Trong thời gian tu luyện lâu dài ở nơi dã ngoại, Sở Mộ hoặc ít hoặc nhiều sẽ gặp phải một số Yêu Linh Gia (nhà/địa bàn của Yêu Linh), mỗi một cái Yêu Linh Gia sẽ giúp cho Dạ Lôi Mộng Thú tăng cường thực lực lên một mảng lớn, kỹ năng cũng biến hóa rõ rệt. Số lần Dạ tham chiến càng lúc càng nhiều, dần dần thể hiện ra ưu thế của một con Hồn sủng Yêu Linh, năng lực khống chế tinh thần cực kỳ cường hãn. Về phần giai đoạn cụ thể thì Dạ Lôi Mộng Thú từ bảy đoạn bốn giai tăng cường lên tới bảy đoạn chín giai, trở thành Hồn sủng có thực lực cao thứ hai của Sở Mộ.
Băng Không Tinh Linh là Hồn sủng có kỹ năng sát thương mạnh nhất, chỉ dựa vào kỹ năng Băng hệ Băng Phong (đóng băng) và Trì Hoãn (chậm chạp) có thể nói là yếu tố mấu chốt không thể nào thiếu trong mỗi trận chiến. Cho nên Băng Không Tinh Linh có lịch trình xuất trận tương đối thường xuyên, nhất là thời điểm đối mặt cường địch sẽ có Ma Thụ chiến sĩ buông thả rễ cây kiềm chế, Mạc Tà phá tan phòng ngự, Băng Không Tinh Linh công kích từ xa tạo thành một tổ hợp hoàn mỹ nhất của Sở Mộ.
Sở Mộ lựa chọn những Hồn sủng trong không gian hồn thứ hai vô cùng tinh xảo, ba con Hồn sủng này đều có thuộc tính chủ lưu và rất khó bị công phá. Hơn nữa ba con Hồn sủng này có thời gian đi theo Sở Mộ lâu nhất, mức độ phối hợp ăn ý hiển nhiên không cần phải nói, vì thế bây giờ Sở Mộ đã nắm trong tay tổ hợp ba sủng công thủ chu toàn, năng lực phát huy vượt xa đám thanh niên đồng lứa.
Chiến đấu với số lượt dày đặc như thế, cộng thêm Sở Mộ thường xuyên phục dụng linh vật Băng thuộc tính bình ổn nhiệt hỏa trong linh hồn. Vì thế Băng Không Tinh Linh nhận được rất nhiều chỗ tốt, Băng Không Tinh Linh tăng cường lên tới bảy đoạn bảy giai coi như là cơ may hiếm có.
Ma Thụ chiến sĩ hiển nhiên không cần phải nói rồi, chiến đấu bên ngoài khu hoang dã chính là lĩnh vực của Mộc hệ Hồn sủng, cơ hồ mỗi trận chiến đều có sự hiện diện của nó để khống chế chiến cuộc, đoạn thời gian sau này dần dần không thể nào vắng bóng nó được.
Ngoại trừ Chiến Dã ra, trong tất cả Hồn sủng của Sở Mộ chỉ có mỗi Ma Thụ chiến sĩ dựa vào năng lực Sinh Mệnh Duyện Hấp luôn luôn ở trạng thái thể lực đỉnh phong. Ma Thụ chiến sĩ từ bảy đoạn một giai tăng cường lên tới bảy đoạn sáu giai, tốc độ phát triển xem như là mau chóng lắm rồi.
Trên thực tế, những Hồn sủng chủng tộc đẳng cấp thấp trải qua chiến đấu tẩy lễ sẽ tăng trưởng giai đoạn nhanh hơn chủng tộc cao cấp.
