Sủng Mị

Chương 711: Q.2 - Chương 711: Anh hùng Sở Thần (thượng,hạ)




"À? Thì ra nơi này còn có ngươi, hay là chúng ta bình tĩnh ngồi xuống từ từ nói chuyện ?"

Bỗng nhiên một thanh âm lạnh lẽo bay vào trong tai Hắc Đình.

Hắc Đình rùng mình một cái, vội vàng xoay đầu lại liền phát hiện Sở Mộ và con rồng quỷ dị kia chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện ở trước mặt mình. Hiển nhiên là đối phương đã nhận ra ý đồ chạy trốn của hắn từ trước.

"Muốn chết? Ngươi cho rằng ta cũng nhu nhược giống như tên Dương Kỳ phế vật kia?"

Hắc Đình tức giận tím mặt, thấy Sở Mộ và đầu Long tộc đã ngăn chặn ở phía trước, trực tiếp mệnh lệnh cho Hồn sủng sơ đẳng đế hoàng đánh tới tiểu Chập Long.

Khí thế sơ đẳng đế hoàng và chuẩn đế hoàng hoàn toàn bất đồng, Hàn Kim Lăng thấy Sở Mộ hành động lỗ mãng như thế cũng kinh hãi thất sắc, vội vàng dùng hồn niệm hét lớn:

"Sở Thần, để cho hắn đi, ngươi ngăn không nổi hắn !"

"Đã muộn, trước khi đi ta cũng phải thu chút lợi tức."

Hắc Đình cười lên âm lãnh, đồng thời cũng chế nhạo Sở Mộ không biết tự lượng sức mình.

"Công kích hắn !"

Hắc Đình hạ lệnh cho 2 đầu sơ đẳng đế hoàng.

Hai đầu Hồn sủng sơ đẳng đế hoàng một trước một sau, đồng thời ngăn cản trước mặt Sở Mộ và tiểu Chập Long.

Nhưng mà mọi người không nghĩ tới Sở Mộ đối mặt hai con sơ đẳng đế hoàng không hề lộ vẻ sợ hãi chút nào, chính hắn cũng phát ra chỉ lệnh công kích đối với tiểu Chập Long.

"Thiên U Tập."

"Rống !”

Tiểu Chập Long gầm lên một tiếng cuồng bạo, thân thể ngưng tụ hơn ngàn Tử hồn tạo thành lực lượng cực kỳ quỷ dị.

Sau đó lực lượng Tử hồn dung nhập vào trong móng vuốt tiểu Chập Long, kỹ năng Thiên U Tập phát động.

Chính diện đối kháng.

Tiểu Chập Long rõ ràng là muốn dùng lực lượng va chạm với hai đầu Hồn sủng sơ đẳng đế hoàng.

Mọi người thấy một màn này liền hít vào một hơi rét lạnh, mặc dù bọn họ rất hi vọng lưu lại Hắc Đình, nhưng lại càng không muốn nhìn thấy Sở Mộ bị thương tổn.

Tất cả người sợ hãi không dứt, ngay cả Hàn Kim Lăng cũng thất kinh hồn vía. Nhưng người trong cuộc là Sở Mộ lại vô cùng trấn định.

Nếu đổi lại là mấy phút trước, Sở Mộ sẽ không biết lỗ mãng ngăn cản trước mặt Hắc Đình như vậy, dù sao đối phương cũng có 2 đầu sơ đẳng đế hoàng. Cho dù thành công lưu hắn lại, chính mình cũng có thể tổn thương mấy hồn.

Nhưng mà tình hình lúc này lại hoàn toàn khác, sau khi giết chết Dương Kỳ, Sở Mộ cũng không cần sợ hãi Hắc Đình nữa.

Bởi vì một khắc kia, Sở Mộ mừng rỡ phát hiện đẳng cấp U Linh Long thông qua linh hồn 4 đầu chuẩn đế hoàng bao gồm cả Dương Kỳ nuôi dưỡng đã chính thức tiến nhập lĩnh vực đế hoàng.

