Tần Nghiễm đã chú ý tới lỗ đen khổng lồ ở phía trước mặt mình, không
gian hắc động bây giờ đã chiếm mất một phần tư bầu trời, từng đợt phong
bạo mãnh liệt ập đến khiến cho hắn âm thầm kinh hãi.
Tần Nghiễm
biết Sở Mộ vẫn còn ẩn giấu thực lực, nhưng đối mặt với kết giới cổ xưa
của Thần Tông cho dù thực lực cường đại hơn nữa cũng không thể trốn
thoát.
Tần Nghiễm ra hiệu cho bốn người ở phía sau, bốn gã hộ vệ
Thần Tông lập tức khống chế Hồn sủng của mình phân ra bốn hướng bao vây
Sở Mộ.
Bốn người đồng thời niệm chú ngữ, lấy Phong hệ Hồn sủng
làm lực lượng bổn nguyên phóng ra từng đạo khí lưu quỷ dị mềm mại giống
như sợi tơ bao phủ toàn thân Sở Mộ.
Phong Ti Đái (vành đai tơ
gió) càng lúc càng nhiều, chúng nó phân bổ các hướng bện thành một cái
áo cà sa khổng lồ trước tiên phủ xuống đầu Vũ Vân Long.
Vũ Vân
Long sử dụng man lực muốn tránh thoát lực lượng trói buộc, nhưng nó đã
trải qua chiến đấu trong thời gian dài tiêu hao rất nhiều thể lực. Hơn
nữa, Phong Cà Sa lại có tính mềm mại, dẻo dai không có cách nào dùng lực lượng thuần túy giãy thoát.
Không bao lâu sau, thân thể Vũ Vân
Long bị kết giới Phong Cà Sa bao trùm kín mít, Vũ Vân Long có cảm giác
giống như bị mạng nhện sềnh sệch quấn chặt, thân thể vẫn có thể nhúc
nhích nhưng cảm giác bó tay bó chân cực kỳ khó chịu.
Kết giới
Phong Cà Sa vẫn chưa dừng lại, sau khi thành công vây khốn Vũ Vân Long
nhanh chóng bay sang hướng khác bao phủ Chiến Dã.
Thực lực Chiến
Dã bây giờ đã tiếp cận sơ đẳng Bất Hủ rồi, Tần Nghiễm chính là cảm giác được đầu chiến thú Mặc Dã này có tính uy hiếp mới quyết định khống chế
trước tiên.
Ngay cả Vũ Vân Long cũng thúc thủ chịu trói, hiển
nhiên là Chiến Dã cũng giãy dụa không ra. Phong Cà Sa quỷ dị không có
hiệu quả giam cầm đặc thù, nhưng kết giới bao phủ phạm vi rất lớn khó
lòng né tránh, vô số sợi tơ gió vô hình không ngừng phiêu động rồi buộc
chặt quả thật là vũ khí hữu hiệu đối phó loại hình Hồn sủng thiên về lực lượng.
Mấy lượt chú ngữ vang lên, Tần Nghiễm và đám thủ hạ đã
thành vông vây khốn Sở Mộ và đám Hồn sủng, năng lực hoạt động bên phía
Sở Mộ bị suy giảm nghiêm trọng.
Tằng Long thấy Tần Nghiễm có thể
giải quyết địch nhân nhẹ nhàng như vậy, nhất thời mừng rỡ nở nụ cười vui vẻ, quay đầu sang nói với Tần Nghiễm:
"Vẫn là Tần Nghiễm tiền bối lợi hại, chỉ tùy tiện buông thả mấy chú ngữ đã khống chế được tiểu tử lỳ lợm này."
"Tùy tiện mấy chú ngữ? Đây là kết giới Phong Cà Sa trấn phái của Thần Tông
chúng ta, cần tới bốn cái Hồn khí cao cấp phối hợp, tiêu hao đống lớn
hồn tinh cấp Bất Hủ mới có thể tạo thành kết giới. Mấy cái chú ngữ lúc
nãy đã hao phí tài nguyên đủ để tạo ra một nhóm Hồn sủng cấp Bất Hủ
rồi."
Tần Nghiễm nói rất nghiêm túc.