Dù sao giai đoạn thực lực có một trình độ nhất định thể hiện tuổi thọ giới hạn của Hồn sủng, những Hồn sủng đẳng cấp chủng tộc cao sẽ có tuổi thọ tương đối dài, số tuổi là ưu thế cũng là hạn chế ảnh hưởng đến quá trình trưởng thành và lột xác. Những Hồn sủng cấp nô bộc, chiến tướng, thống lĩnh tuổi thọ không lâu dài như vậy, cho nên thân thể trưởng thành nhanh hơn là chuyện bình thường, giai đoạn theo đó mới tăng trưởng nhanh hơn một chút. Nhưng đó chỉ là biểu hiện nhất thời mà thôi, theo sau quá trình trưởng thành đó, càng về sau này ưu thế của chủng tộc cao cấp sẽ vô cùng rõ ràng, chênh lệch thực lực giữa song phương cũng càng lúc càng xa. Trong cùng một giai đoạn, một con Hồn sủng chủng tộc cao cấp chắc chắn có thể đối kháng ngang sức hai hoặc ba con chủng tộc cấp thấp hơn.
Đêm khuya, sau khi Sở Mộ dùng hồn lực nuôi nấng Bạch Yểm Ma xong liền tiến vào trong không gian Hồn sủng, bắt đầu mở hội nghị thương lượng với các đồng bạn.
"Mặc dù sẽ có khó khăn, nhưng mà lần này nhất định phải bắt được con ấu sủng kia, bằng không tất cả mọi người sẽ đói bụng khá lâu đó."
"Ô ô ô !"
Mạc Tà là đứa tham ăn nhất kiên quyết không cho phép loại chuyện này phát sinh, lập tức phát ra thanh âm kháng nghị.
"Kiệt kiệt !"
Bạch Ma Quỷ tỏ vẻ không có áp lực, dù sao lúc bình thường nó không cần quan tâm đến hồn tinh và hồn hạch.
Trong khi Hồn sủng tăng cường giai đoạn thì giá tiền hao phí cho hồn hạch và hồn tinh sẽ cao hơn gấp mấy lần. Trước đó không lâu Sở Mộ mới vừa thu mua linh vật cường hóa cho Dạ Lôi Mộng Thú, lần này tiến vào dã ngoại khá lâu nhưng vận khí quá kém, đến tận bây giờ vẫn chưa có thu hoạch được thứ gì đáng giá.
Hồn hạch và hồn tinh trữ hàng đã gần tiêu hết, trước đó mua một tháng lương thực đã hao phí ba, bốn trăm vạn tài chính, nếu mua ba tháng thức ăn sẽ là một ngàn vạn kim tệ. Chỉ riêng khoản chi tiêu này đã khiến cho Sở Mộ cực kỳ nhức đầu.
Nhưng hiện tại có một việc đáng ăn mừng chính là Sở Mộ trải qua nửa tháng truy tung đã phát hiện dấu vết của một con ấu sủng, đầu ấu sủng này rất có thể là một con Tinh Hoàng Điệp Vĩ Cầm cấp quân chủ.
Sở Mộ bây giờ thật sự rất thiếu thốn tài chính, có thể nói là quẫn bách lắm rồi, nói nghèo hơn ăn mày cũng không có gì quá đáng, bởi vì ngay cả tiền mua thức ăn còn không đủ kia mà. Một con ấu sủng cấp quân chủ có thể bán được với mức giá từ 50-100 triệu kim tệ.
Vì khoản tài chính này, Sở Mộ đành phải cắn răng hạ quyết tâm nhất định phải bắt sống Tinh Hoàng Điệp Vĩ Cầm cho bằng được.
Lần này mở ra hội nghị chính là vì thương thảo làm sao đột phá tầng tầng khó khăn bắt giữ một con ấu sủng cấp quân chủ.
Ấu sủng cấp quân chủ không giống với những ấu sủng cấp nô bộc, cấp chiến tướng, ở các địa phương ít người lui tới vẫn rất hiếm khi gặp phải chúng nó. Chỉ sợ may mắn gặp phải cũng cần suy nghĩ cẩn thận mình có đủ thực lực bắt sống nó hay không, dù sao ấu sủng cấp thống lĩnh trở lên thông thường đều có "tộc quần hộ vệ" theo sát một bên như hình với bóng. Còn không nó sẽ lưu lại trong lãnh địa của Hồn sủng phụ mẫu, luôn luôn được những Hồn sủng cường đại bảo vệ chặt chẽ.
