Ads
- Phong ấn là cái gì?
Sở Mộ hỏi.
- Đến nơi ngươi sẽ biết rõ.
Trầm Mặc cũng không có nói thẳng.
Đi hơn một trăm dặm với Đế Hoàng đỉnh phong thì không cần thời gian quá dài.
Rất nhanh Sở Mộ đã đứng dưới ngọn núi khô lâu bốn ngón tay. Xa xa nhìn qua nó như thế nào, nhìn qua hình ảnh khắp nơi làm cho Sở Mộ kinh hãi không thôi, thời điểm thân thể tiến vào trong đó thì cảm giác rung động khó nói nên lời, dường như lãnh ý làm cho mỗi lỗ chân lông của hắn run rẩy, toàn thân lạnh buốt phát run.
- Đây là phong ấn chưởng hình, lòng bàn tay cùng tứ chi bị không gian lao lung cường đại trấn áp, không cách nào tiến vào.
Trầm Mặc thấp giọng giải thích cho Sở Mộ nghe.
Sở Mộ hiện tại cũng là kẻ tài cao gan lớn, nhưng mà nhìn qua bàn tay này một cái, dùng tay chạm vào kết giới không thấy.
- Vù vù vù hô!
Trong giây lát ma diễm trước mặt Sở Mộ bốc cháy kịch liệt, những ma diễm này hình thành thiên mạc cực lớn, bao phủ lên bàn tay, đem thế giới trong bàn tay ngăn cách với bên ngoài!
- Sở huynh đệ, ngươi không chỉ muốn nhìn mà ngươi còn muốn dùng tay sờ a.
Trầm Mặc cười khổ nhìn qua Sở Mộ, thật không biết quái thai này xuất hiện từ đâu.
- Đi lên xem một chút a.
Trầm Thu thì không nói thêm gì, hắn khống chế hồn sủng bay lên cao.
Những ngón tay này cao ngàn thước, trên đầu ngón tay có ma diễm đang thiêu đốt hừng hực.
Mạc Tà dưới chân hiện hồng viêm, giống như giẫm lên đất bằng bay lên không trung.
Mà con mắt Sở Mộ nhìn chằm chằm vào ma diễm trên đầu ngón tay.
Vừa rồi Sở Mộ dùng tay sờ lên thì cảm ứng được cường độ kết giới, rất rõ ràng đây là phong ấn sinh vật cấp chúa tể cũng khó mà phá giải được, làm cho Sở Mộ vạn phần hiếu kỳ là, bàn tay khô lâu khổng lồ này vì sao bị giam cầm trong Yểm Ma Tuyệt Địa này a.
Thời điểm này màn ma diễm bị Sở Mộ kích thích chậm rãi biến mất, ánh mắt Sở Mộ nhìn qua ma diễm đang thiêu đốt trên đầu ngón tay.
Nhưng mà sau một khắc, Sở Mộ cảm giác được lãnh ý thật sâu trong linh hồn của mình, sau đó trái tim nhảy lên kịch liệt!
- Cái này... Cái này... Điều này sao có thể!
Con mắt Sở Mộ không ngừng mở rộng, mặt mũi tràn đầy khó có thể tin! !
Hiện ra ở trước mặt Sở Mộ chính là một đoàn ma diễm màu trắng, nhìn qua ngọn lửa đang thiêu đốt này!
Nhìn vào trong mắt thì một thân ảnh nữ tử thước tha tuyệt diễm toàn thân thiêu đốt hỏa diễm màu trắng hiện ra, đôi tròng mắt kia mờ mịt nhìn qua Sở Mộ, lộ ra thế giới cô độc và tang thương, cũng xâm nhập vào tâm linh của Sở Mộ!
- Ngươi nhận ra nó?
Sở Mộ kinh hô ra một tiếng này, Trầm Thu cùng Trầm Mặc cũng nhìn qua người Sở Mộ.
- Nó... Nó không phải Bạch Cẩn Nhu - Bạch Yểm Ma sao!
Sở Mộ thốt ra.
Trầm Thu cùng Trầm Mặc đều sững sờ, bọn hắn rất kỳ quái Sở Phương Trần tại sao lại nhận ra Bạch Cẩn Nhu.
Dáng của nữ tử này vô cùng thướt tha, mái tóc bạc trắng, gương mặt cũng vậy, nhưng mà có thể nhìn ra được Bạch Yểm Ma này đang mô phỏng dung mạo khuynh quốc khuynh thành.
Dung mạo này Sở Mộ có thể nói nhìn thấy rất nhiều lần, cũng có thể nói là gặp mặt mấy lần, bởi vì ngày xưa nàng luôn mang theo một cái khăn che mặt thần bí.
Chỉ có điều mặc dù là tận mắt nhìn thấy thì dung nhan của nàng làm Sở Mộ không quên!
Đây chính là Cẩn Nhu công chúa!
Hơn nữa Sở Mộ cũng đã gặp Bạch Yểm Ma của công chúa, nó cùng Bạch Yểm Ma bên trong giống nhau như đúc!
- Ngươi lại nhìn kỹ xem.
Trầm Mặc mở miệng nói ra.
