Dựa vào tài chính 1000 vạn, Sở Mộ hoàn toàn có thể suy nghĩ đến việc đi tới tòa thành cao cấp hơn mua hồn trang tăng cường chiến lực cho Hồn sủng.
Sau khi rời khỏi trụ sở đấu giá, Sở Mộ lại cầm lấy cấp sáu hồn giáp mặc vào người.
"Các ngươi có thời gian nghỉ ngơi chừng một tháng." Sở Mộ hiển nhiên thấy tốt là thu tay, dù sao Dương gia cũng là thế lực khá mạnh, một khi để cho bọn họ đề cao cảnh giác sẽ rất khó cướp đoạt sản nghiệp của bọn họ.
"Yểm thiếu, cách đây không lâu chúng ta thấy những Ma Vệ phái khác đang hoạt động trong vùng phụ cận, chắc là La Vực Yểm thiếu sắp đến đây tìm ngươi tỷ thí đó." Hà Lãng tiến lại gần bẩm báo.
Yểm Ma cung hiển nhiên cũng phân chia theo từng phái, đám sát thủ đi theo Sở Mộ bữa giờ chính là thủ hạ Hạ Nghiễm Hàn. La Vực Yểm thiếu là phe phái Lam Yểm Ma cung chủ cùng nhau thông đồng làm bậy, bọn họ cũng có bố trí nhân mạch trong một vài đại thành tại La Vực.
"Không cần thiết thì đừng phát sinh xung đột với bọn họ, làm tốt chuyện của các ngươi là được rồi." Sở Mộ nói.
"Vâng !" Hà Lãng gật đầu rồi dẫn một đám sát thủ rời đi.
Đình viện Dương gia.
Sau khi nhận được tin tức phụ tử Dương Mãn Thiên tử vong và tài chính 500 vạn bị cướp sạch. Lão thành chủ Dương Khoát rốt cục vẫn không đè nổi cục tức trong lòng, nhất thời há miệng phun ra một búng máu lảo đảo té xuống đất.
"Là ai? Đến tột cùng là ai? Không ngờ dám sát hại con cháu Dương Khoát ta tàn nhẫn như thế." Dương Khoát đã giận dữ lên tới cực điểm, hai mắt long lên sòng sọc như một con hổ bị thương.
Chỉ trong quãng thời gian ngắn, Dương gia bọn họ đã bị hủy sản nghiệp lên tới ngàn vạn, năm trăm vạn hiện kim bị cướp sạch ngay giữa đường làm cho lão thành chủ không có cách nào tha thứ nổi. Quá đáng nhất chính là con thứ Dương Mãn Thiên lại bị giết phơi thây trong rừng rậm, bao gồm cả đứa cháu Dương Thương cũng biến thành một cỗ thi thể nám đen.
Đám người Dương gia nhìn thấy Dương Khoát tức giận hộc máu tiếng không dám lên tiếng câu nào, đành phải nơm nớp lo sợ quỳ trên mặt đất.
Mười mấy năm qua, Dương gia vẫn luôn phát triển vững vàng ở Cương La thành, không nghĩ tới một trận gió tanh mưa máu to lớn vô tình ập đến làm cho lòng người lạnh giá, bàng hoàng không kịp trở tay. Cho dù là ai cũng nhìn ra được lần này đối phương xuất thủ hoàn toàn nhằm vào Dương gia.
"Đi, lập tức phái người điều tra cho ta, mau đi mời La Vực Yểm thiếu Dương Lạc Sâm tới, để cho hắn vận dụng thế lực Yểm Ma cung hỗ trợ. Nhất định phải tra rõ ràng chuyện này đến tột cùng là ai gây ra." Dương Khoát chỉ vào Dương Lạc Bân cả giận nói.
Dương Lạc Bân lập tức gật đầu đáp ứng, Dương Lạc Bân và Dương Lạc Sâm vốn có liên hệ máu mủ, vốn là La Vực Yểm thiếu Dương Lạc Sâm đã xuất hiện tại Cương La thành rồi mới đúng. Nhưng hình như là có chuyện gì trì hoãn nên tới bây giờ còn chưa tới nơi. Nếu như có hắn ở đây thì Dương gia ít nhất cũng có thể biết được chút ít thông tin hữu ích và cho ra phương án dự phòng, dù sao thế lực Yểm Ma cung phân bổ rộng lớn sẽ có thể tìm hiểu những tin tức kiểu này dễ dàng.
"Phụ thân, ngài còn nhớ Hạ Nghiễm Hàn của Yểm Ma cung không?" Dương Mãn Tham trầm mặt lại như đang suy nghĩ gì đó, hồi lâu sau mới nhẹ giọng nói một câu.
Dương Khoát vừa nghe nhắc tới Hạ Nghiễm Hàn lập tức nhíu mày.
Ban đầu Dương gia để cho Yểm Ma cung sát thủ ra mặt, né tránh tai mắt Sở Thiên Thừa ám sát Sở Mộ, mà sát thủ ra mặt lúc đó chính là Hạ Nghiễm Hàn. Dương gia vốn tưởng rằng Hạ Nghiễm Hàn là một sát thủ cường hãn của Yểm Ma cung mà thôi, vì thế không quá coi trọng chuyện này. Sau đó nhờ quan hệ với La Vực Yểm thiếu Dương Lạc Sâm xử lý qua loa đối với yêu cầu của Hạ Nghiễm Hàn. Ai ngờ Hạ Nghiễm Hàn lại là một nhân vật vô cùng dứt khoát, ngay lập tức trở mặt tàn sát một đám cao thủ Dương gia rồi cướp bản hồn kỹ Huyết Đồng Cuồng hoàn chỉnh nhất mang đi.
