Sủng Bảo Bối Thành Nghiện

Chương 67: Chương 67




Hàn Chấn Phong cho Triệu Vy ăn xong đi xuống bếp dọn dẹp rồi về phòng tắm rửa. Anh đem laptop sang phòng ngủ làm việc tiện thể chăm sóc cho cô.

“Còn đau nhiều không?”

Hiện tại anh đang chườm túi nóng lên bụng cô để dịu cơn đau. Triệu Vy lắc đầu nhẹ nói:

“Không ạ, đỡ hơn rồi!”

“Ừm ráng chịu đựng vài ngày sẽ hết.”

Hàn Chấn Phong xoa đầu cô, Triệu Vy ánh mắt mở to nhìn anh.

“Chấn Phong, anh làm việc đi. Cuối năm công ti có rất nhiều việc đúng không, mau đi làm em đã đỡ nhiều rồi anh đừng lo nữa ạ!”

Hàn Chấn Phong véo vào cái mũi nhỏ của bảo bối.

“Đỡ hơn thiệt không, đừng giấu anh. Công việc anh có thể làm bất cứ lúc nào nhưng em là quan trọng với anh anh đương nhiên phải ưu tiên hàng đầu. Bảo bối có chuyện gì anh sẽ đau lòng lắm.”

“Thiệt mà, bây giờ em muốn lên mạng coi phim một chút anh mau làm việc đi.”

Triệu Vy nở nụ cười tinh nghịch, Hàn Chấn Phong thấy cô tinh thần phấn chấn như vậy mới bắt đầu yên tâm. Anh lấy Ipad đưa cho cô rồi để cô nằm xuống đem túi chườm bụng đặt lên bụng cho Triệu Vy rồi chính mình cầm laptop đến sofa ngồi làm việc.

Triệu Vy thật sự đã đỡ đau hơn rất nhiều vì có sự chăm sóc chu đáo của Hàn Chấn Phong. Cô bắt đầu mở Ipad lên tìm kiếm bộ phim yêu thích sau đó nằm coi, vừa coi vừa chườm túi nóng Hàn Chấn Phong đưa lên bụng.

Cả hai người làm việc riêng của mình cho đến khi trời bắt đầu dần khuya. 11g Hàn Chấn Phong làm việc xong, anh gấp laptop lại để lên bàn, mắt nhìn về phía giường thấy Triệu Vy đã ngủ. Anh đi đến giường tắt Ipad rồi đem cất đi. Xong xuôi anh nhẹ nhàng lên giường lấy túi chườm để lên tủ, kéo nhẹ Triệu Vy vào lòng rồi lấy chăn đắp cho cả hai. Anh nhìn lên gương mặt xinh đẹp của bảo bối trên khoé môi nở nụ cười yêu thương sau đó chỉnh lại nhiệt độ điều hoà trong phòng rồi bắt đầu chìm vào giấc ngủ.

—————————————————————-

Qua vài ngày thì Triệu Vy cũng hết kì kinh nguyệt cô bắt đầu sinh hoạt lại bình thường, Hàn Chấn Phong cũng vì thế mà bắt đầu đòi hỏi cô để bù lại mấy ngày không được “ăn thịt”.

Hội trại lễ giáng sinh gần đến Triệu Vy bận rộn hơn, cô ngoài thời gian giúp CLB chuẩn bị còn phải cùng Hà Thanh Hải luyện tập cho tiết mục song ca. Hiện tại cô đang cùng Hà Thanh Hải dợt lại màn trình diễn vì chốc nữa sẽ đến buổi tổng duyệt để chọn ra những tiết mục hay nhất biểu diễn trong đêm hội. Cho đến khi buổi lễ tổng duyệt diễn ra và có kết quả. Đúng như mọi người kì vọng tiết mục song ca của Triệu Vy và Hà Thanh Hải đạt giải nhất, tất cả vui mừng chúc mừng hai người. Lúc mọi người đang sửa soạn đi ăn mừng thì một người trong CLB kêu lên:

“Ê mọi người có tin hot có tin hot”

Mọi người đổ ánh mắt nhìn về phía người đó. Anh ta nhìn điện thoại miệng đọc to:

“Ba sinh viên Thanh Hà, Ngọc Huyền,Cẩm Nhung bị đình chỉ học vì có hành vi hành hung đe doạ các bạn học trong trường. Nhà trường có đầy đủ bằng chứng nên mới đưa ra quyết định này. Qua đó mong rằng các bạn sinh viên trong trường cẩn thận, chú ý không được vi phạm quy định nhà trường.”

Nam sinh viên vừa dứt lời tất cả đều ngạc nhiên trong đó có Triệu Vy. Đó chẳng phải là ba cô gái gây sự với cô mấy hôm trước sao sao bây giờ họ lại bị như vậy, chẳng lẽ là gây chuyện đến một người có gia thế hiển hách hay sao?

