Những hồn sủng sư này không có phòng bị gì cả, bị đoàn hỏa diễm này thiêu đốt thân thể, bối rối kêu lên.
Trong vòng xoáy hỏa diễm kim sắc, thân hình Quan Hoàng Vương bỗng nhiên hóa
thành hỏa diễm mạnh mẽ, hỏa diễm làm lông vũ bắt đầu sáng lên mạnh mẽ!
- Hoàng tộc trọng sinh! !
Ngô Tự nhìn qua gương mặt trắng nõn biến thành màu vàng trong hỏa diễm, hắn vô cùng kinh ngạc nhìn qua màn này.
Hoàng tộc xưa nay dùng niết bàn trọng sinh mà nổi tiếng, niết bàn đại biểu
cho thực lực và huyết thống cải biến, mà trọng sinh chính là sau khi
chết phục sinh.
Nhưng mà bản thân hoàng tộc tương đối ít thấy, có thể niết bàn tái tạo hoặc là có được kỹ năng Chiến Hỏa Trọng Sinh lại
càng hiếm thấy.
Chiến Hỏa Trọng Sinh chính là quá trình trọng
sinh trong chiến đấu, loại kỹ năng trọng sinh này và Đoạn Chi Trọng Sinh của Chiến Dã là hai khái niệm khác nhau hoàn toàn.
Đoạn Chi
Trọng Sinh của Chiến Dã là dưới trọng thương hoàn thành, sinh mệnh lực
không thể quá thấp, càng không thể tử vong, nếu không tốc độ Đoạn Chi
Trọng Sinh sẽ rất chậm, mà tử vong thì càng không có khả năng Đoạn Chi
Trọng Sinh.
Mà hoàng tộc dùng Chiến Hỏa Trọng Sinh cũng không có những hạn chế này, nó mặc dù có bị giết chết cũng có khả năng sống lại.
Thậm chí có thể chống lại địch nhân thực lực mạnh hơn lúc trước vài lần, mấy chục lần, Quan Hoàng Vương cũng có thể nương tựa kỹ năng này ngăn cản
một kích của địch nhân, bởi vì lực lượng có mạnh hơn nữa cũng chỉ tử
vong một lần.
Quan Hoàng Vương trọng sinh cũng có tỉ lệ, võng
xoáy đoàn hỏa diễm này càng trở nên hung mãnh, bốn người muốn bắt lấy
Mục Thanh Y bị cuốn lên không trung, lại bị lửa mạnh thiêu đốt.
Lửa cháy mạnh cuốn tới bọn người Ngô Tự, sau khi rời khỏi khu vực hỏa diễm thì gương mặt Ngô Tự trầm xuống.
Đây là rượu mời không uống muốn uống rượu phạt, Ngô Tự cho rằng mình rất
thân sĩ, nếu nàng đã không theo thì Ngô Tự tự nhiên sẽ không thương hoa
tiếc ngọc.
Năng lực trọng sinh xác thực là kỹ năng vô cùng cường
đại, trong các hồn sủng cũng là kỹ năng cực kỳ hiếm thấy, nhưng mà chúa
tể cấp thấp cuối cùng vẫn là chúa tể cấp thấp, sau khi sống lại thì thực lực của Quan Hoàng Vương cũng không tăng lên bao nhiêu, hiện tại chỉ
cần đánh bại Quan Hoàng Vương một lần là đủ rồi, Ngô Tự không tin Quan
Hoàng Vương sẽ có được năng lực Chiến Hỏa Trọng Sinh nhiều lần.
Sau khi Quan Hoàng Vương sống lại đã làm cho bốn kẻ chuẩn chúa tể đã bị
trọng thương lui ra khỏi vòng chiến, nhưng mà Ngô Tự lại cho bốn tên
khác vào nhanh chóng lui ra vây khốn Mục Thanh Y thêm một lần nữa.
Hai chúa tể cấp thấp nhanh chong gây áp lực cho Mục Thanh Y, hỏa diễm của Quan Hoàng Vương theo chiến đấu bắt đầu ảm đạm xuống.