Đẳng cấp U Linh Long tiến vào đế hoàng cũng có nghĩa là thực lực tiểu Chập Long sánh ngang sơ đẳng đế hoàng chân chính.

Lấy trình độ thực lực Tiểu Chập Long hiện tại, Sở Mộ có lý do gì không chiến?

Có thể nói vào thời điểm này, Sở Mộ đã muốn thu luôn linh hồn Hắc Đình và đám Hồn sủng của hắn.

Thực lực tiểu Chập Long tăng cường hai cấp bậc, uy lực kỹ năng Thiên U Tập gia trì hơn ngàn Tử hồn cũng mạnh hơn Bách U Tập gấp mấy lần.

Thiên Ảnh U Long cuồng dã chiếm đoạt một phiến không gian rộng lớn, trước hết thôn phệ Thú hệ sơ đẳng đế hoàng của Hắc Đình.

Mỗi một đạo Thiên Ảnh U Long ẩn chứa năng lượng khổng lồ, cho dù Thú hệ đế hoàng công kích giống như sóng biển mãnh liệt cũng bị sinh sôi đè xuống.

Không tới một giây sau, Thú hệ sơ đẳng đế hoàng đã bị Thiên U Tập nuốt mất.

Hắc Đình ở phía sau tận mắt nhìn thấy kỹ năng bá đạo như thế, mặt mày lập tức cứng ngắc trong nháy mắt.

"Rống rống rống !”

Ngàn đầu U long gầm thét phát ra khí tức tựa như thiên quân vạn mã, sau khi giải quyết Thú hệ sơ đẳng đế hoàng uy lực cũng không giảm bớt chút nào. Mà mục tiêu kế tiếp chính là Hắc Đình - Yêu Linh sơ đẳng đế hoàng.

Ngàn con rồng giương nanh múa vuốt bộc phát khí thế bàng bạc, Yêu Linh hệ Hồn sủng không có khả năng né tránh, chỉ lát sau đã biến mất trong đám mây năng lượng cuồng bạo. Kết cuộc cũng không khác gì Thú hệ sơ đẳng đế hoàng lúc trước.

Về phần một con Hồn sủng chuẩn đế hoàng khác hoàn toàn là không có năng lực chống đỡ, chỉ mới chạm vào làn sóng xung kích đã bị đánh văng ra xa, bộ dạng yếu ớt cùng cực.

"Ù ù ù ù ù ù !”

Dưới mặt đất xuất hiện vô số khe rãnh, khí lưu hỗn loạn điên cuồng càn quét không gian.

Cảnh tượng kinh hoàng kia lọt vào trong mắt Hàn Kim Lăng làm cho hắn ngạc nhiên không dứt.

Loại uy lực này đâu có phải là sơ đẳng đế hoàng bình thường có thể đánh ra?

Hồn sủng của Sở Thần rốt cuộc là chủng tộc gì? Tại sao thực lực nó bỗng nhiên tăng vọt, trong đoạn thời gian ngắn nhưng khí thế và lực phá hoại biến hóa nghiêng trời lệch đất.

"Ùng ùng ùng !"

Kỹ năng kéo dài thêm một phút, Hàn Kim Lăng từ từ khôi phục tinh thần, tập trung quan sát tình huống.

Chỉ cần quét mắt một cái là có thể thấy hết khu vực Trấn Yêu Bi, ngoại trừ hồ nước không bị hao tổn, những địa phương khác đã bị tàn phá không chịu nổi.

Ngoài mấy trăm thước, Thú hệ đế hoàng nằm gục dưới mặt đất, máu đen dính đầy người không ngừng kêu thảm. Lúc trước Thú hệ sơ đẳng đế hoàng chiến đấu với Hàn Kim Lăng đã bị thương không nhẹ.

Lần này Thiên U Tập công kích đánh cho nó thương tích đầy mình, cho dù không chết nhưng cũng mất đi lực chiến đấu.