Tôn Mỹ Hằng thu xếp xong cùng Hà Thanh Hải đi về phía mọi người.

“Kiêu căng coi trời bằng vung thì xứng đáng bị như thế. Kệ họ bây giờ đi lắp đầy bao tử trước.”

Nghe thế tất cả đều chuẩn bị đồ ra về đi ăn, Tôn Mỹ Hằng nói đúng trong trường chẳng coi ai ra gì nên họ cũng không cần thương xót. Triệu Vy đi cùng với Tôn Mỹ Hằng và Hà Thanh Hải đi bằng ô tô của anh và đương nhiên cô đã nhắn tin cho Hàn Chấn Phong trước đó.

Mọi người đến King BBQ để ăn. Tất cả ăn uống no say rồi lại kéo nhau đến quán trà sữa quen thuộc của Triệu Vy uống trà sữa. Ngoài trời đổ mưa là mưa dầm, ai uống xong có mang áo mưa thì về trước. Triệu Vy không muốn làm phiền đến hai người Hà Thanh Hải nên bảo họ không cần đưa cô về dù là Tôn Mỹ Hằng đã ngỏ ý nên họ về trước cho đến khi còn mỗi Triệu Vy ở quán.

Cô lấy điện thoại gọi cho Hàn Chấn Phong, chuông đổ và anh bắt máy:

“Alo anh nghe đây bảo bối, em sắp về chưa anh đến đón.”

Triệu Vy nói với anh qua điện thoại:

“Vâng em đang ở quán trà sữa hay uống nè, anh có bận không nếu không thì đến đón em nhé. Mọi người về hết rồi, học trưởng cùng bạn gái anh ấy có nói muốn đưa em về nhưng em thấy như thế thì phiền quá với lại trời cũng đang mưa nên em kêu họ về trước rồi.”

“Được rồi bảo bối, em ngoan ngồi ở đó chờ anh anh đến đón em.”

“Dạ”

Rồi tắt máy, Triệu Vy kêu thêm một ly kem vị vani ăn trong lúc chờ Hàn Chấn Phong.

Cứ như thế khoảng nửa tiếng sau Hàn Chấn Phong đã đến, anh xuống xe đi vào. Triệu Vy thấy anh liền vẫy tay, anh đi đến chỗ cô.

“Chờ anh có lâu không, trời mưa nhưng đường vẫn kẹt xe quá.”

Triệu Vy lắc đầu đút cho anh một muỗng kem.

“Không có, anh chạy từ từ thôi trời mưa nguy hiểm lắm.”

“Ừ, em muốn về chưa hay muốn ăn uống thêm gì nữa không?”

Triệu Vy theo lời nói của Hàn Chấn Phong bắt đầu suy nghĩ, cuối cùng quyết định mua thêm một ly trà sữa cùng một cái bánh bông lan trứng muối mang về. Hàn Chấn Phong đi lại quầy mua cho cô xong xuôi thì cả hai rời quán lên xe đi về nhà.

Buổi tối sau một trận ân ái đầy kịch liệt Hàn Chấn Phong tựa lưng vào đầu giường, cánh tay rắn chắc ôm lấy tấm lưng trần trắng nõn không tì vết của Triệu Vy, dịu dàng hỏi:

“Chúc mừng bảo bối đã đạt giải nhất, hôm nay em đi ăn với bạn có vui không?”

Triệu Vy khuôn mặt hồng hào, phần phía trên ngực không che đậy lộ ra những vết đỏ hồng chi chít chứng tỏ cô vừa được yêu thương không ít. Nghe anh hỏi thế cô nhẹ nhàng trả lời:

“Dạ vui ạ!”

Như nhớ đến gì đó Triệu Vy nói tiếp:

“À hôm nay nhà trường có thông báo đình chỉ nhóm ba nữ sinh, đó cũng là mấy người mấy hôm trước gây sự với em. Không biết họ động nhầm vào người nào có thế lực nên mới bị như thế.”

“Vậy sao, em có đoán đc là ai không?”

Hà Chấn Phong nghe cô nói thế thì giả vờ hỏi. Mấy bữa trước anh đã cho người điều tra xử lí nhóm nữ sinh đến gây sự với cô nhưng không nói cho cô biết. Bảo bối nhà anh thật ngốc, ai có thể qua được cô chứ nhà có điều kiện nhưng không bằng sự yêu thương che chở của anh với cô. Vì vậy ai mà động vào Triệu Vy kẻ đó chắc chắn không sống yên ổn với Hàn Chấn Phong anh.

Triệu Vy nghe anh nói thế cũng thành thật lắc đầu. Hàn Chấn Phong cưng nựng cái cằm nhỏ của cô, miệng chậm rãi nhả ra từng chữ.

“Người có gia thế hiển hách chính là em. Vì họ dám động vao em nên anh cho người giải quyết bọn họ.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.