Sở Mộ lần nữa dò xét thật chăm chú, một lát sau hắn có chút nhíu mày, bởi vì Bạch Yểm Ma này mô phỏng bộ dáng Bạch Cẩn Nhu càng thêm thành thục, nàng với hắn mà nói là thiếu nữ trẻ tuổi, chẳng nói ở đây là phu nhân mỹ mạo thành thục!
- Cái này... Đây là chuyện gì?
Sở Mộ nhìn qua Bạch Yểm Ma mờ mịt kia, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc hỏi.
Trầm Mặc đưa mắt nhìn qua phụ thân Trầm Thu, thấy Trầm Thu đã gật đầu, lúc này chậm rãi nói:
- Nàng không phải Bạch Cẩn Nhu, nhưng mà nàng nhìn phi thường giống, ngươi biết nàng là ai không?
Sở Mộ sững sờ, chợt kịp phản ứng, bật thốt lên:
- Nàng là mẫu thân của Bạch Cẩn Nhu?
Trầm Mặc gật gật đầu, lúc này nói tiếp:
- Nhưng mà Bạch Yểm Ma chỉ mô phỏng mẫu thân của Bạch Cẩn Nhu, kỳ thật đây là hồn sủng mẫu thân Bạch Cẩn Nhu.
- Vậy tại sao nó bị phong ấn ở nơi này?
Sở Mộ vạn phần khó hiểu.
Nếu như là mẫu thân của Cẩn Nhu công chúa vậy chính là thê tử của Ma Đế Bạch Ngữ, tại sao lại phong ấn Bạch Yểm Ma của nàng, hơn nữa phong ấn ở loại địa phương này!
- Việc này kỳ thật là kiêng kỵ của Yểm Ma Cung, nhưng nếu ngươi đã nhận ra Bạch Cẩn Nhu, hơn nữa sắp hội kiến Yểm Ma lão tổ, ta sẽ nói đại khái cho ngươi biết một chút.
Trầm Thu mở miệng.
- Đây chính là hồn sủng Bạch Yểm Ma thê tử của Bạch Ngữ, cũng chính là hoàng hậu Mục Mộng Liêm.
- Mục Mộng Liêm.
Sở Mộ đọc lại một lần, nhớ kỹ cái tên này.
- Hoàng hậu Mục Mộng Liêm là người Mục gia. Kỳ thật chính là cháu gái của Mục vương. Nếu như ngươi nhìn thấy tiểu công chúa Cẩn Nhu thì ngươi nên biết Mục Mộng Liêm chính là giai nhân tuyệt sắc.
Ánh mắt Trầm Mặc nhìn chằm chằm vào đôi mắt của nữ tử trong hỏa diễm, ánh mắt dần dần trở nên không biết giải quyết như thế nào.
Sở Mộ gật gật đầu. Bàn về mỹ mạo thì nữ tử phản bội chạy trốn, Sở Mộ xác thực chưa từng gặp qua nữ nhân nào kinh diễm như Bạch Cẩn Nhu, nghĩ đến nếu như nhìn thấy hai nữ nhân dung mạo giống nhau, sẽ đem hai nàng đặt cùng cấp bậc khuynh quốc khuynh thành, ít nhất Sở Mộ tự cho là thế.
- Hoàng hậu Mục Mộng Liêm có thiên phú hồn sủng sư siêu quần. Có lẽ không thua gì Mục vương hậu Mục Thanh Y. Nếu như nàng ở Vạn Tượng Cảnh có thể nói không người nào không biết, không người nào không hiểu.
- Người truy cầu hoàng hậu Mục Mộng Liêm rất nhiều, thậm chí nghe nói Hùng Thủ Viên Tuế cũng lưu luyến si mê nàng. Nhưng mà cuối cùng nhất Ma Đế Bạch Ngữ đạt được tâm hồn thiếu nữ của mỹ nhân. Trên thực tế lúc ấy Bạch Ngữ tài hoa cũng tương đối xuất chúng, Hùng Thủ Viên Tuế nhiều lần bị hắn đánh bại.
- Đại khái hơn hai mươi năm năm trước, bỗng nhiên Yểm Ma Cung của chúng ta gặp phải một lần tai nạn. Bất đắc dĩ chúng ta mở Đồ Đằng Triệu Hoán Trận của Yểm Ma Cung, đem Yểm Ma lão tổ từ thánh vực gọi tới thế giới của chúng ta, thỉnh cầu Yểm Ma lão tổ trợ giúp.
- Nhưng mà thực lực địch nhân quá mạnh mẽ, tuy hóa giải tràng nguy cơ này, nhưng Yểm Ma lão tổ vẫn bị trọng thương.
- Yểm Ma lão tổ vì thôn phệ Bạch Yểm Ma, có thể thôn phệ người khác, Bạch Yểm Ma sẽ tự tiến hành khôi phục và cường hóa mình, lúc ấy Yểm Ma lão tổ nhìn trúng Bạch Yểm Ma của hoàng hậu Mục Mộng Liêm, cũng ngay lúc này phong ấn nó lại.
Nghe đến lúc này tâm của Sở Mộ cũng trầm xuống.
Yểm Ma Cung muốn triệu hoán Yểm Ma lão tổ là vì chiến đâu cho bọn họ, khẳng định phải trả giá nhất định, mà cái giá này chính là hồn sủng của hoàng hậu Mục Mộng Liêm, muốn nói thì chắc sẽ sinh ra xung đột cực lớn.