- Tốt, Vạn mập mạp, chớ diễn kịch trước mặt của ta, con Ma Linh cấp chúa tể này ta có một phần.
Cương Thống Ngô Trấn hừ lạnh một tiếng nói.
Thời điểm này Vạn Mạnh cùng Lâm Ly sắc mặt có chút tái nhợt, bọn họ nhìn qua Cương Thống Ngô Trấn hùng hổ dọa người...
Nơi này là địa bàn của Ngô Trấn, nếu vạch mặt thì hắn ra lệnh tất cả mọi
người sẽ tan thành mây khói, cho dù đập cờ hiệu của Thần Tông chỉ sợ
cũng không làm nên chuyện gì.
- Tốt, nhưng mà ngươi phải xuất lực giúp chúng ta bắt được con Ma Linh này, còn lại không cho những người khác biết.
Vạn Mạnh cắn răng một cái, nhiều hơn một chén canh còn tốt hơn không kiếm được gì, Vạn Mạnh cũng là thương nhân thông minh.
- Báo!
- Nói.
- Nữ khách mới vào Tiêu phủ có được một ấu sủng Ma Linh cấp Đế Hoàng, đã ký kết hồn ước.
Hắc Hạt Thú Liệp Giả nói ra.
- Ân, Tiêu Lăng tên kia còn có tư tàng, đi, đi xem.
Vạn Mạnh nói ra.
Hiện tại Tiêu Lăng cũng được xem là thương nhân, Vạn Mạnh tự nhiên là nhận ra hắn.
Ngô Trấn cũng cất bước đi theo, đi tới vị trí Tiêu phủ, nhưng mà con Thạch Dực Long của hắn vẫn lưu lại tại chỗ.
...
Trong phòng khách Tiêu Lăng đứng ở chính giữa, sắc mặt có chút khó coi nhìn qua ba người đang đi tới này.
Thương hội trưởng Văn thành Lâm Ly đương nhiên Tiêu Lăng có quen thuộc, quan
hệ không tính là xấu, nhưng mà tuyệt đối không được xem là bằng hữu.
Vạn Mạnh to mọng thì mỗi người của Vân Cảnh đều biết, phó hội trường thương hội Vân Cảnh, bởi vì có một ít lai vãng với Thần Tông cho nên quyền lực của hắn cũng cao hơn thương hội trưởng, là một gia hỏa âm hiểm xảo trá, thay đổi thất thường, cực độ xảo trá, phi thường khó đối phó.
Về phần người bên cạnh Vạn Mạnh thì chính là người làm cho Tiêu Lăng đau đầu.
Cương Thống Ngô Trấn, hiệu lực cả Địa Cương, không bị bất kỳ thành chủ Cảnh
thành địa phương nào ước thúc, thuộc hạ của hắn là vô số quân đoàn tạo
thành, quân đoàn đại bộ phận đều trú ở cứ điểm các thành thị.
Lực lượng quân đoàn của Ngô Trấn đóng ở cứ điểm Nghiễm Thông, nhưng mà phần lớn thời gian Ngô Trấn đều ở Văn thành, là một trong mấy nhân vật khó
đối phó nhất của Vân Cảnh.
Nhân vật thống lĩnh một phương như vậy lại xuất hiện trong phủ của mình, mang cho Tiêu Lăng áp lực không nhỏ.
- Tiêu Lăng, chúng ta nghe bộ hạ nói trong các ngươi có Ma Linh cấp Đế Hoàng, không biết là vị nào?
Vạn Mạnh mở miệng hỏi.
- Vạn hội trưởng, Ma Linh này là do bọn họ lịch lãm rèn luyện trong
Nghiễm Thông Mê mà bắt được, Vạn hội trưởng ngay cả chuyện này cũng xen
vào sao?
Tiêu Lăng nói ra.
- Đương nhiên chúng ta không có xen vào, nhưng mà có thể cho chúng ta xem vị khách này không.
Lâm Ly nói ra.
Tiêu Lăng mặt lộ vẻ khó xử, ánh mắt nhìn qua Diệp Khuynh Tư ở bên cạnh.
