Sủng Ái Của Bá Thiếu: Bắt Giữ Cặp Song Sinh Yêu Dấu Của Manh Mẫu

Chương 941: Chương 941




Nhưng cô cứ bị chọc phá như vậy, trong lòng rất khó chịu, từ nhỏ đến lớn cô chưa từng phải chịu ủy khuất như vậy.

“Báo cáo thầy huấn luyện, không phải em muốn cười, là có người chọc phá em.” Cô đứng im tại chỗ, đây không phải lỗi của cô.

“Ai?” Thầy huấn luyện đi tới, nhìn mấy nữ sinh phía sau cô: “Ai làm?”

“Không có!” Đồng thanh trả lời.

“Rõ ràng có!” Mật Nguyệt nhìn các nữ sinh.

“Chính cậu cười còn đổ thừa cho người khác, biết điều thì nên ngoan ngoãn chịu phạt đi, đừng làm ảnh hưởng người khác.” Nữ sinh phía sau cô bất mãn lên tiếng.

Thầy huấn luyện nhìn mọi người: “Nếu không ai chịu nói thật, được thôi!”

Thầy nhìn hàng của Mật Nguyệt: “Cả hàng ra ngoài đứng phạt 40 phút.”

Mật Nguyệt nhìn thầy bất mãn, rõ ràng cô là người phải chịu ủy khuất mà.

Vì cái gì cô cũng bị phạt!

Nhưng kỳ lạ là tới lúc này vẫn không có ai chịu thừa nhận, cả 10 nữ sinh cùng ra đứng chịu phạt.

Mặc dù có đội nón, nhưng vẫn không chịu nổi sức nóng từ mặt trời.

Mồ hôi ra như tắm, sau 10 phút, cô không thể chịu nổi nữa!

Bỗng nhiên có nữ sinh kế bên cô ngất xỉu, cô định bước lên thì những nữ sinh khác còn nhanh chân hơn cô.

Sau khi báo cáo với huấn luyện, đã có 3 người rời đi!

Lại là chiêu này?

Cô cũng đã có cảm giác choáng váng không đứng vững.

Dương Dương anh thật độc ác, vậy mà để em phải phơi nắng như vậy, còn bị ức hiếp nữa.

“Ha ha ha ha......”

Cô không nhịn được lại bật cười, cô quay sang nhìn nữ sinh bên trái cô: “Thiên Nghiên, cậu……”

“Sao nữa?” Thầy huấn luyện đi tới, “Đã bị phạt tới vậy vẫn cười giỡn được, thấy tôi phạt nhẹ quá phải không?” Cả hàng chạy 10 vòng sân cho tôi.”

“10 vòng......” Những nữ sinh bị phạt và Mật Nguyệt đều không khỏi hoang mang.

Nhưng vẫn phải chạy thôi.

Nhìn những người khác bây giờ có thể nghỉ ngơi, còn họ phải chạy 10 vòng cực khổ như vậy, những nữ sinh kia đang nghĩ gì vậy?

Không hiểu vì sao lại ức hiếp cô?

Cô có làm gì sai đâu?

“Cảnh Hành, cô vợ nhỏ của cậu bị ức hiếp, tức đến mặt đỏ bừng bừng, nhìn đáng yêu quá a!”

“Cảnh Hành, sao cậu không đến chịu phạt chung với cô vợ nhỏ của cậu đi, tranh thủ bồi dưỡng tình cảm a!”

Cảnh Hành dùng đôi mắt xanh biếc nhìn cô, nhưng không thể làm gì được.

Anh mà chạm vào là anh hai anh giết anh ngay!

Sau một vòng, hai chân của Mật Nguyệt như muốn bỏ đi, sau vòng thứ hai cô đã thấy lâng lâng, vòng thứ ba cô không biết mình đang làm gì nữa!

“A…….” Cô đầu óc choáng váng, nhưng cô không thể ngã ở đây.

Cô mơ màng nhìn thấy Cảnh Hành, thật muốn xỉu trước mặt anh, ít ra người nhà cũng có thể giúp đỡ nhau.

“A......”

“Có người ngất xỉu!”

“Cảnh Hành, cô vợ nhỏ của cậu……!”

Người bên cạnh chưa kịp nói gì, Cảnh Hành đã chạy mất dạng.

Lúc Mật Nguyệt ngất xỉu, cô cảm giác như được giải thoát, ít nhất cô không cần phải cực khổ như vậy nữa.

Huấn luyện chết tiệt!

- ----- App: Inovel – Nhóm dịch: Boss ------

Lúc cô tỉnh lại, bên ngoài dường như đang mưa, bên dưới cô là chiếc giường màu hồng êm ái, chăm ấm nệm êm.

“Dương Dương, Dương Dương.....” Cô nghĩ tới Dương Dương!

“Anh đây.”

