, không muốn chuyện này ảnh hưởng đến ba mẹ con em, vậy giải quyết xong rồi hẳn đến.”

“Uhm, vợ em nói rất là đúng, nhưng không gấp ở đêm nay chứ?”

“Ha ha!” Bùi Nhiễm Nhiễm đẩy anh ra ngoài cửa, khuôn mặt xinh đẹp tiết ra một nụ cười, “Cảnh tổng, mời anh! Cơm cũng đã ăn rồi, anh nên về nhà đi ngủ rồi.”

“Vợ yêu……” Anh có thể không đi được sao?

“Anh còn muốn gọi em là vợ thì nhanh chóng giải quyết chuyện xấu của anh đi!” Cô lạnh mặt, đẩy anh đi lại bước thêm hai bước, “Bye bye……”

“Em nói ăn cơm xong rồi nói, nhưng em lại chỉ lo đuổi anh đi.”

“Xin chú ý đến ngôn từ trong miệng anh, em đuổi anh đi, anh cũng có ý thức này rồi, còn không đi, mặt của anh có phải dày quá không?” Bùi Nhiễm Nhiễm đột nhiên bị mặt dày của anh chọc cười rồi, chỉ là trên mặt không có biểu hiện ra..

“Em nhéo thử xem, dày bao nhiêu?” Khuôn mặt của anh kề đến trước mặt cô, nhân lúc cô không phòng bị, bế cô hai bước liền đi vào nhà.

1. Khẩu thị tâm phi: miệng nói một đằng, lòng nghĩ một nẻo

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.