Lúc trước Tằng Long dùng
tinh thần âm nói cho Tần Nghiễm biết tình huống không gian sụp đổ ở nơi
này. Vì thế Tần Nghiễm mới không lỗ mãng buông thả kỹ năng uy lực lớn,
bảo đám thuộc hạ thi triển kết giới Phong Cà Sa vây khốn Sở Mộ.
Kết giới Phong Cà Sa tiêu hao năng lượng khổng lồ, Tần Nghiễm bình thường
cũng không nỡ sử dụng. Nếu không phải xác định trên người Sở Mộ có bia
khóc, hắn tình nguyện tự mình xuất thủ chứ không muốn hao phí hồn tinh
Phong hệ cấp Bất Hủ.
"Mau giao đồ vật ra đây."
Tần Nghiễm chậm rãi bay về phía Sở Mộ, ngữ khí uy nghiêm ra lệnh một tiếng.
Bản thân Sở Mộ cũng không ngờ Tần Nghiễm chỉ thi triển mấy chú ngữ đã vây
khốn tất cả Hồn sủng chủ lực bên phía mình, điều này làm cho hắn cực kỳ
kinh ngạc. Khó trách Thần Tông vẫn luôn duy trì địa vị quyền uy tối
thượng tại Tranh Minh đại địa, chỉ dựa vào Hồn khí và trận thế cổ xưa đã vượt qua các môn phái khác một mảng lớn rồi. Phải biết rằng, Tần Nghiễm và thuộc hạ của hắn chưa chắc mạnh hơn đám người Xà Long phái, nếu hắn
gặp phải Tần Nghiễm trước sợ rằng chưa kịp giao thủ đã bại trận rồi.
"Giao ra đây !"
Tần Nghiễm thấy Sở Mộ thờ ơ không nói, thanh âm nhất thời lớn hơn vài phần.
Thân là thành viên Thần Tông, Tần Nghiễm không thích nhúng tay vào những
trận đồ sát lợi ích phân tranh kiểu này, nhưng không có nghĩa là hắn
không dám giết người.
Tần Nghiễm dự định đoạt lấy bia khóc rồi ném tiểu tử này vào
trong không gian hắc động. Làm như vậy xem như là hoàn thành cả hai
nhiệm vụ cùng một lúc, nhanh gọn, hợp pháp lại không sợ rắc rối về sau.
Sở Mộ không chút hoang mang niệm chú ngữ thu hồi Quỷ Khung Quân Vương vào
trong không gian Hồn sủng, sau đó triệu hoán Mạc Tà ra ngoài.
"Vùng vẫy giãy chết !"
Tần Nghiễm hừ lạnh một tiếng, trong lòng bắt đầu dâng lên lửa giận vì tên tiểu tử không biết điều kia.
Tần Nghiễm lại ra hiệu cho đám thủ hạ, bia khóc đã sắp tới tay rồi, hắn cũng không để ý tiêu hao thêm mấy khối hồn tinh cao cấp.
Bốn gã hộ vệ Thần Tông và Hồn sủng lại niệm chú ngữ một lần nữa, kết giới Phong Cà Sa lập tức xuất hiện từ từ phủ xuống.
Tốc độ Phong Cà Sa bao phủ nhìn như chậm chạp, nhưng lại có hiệu quả vô
hình, diện tích ảnh hưởng rộng lớn khiến cho địch nhân vô pháp né tránh.
Thấy Phong Cà Sa hạ xuống, Mạc Tà cũng không né tránh, móng vuốt lập lòe
quang mang trắng bạc tùy tiện đánh ra một trảo công kích kết giới Phong
Cà Sa.
Một đạo Liệt trảo hình trăng rằm lướt qua kết giới vô
hình, trận đồ Phong Cà Sa lập tức bị chém thủng một lỗ thật to, mơ hồ có thể thấy được vô số sợi tơ đứt rời tung bay lả tả.
Kết giới
Phong Cà Sa vốn là một loại trận đồ đặc thù thuộc loại hình Phong ấn
trận, một khi bị phá hư sẽ nhanh chóng triệt tiêu, không có cách nào
tiếp tục duy trì trận thế.
Tần Nghiễm và bốn gã hộ vệ Thần Tông trợn trừng hai mắt, người nào người nấy lộ vẻ khiếp sợ nhìn một màn quỷ dị vừa mới xảy ra.
