Bùi Nhiễm Nhiễm nhíu lông mày, có chút không nhịn được.
Hòa Miêu nhất định là không thể tiếp tục bên cạnh Âu Dương Lập, với lại xảy ra chuyện xấu này, nếu truyền ra ngoài, cổ phiếu tập đoàn Âu Dương sợ sẽ rớt giá.
“Các anh thật để 3 người đàn ông đó làm Hòa Miêu rồi?” Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn sang Cảnh Thần Hạo, thần sắc nghiêm túc. Tuy cô là người bị hại, nhưng Hòa Miêu rốt cuộc cũng là cô gái nhỏ, trừng phạt như vậy đối với cô mà nói, khó tránh có chút tàn nhẫn.
Cảnh Thần Hạo 1 tay cầm vô lăng, sóng mũi có thêm kính râm, môi mỏng mím lại, không nói chuyện. Ngược lại bị Mẫn Lệ ghế sau giành nói, “Làm cái gì làm, có căn dặn của chúng tôi, bọn họ muốn làm cũng không dám làm.”
Ý trong lời Mẫn Lệ chính là, 3 người đó chỉ là kêu đến đóng kịch, không thật sự làm, không lẽ là Cảnh Thần Hạo dặn dò?
“Cảnh tổng, không ngờ anh không lạnh lùng tàn nhẫn như lời đồn.”
Người phụ nữ này, đúng là tìm đúng cơ hội để nịnh nọt.
Cảnh Thần Hạo nhẹ nhíu mày, biết ý trong câu nói của Bùi Dĩ hàn, chỉ chuyên tâm lái xe, không nói gì, chỉ là khóe miệng hơi cong lên nụ cười khó thấy.
1 đường lái đến Cảnh thị, bây giờ đã khuya rồi, Bùi Nhiễm Nhiễm muốn tháo dây an toàn đi xuống, lại bị Cảnh Thần Hạo nắm tay lại: “Chân cô bị thương, tôi đưa về.”
Ngữ khí của anh không cho cự tuyệt, Bùi Nhiễm Nhiễm không có sự phản kháng, chỉ im lặng ngồi lại chỗ cũ.
Cảnh Thần Hạo hài lòng cong môi, rồi quay lại nhìn 2 người ghế sau, mắt lạnh lùng đuổi người: “Xuống xe.”
Thích Thịnh Thiên xấu hổ sờ mũi, mắt đại boss quá lạnh lùng, anh không dám nói chuyện, thái độ trước sau cách biệt quá lớn, giữa người với người không thể đối xử tốt với nhau chút sao?
- -----------Nhóm dịch: Boss - App iNovel --------------
Mẫn Lệ vốn đang lim dim ngủ, bị Thích Thịnh Thiên vỗ dậy, “Ngủ cái đầu cậu, ngủ nữa cậu vĩnh viễn không cần tỉnh lại.”
Đoán chắc, Cảnh Thần Hạo sẽ trực tiếp hủy diệt anh.
Mẫn Lệ giật mình tỉnh, mơ hồ mở mắt, không rõ chuyện gì nên tính tức giận, miệng bị Thích Thịnh Thiên bịt lại, kéo cà vạt rời khỏi xe.
“Bùi tiểu thư và Cảnh tổng đi cẩn thận!” Thích Thịnh Thiên cười mặt cứng đờ, vẫy tay tạm biệt họ.
Biểu hiện của đại boss là khá hài lòng, đạp ga nhanh chóng rời đi, hơi sau xe phải lên mặt Thích Thịnh Thiên.
“Ngủ với gái già 1 lần, sẽ có lần 2.” Thích Thịnh Thiên nhìn chiếc xe dần mất hút, đối với chuyện tối nay 2 người này sẽ làm, não anh đã nghĩ ra hết.
Nếu Bùi DĨ Hàn có thể mang lại hạnh phúc cho Cảnh Thần Hạo, những suy nghĩ phàm tục khác cũng có thể bỏ qua.
Mẫn Lệ đã tỉnh hoàn toàn, đưa tay vỗ Thích Thịnh Thiên, giọng cực lớn: “Cậu 1 mình lẩm bẩm cái gì?”
Thích Thịnh Thiên bị tiếng “ong ong” kêu bậy làm khó chịu, nhíu mày bịt tai quay lại: “Cậu mẹ nó có thể khống chế âm lượng không, tai tớ sắp điếc rồi đây.”
Mẫn Lệ không thấy giọng mình lớn tiếng, không quan tâm bĩu môi: “Tớ nói cậu đường đường Thích gia nhị thiếu, không lẽ tính cả đời đi theo làm việc cho Cảnh Thần Hạo? Không tính tiếp quản Thích thị?”
Thích Thịnh Thiên mím môi, hai tay bỏ túi cười lạnh: “Thích thị tự có người quả, không cần tớ quan tâm.” Anh nói xong, đưa tay đánh Mẫn Lệ 1 cái: “Có muốn uống 1 ly, 2 chúng ta lâu rồi không cùng uống rượu!”
Mẫn Lệ vốn muốn đi chơi, tự nhiên đáp ứng rất nhanh: “Được thôi, gần đây tớ phát hiện 1 chỗ chơi rất vui, mang cậu đi chơi.”
“Chơi em cậu, Mẫn Lệ cậu thiếu đánh đúng không?”
Thích Thịnh Thiên cuộn chặt tay, mặt Mẫn Lệ không chút sợ hãi, huýt sáo đi rất tiêu sái, vừa đi vừa quay đầu móc tay với Thích Thịnh Thiên phía sau.
Bộ dạng thiếu đánh này, thật sự càng ngày càng quá đáng.
Căn hộ Lâm Tri Hiểu đường Tam Hoàn.
Bùi Nhiễm Nhiễm ngồi trong xe, đưa tay chỉ căn hộ: “Tôi tới rồi, cảm ơn Cảnh tổng không ngại khổ đưa tôi về.”
Cảnh Thần Hạo dừng xe, nhìn nơi Bùi DĨ Hàn chỉ, là 1 căn hộ nhỏ, xung quanh có vườn hoa, hoàn cảnh tươi mới ưu nhã, nhìn cũng không tệ.
“Không mời tôi vào ngồi sao?”
- -----------Nhóm dịch: Boss - App iNovel --------------