Diệp Khuynh Tư niệm chú ngữ. Đem tiểu Ma Linh triệu hoán trong sảnh.
Sau khi tiểu Ma Linh xuất hiện thì ba người này đều lộ ra vài phần kinh
ngạc, bọn họ thật sự không ngờ chủ nhân của tiểu Ma Linh lại là nữ tử.
- Nó là hồn sủng của ta. Có vấn đề gì sao?
Diệp Khuynh Tư nhìn ba người này lạnh nhạt nói một câu.
- Vấn đề thật không có, nhưng mà muốn hỏi lai lịch của Ma Linh này một
chút. Ngươi cũng biết đấy giá hội của chúng ta vừa mất đi một đám Ma
Linh, tán lạc trong thành thị này, chúng ta muốn tìm về.
Lâm hội trưởng nói ra.
- Trong số Ma Linh các ngươi mất có ấu sủng Ma Linh sao?
Diệp Khuynh Tư hỏi ngược lại.
- Vậy thì không có... Nhưng mà theo ta biết thì chúng ta muốn tìm con Ma
Linh đã trợ giúp mấy Ma Linh cấp Đế Hoàng bỏ trốn trong thành thị này,
ta nghĩ nó sẽ xuất hiện ở chỗ này, có liên quan lớn tới Ma Linh cấp Đế
Hoàng.
Lâm Ly tiếp tục nói.
- Đó là chuyện của các ngươi. Không có việc khác ta cáo từ trước.
Diệp Khuynh Tư nói ra.
Diệp Khuynh Tư căn bản không cần bọn họ đồng ý, nhìn ba người này một cái rồi đi vào trong Tiêu phủ.
Mà ánh mắt ba người nhìn qua bóng lưng của Diệp Khuynh Tư. Từ trong ánh mắt của bọn họ nhìn ra một tia đố kỵ.
Giá trị của Ma Linh câp Đế Hoàng tiếp cận chúa tể trung đẳng, nữ nhân này
còn trẻ như vậy đã có được Ma Linh cấp Đế Hoàng, hơn nữa là ấu sủng, sao có thể không ghen ghét cơ chứ.
- Tiêu Lăng, chúng ta muốn tiếp tục điều tra. Hy vọng ngươi không làm khó chúng ta.
Lâm Ly nói ra.
- Tự tiện a, nhưng không nên quấy nhiễu người nhà của ta.
...
Diệp Khuynh Tư đi ra khỏi đại sảnh thì không thấy không có người theo sau, lập tức trở về trong băng thất.
Đi vào trong băng thất thì Sở Mộ, Bạch Ngữ, Mục Thanh Y và u linh công chúa.
- Bọn họ có thể kiểm tra Ma Linh đã ký hồn ước, hiện giờ bọn họ đang điều tra những người khác của Tiêu phủ. Tiểu công chúa có lẽ khó tránh thoát khỏi nơi này.
Diệp Khuynh Tư nói ra.
Ma Linh chúa tể đã
ký hồn ước với Cẩn Nhu công chúa, hơn nữa lại chứa trí nhớ và tư duy của Cẩn Nhu công chúa và dùng phương thức u linh phục sinh, đương nhiên bọn họ không thể cho Ma Linh chúa tể bị đoạt đi rồi.
Nguyên bản chỉ
có Lâm Ly và Vạn Mạnh thì Sở Mộ cùng Bạch Ngữ đối phó có lẽ không khó
khăn lắm. Nhưng bây giờ nhiều ra một Ngô Trấn Cương Thống, chuyện này
càng trở nên khó giải quyết, có thể được phong làm Cương Thống thì khẳng định rất mạnh mẽ, Sở Mộ cũng không thể khinh địch.
- Hiện tại thế nào?
Mục Thanh Y nhìn qua Sở Mộ.
Sở Mộ nhất thời cũng không có biện pháp tốt gì tốt, chỉ có thể nhìn Diệp Khuynh Tư, Diệp Khuynh Tư thì mím môi suy nghĩ.
- Làm cho mọi người khó xử...