Phần lớn Hồn sủng cấp nô bộc sẽ di động khắp nơi, số lượng cá thể của tộc quần này là khổng lồ nhất, có thể nói là hợp thành một tầng đáy dưới chót trong lĩnh vực Hồn sủng. Những cá thể cấp nô bộc sẽ sinh sống trong lãnh địa của Hồn sủng khác, nghe theo mệnh lệnh Hồn sủng mạnh hơn chỉ huy.
Hồn sủng cấp nô bộc rất dễ tử vong, nhưng mà chúng nó có tỷ lệ sinh sôi nẩy nở vượt xa những chủng tộc cao cấp, có thể nói là hoàn toàn trái ngược với lực chiến đấu của bản thân chúng nó.
Về phần Hồn Sủng cấp chiến tướng sau khi đạt tới trình độ nhất định sẽ chiếm cứ huyệt động, sơn lĩnh, thung lũng, ao hồ, vách núi, rừng cây nhỏ …v…v thích hợp làm địa phương sinh sống. Xem như là lãnh địa nho nhỏ của mình, nếu không bị người khác xâm phạm sẽ có thể sinh sống an nhàn trong đó.
Hồn sủng cấp thống lĩnh chiếm cứ lãnh địa vô cùng rõ ràng, một con Hồn sủng cấp thống lĩnh thành thục nếu như không có khối lãnh địa của riêng mình sẽ thuộc về chủng loại cực kỳ nghèo túng, bị những Hồn sủng khác khinh thường không có tiền đồ, khả năng phát triển cũng không cao.
Lãnh địa của Hồn sủng cấp thống lĩnh thông thường là do rất nhiều khu vực sinh sống của Hồn sủng cấp chiến tướng tạo thành, ví như một mảnh sơn cốc, một mảnh rừng rậm, một mảnh thủy vực, một ngọn núi, một khối bình nguyên …v…v trước khi ấu sủng cấp thống lĩnh chân chính thành thục có thể tự mình hành động độc lập, cơ hồ chỉ hoạt động bên trong lãnh địa của phụ mẫu, vì vậy xác suất chết non cũng giảm đi đáng kể.
Lãnh địa của Hồn sủng cấp quân chủ càng thêm rõ ràng. Có lẽ Hồn sủng cấp thống lĩnh thỉnh thoảng vẫn có thể nhìn thấy di động ở bên ngoài, không có lãnh địa, không có ấu sủng được bảo vệ, nhưng mà ấu sủng cấp quân chủ chắc chắn không thể nào phát sinh tình huống như thế.
Mỗi một con ấu sủng cấp quân chủ đều được đời trước bảo vệ vô cùng chặc chẽ, hơn nữa lãnh địa cấp quân chủ rộng lớn, bát ngát không thể nào tính toán nổi, mật độ đề phòng cực kỳ sâm nghiêm. Nếu có những Hồn sủng khác hoặc là nhân loại xâm nhập lãnh địa của chúng nó sẽ lập tức gặp phải phản kích mãnh liệt.
Mỗi một Hồn sủng trưởng thành tới cấp bậc càng cao thì trở ngại càng lớn, cho nên muốn trở thành thợ săn hợp cách cần phải có tố chất thần kinh, thể lực cực cao và mấu chốt nhất là kinh nghiệm phong phú. Nếu không, sợ rằng còn chưa có tận mắt nhìn thấy ấu sủng đã thảm chết dưới móng vuốt của tộc quần Hồn sủng rồi.