Cách đó xa hơn trăm thước, Hắc Đình đầu tóc rối loạn, y phục lam lũ trơ mắt nhìn hết thảy mọi thứ diễn ra. Bên cạnh hắn chỉ còn lại một đầu Yêu Linh phòng ngự tương đối thấp.

Đầu Yêu Linh sơ đẳng đế hoàng này thương thế nhẹ hơn một chút, trên người chỉ bị đánh nát bảy tám chỗ, vì thế động tác cũng chậm lụt vài phần.

Còn dư lại một đầu Hồn sủng chuẩn đế hoàng bị đánh bay ra xa, không biết hiện tại bị chôn ở địa phương nào. Sợ rằng nhất thời không thể trở về kịp lúc.

“Coi trọng hắn, đừng để hắn chạy trốn.”

Sở Mộ quay đầu sang nói với Hàn Kim Lăng.

Hàn Kim Lăng mới vừa khôi phục tinh thần như cũ, vội vàng ra lệnh cho hai con sơ đẳng đế hoàng bay về phía Hắc Đình.

Hắc Đình vốn muốn dốc toàn lực tìm một con đường sống, nhưng không ngờ đầu Long tộc của Sở Mộ thi triển ra kỹ năng quá mức kinh khủng. Hiện tại Yêu Linh hệ Hồn sủng bên cạnh đã bị thương tổn nặng nề, làm sao có thể chạy thoát khỏi hai con sơ đẳng đế hoàng của Hàn Kim Lăng.

"Đây… đây rốt cuộc là chủng tộc á long nào?"

"Lúc nãy rõ ràng chỉ có thực lực sơ đẳng đế hoàng bình thường, tại sao trong thời gian ngắn lại tăng cường nhanh chóng như thế?"

"Thật sự nó chỉ mới chín đoạn?"

Thanh âm nghi vấn lập tức vang lên ồn ào, náo nhiệt.

Những gười ở chỗ này không phải là Hồn sủng sư tam giáo cửu lưu, bọn họ chính là đội ngũ Hồn Hoàng tối cường trên đại lục. Thế mà ngay cả bọn họ cũng không nhận ra nguyên nhân tại sao Hồn sủng của Sở Mộ đột nhiên tăng cường thực lực.

Thật khó tưởng tượng một thanh niên hơn hai mươi tuổi lại có được một đầu Hồn sủng Long tộc kỳ dị như thế.

"Nữ Tôn điện hạ, sinh vật kia đến tột cùng là chủng tộc á long nào? Trước giờ ta vẫn tưởng rằng mình đã hiểu rõ thấu triệt đối với Long tộc rồi. Nhưng bây giờ vẫn không nghĩ ra Long tộc lại có huyết thống cường đại như vậy."

Hải Thu trưởng lão cũng lộ ra vẻ mặt mịt mờ, quay sang hỏi Liễu Băng Lam.

Lúc này Băng Lam đã khôi phục bình tĩnh trở lại, nhưng chính nàng cũng không biết Sở Mộ nuôi dưỡng cái loại rồng gì. Chỉ có điều nàng từng nghe Ly lão nhi khoe khoang con rồng này rất lợi hại, vô cùng đặc thù. Sau đó lại còn ngẩng cao đầu hãnh diện bảo rằng đó là công lao của mình

"Rống rống rống !"

Tiểu Chập Long thở ra một ngụm trọc khí, sau đó gầm lên một tiếng cuồng bạo, hai cánh đập mạnh bay lên trời cao rồi lao thẳng xuống vị trí Thú hệ sơ đẳng đế hoàng trọng thương.

Thể lực Thiên Thương Thanh Chập Long cường đại không thể nghi ngờ, nếu đổi lại là những Hồn sủng khác thi triển ra kỹ năng mạnh như vậy nhất định phải trải qua nghỉ ngơi điều dưỡng. Nhưng ttiểu Chập Long chỉ hô hấp một lần đã tiếp tục dũng mãnh giết tới, huyết thống chủng tộc cao cấp biểu hiện ra ưu thế cực kỳ rõ ràng.

Thú hệ sơ đẳng đế hoàng đã bị trọng thương nhúc nhích không nổi, làm sao có thể tránh thoát vận mệnh tử vong?