Bọn họ dĩ nhiên rõ ràng kết giới Phong Cà Sa phòng ngự mạnh mẽ tới mức nào, ngay cả Vũ Vân Long thực lực cường đại cũng không thể phá vỡ. Không ngờ đầu Hồ Tôn này chỉ tùy ý đánh một trảo đã phá tan trận đồ Phong Cà Sa.
Lúc này Mạc Tà đã thoát khỏi Phong Cà Sa bao phủ, móng vuốt lại đánh xuống khu vực bên cạnh Vũ Vân Long.
Một đạo Nguyệt Mang bàng bạc lướt qua, kết giới Phong Cà Sa vốn đang vây
khốn Vũ Vân Long lập tức tan vỡ. Vũ Vân Long thoát khỏi đống tơ sềnh
sệch khó chịu liền gầm thét rung trời, cặp mắt hung hăng ngó chừng đám
người Thần Tông.
Bốn gã hộ vệ Thần Tông mặt mày lúc trắng lúc
xanh, thực lực Vũ Vân Long rõ ràng là mạnh hơn bọn họ. Nếu như kết giới
Phong Cà Sa mất đi tác dụng, vậy thì bọn họ nhất định là tai nạn ngập
đầu rồi.
Mạc Tà nhanh chóng chạy quanh một vòng giải phóng Dạ,
Chiến Dã và Bạch Ma Quỷ thoát khỏi kết giới Phong Cà Sa trói buộc. Cả
đám Hồn sủng được tự do lập tức bay đến bên cạnh Sở Mộ, không cho đối
phương có cơ hội tiếp tục thi triển âm mưu quỷ kế
"Đây..."
Tằng Long nhìn đối phương tránh thoát kết giới Phong Cà Sa quá mức dễ dàng,
vốn định đi ra ngăn cản. Nhưng Vũ Vân Long giơ lên móng vuốt, hàn mang
lập lòe muốn nói cho hắn biết có ngon thì tới đây, cùng lắm thì song
phương đồng quy vu tận.
Lực lượng Vũ Vân Long vốn là mạnh nhất
trong nhóm người có mặt ở đây, một cái long trảo hạ xuống nhất định là
đánh nát một mảng không gian to lớn, đến lúc đó đừng hòng có người nào
sống sót rời khỏi nơi này.
Ở bên kia, sắc mặt Tần Nghiễm cũng đen thui rồi.
Hồn tinh nha, thi triển kết giới Phong Cà Sa chính là tiêu hao hồn tinh cấp Bất Hủ, thế nhưng còn chưa thu được lợi ích đã bị đối phương hóa giải
rồi.
"Tiểu tử, ta muốn giết ngươi !"
Tần Nghiễm nổi giận gầm lên một tiếng, khống chế Hồn sủng của mình nhào tới.
"Tần đại nhân, ngàn vạn lần đừng có vọng động."
Tằng Long nhìn thấy tình huống không ổn vội vàng khuyên can.
"Tần tiền bối !"
Sắc mặt đám thuộc hạ Thần Tông cũng trắng bệch dọa người, chỉ oán hận không thể đập chết Tần Nghiễm, không cho lão già ngu xuẩn này tiếp tục gây
họa.
Cẩn Nhu công chúa và Sở Mộ đứng ở bên kia, thấy đám người này thất kinh
hồn vía cũng lắc đầu cảm thán. Đúng là đại nhân vật mà, tuổi tác càng
lớn, địa vị càng cao lại càng sợ chết.
"Ai chà, nơi này náo nhiệt quá nhỉ !"
Bỗng nhiên một thanh âm hài hước truyền vào tai tất cả mọi người.
Không có một ai nhận thấy có người lạ xông vào, ánh mắt mọi người lộ vẻ nghi hoặc nhìn về phía thanh âm kia.
Bốn thân ảnh tuyết trắng chẳng biết lúc nào đã xuất hiện trên một đỉnh núi
cách đá khá xa, đám người này từ trong đống nham thạch lởm chởm đi ra.
Lúc này gã nam tử cầm đầu đang nở nụ cười tự tin, phong thái ưu nhã vô
cùng.