"Hẳn là có bốn con đường nhỏ hẹp thông vào trong sơn cốc, bốn con đường này đều có Hồn sủng thống lĩnh trấn giữ, theo thứ tự là tám đoạn cao giai Kiếm Chập tính công kích cực mạnh, tám đoạn trung giai Tây Giáp Vong Hạt độc tính trứ danh, tám đoạn cao giai Dũng Ngân Thiên Ngưu phòng ngự sánh ngang cương thiết, chín đoạn sơ giai Tinh Hoàng Chiến Trùng các phương diện thuộc tính tương đối đồng đều."
Trước kia Sở Mộ nhìn thấy Tinh Hoàng Điệp Vĩ Cầm sống ở bên cạnh một cái hồ bên trong sơn cốc, chung quanh sơn cốc đều có lối đi thông sâu vào trong dãy sơn mạch, có thể nói là thiên nhiên vô tình tạo thành một bức tường bảo vệ sơn cốc cực kỳ vững chắc. Sở Mộ bây giờ nhất định phải dẫn theo Hồn sủng của mình mở một con đường máu tiến vào, sau đó giải quyết Hồn sủng thủ hộ Tinh Hoàng Điệp Vĩ Cầm, cuối cùng mới có thể bắt sống con ấu sủng Tinh Hoàng Điệp Vĩ Cầm kia.
Khối lãnh địa này vô cùng rộng lớn, mặc dù Tinh Hoàng Điệp Vĩ Cầm đời trước không thường xuyên sinh sống ở chỗ này, nhưng với một hàng rào phòng vệ "đề phòng sâm nghiêm" như thế rất khó lòng âm thầm đột nhập vào trong. Nếu không có kế hoạch chu toàn căn bản không thể nào đột phá nổi thông đạo với tộc quần đông đảo bảo hộ. Bản thân Sở Mộ đã tự mình quan sát mấy ngày mới phát hiện ra bốn thông đạo nhỏ hẹp có khả năng cao nhất tiến vào bên trong sơn cốc.
Thời điểm hiện tại, Sở Mộ cần phải suy nghĩ đến đi con đường nào có tỷ lệ thành công lớn nhất, đây là một trận chiến lâu dài, mỗi một lượt chém giết sẽ kéo dài rất lâu. Việc Sở Mộ lo lắng nhất chính là thể lực Hồn sủng có hạn, rất khó kiên trì mật độ chiến đấu liên tục như vậy.
Bây giờ Sở Mộ đại khái còn có năm thành hồn lực, năm thành này có ý nghĩa Sở Mộ không được sử dụng bất kỳ hồn kỹ nào, đồng thời chỉ có thể thay đổi Hồn sủng năm lần.
Nhưng mà khả năng không sử dụng hồn kỹ quá thấp, bởi vì trong quá trình chiến đấu luôn luôn có tình huống bất ngời, cộng thêm những nhân tố không xác định nhất định phải dựa vào hồn kỹ khống chế cục diện. Nếu không, lỡ may Hồn sủng trọng thương hoặc tử vong sẽ tổn thất càng thêm nặng nề.
Cho nên Sở Mộ trải qua suy nghĩ và nghiên cứu kế hoạch tác chiến rất lâu, lần chiến đấu này chỉ có thể thay đổi từ ba đến bốn lần Hồn sủng. Quan trọng nhất là tiến vào trong sơn cốc, hơn nữa còn phải chiến thắng hai con chín đoạn sơ giai Hồn sủng cấp thống lĩnh thủ hộ Tinh Hoàng Điệp Vĩ Cầm. Sở Mộ rõ ràng là phải nghĩ thật kỹ an bài đội hình Hồn sủng của mình ra quân như thế nào.
"Kiệt kiệt."
Bạch Ma Quỷ phát biểu ý kiến đầu tiên, tỏ vẻ cứ đi theo con đường có chín đoạn Tinh Hoàng Chiến Trùng.
Sở Mộ quyết đoán bỏ qua cái tên Bạch Ma Quỷ hiếu chiến này cố ý quấy rối, tiếp tục suy nghĩ về thuộc tính và ưu thế của đám Hồn sủng tiến hành lựa chọn đường đi.