"Nếu quả thật là hắn thì phải mời Dương Lạc Sâm mới có biện pháp giải quyết chuyện này." Dương Mãn Tham thấp giọng nói.
Dương Khoát không nói lời nào, chẳng qua là sắc mặt càng thêm khó coi.
Giấy không thể gói được lửa, tin tức Dương gia bị cướp thương đội hàng hóa lan truyền ra khắp Cương La thành rất nhanh. Mọi người bắt đầu suy đoán thế lực to gan lớn mật nào đứng sau chuyện này, có thể cướp sạch sản nghiệp và thương đội Dương gia vô tung vô tích như thể chắc chắn không phải tầm thường rồi.
Những người thông minh lại liên tưởng đến lúc trước lãnh địa cấp sáu lãnh của Dương gia bị Yêu Nghĩ Hoàng chiếm cứ, cảm thấy rất có thể cũng là do thế lực này bắt đầu trả thù. Trong lúc nhất thời tin đồn Dương gia chuẩn bị nghênh đón một trường hạo kiếp càng truyền càng rộng, càng ngày càng xa.
Thế nhưng, trong một đoạn thời gian sau đó Dương gia lại không hề xuất hiện thảm án nào khác, một số người cho rằng hẳn là thế lực lớn kia đã chiếm đủ chỗ tốt rồi thu tay, một số người khác thì cho rằng đây chỉ là sóng êm gió lặng trước cơn giông mà thôi, thời gian sau sẽ bộc phát một trận trả thù càng thêm điên cuồng.
Bất kể chuyện của Dương gia huyên náo như thế nào, đám người Dương gia bàng hoàng sợ hãi ra sau, thời gian đại hội tiến cử vẫn đang đến gần. Trong phạm vi Cương La thành những tòa thành phụ cận đã bắt đầu chuẩn bị tổ chức đại sự năm năm một lần này.
Thời gian càng lúc càng gần, dòng người đến Cương La thành càng lúc càng đông, đồng thời có rất nhiều thành viên tham gia tiến cử tụ họp tại Cương La thành, cũng có không ít nhân sĩ nhân cơ hội này tìm nơi nương tựa.
Sở gia vốn đang ở giai đoạn suy bại nên rất ít cường giả nguyện ý thần phục làm việc cho Sở gia, nhưng bởi vì lúc trước Dương gia bị thế lực thần bí chơi một cú quá lớn làm cho lòng người lạnh giá, số lượng nhân sĩ nương tựa Dương gia lập tức giảm bớt. Hoặc nhiều hoặc ít giúp cho Sở gia khôi phục một chút nhân khí, không còn xuất hiện tình trạng suy thoái như trước nữa, ngược lại còn đang dần dần gia tăng trở lại.
Đại hội tiến cử chỉ còn cách một tháng, gia chủ Sở Minh, Nhị gia chủ Sở Nam cùng với các thành viên đời thứ hai bắt đầu bận rộn công tác gia nhập cho thành viên mới, mở rộng thế lực ra ngoài cùng với khuếch trương sản nghiệp.
Đệ tử đời thứ ba hiển nhiên là khắc khổ huấn luyện chuẩn bị cho tỷ thí sắp tới.
Trong thời gian một tháng cuối cùng, Sở Mộ rốt cuộc bắt đầu tập luyện chung với những huynh đệ khác.
Phương thức chiến đấu trong đại hội tiến cử không phải là đoàn thể hỗn chiến, mà là đoàn thể thứ tự chiến. Nghĩa là mỗi lần chiến đấu song phương sẽ phái ra một người tiến hành tỷ thí, tùy theo thắng thua lần lượt xuất thêm người ra, đến khi nào bên kia hết người coi như chiến thắng. Vì thế mọi người phải hoàn toàn hiểu rõ thực lực lẫn nhau, sau đó mới có thể điều chỉnh thứ tự xuất trận thật tốt.
Sở Mộ đã quyết định khiến cho mọi người khiếp sợ trong lần tiến cử này, hiển nhiên sẽ không bày ra toàn bộ thực lực trong lúc huấn luyện, hắn chỉ dùng phần lớn tinh lực đặt vào việc nhanh chóng tăng cường Chiến Dã.
Những đối thủ trong tỷ thí vốn không cùng một cấp bậc với Sở Mộ, nếu không đến lúc cần thiết hắn sẽ không cho Mạc Tà ra sân. Mà là dự định để cho Chiến Dã có cơ hội đại triển thân thủ một phen.
"Hừ, ông nội đưa Mặc Dã ưu tú thì ngươi không lấy, thế mà lại huấn luyện một con Mặc Dã bốn đoạn bốn giai yếu đuối như vậy, chẳng lẽ ngươi muốn dựa vào con Mặc Dã gầy trơ xương như que củi này đi chiến đấu?" Sở Anh lộ ra vẻ cực kỳ bất mãn, nói với Sở Mộ không có một chút giữ gìn mặt mũi.
"Tiểu muội, Sở Mộ có phương thức huấn luyện Hồn sủng của riêng mình, ngươi không cần phải quan tâm làm gì." Đại ca Sở Hưng nhìn thoáng qua Sở Anh, chậm rãi nói.
Sở Anh vốn là Đại tiểu thư nổi danh chua ngoa nhất Sở gia, trước giờ chẳng có mấy người quản được nàng. Sở Nghe nghe thế cũng không thèm để ý tới Sở Hưng, chợt phát hiện Sở Mộ hoàn toàn không nhìn thấy sự hiện diện của mình lại càng tức giận không dứt, nói với Sở Mộ nói: "Triệu hoán con Dạ Lôi Mộng Thú của ngươi ra đi, chúng ta tỷ thí một chút."
Sở Anh vừa dứt lời đã hùng hổ triệu hồi sáu đoạn tám giai Xích Điểu.