Cẩn Nhu công chúa sâu kín nói ra.
Nàng không biết mình tỉnh dậy lại mang nhiều phiền toái cho mọi người như vậy, trong nội tâm cũng có chút áy náy.
- Hắc, các ngươi đang làm cái gì thế... Oa oa ah, tình huống như thế nào!
Bỗng nhiên một âm thanh quen thuộc vang lên.
- Cái này... Cái này...
Khác một âm thanh khác vô cùng ngạc nhiên.
Sở Mộ liếc mắt nhìn qua hai ngươi trong băng thất, ánh mắt lại sáng lên.
- Hai người các ngươi không phải đang ở bên ngoài Quang Chi Võng bắt Ma Linh sao, các ngươi vì sao tiến vào đây được?
Mục Thanh Y lập tức hỏi.
Hai người nói chuyện là Diệp Hoàn Sinh cùng Triêu thái tử, hai người này đi vào trong phòng băng thì nhìn thấy Cẩn Nhu công chúa trong hình thái u
linh, tự nhiên là có chút ít không thể tin được.
- Ta có nghiên cứu với trận pháp ah, chẳng lẽ các ngươi quên, ách... Có thể là ta không có nói cho mọi người nghe.
Diệp Hoàn Sinh chỉ vào Cẩn Nhu công chúa nói ra.
- Những chuyện này nói sau, hiện tại chúng ta có phiền toái.
Sở Mộ nói ra.
Sở Mộ không cho Diệp Hoàn Sinh dong dài, thằng này nói chuyện thì còn dài
dòng hơn cả Ly lão nhân, đương nhiên, Diệp Hoàn Sinh có thể xuyên qua
cấm chế Quang Chi Võng cũng làm cho Sở Mộ có chút kinh ngạc, hơn nữa
cũng mang tin tức tốt cho mọi người.
Thứ làm cho mọi người cảm
thấy khó khăn nhất chính là Quang Chi Võng, sau khi lao ra khỏi Quang
Chi Võng thì bọn họ có không gian hoạt động lớn hơn.
Hắc Hạt Thú Liệp Giả có thể từng bước dò xét nội thành, nhưng tuyệt đối
không thể tra xét cả tòa thành, Văn thành khổng lồ đến cực điểm, dùng
tốc độ tìm kiếm của bọn họ thì một năm nửa năm là không cách nào hoàn
thành.
- Khuynh Tư, Triêu thái tử các ngươi trước ở lại Tiêu phủ
đã, đợi sau khi dẹp loạn chuyện này thì ta sẽ mang theo Diệp Hoàn Sinh,
Thanh Y theo ta và Bạch Ngữ mang tiểu công chúa chạy ra khỏi Quang Chi
Võng.
Sở Mộ nói ra.
Hắc Hạt Thú Liệp Giả đã đã từng gặp
Diệp Khuynh Tư, nếu Diệp Khuynh Tư đột nhiên biến mất, hơn nữa còn xông
ra ngoài thì sẽ mang lại không ít phiền toái cho Tiêu Lăng, may mà Tiêu
Lăng có nhắc nhở qua bọn họ, dưới phòng băng này có mật đạo, có thể
thông qua tiểu lâm cách đó không xa, trước rời khỏi Tiêu phủ thì bọn họ
cũng không liên lụy Tiêu gia.
Bạch Ngữ ôm thân thể Cẩn Nhu công chúa sau đó cùng đi theo Sở Mộ, Bạch Ngữ, Mục Thanh Y, Diệp Hoàn Sinh vào mật đạo.
U linh công chúa thì ở bên người của phụ thân mình, ánh mắt xinh đẹp của
nàng đánh giá thân thể mình, khi thì vụng trộm nhìn qua Bạch Ngữ.
Thời điểm bọn người Diệp Khuynh Tư xác nhận bọn họ có được chiếc nhẫn dò xét Ma Linh thì bọn người Sở Mộ cũng đã theo mật đạo đi ra ngoài, đây cũng
là tránh khai chiến trong phủ của Tiêu Lăng.