Tiểu Chập Long mở rộng hàm răng sắc bén, trực tiếp cắn đứt Thú hệ sơ đẳng đế hoàng thành hai đoạn.

Máu tươi phun trào như suối, Thú hệ sơ đẳng đế hoàng hoàn toàn không có khả năng phản kháng, cuối cùng đã chính thức tử vong trong miệng tiểu Chập Long.

Vì muốn bù đắp năng lượng hao tổn, tiểu Chập Long trực tiếp nuốt khối nội tạng kết tinh xuống bụng.

Không những là nội tạng kết tinh, giá trị hữu dụng lớn nhất của Thú hệ sơ đẳng đế hoàng chính là linh hồn. Tiểu Chập Long cũng không ngần ngại hấp thu vào trong Long Hồn châu.

"U Linh Long đã bước vào cấp đế hoàng, muốn tăng cường thêm một bậc phải cắn nuốt linh hồn mạnh hơn. Hiện tại hấp thu linh hồn đẳng cấp sơ đẳng đế hoàng không có biểu hiện gì rõ rệt."

Sở Mộ cố ý xem xét trạng thái U Linh Long, nhưng lần này hắn lộ vẻ thất vọng.

U Linh Long vẫn là chuẩn đế hoàng, đẳng cấp chiến lực cũng không có tăng cường. Xem ra thực lực tiểu Chập Long không thể nào gia tăng vô hạn, đến bây giờ Tử hồn sơ đẳng đế hoàng rất khó thỏa mãn nhu cầu của U Linh Long.

Tiểu Chập Long nhất định đánh không lại Hồn sủng trung đẳng đế hoàng, tính đi tính lại có lẽ sau này hắn phải tìm cách cường hóa thuộc tính cho nó mới được.

Tuy rằng không có phát huy hiệu quả cụ thể, nhưng Sở Mộ vẫn hiểu được đạo lý góp gió thành bão, đầu Yêu Linh sơ đẳng cấp đế hoàng kia cũng không thể bỏ qua. Hơn nữa, linh hồn cấp bậc Hồn Hoàng của Hắc Đình cũng tương đương với Tử hồn cấp đế hoàng, thôi thì nhân tiện thu luôn một thể.

Đã có Hàn Kim Lăng chỉ huy hai con sơ đẳng đế hoàng nhìn chằm chằm, Hắc Đình hiển nhiên không có cách nào chạy trốn.

Một lát sau, Hàn Kim Lăng đã chế phục Yêu Linh đế hoàng.

Chỉ tiếc là đầu Yêu Linh đế hoàng này đã bị những Hồn sủng khác công kích mất đi rất nhiều sinh mạng lực, vì thế tiểu Chập Long không có cách nào sử dụng Tụ Hồn châu thu nạp linh hồn của nó.

Thiên Thương Thanh Chập Long nắm giữ kỹ năng chủng tộc Tụ Hồn thông qua quá trình chiến đấu đả thương địch nhân, thường thường sinh mệnh trôi qua bao nhiêu sẽ lưu lại ấn ký bấy nhiêu. Chỉ khi nào lực lượng thương tổn đạt tới bảy mươi phần trăm trở lên, Thiên Thương Thanh Chập Long mới có thể sử dụng năng lực Tụ Hồn chuyển hóa linh hồn đối phương thành lực lượng của mình.

Nếu như Thiên Thương Thanh Chập Long có thể sử dụng Long Hồn châu thu nạp hết thảy Tử hồn, vậy thì Sở Mộ hoàn toàn có thể để cho đám Hồn sủng đế hoàng của mình đánh cho một con sơ đẳng đế hoàng biến thành tàn phế. Sau đó tiểu Chập Long giải quyết cuối cùng rồi hấp thu linh hồn. Nhưng thiên đạo ắt có đạo lý, có ưu tất có khuyết, trên đời này không có chuyện gì là tuyệt đối.

"Giết ta đi! Các ngươi đừng mơ tưởng hỏi ra điều gì từ miệng của ta."