Nhưng mà Mục Thanh Y vẫn giữ bộ dáng tĩnh táo, nàng cố ý đưa mắt nhìn qua bên cạnh, phát hiện có một cổ yêu khí đang cuốn đi tất cả lao tới, nàng
quyết đoán đem Quan Hoàng Vương gọi trở về, không cho nó chiến đấu tiếp.
Mục Thanh Y đem Quan Hoàng Vương triệu hồi trở về, Ngô Tự tự nhiên cho rằng nàng vứt bỏ chống cự, tươi cười nói:
- Vậy mới đúng, giãy dụa là không có bất kỳ ý nghĩa gì, không nghĩ qua lại có thể làm hồn sủng của mình bị hao tổn.
- Ta có nói sẽ thúc thủ chịu trói sao?
Mục Thanh Y lãnh lãnh đạm đạm nói một câu.
- Chẳng lẽ ngươi còn hồn sủng có thể triệu hoán sao?
Ngô Tự nói ra.
Mục Thanh Y cũng không trả lời, đưa mắt nhìn qua bên kia.
Ngô Tự và những người khác vô ý thức nhìn qua Mục Thanh Y, trong giây lát
phát hiện trên đường đi có một cổ yêu khí cuốn đi tất cả.
Trong
yêu khí khủng bố thì một sinh vật toàn thân có hỏa diễm màu tím đang
thiêu đốt lao tới, khí thế phô thiên cái địa có thể cuốn đi mọi thứ,
liền năng lực né tránh đều không có.
Tốc độ hồ tôn lao tới, nhanh đến cơ hồ chợt lóe lên, ngay sau đó chín quái vật hung mãnh lao thẳng
quét ngang qua Ngô Tự và bảy tám tên hồn sủng sư.
Ngô Tự cùng một vị khác cấp thấp chúa tể lọt vào công kích trước tiên, hồn sủng của bọn họ thi triển kỹ năng phòng ngự trước tiên. Nhưng mà hiệu quả phòng ngự
nhanh chóng bị đánh bại.
- Xoẹt zoẹt~! ! ! ! ! ! !
Cốt
cách đã bị nát bấy, hai hồn sủng cấp chúa tể cấp thấp nát xương cốt bay
ra xa hai mươi dặm, từ trung thành bay vào nội thành, không biết đụng
nát bao nhiêu kiến trúc mới dừng lại.
Mà những chuấn tể khác cũng không khá giả gì. Mỗi một con nhận từ một tới ba đuôi, toàn bộ không
biết bị quét tới nơi hẻo lánh nào.
Ngô Tự cũng không có khống chế hồn sủng của hắn, nhưng nhìn thấy hồn sủng của mình bay xa hơn mười
dặm, hoàn toàn không chịu nổi một kích thì hắn ngây người.
- Cái này... Đây chính là hồn sủng ngọn lửa màu tím đả thương Thạch Dực Long của Cương Thống đại nhân!
Tên hồn sủng sư bên cạnh Ngô Tự lúc này hét lên.
Thạch Dực Long cường đại thì tất cả bọn họ rõ như ban ngày, đó là là tồn tại
cường đại mà bọn họ không cách nào thăng được, mà sinh vật trước mặt này có thể đả thương Thạch Dực Long. Bọn họ là chuẩn chúa tể cùng chúa tể
cấp thấp thì sao ngăn cản nổi.
- Không có sao chứ?
Sở Mộ liếc mắt nhìn Mục Thanh Y, mở miệng hỏi.
Kỹ năng Chiến Hỏa Trọng Sinh thì Sở Mộ cũng nhìn thấy, nhưng mà trong quá
trình hắn chạy tới lại bị Thạch Dực Long quấy nhiễu, cho nên mới chậm
một chút.
Mục Thanh Y lắc đầu, liếc mắt nhìn Bạch Ngữ nói:
- Chỗ của hắn càng khó giải quyết.
- Đi theo ta, chúng ta cũng nên bắt đầu đi thôi.
Sở Mộ nói ra.
Sở Mộ bị Thạch Dực Long trì hoãn thời gian, Thạch Dực Long cũng bị Mạc Tà
đả thương, trước khi không có điều dưỡng thì Ngô Trấn cũng không dám mạo hiểm xông lên. Cho dù xông lên thì Mạc Tà muốn ngăn chặn nó cũng không
có gì khó khăn.