"Độc tính mạnh, chúng ta khó đối phó, lỡ may trúng độc thì rất phiền toái, phòng ngự mạnh thì quá tiêu hao thể lực rồi, hay là lựa chọn Kiếm Chập vậy? Kiếm Chập và đám thủ hạ mặc dù tính công kích tương đối mạnh, nhưng chỉ cần chú ý cẩn thận sẽ có thể thuận lợi thông qua, vậy thì bây giờ lấy Hồn sủng nào đối phó Kiếm Chập và đám thủ hạ của nó đây?" Sở Mộ vuốt cằm tự nhủ.
"A…" Ma Thụ chiến sĩ quyết đoán giơ tay xung phong, ý là ngoại trừ tám đoạn cao giai Kiếm Chập ra còn có một mảng lớn tộc quần Trùng hệ Hồn sủng, số lượng có thể lên tới hàng trăm hàng ngàn, quả thật là cần phải có một con Hồn sủng khống chế tình hình.
"Ừ, ngươi đúng là phải ra sân rồi."
Sở Mộ gật đầu đồng ý, Mộc hệ Hồn sủng có ưu thế quần chiến quá lớn, nếu như không có Mộc hệ Hồn sủng đoán chừng còn chưa đi được một nửa đoạn đường đã hao hết thể lực rồi.
"Rống !"
Chiến Dã giơ trảo ghi danh rất nhanh, nó thể lực tốt, khả năng chịu đựng mạnh, sức chống cự cao, lực chiến đấu tăng cường biên độ lớn. Trong quần chiến quả thật có thể phát huy ra ưu thế rất lớn, Sở Mộ cảm thấy cho nó ra sân là vô cùng thích hợp.
Nhưng vấn đề đối kháng chính diện Hồn sủng cường đại thì hơi khó lựa chọn rồi, trong lúc nhất thời Sở Mộ quả thật không biết nên để cho tên nào ra sân thì tốt hơn?
"Mạc Tà, vậy thì ngươi xuất trận đi, đối phó tám đoạn cao giai Kiếm Chập cố gắng bảo tồn thể lực." Sở Mộ cười nói.
"Ô ô ô !" Mạc Tà hiển nhiên là cực kỳ vui lòng, bộ dạng hưng phấn thế kia có vẻ muốn lập tức chạy tới chém giết một trận thống khoái.
Trải qua thương lượng một phen, Sở Mộ đã xác định xong phương án tác chiến, trận đánh lần này để cho Ma Thụ chiến sĩ, Chiến Dã, Quỷ Khung Quân Vương xuất chiến đầu tiên. Sau khi mở đường máu đi đến đoạn cuối thông đạo, đối diện tám đoạn cao giai Kiếm Chập sẽ thay đổi Quỷ Khung Quân Vương thành Mạc Tà, để cho Mạc Tà tham chiến giải quyết tám đoạn cao cấp Kiếm Chập rồi nhất cử tiến vào bên trong sơn cốc. Cuối cùng lại chuyển thành Dạ Lôi Mộng Thú tiến hành kiềm chế và Bạch Yểm Ma, Mạc Tà lực chiến đấu mạnh nhất xử lý sạch sẽ đối phương. Ba con Hồn sủng cực mạnh của hắn đối phó hai con chín đoạn Tinh Hoàng Chiến Trùng hẳn là không thành vấn đề.
Hội nghị thế là kết thúc vô cùng vui vẻ, Sở Mộ đút cho mấy con Hồn sủng ăn hồn hạch không còn thừa nhiều lắm, thậm chí còn tiến hành truyền bá tư tưởng ‘đánh không lại thì chịu đói’ cho chúng nó hiểu rõ vấn đề. Cuối cùng tất cả phân ra nghỉ ngơi hồi phục thể lực.