Không thể không thừa nhận, gã nam tử này có khuôn mặt tuấn mỹ mê người, đẹp trai đến mức khiến cho người ta phải ghen tỵ.
Thực lực đạt tới cấp Bất Hủ, lại có được dung mạo anh tuấn như thế đúng là
thế gian hiếm thấy. Người này là một vị Hải chủ của hải quân Ô Bàn, cặp
mắt hắn kia quét qua mọi người một vòng cuối cùng dừng lại trên người
Cẩn Nhu công chúa.
Thân thể Cẩn Nhu công chúa đang ở trạng thái trôi nổi ở giữa không trung, dung mạo xinh đẹp và khí chất đặc biệt lập tức làm cho Hải chủ La Dịch chú ý.
Thật ra đám người này đã sớm
chú ý tới Cẩn Nhu công chúa có hình thái U Linh đặc thù, chẳng qua là
bây giờ tất cả mọi người đang tập trung tới bia khóc nên không có người
nào rảnh rỗi nghĩ đến nữ tử U Linh này.
Cẩn Nhu công chúa phát hiện gã nam tử xa lạ kia đang nhìn mình chằm chằm, trên mặt lập tức lộ ra thần sắc chán ghét.
Coi như là U Linh, Cẩn Nhu công chúa cũng không thích bị một nam nhân xa lạ nhìn mình với ánh mắt đáng khinh như thế.
"Sở Mộ, ta rất ghét cái tên nam nhân mặc y phục trắng kia, nói chuyện âm dương quái khí chắc chắn không phải người tốt."
Cẩn Nhu công chúa tiến tới nói nhỏ bên tai Sở Mộ.
Cẩn Nhu công chúa nói xong cũng không sai, Hải chủ La Dịch vì muốn bản thân mình càng thêm anh tuấn tiêu sái, trên mặt đúng là bôi một lớp phấn
trang điểm. Về phần phong cách nói chuyện lại càng kiêu ngạo, bao gồm
Tần Nghiễm và Tằng Long cũng cảm thấy không thoải mái.
"Hải quân Ô Bàn, Hải chủ thứ bảy La Dịch, Hải chủ thứ tư Cổ Quỷ. Đúng là có ý tứ,
ha ha, đám người hải quân Ô Bàn cũng chạy đến Tranh Minh thành chúng ta
đòi phân một chén canh rồi. Chẳng lẽ Ô Bàn đại địa đã bị các ngươi hốt
hết tài nguyên, hoặc là gặp phải kẻ địch không đất dung thân rồi?"
Tằng Long cực kỳ bất mãn thái độ của La Dịch, lập tức cất tiếng cười nhạo.
"Chúng ta chỉ là tình cờ đi ngang qua, nghe nói Ấn cốc có đồ tốt mới ghé vào xem thế nào !"
La Dịch cười cười nói.
Hai người La Dịch và Cổ Quỷ rất có danh tiếng trong lĩnh vực Bất Hủ coi
như. Hải chủ La Dịch thường xuyên tiếp xúc với cường giả Tranh Minh đại
lục, trong vòng quan hệ ít ỏi này có người đồn rằng La Dịch ưa thích cái đẹp còn hơn cả nữ nhân. Mặc dù trưởng thành rất có mị lực, dung mạo
tuấn mỹ hơn người, chỉ có điều cũng vì thế hắn diễn xuất hơi nghiêng về
phía nữ nhân, khiến cho không ít người nói chuyện với hắn cảm giác cả
người không được tự nhiên. Cũng may La Dịch chỉ thích mỹ nữ, nếu không
khẳng định rất nhiều người sợ hắn còn hơn sợ cọp.
Cổ Quỷ đúng lúc ngược lại với La Dịch, bề ngoài cực kỳ xấu xí quả thực giống như là một đầu dã thú. Thế mà người này lại là bằng hữu sinh tử chi giao với La
Dịch, cũng là một trong những cường giả chân chính của hải quân Ô Bàn.
Sở Mộ phát hiện mấy người này đều nhận thức lẫn nhau cho thấy bọn họ là
nhân vật xuất chúng trong lĩnh vực Bất Hủ. Nhất là Tần Nghiễm, Tằng
Long, La Dịch và Cổ Quỷ đều có thực lực cực mạnh, bất kỳ người nào cũng
có khả năng một chọi một với Vũ Vân Long. Nếu như bốn người bọn họ liên
thủ đối phó hắn, vậy thì hắn căn bản không có tư cách phản kháng.