- Càng ngày càng nhiều người đang tụ tập về phía chúng ta, chúng ta nên rời đi.
Mục Thanh Y nói ra.
Sở Mộ gật gật đầu. Không nói thêm lời, hắn quay đầu lại liếc mắt nhìn
Thạch Dực Long có đuổi theo không, liền khống chế Mạc Tà bay về hướng
Bạch Ngữ.
U linh công chúa Cẩn Nhu vẫn đi theo bên người Bạch Ngữ, do Băng Đồng Chi Kỳ bảo hộ nàng.
Bạch Ngữ hấp dẫn địch nhân nhiều nhất, bởi vì hiện tại trong Văn thành có ai không biết đại danh Ngân Sắc Ma Nhân, chắc hẳn có không ít người thân
của đám người này chết trong tay của hắn.
Sở Mộ cùng Mục Thanh Y nhanh chóng tiếp cận Bạch Ngữ, Thạch Dực Long lại đuổi theo lần nữa.
Nhưng mà lần này Thạch Dực Long không phải bay tới một mình, bên cạnh hai
cánh của Thạch Dực Long có hai sinh vật cường đại tương tự, một con là
Không Thính Chi Yêu cấp chúa tể trung đẳng. Một con khác chính là Đằng
Thú của Ngô Trấn khống chế tiếp cận chúa tể trung đẳng.
Không
Thính Chi Yêu chúa tể trung đẳng cùng Đằng Thú rõ ràng cho thấy Ngô Trấn còn có hai chủ sủng khác, thời điểm chúng bức tới thì mười tên Hắc Hạt
Thú Liệp Giả cùng hai mươi tên cường giả chúa tể của Văn thành cũng bay
lên.
Nhìn thấy nhiều cao thủ tụ tập như vậy thì tâm của Sở Mộ cũng trầm xuống.
- Tổng cộng có năm mươi tên cường giả chúa tể.
U linh Cẩn Nhu trông thấy Sở Mộ đến đây trợ giúp, nói khẽ với Sở Mộ một câu.
- Yên tâm, chúng ta không có việc gì.
Sở Mộ nhìn ra Cẩn Nhu công chúa lo lắng cùng áy náy. Miễn cưỡng tươi cười an ủi.
Không Thính Chi Yêu chúa tể trung đẳng là khó đối phó, Sở Mộ do dự một hồi cuối cùng vẫn niệm chú ngữ.
Hồn ước đầu tiên mở ra, thánh lam sắc quang mang xuất hiện trước mặt Sở Mộ, cũng nhanh chóng tạo thành nhiều cánh hoa rực rỡ, cánh hoa phiêu linh
trên không trung, giống như phác họa hình dáng thướt tha.
- Ngươi có thể khống chế bao nhiêu chuẩn chúa tể.
Sở Mộ đưa mắt nhìn qua Vũ Sa mang mặt nạ màu vàng mở miệng hỏi.
Thạch Dực Long, Không Thính Chi Yêu, Đằng Thú đều là ba con chủ sủng mạnh mẽ
của Ngô Trấn, Mạc Tà đều có thể ứng phó được, không được thì Sở Mộ tự
mình đối phó Đằng Thú. Mà năm mươi tên cường giả chúa tể lại không dễ
dàng đối phó như vậy.
Có lẽ xông vào nơi này còn có thể xông ra,
dù sao có Mạc Tà thực lực tuyệt đối ở nơi này, Thạch Dực Long cũng không dám ngăn cản. Một khi có một người tụt lại phía sau thì khẳng định
tương đối nguy hiểm, bởi vì bọn họ không cách nào quay lại cứu viện.
Lấy an toàn làm mục đích, Sở Mộ vẫn triệu hoán Vũ Sa ra ngoài, nữ nhân này
sức chiến đấu rất mạnh, hơn nữa kỹ năng cổ quái, đối phó chuẩn chúa tể
có hiệu quả rất rõ ràng.