“Ưm…” Cô mở to mắt, nhìn Cảnh Bùi Dương đang ở bên cạnh, vẻ mặt nghiêm túc, “Đúng là anh rồi, đúng là Dương Dương tới đón em rồi, oa oa oa……” Cô ngồi dậy.

Cô lao tới ôm anh, cả người đều ngồi vào trong lòng anh!

“Em đang ở nhà.” Cảnh Bùi Dương sờ tóc của cô, đau lòng khôn xiết.

Mới huấn luyện có mấy ngày mà cô đã đen đi rồi.

Hơn nữa còn ngất xỉu!

Lúc anh nhận điện thoại nói cô bị ngất đi, anh như suy sụp tinh thần.

“Oa oa oa…..” Cô khóc nức nở, cô nghĩ tới những người ức hiếp cô.

Có nên hay không nói cho Dương Dương biết?

Như thế có phải thể hiện cô đang làm kiêu không?

“Dương Dương, anh thật tốt, còn nhớ tới đón em!” Cô ôm cổ Dương Dương, tay không ngừng động lung tung

Toàn thân anh căng thẳng, cô bé này đúng là phát dục đặc biệt xinh đẹp, lúc ở bên nhau cứ dính lấy anh.

Cả người đều dính lên người anh, cô vợ nhỏ thích là được rồi.

Chỉ cần hở chút là ôm rồi hôn, anh lúc nào cũng có cảm giác muốn “cứng”, dù gì anh cũng là con trai mà, sức kiềm chế cũng có giới hạn thôi.

“Dương Dương, em không đi huấn luyện nữa có được không? Lỡ ngày mai em lại ngất xỉu? Lỡ ngày mốt em lại ngất xỉu thì sao? Anh anh anh……Nói chung là người ta không muốn đi huấn luyện nữa.” Cô làm nũng.

“Được, không đi không đi!” Tim anh đã mềm nhũn.

“A a a, Dương Dương thật tốt, em đói…..” Bụng của cô sôi lên.

“Dẫn em đi ăn cơm.” Anh bế cô lên, nha đầu này cứ thích dính lấy anh.

Xuống lầu vẫn muốn đu trên người anh.

“Em muốn cứ ở bên anh như vậy?” Dương Dương cười nói.

“Ưm, Dương Dương là chồng em mà, em không dính Dương Dương thì dính ai đây, anh không thích hả?” cô mở to mắt nhìn Dương Dương, cô thật sự lo lắng lỡ như Dương Dương không thích như vậy thì biết làm sao.

Bọn họ cứ dính lấy nhau như vậy, Dương Dương lại sắp xuất ngoại, không lẽ cô không thể thân mật với anh hơn chút sao?

“Thích, em chỉ cần ở bên cạnh anh thôi, học cấp ba cấm thích những tên nhóc tiểu tử đó.” Anh dùng tay bóp nhẹ vào phần thịt dư ở phía sau của cô: “Nếu không anh sẽ đánh vào cái mông nhỏ của em.”

“Không được đánh mông nhỏ của người ta, người ta thích Dương Dương, chỉ thích Dương Dương!” Cô cười, chui đầu vào lòng ngực của anh, cảm nhận sự hạnh phúc.

Cô gái nhỏ được nuông chiều riết quen, hôm nay phải chịu ủy khuất còn bị ngất xỉu, hôm nay ăn cơm cũng muốn dính lấy anh.

Đối với anh mà nói đúng là sự tra tấn ngọt ngào.

“Dương Dương......” Cô ngồi trên đùi anh, nhìn anh mỉm cười: “Hôm nay anh có đến công ty không?”

“Không đi, ở nhà với em.”

“Dương Dương thật tốt, yêu anh chết mất!” Miệng cô dính đầy mỡ, nhưng vẫn hôn anh một cái.

Sau đợt huấn luyện, cô có thể thoải mái nghỉ ngơi ở trong Vân Trang, dù Dương Dương vẫn phải làm việc, nhưng có thể mỗi ngày đều nhìn thấy Dương Dương đã là tốt lắm rồi.

Quan trọng nhất là không cần đi huấn luyện nữa!

Đến ngày khai giảng chính thức, Dương Dương đưa cô đến trường.

Trước đó đã nói rõ với Cảnh Hành rồi, hai người chỉ là cùng nhau đi một vòng, người khác muốn hiểu lầm hay buông lời đồn gì, đối với họ không có liên hệ.

Cô khoác tay Cảnh Bùi Dương, vui sướng thoải mái bước vào trường.

“Không hổ là trường học nổi tiếng nhất thành phố A, nhìn phong cảnh ở đây mà xem, Dương Dương, trước đây anh học ở đây phải không?”

“Ưm.”

Nói như vậy, những giáo viên ở đây đều biết Dương Dương, cô bỗng nhiên có chút ngượng ngùng!

- ----- App: Inovel – Nhóm dịch: Boss ------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.