"Tiểu tử này cũng là Bi Khấp Giả?"
La Dịch lưu luyến không rời chuyển ánh mắt từ trên người Cẩn Nhu công chúa sang Sở Mộ.
"Không phải, hắn có thù oán với Hàn chưởng môn, ta chỉ là thuận tay giết hắn mà thôi !"
Tần Nghiễm thản nhiên nói.
Tằng Long ngẩn người ngạc nhiên, bản lãnh bịa đặt của Tần Nghiễm đúng là cao cường không thua gì chiến lực của hắn.
"Tần tiền bối, không cần thiết như vậy nha! Mọi người cùng nhau tiến vào Ấn
cốc mạo hiểm tính mạng là vì cái gì chứ? Chúng ta tranh đấu lẫn nhau
không có ích lợi gì, không bằng như vậy đi, bia khóc chia ba phần, mọi
người bình an vô sự rời khỏi?"
La Dịch cười cười nói.
"Hừ, không biết từ đâu tới nói mấy chuyện quỷ quái đã muốn phân một chén canh, La Dịch ngươi có phải quá đề cao mình không ?"
Tằng Long cười lạnh nói.
"À?"
La Dịch nhíu mày nói:
"Vậy thì bằng bổn sự chính mình đoạt lấy đi !"
Sau khi nói ra lời này, khí chất La Dịch lập tức phát sinh biến hóa rõ rệt.
Phía sau hắn bỗng nhiên nổi lên một tầng sóng nước cuồn cuộn, từ trong sóng
nước ẩn hiện đường viên một đầu Thủy Ma. Tốc độ nó di chuyển rất nhanh,
trong nháy mắt đã tiến đến trước mặt Sở Mộ.
Sở Mộ không ngờ cái tên này nói đánh là đánh, vội vàng trượt lùi về phía né tránh sóng nước công kích.
Sở Mộ không biết Thủy Ma ẩn núp trong sóng nước là quái vật gì, nhưng từ
khí tức có thể phán đoán thực lực Thủy Ma tuyệt đối không thể thua kém
Vũ Vân Long.
Lần này những người tiến vào Ấn cốc không có một
người nào là đèn cạn dầu, Sở Mộ bị một đám cường giả vây quanh trong lúc nhất thời cảm thấy áp lực nặng nề. Hắn đang do dự có nên vứt bia khóc
Thất Tội Hồ ra ngoài hay không.
Vũ Vân Long vẫn luôn đứng ở trước mặt Sở Mộ, nhìn thấy Thủy Ma công kích lập tức nhào tới ngăn cản chính diện.
Thế nhưng, Thủy Ma còn chưa có đến gần Vũ Vân Long, khu vực chính giữa Vũ
Vân Long và Thủy Ma bỗng nhiên hiện ra đường viền một đầu cuồng thú sừng giáp ngạo nghễ.
Đầu Quan Giác Ma vừa mới xuất hiện đã giẫm mạnh bốn chân vào không trung tạo ra một luồng năng lượng cuồng bạo.
Công kích bất ngờ đánh văng Vũ Vân Long và Thủy Ma, Vũ Vân Long lui về phía
sau, con Thủy Ma kia bay vòng vòng quay cuồng rồi té xuống trước mặt La
Dịch.
Thế công Thủy Ma hùng hổ như thế lại không công lui về,
trên mặt La Dịch lộ vẻ tức giận nồng đậm, ánh mắt quét qua muốn nhìn xem là tên nào dám quấy nhiễu trận chiến của mình.
Tằng Long và Tần
Nghiễm đều liếc sang đối phương, hai người này kết minh là nhất định
rồi. Lúc nãy bọn họ quả thật dự định xuất thủ, nhưng lại chậm một bước.
Không phải là hai người bọn họ xuất thủ, vậy đó là ai? Rốt cuộc là cao nhân
phương nào lại có năng lực đánh Vũ Vân Long và La Dịch - Thủy Ma bay ra
ngoài?
"Ha ha, đúng một mớ rau trộn hỗn loạn."