Nhưng mà thời điểm
chưa tìm được cách phá giải Quang Chi Võng biện thì cho dù bọn họ rời
khỏi Tiêu phủ cũng nhất định ở lại trong nội thành, sớm muộn cũng bị
phát hiện ra.
Khó được là Diệp Hoàn Sinh thằng này hiểu được phá giải trận pháp, Quang Chi Võng không còn là uy hiếp.
...
- Tiêu Lăng, phòng băng này của ngươi dùng làm cái gì?
Ngô Trấn nhiều hứng thú nhìn qua phòng băng, mở miệng dò hỏi.
- Để đặt một ít huyền vật băng thuộc tính, miễn cho huyền khí thất lạc.
Tiêu Lăng trả lời.
Điểm ấy Vạn Mạnh cùng Lâm Ly đều hiểu, có phòng băng cũng không kỳ quái gì,
phòng băng của hai người bọn họ còn xa hoa hơn căn phòng này nhiều.
- Như vậy vì trong phòng băng có mật đạo?
Ngô Trấn tiếp tục hỏi.
Tiêu Lăng cũng không hoảng hốt khẩn trương, mở miệng nói ra:
- Ai không có vạn nhất, chắc hẳn phủ đệ của các vị cũng có mật đạo, tránh cho một ít chuyện ngoài ý muỗn xảy ra, mật đạo này đi thông tới tiểu
lâm viên, các ngươi phái người kiểm tra một phen là tốt rồi.
-
Cái mật đạo này làm cho chúng ta đau đầu a, nếu Ma Linh thật sự giấu
trong đó thì chúng ta loại bỏ nơi này, nó thông qua mật đạo đi thông tới nơi khác, vậy thì lãng phí không ít thời gian của chúng ta rồi.
Lâm Ly nói ra.
- Tính toán, Quang Chi Võng đã thu nhỏ lại, sớm muộn gì cũng bắt được Ma Linh mà thôi.
Vạn Mạnh nói ra.
Quang Chi Võng giam cầm kể cả lòng đất, muốn theo mật đạo thoát ra khỏi Quang Chi Võng là không thực tế.
...
Hắc Hạt Thú Liệp Giả kiểm tra phòng băng, kể cả mật đạo cũng kiểm tra một
lần, đám người Sở Mộ cũng xuyên qua vài tên Hắc Hạt Thú Liệp Giả tuần
tra đi tới biên giới Quang Chi Võng.
Lại nói vượt qua Quang Chi
Võng phi thường có lòng tin, Vạn Mạnh căn bản không có phái người canh
gác biên giới của Quang Chi Võng, chuyện này làm cho độ khó khi phá trận của Diệp Hoàn Sinh giảm đi một ít.
- Loại trận đạo này kỳ thật
mạnh phi thường, nếu như không phải phạm vi quá lớn thì ta không cách
nào tin tưởng phá giải được nó, đương nhiên, cho dù là phá vỡ cũng chỉ
là lỗ hỏng mà thôi.
Diệp Hoàn Sinh nói ra.
Nói xong Diệp
Hoàn Sinh trực tiếp đặt tay lên Quang Chi Võng, Sở Mộ phát hiện thằng
này không ngà chạm vào Quang Chi Võng cũng không có xuất hiện trói buộc
gì cả, chuyện này hoàn toàn không hợp với Ma Linh đụng phải Quang Chi
Võng.
Ly lão nhân cũng là một lão sư hợp cách, biết rõ trong lòng Sở Mộ có nghi hoặc, mở miệng giải thích nói:
- Lực lượng của trận đồ mỗi vị trí không giống nhau, loại vị trí không có lực lượng gọi là trận nhãn, trận nhãn là nơi giao hội năng lượng của
các khu vực, hình thành quy luật giống như mắt bão, muốn phá giải trận
đồ này đầu tiên phải tìm ra trận nhãn.
- Lão con báo, ngươi hiểu được còn không ít ah, nhưng mà ta có tin tức xấu nói cho mọi người biết.
Diệp Hoàn Sinh nói ra.
- Ngươi không phá giải được?
Bạch Ngữ nhíu mày.