Hắc Đình trực tiếp bày ra bộ dạng xương cứng khó gặm, bộ dạng cho thấy không hề sợ hãi Hàn Kim Lăng tiến hành bức cung.

Sở Mộ vốn không phải là hạng người lương thiện, trực tiếp dùng kỹ năng Bạch Yểm Ma thiêu đốt linh hồn Hắc Đình, bức bách hắn nói ra hết thảy.

Đáng tiếc là Sở Mộ không được như ý, có lẽ Hắc Đình đã bị thiếu nữ phản bội cắm vào một đạo tinh thần phong bế hoặc khống chế gì gì đó. Cho dù đã bị linh hồn ma diễm hành hạ thê thảm vẫn không có nhả ra một câu nửa chữ.

"Giết đi, hắn sẽ không nói đâu !"

Linh hồn ma diễm cũng không bức bách được hắn, vậy thì tên này đã mất đi tác dụng.

Lần này Sở Mộ nắm chắc thời cơ, dùng hồn niệm bảo tiểu Chập Long xử lý Hắc Đình.

Linh hồn đẳng cấp Hồn Hoàng tương đương với Tử hồn sơ đẳng đế hoàng, chỉ tiếc là năng lượng nhiêu đó không ảnh hưởng nhiều đối với U Linh Long.

Sở Mộ cũng không nóng nảy, thực lực tiểu Chập Long hiện tại đã nằm ngoài dự tính của hắn. Sau khi đạt tới mười đoạn chắc chắn sẽ tăng cường một mảng lớn, huống chi hắn còn chưa tiến hành cường hóa thuộc tính.

"Hàn đại ca, tại sao ngươi lại ở chỗ này, chẳng lẽ ngươi tới cứu chúng ta ra ngoài?"

San tiểu thư một mực reo hò trợ uy từ đầu tới cuối, thỉnh thoảng la thét chói tai rốt cuộc lấy lại bình tĩnh, từ từ tiến tới gần hỏi thăm Hàn Kim Lăng.

"Ách! Không phải, chuyện này rất dài dòng."

Hàn Kim Lăng thật sự lúng túng, không biết nên bắt đầu từ chỗ nào.

Thế là hắn đành phải kể lại từ chỗ Vong Giới môn đóng cửa, bản thân mình gánh vác sứ mạng trọng yếu cho Sở Mộ và San tiểu thư nghe.

Nào là bảy tòa Trấn Yêu Bi, bảy đại Thánh sủng cổ xưa, bảy vị dũng sĩ tiến vào Bất Hủ thành một đường quyết tử.

Sau khi nghe xong đoạn tin tức này, trong lòng Sở Mộ rung động vô cùng, không nghĩ tới ở trong Bất Hủ thành lại còn tồn tại Thánh sủng cổ xưa. Hơn nữa, mỗi đầu Thánh sủng đều có thực lực đế hoàng đỉnh phong.

San tiểu thư cũng không biết có chuyện như vậy, trải qua kinh ngạc hồi lâu mới mở miệng nói:

"Nói như vậy, trận chiến này liên quan đến Thiên Hạ thành tồn vong rồi?"

"Đúng vậy, ta nhận nhiệm vụ đi tới một tòa Trấn Yêu Bi tương đối gần. Nếu có thể thức tỉnh một con Thánh sủng cổ xưa đầu tiên thì nguy cơ cũng sẽ giảm bớt vài phần."

Hàn Kim Lăng hít thở sâu một hơi, ánh mắt nhìn vào Sở Mộ lộ vẻ kích động:

"Lần này đúng là nhờ có Sở Thần ngươi, nếu không bảy người chúng ta khẳng định rơi vào tình huống tràn ngập nguy cơ, cửu tử nhất sinh rồi."

San tiểu thư vội vàng xoay người lại, dùng ngữ khí kinh ngạc nói với Sở Mộ:

"Ngươi lại cứu Thiên Hạ thành ?"