Vũ Sa sau khi triệu hoán xong thì ánh mắt lập lòe nhìn chằm chằm vào u linh công chúa, lộ ra một tia đố kỵ.
Ma Linh chúa tể bị giày vò sắp chết mới ký hồn ước, nếu như có thể bị
Thiện Ác Nữ Vương đoạt làm đồ ăn, Thiện Ác Nữ Vương khẳng định có thể
tăng lên một đoạn, khi đó hồn ước của Sở Mộ muốn phong ấn nàng cũng khó
khăn.
- Số lượng địch nhân quá nhiều, ta đề nghị ngươi nên phóng thích hồn ước thứ hai, như vậy ta mới có thể xuất toàn lực.
Vũ Sa nói ra.
Vũ Sa thật không biết Sở Mộ thằng này đầu óc có bị vô nước hay không, đây
chính là Cảnh thành lục cấp, hơn nữa còn là thời kỳ Cảnh thành tụ tập
cao thủ chúa tể, loại tình huống này cũng dám đâm mạnh vào Cảnh thành,
chuyện này và chết có gì khác nhau?
Hồn ước phong ấn thứ hai Sở
Mộ đã có thể thu phóng tự nhiên, cân nhắc đến tình huống bây giờ Sở Mộ
cũng không do dự, niệm chú ngữ bỏ phong ấn hồn ước thứ hai.
Hồn
ước thứ hai của Sở Mộ đương nhiên là Thiện Ác Hoa Vương, thời điểm cởi
bỏ phong ấn thì ánh mắt Vũ Sa hiện ra hồng quang ác liệt, tà ác, mị
hoặc.
Xiêm y cánh hoa của nàng lập tức phân ra hai màu, bên trái là màu xanh da trời, bên phải là đỏ tươi, mái tóc dài màu tím tà dị.
Tóc dài bay múa hóa thành những cây trụ khủng bố, sợi tóc bay tán loạn
trong không khí, sau lưng Thiện Ác Nữ Vương hiện ra đồ án Huyết Hoa Đồ
khủng bố, đem bộ dáng xinh đẹp mê người của Thiện Ác Nữ Vương càng thêm
cao quý và tà dị!
Thiện Ác Nữ Vương phi thường rõ ràng tương lại
còn có thể gặp giai cấp thống trị của Vân Cảnh, nàng sử dụng huyết hoa
to lớn này là vì muốn che dấu chân diện mục của mình để người của Vân
cảnh không cảnh giác, giống như Mạc Tà từ đầu đến cuối cũng có hỏa diễm
màu tím bao quanh, Cương Thống Ngô Trấn cũng chỉ có thể suy đoán đây là
hồ tộc chúa tể mà thôi.
- Mở... Nói đùa gì vậy, Sở Mộ thật sự thả nữ nhân này ra ngoài?
Cách đó không xa mặt mũi Diệp Hoàn Sinh tràn đầy ngạc nhiên nhìn qua huyết hỏa khổng lồ trên bầu trời.
Mục Thanh Y cùng Bạch Ngữ cũng nhìn qua vị trí của Thiện Ác Nữ Vương, Thiện Ác Nữ Vương khủng bố lưu lại bóng mờ to lớn trong lòng của bọn họ, có
chút không tránh được, bây giờ nhìn thấy nữ vương tràn ngập tà tính này
xuất hiện cũng khiếp sợ.
- Sở Mộ... Ngươi có thể khống chế được nàng hay không?
Bạch Ngữ cuối cùng vẫn không nhịn được hỏi một câu.
Nếu lúc trước không phải Mạc Tà của Sở Mộ phát sinh dị biến chủng tộc, dị
biến thành U Minh Hồ Tôn Tử Đế, cả Tân Nguyệt Chi Địa không có ai chống
lại được Thiện Ác Nữ Vương cường đại này cả.
Mục Thanh Y nhìn qua Sở Mộ, mặc dù nàng không nói chuyện nhưng cũng cảm thấy Sở Mộ đang chơi với lửa.
Triệu hoán Vũ Sa ra ngoài, đối với nữ nhân tâm cơ này nhưng thực lực nàng đã có hạn, Sở Mộ hoàn toàn có thể khống chế nàng.