Sở Mộ là người
đầu tiên phát hiện ra một nhóm người khác, đám người kia đang núp trong
một mảnh hắc ám ở gần không gian hắc động. Bởi vì lực lượng phong bạo
cuồn cuộn che giấu khí tức bọn họ, cho nên đám người Tần Nghiễm cũng
không ngờ trên đời này còn có người dám đứng gần lỗ đen nguy hiểm kia.
Bên trong âm ảnh khói bụi mịt mù, một nhóm người che mặt chậm rãi đi ra,
bất kỳ người nào cũng tràn ngập sát khí nồng đậm như thực chất.
Sau khi đạt tới cấp Bất Hủ mỗi người đều có sát khí trên người, chẳng qua
là đám người này sát khí quá nặng. Cẩn Nhu công chúa là U Linh thậm chí
có thể thấy được hình bóng cô hồn dã quỷ lượn lờ chung quanh bọn họ.
Nếu chỉ là một người xuất hiện cũng không bị người ta chú ý, tất cả những
người bước vào lĩnh vực này có ai không trải qua tàn sát, có ai chưa
từng máu nhuộm toàn thân?
Nhưng khi đám người này xuất hiện cùng lúc, cỗ sát khí lập tức hợp lại biến
thành một trận âm phong quỷ khí khiến cho người ta rét lạnh đến tận linh hồn.
Mấy người Tằng Long, Tần Nghiễm, La Dịch, Cổ Quỷ khẽ nhíu mày, vội vàng tụ lại một chỗ như gặp phải kình địch.
Bọn họ ngán nhất là gặp phải đám người này, cho dù là Thần Tông, Nguyên Tố
tông, Hồn sủng cung, Huyền Môn tiên tông, hải quân Ô Bàn cũng phải e
ngại bảy phần. Bởi vì đám người này không hề tuân thủ đạo lý, cũng không biết quy tắc là cái gì, một khi chọc cho bọn họ nổi điên sẽ lập tức lấy mạng đổi mạng không chút do dự. Đối mặt bọn họ, đám người Tần Nghiễm
đừng mong ngồi lại cùng nhau, hợp tác phân chia lợi ích.
Hơn nữa, đám người này chính là một đàn lang sói điên cuồng, hễ gặp phải đồ vật
muốn có sẽ lập tức liều mạng ngươi chết ta sống, dứt khoát phải đoạt lấy bằng bất cứ giá nào. Nếu bọn họ muốn giết người, bất kể sau lưng có thế lực cường đại chống đỡ cũng giết luôn không chút do dự. Thông thường
quan hệ giữa các thế lực đều có tính kiềm chế và phân chia ích lợi lẫn
nhau, nhưng đối với bọn họ chỉ là rác rưởi không đáng một xu.
Bọn họ chính là Ám Tông.
Một đám người chỉ thích làm theo ý mình, có thể nói là một đám bại hoại chuyên phá hư quy tắc nhân loại.
Thần Tông chính là dùng ngôn ngữ như vậy để hình dung Ám Tông. Từ rất lâu
trước kia, Thần Tông vốn không hề xem thành viên Ám Tông như là con
người, bởi vì đám người này làm việc chẳng khác gì dã thú, hoặc có thể
nói là quái vật thì đúng hơn. Hễ gặp mặt là chém chém giết giết, đừng
bao giờ hi vọng được toàn thân trở ra. Trên thực tế, tất cả cường giả
nhân loại đều đánh giá Ám Tông là địa phương nuôi dưỡng một đám ma quỷ
nội tâm biến thái tới cực hạn.
Tần Nghiễm vốn là thành viên cao
tầng Thần Tông nhìn thấy đám người Ám Tông xuất hiện, sắc mặt lập tức
khó coi còn hơn cha chết, da mặt co giật run rẩy còn mang theo một cỗ
tức giận không nói nên lời.
"Cái đám bại hoại này… khốn kiếp !"
Tần Nghiễm tức giận nghiến răng nghiến lợi, bất chấp hình tượng mở miệng mắng chửi không tiếc lời.
Phía bên kia tổng cộng có bảy người che mặt, một gã trong đó là Lãnh Lâu từng xuất hiện báo cáo tình huống cho Sở Mộ.