Sủng Lên Tận Trời

Chương 1: Chương 1: Nam nhân kì lạ




Đầu óc đau nhức thập phần khó chịu, Tử Lan ráng gượng ngồi dậy thu thập hết thảy mọi chuyện đã xảy ra. Cư nhiên lại xuyên không? Không thể tin được. Nửa đời trước của nàng là một nhà khoa học suốt đời chỉ luôn tin theo khoa học, ấy vậy mà ông trời cư nhiên lại cho nàng xuyên không làm đảo lộn cả cuộc sống vốn có của nàng. Mọi chuyện đã xảy ra như thế, nếu không tin liệu có được hay không? Thôi dù sao cũng đã đến nước này rồi, đành phải thuận gió căng buồm thôi.

Nghĩ như vậy, nàng lại ráng nhớ lại mọi chuyện đã xảy ra với thân xác này. Tuy nhiên trí óc của nàng lại có chỗ nhớ được chỗ lại không. Nàng chỉ biết chủ nhân thân xác này hôm qua đang hành sự gì đó thì bị một nhóm hắc y nhân ám sát. Trong lúc chạy trốn thì sơ ý mà vấp ngã xuống dưới thác nước. Do dòng nước chảy mạnh cùng độ cao kinh khủng nên nguyên chủ cư nhiên đã bị hồn bay phách tán. Có lẽ là do nàng và nguyên chủ lại chết cùng một thời điểm và cũng cùng chung một độ tuổi nên mới xảy ra chuyện nghịch thiên như vậy. Thở dài một hơi, nàng cố gắng đứng dậy mà chậm rãi tìm lối ra. Haizz, nguyên chủ à, ngươi cư nhiên lại hậu đậu như thế, té chỗ nào không té lại đi té vào một chỗ âm u như vây a?

Trong một hang động lớn chỉ có mỗi ánh sáng lập lòe từ bên ngoài xuyên ra những khe hở của vách đá. Một thiếu nữ một thân váy trắng thướt tha đang cố lê từng bước thật nhẹ nhàng. Nhưng đột nhiên một giọng nói của ai đó khiến cho nàng giật thót cả tim.

“Là ai to gan lại xâm nhập vào nơi nay?” Một giọng nói trầm thấp của nam nhân tuy có vẻ bất ổn nhưng không thể giấu được sự tôn quý phảng phất đâu đây. Tử Lan bèn lợi dụng ánh sáng ít ỏi trong hang động mà lần mò tới nơi có tiếng nói. Nhưng khi còn chưa kịp cất tiếng nào thì nàng bỗng nhiên lại bị một vòng tay rắn chắc của ai đó quấn lấy.

“A, ngươi là ai?” Nàng nhất thời hoảng sợ mà “A” lên một tiếng. Nhưng chỉ thấy bàn tay thon dài có vài vết chai mỏng đang cố luồng qua tà váy mỏng manh của nàng khiến nàng giật mình mà hiểu được vấn đề. Chẳng lẽ tên nam nhân này lại là một đại sắc lang hay sao a? Không nghĩ nhiều nữa, nàng liền dùng lực ở đôi tay mà xoay người lại. Nhưng cảnh tượng ở trước mắt lại khiến nàng không thể nào mà bình tĩnh được. Nam nhân này cư nhiên lại có thể yêu nghiệt như vậy? Đôi mắt đen thâm thúy tà mị hút hồn người, dọc theo sóng mũi cao nhọn là đôi môi mỏng bạc tình đang khát khao mà hôn lấy cần cổ của nàng. Yêu nghiệt, nam nhân này chẳng lẽ là yêu tinh sơn động a??

“Cư nhiên lại không phản kháng?” Tên nam nhân trước mặt nàng nhoẻn lên một nụ cười mị hoặc khiến nàng trầm tư. Gương mặt của hắn hơi ửng đỏ nhưng lại không phải do xấu hổ. Thử ngửi ngửi qua y phục của hắn, cư nhiên lại có một mùi rượu nồng nặc. Nhưng theo cái mũi tinh thông của nàng, rượu mà hắn uống chắc chắn đã bị kẻ xấu hạ xuân dược. Kiếp nạn này coi như nàng không tài nào tránh khỏi được rồi a.

“Ngươi hà tất phải như vậy” Tử Lan mỉm cười thật đẹp đối với nam nhân trước mắt, do ánh sáng ít ỏi lập lòe có vài phần huyền ảo càng tăng thêm nét đẹp sắc nước nghiêng trời của nàng. Trong phút chốc nam nhân trước mắt đã bị mê hoặc mà nới lỏng tay ra. Đã bị trúng kế! Hắn không hiểu sao đầu óc lại một phen choáng váng, nữ nhân to gan trước mặt này cư nhiên lại dám dùng chân đạp vào đầu hắn? Được lắm, nàng rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt a.

“A....” Nàng đang meng theo lối nhỏ mà chạy đi. Nhưng chỉ thấy nam nhân phía sau một bụng phúc hắc mà bay tới chộp vào cánh tay nàng. Đôi môi khô khốc của hắn mãnh liệt không ngừng thèm khát muốn được nàng. Bỗng chốc động tác của hắn càng lúc càng thô bạo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.