Sáng sớm ngày hôm sau, tia sáng mặt trời xuyên qua lá cây rậm rạp chiếu xuống gương mặt làm Sở Mộ thức tỉnh. Hắn hô hấp một hơi thật sâu không khí trong lành rồi bắt đầu dùng nước rửa mặt.
"Có người?"
Bỗng nhiên Sở Mộ nhạy cảm nhận ra phía xa xa hình như có động tĩnh, lặng lẽ nhìn xuyên thấu qua khe hở nhánh cây, Sở Mộ bất ngờ phát hiện vài bóng người đang từ từ đi tới chỗ hắn.
Sở Mộ mới vừa tỉnh lại, còn chưa có cố ý ẩn giấu khí tức của mình, cho nên Sở Mộ có thể khẳng định đối phương cũng đã nhận ra mình tồn tại.
Vì thế Sở Mộ không cần phải cố ý lẩn tránh, chẳng qua là ngồi yên tại chỗ chờ mấy người kia đi đến gần, đồng thời luôn giữ vững tinh thần cảnh giác.
"Hắc hắc, không ngờ ở địa phương khỉ ho cò gáy này cũng có thể nhìn thấy người khác, vị bằng hữu kia xưng hô như thế nào? Chúng ta là thợ săn đến từ Đôn thành, ta là đội trưởng, tên Đạt Khôn, mấy người này là Chương Anh, Khâm Hà, Vương Tịch, Ngọc Tuế."
Gã nam tử tự xưng là đội trưởng khoảng chừng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi, tướng mạo coi như khá tốt, nụ cười trên mặt làm cho người ta có cảm giác thân cận, xem như là thuộc về hạng người biết cách giao tiếp và hòa nhã.
Những người khác cũng gần bằng tuổi đội trưởng, hẳn là thành viên trong hàng ngũ thanh niên cao thủ. Nói đi thì nói lại, một đội ngũ thanh niên có thể xông vào lãnh địa Hồn sủng cấp quân chủ hiển nhiên thực lực không thể nào yếu rồi.
Sở Mộ thường xuyên một mình một người sinh tồn trong hoàn cảnh hoang dã hoặc rừng rậm nguy hiểm muôn trùng, hễ gặp phải người nào khẳng định là phải có thực lực mạnh mẽ. Vì thế chỉ cần liếc qua một cái là Sở Mộ lập tức nhận ra năm người này không phải là hạng người hời hợt.
"Sở Thần, nhìn bộ dáng của các ngươi chắc là muốn tiến vào trong sơn cốc?" Sở Mộ mở miệng hỏi.
"Đúng thế, ngươi cũng vậy hả? Thế nhưng ngươi chỉ có một người, không sợ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn sao? Có muốn đi cùng chúng ta không? Phân phối chia đều, ngươi nhận một phần sáu." Đội trưởng Đạt Khôn trực tiếp nói lên đề nghị.
Vì muốn Sở Mộ tin tưởng bọn họ là đoàn đội có danh dự, đội trưởng Đạt Khôn cố ý để lộ ra huy chương hiệp hội thợ săn của mình.
Hồn sủng sư ra bên ngoài lịch lãm thường xuyên gặp phải những Hồn sủng sư khác, nếu tâm đầu ý hợp sẽ có thể có kết bạn đồng hành. Chỉ cần song phương hiểu nhau và chấp nhận thân phận đối phương trình bày ra được rồi.
Vì thế danh dự là thứ vô hình nhưng cực kỳ trọng yếu đối với các cường giả, những người xa lạ kết bạn thường thường sẽ thông qua thân phân và địa vị trong các thế lực để chứng thực. Ví dụ như trong tay Đạt Khôn là huy chương của hiệp hội thợ săn, dấu hiệu này cũng đủ để chứng minh hắn là thành viên trong đó. Nếu như xảy ra chuyện gì ngoài dự liệu, hiệp hội thợ săn chắc chắn sẽ gánh chịu hậu quả này, hơn nữa còn phải tra cứu rõ ràng và tiến hành bù đắp nếu bên phía bọn họ sai trái.