- Không phải, phá trận còn cần nhờ chút vận khí, thực tế loại phá trận độ khó thật lớn. Loại trận này tiến vào dễ dàng, muốn đi ra ngoài thì độ
khó thật lớn, ta vừa rồi xác thực xác định được trận nhãn, nhưng mà một
khi ta xé mở trận nhãn thì sẽ khởi động một tiểu trận khác, cái tiểu
trận này có tín hiệu ma lực, sẽ trực tiếp nói cho người bày trận biết
xuất hiện lỗ hỏng.
- Nói cách khác chúng ta có thể phá tan Quang
Chi Võng, nhưng tự chung ta cũng bại lộ vị trí của mình, kế tiếp có thể
đào tẩu hay không còn khó nói.
- Đương nhiên, xé mở trận nhãn
cũng cần chút thời gian, ta có nắm chắc trước khi bọn họ đuổi tới sẽ xé
mở trận nhãn, nhưng mà bọn họ khẳng định không ở xa nơi này đâu.
Diệp Hoàn Sinh nói ra.
Hiện tại Diệp Hoàn Sinh cũng không có sốt ruột làm cái gì, mà dùng ánh mắt hỏi thăm nhìn qua những người khác.
Sở Mộ lại quay đầu nhìn qua Mạc Tà, Mạc Tà nhìn Sở Mộ lắc đầu, phát ra tiếng kêu bất lực.
Móng vuốt của Mạc Tà có thể phá vỡ bất luận kết giới gì, theo lý thuyết thì
Quang Chi Võng này có lẽ cũng có thể nhẹ nhõm xé mở, nhưng mà Quang
Chi Võng đặc thù trong đặc thù, Mạc Tà bài trừ phong ấn không có hiệu
quả với nó, hiển nhiên đây không phải phong ấn bình thường.
Đương nhiên Sở Mộ cũng có thể cho Mạc Tà trực tiếp công kích Quang Chi Võng, dùng sức xé mở nó.
Điểm ấy Mạc Tà hiểu rõ, nhưng mà làm như vậy hiển nhiên là bạo lộ vị trí của mọi người, lại có khả năng bị Quang Chi Võng trói buộc.
- Ta đây bắt đầu, các ngươi làm chuẩn bị chiến đấu đi.
Diệp Hoàn Sinh nói ra.
Nói xong Diệp Hoàn Sinh đem tâm tư đặt vào trong trận nhãn, hơn nữa Diệp
Hoàn Sinh từng bước tiêu hao trận nhãn, có thể nhìn thấy một nhúm lam
sắc quang mang trong đó.
Hào quang lóe lên thì tự nhiên đại biểu
Quang Chi Võng đang bị phá hư, Hắc Hạt Thú Liệp Giả ở cách đó không xa
rất nhanh đã phát hiện dị thường, hơn nữa nhanh chóng bẩm báo Lâm Ly
cùng Vạn Mạnh hai người.
Lâm Ly, Vạn Mạnh cùng Ngô Trấn vừa từ trong Tiêu gia đi ra, Hắc Hạt Thú Liệp Giả đã đem tình huống báo cáo lại.
Vạn Mạnh lúc này nhíu mày, Quang Chi Võng xuất hiện hào quang lập lòe, đây
nhất định là trận phá đang bị phá hư, mà người phá hư...
- Tất cả đi theo ta!
Vạn Mạnh tự nhiên là ý thức được cái gì, nhìn qua Hắc Hạt Thú Liệp Giả nói ra.
Nói xong ba người đã khống chế hồn sủng đi theo mười Hắc Hạt Thú Liệp Giả bay về hướng hào quang lập lòe.
...
Biên giới Quang Chi Võng, Diệp Hoàn Sinh vẫn đang phá trận nhãn, hiện tại
Quang Chi Võng đã xuất hiện vết rách nhưng mà vết rách này nhiều nhất
chỉ đủ cho tiểu Mạc Tà chui qua.
- Bọn họ hình như đang bay tới, trong vòng một phút có thể đuổi tới.
Cách đó không xa Ly lão nhân đang nhìn qua những người đang lao tới.