Ở trong mắt San tiểu thư, mấy ngày trước Sở Mộ liều mạng chạy trốn liên tục phá hủy phong ấn trong Bất Hủ thành làm cho nguy hiểm gia tăng tới mức chóng mặt, lúc đó nàng âm thầm đánh giá cái tên này còn ác độc hơn cả nhóm đạo tặc kia. Thế mà chỉ trong chớp mắt, Sở Mộ đã biến thành anh hùng rồi.

"Thì ra trận chiến đấu vừa rồi trọng yếu như vậy?"

Sở Mộ trợn mắt kinh ngạc, hồi lâu sau mới nói ra một câu vô cùng đơn giản.

Trước đó hắn chỉ thuần túy muốn thu thập Dương Kỳ và Hắc Đình, ai bảo bọn hắn truy đuổi mình mười mấy ngày không tha chứ?

Nếu như biết trận chiến này là để thức tỉnh Thánh sủng cổ xưa, quan hệ đến trấn áp Bất Hủ thành bạo loạn, ảnh hưởng đến Thiên Hạ thành tồn vong. Thời điểm Sở Mộ chiến đấu với Dương Kỳ không thể nào bình tĩnh như thế.

"À, ngươi biết làm sao rời khỏi nơi này không?"

Sở Mộ thuận tiện hỏi một câu.

Anh hùng thuộc về anh hùng, nhưng con người Sở Mộ xưa nay không thích chịu thiệt, an toàn vẫn luôn được đặt lên hàng đầu.

"Không biết, bảy người chúng ta đều ôm tâm tư không còn mạng quay về, đường sống duy nhất chính là thức tỉnh Thánh sủng cổ xưa trấn áp bạo loạn. Sau đó chờ đợi Vong Giới môn mở ra."

Hàn Kim Lăng lắc đầu nói.

"Vậy muốn rời khỏi Bất Hủ thành phải đánh thức tất cả Thánh sủng cổ xưa?"

Sở Mộ lầm bầm tự hỏi.

"Cứu vớt Thiên Hạ thành sao? Chuyện này đúng là làm cho người ta kích động nha !"

Nghe thấy Sở Mộ có dự định thức tỉnh tất cả Thánh sủng cổ xưa, San tiểu thư lập tức nhảy chồm lên, nét buồn bã lúc nãy thoáng cái biến sạch.

San tiểu thư là tuần tra quan của Bất Hủ thành, trong lòng nàng chính là đại biểu cho chính nghĩa giám sát đám Hồn sủng tù tội này. Từ trước tới nay dù nàng có nằm mơ cũng muốn thi hành một nhiệm vụ kinh động thiên hạ.

Lần này vô tình bị giam trong Bất Hủ thành, kinh nghiệm không biết bao nhiêu lần hiểm tử hoàn sinh. Bây giờ biết được có đại sự phát sinh, cho dù có trả giá cao cỡ nào nàng cũng muốn đoạt lấy phần vinh quang kia.

"Sa sa sa !"

Tiểu Chập Long chậm rãi xoay đầu qua, dùng ánh mắt và thanh âm khinh bỉ bắn sang nữ nhân chỉ biết đứng trên lưng mình la hét chói tai, ý bảo là:

“Để xem ngươi có thể ra bao nhiêu sức mà ở đó bày đặt hưng phấn !”

Không ngờ San tiểu thư lại hiểu được ánh mắt tiểu Chập Long biểu lộ điều gì, nàng lập tức chống nạnh, bộ ngực phập phồng tức giận, vừa thở vừa nói:

"Bản cô nương biết vị trí của bảy tòa Trấn Yêu Bi, hơn nữa còn có thể chỉ ra lộ tuyến ngắn nhất, an toàn nhất."

Hàn Kim Lăng cũng cười ha hả, mở miệng nói:

"Ta dựa theo Nữ Tôn chỉ thị thức tỉnh Thánh sủng Mính Tiên Điểu. Sở Thần, phiền toái ngươi hộ tống giúp ta, tận lực đừng cho những sinh vật khác tiếp cận, ta cần chút ít thời gian để phá giải phong ấn."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.