Nhưng mà để cho nữ nhân này hóa thân thành Thiện Ác Nữ Vương, vậy hoàn toàn
là hai khái niệm, không nghĩ qua sẽ làm phản, vậy thì sẽ xuất hiện tai
nạn khủng bố.
- Có khả năng rời khỏi đây rồi nói sau.
Sở Mộ cũng không có nhiều lời.
Đem Thiện Ác Nữ Vương triệu hoán ra ngoài xác thực mạo hiểm, nhưng đối mặt
với cường giả chúa tể ở Văn thành thì muốn thoát thân an toàn cần phải
nhờ lực lượng của Thiện Ác Nữ Vương, Sở Mộ chỉ có thể kỳ vọng Hàn lão
nhân dạy mình phong ấn có được tác dụng, làm cho Thiện Ác Hoa Vương dần
dần có xu hướng dựa sát vào linh hồn của mình.
- Chủ nhân, đối phó ai đây, là con Thạch Dực Long to lớn kia sao?
Thiện Ác Nữ Vương đang nhíu mày, không có chút che dấu mị ý và câu dẫn của mình với Sở Mộ.
- Ngươi lưu ý con Không Thính Chi Yêu chúa tể trung đẳng đi, sau đó lại
trợ giúp Bạch Ngữ đối phó đám chúa tể cấp thấp và chuẩn chúa tể.
Sở Mộ làm như không thấy mị nhãn của nữ nhân này vứt tới.
Hóa thân thành Thiện Ác Nữ Vương thì tính tình của Vũ Sa cũng có biến hóa,
Sở Mộ sớm có chuẩn bị tâm lý. Trong quá trình chiến đấu Sở Mộ nhất định
sẽ thời khắc nhìn chằm chằm vào nàng, nữ nhân này quá nhiều tâm nhãn,
không thể bỏ mặc.
- Đó là vật gì?
Cương Thống Ngô Trấn mở to mắt nhìn qua huyết đồ trên không trung.
Trong chiến đấu hiện giờ không ngừng gặp được đối thủ quái dị, hồ tôn ngọn
lửa màu tím cường đại, đây là sinh vật mà Ngô Trấn chưa từng nhìn thấy
bao giờ, ma nhân có ma diễm màu bạc thiêu đốt, đây là những sinh vật hắn chưa từng thấy qua, mà bây giờ ở trên không trung lại xuất hiện Huyết
Hoa Đồ, cũng thoát ra khỏi phạm trù lý giải của nhân loại.
Ngô
Trấn chưa bao giờ gặp qua những địch nhân kỳ quái như vậy, nhưng mà
chẳng biết tại sao huyết hoa này xuất hiện thì Ngô Trấn ngửi được hương
thơm mỹ diệu, còn ngửi được một hương vị nguy hiểm cực độ.
Thực
vật toàn thành không ngừng có hỏa diễm bốc cháy, tán cây cũng hoàn toàn
biến thành màu đỏ, loại màu sắc đỏ tươi diễm lệ này ngăn nắp mê người,
sau đó là màu sắc của mê hoặc, chói mắt giống như màu máu tử vong.
Phấn hoa chậm rãi khuếch tán ra chung quanh, tràn ngập trên không trung của
tòa thành, những sinh vật chúa tể không ngừng hít lấy.
Thiện Ác Nữ Vương tươi cười điên đảo chúng sinh, lập tức lực lượng tà ác bao phủ nương nhờ phấn hoa tiến vào người các hồn sủng.
Lực lượng tà ác bạo phát trong người sinh vật, chúng cũng giống như Đồ Lục
Thú lúc trước, thân thể thối rữa mở ra, hơn nữa rất nhanh phát sinh thêm những vũ khí tà ác, sau đó điên cuồng nhảy vào trong trận doanh cuỷa
đối phương, gào thét tàn bọa.
- Chuyện gì xảy ra... Hồn sủng của ngươi làm cái gì vậy?
Ngô Trì nhìn thấy một sinh vật hổ răng kiếm toàn thân đầy gai đánh về phía mình, lập tức giận dữ hô một tiếng.