Thế nhưng, Đường Trác -Thương Huyết Chi Dực rõ ràng đã xuất ra toàn bộ
thực lực, cho dù Dạ tận lực né tránh vẫn không thể tránh thoát công
kích.
Yêu Linh vốn yếu kém trên phương diện sinh mệnh lực, Đường
Trác nhìn thấy thương thế trên người đối phương càng lúc càng nhiều. Vốn là hắn còn giữ lại một chút lực lượng, nhưng bây giờ không cần do dự gì nữa, hắn tiếp tục hạ lệnh cho dốc toàn lực Thương Huyết Chi Dực công
kích.
Thương Huyết Chi Dực thi triển kỹ năng không ngừng nghỉ, cả phiến thiên không bị nhuộm thành một mảnh đỏ sẫm vô cùng quỷ dị.
Dạ vẫn duy trì phương thức né tránh, thỉnh thoảng mới phát động phản kích kìm hãm tốc độ Thương Huyết Chi Dực.
Đường Trác biết sinh mệnh lực Thương Huyết Chi Dực mạnh hơn Dạ, có lúc hắn cố ý chịu đòn nhằm gia tăng thương thế trên người Dạ.
"Tình huống không ổn, một khi Dạ bị áp chế rất khó tìm ra cơ hội đánh một kích trí mạng."
Diệp Hoàn Sinh.
"Cũng không hẳn, ngươi không nhìn thấy tốc độ Dạ không hề suy suyển sao?"
Triêu Lãnh Xuyên cười nói.
Triêu Lãnh Xuyên đã được chứng kiến Dạ cường đại như thế nào, hắn tin tưởng
Yêu Linh Hồn sủng tối cường trên con đường Hoàng Tuyền không thể nào bị
một đầu Thương Huyết Chi Dực đánh bại.
"Ca ca và Dạ chỉ biết gạt người."
Trữ Mạn Nhi cười khúc khích, bộ dạng không hề lo lắng chút nào.
Diệp Khuynh Tư ngược lại cảm thấy nghi ngờ, nhỏ giọng hỏi thăm Trữ Mạn Nhi.
Trữ Mạn Nhi tiến tới cạnh Diệp Khuynh Tư giải thích một phen, lúc này nàng mới chợt hiểu khóe mắt híp lại vô cùng hứng thú.
Theo thương thế trên người tăng nhiều, tốc độ Dạ càng lúc càng chậm.
Đường Trác chỉ huy Thương Huyết Chi Dực ngược lại càng đánh càng hăng, mỗi
lần công kích đều mang theo khí thế dào dạt bức cho Dạ liên tục bại lui.
"Giam cầm nó !"
Ánh mắt Đường Trác chợt lóe quang mang, trong lúc tiến công đã bắt được một cơ hội rất tốt.
Lúc trước Thương Huyết Chi Dực không có cơ hội thi triển kỹ năng Dực hệ Tù
Lung, đây là Đường Trác cố ý ẩn giấu khiến cho đối phương hiểu lầm cho
rằng Dực hệ Hồn sủng của hắn chỉ biết cận chiến.
Quả nhiên đúng
như dự liệu, kỹ năng Dực hệ Tù Lung đột nhiên xuất hiện không chỉ làm
cho Dạ ứng phó không kịp, ngay cả đám khán giả phía dưới cũng trợn mắt
kinh ngạc.
Từng đạo quang mang Huyết Sắc xoay tròn chung quanh Dạ từ từ khép lại biến thành một cái lồng giam, bức tường đỏ rực tỏa ra
lực lượng cường đại áp chế Dạ không thể di chuyển.
Dạ đã bị giam cầm, Mộng Giác lập tức giơ lên phóng ra từng đạo gợn sóng mộng cảnh.
Nếu như đối phương là Yêu Linh Hồn sủng tiến hành giam cầm, vậy thì Dạ sẽ
gặp không ít khó khăn, nhưng một đầu Thương Huyết Chi Dực còn không đủ
năng lực giam giữ nó. Mộng Giác bắn ra mấy lượt gợn sóng đã nhanh chóng
phá hủy nhà tù Huyết Sắc.
Vào lúc này, trên mặt Đường Trác hiện
lên nụ cười đắc ý. Hắn không trông cậy Dực hệ Tù Lung có thể vây khốn
một con Yêu Linh Hồn sủng. Cái hắn muốn chính là tranh thủ thời gian để
Thương Huyết Chi Dực ngưng tụ năng lượng.
Thương Huyết Chi Dực sải rộng hai cánh, quang mang biến thành một thanh Huyết Sắc lợi kiếm đâm phá trời xanh.
Luồng năng lượng khổng lồ khiến cho chiến trường Phù Sơn vốn xao động bất an
bỗng nhiên yên tĩnh lại. Nhưng đây là biểu thị an tĩnh trước cơn giông
bão, một trận phong bạo hủy diệt kinh khủng sắp sửa phủ xuống.
"Gào !"
Thương Huyết Chi Dực ngửa mặt lên trời gào thét, năng lượng Huyết Sắc huyễn hóa thành sương mù che khuất bầu trời.
Trừng Phạt Song Dực một trái một phải xuất hiện hai bên ở Dạ tiến hành giam
cầm, hơn nữa còn chậm rãi thu nạp năng lượng ở chung quanh không ngừng
lớn mạnh.
Không ai biết Dạ sẽ xảy ra chuyện gì khi lọt vào không gian giam cầm kia, nhưng khẳng định kết quả không thể nào tốt đẹp.
"Lấy sinh mệnh lực yếu ớt của Yêu Linh Hồn sủng chắc chắn chịu không nổi một kích kia."
Đường Trác rốt cuộc nở nụ cười tự tin như cũ.
Lúc trước chiến đấu để cho Đường Trác xốc lại tinh thần, cảm giác kiêu ngạo chí cao vô thượng đã quay về với hắn. Cái gì là mộng cảnh, cái gì là
lừa gạt hoàn toàn không dọa được hắn, cho đến bây giờ ở trong mắt hắn,
Sở Mộ chính là kẻ chiến bại.
Trong đoạn thời gian ngắn này,
Thương Huyết Chi Dực đã đánh ra huyết tính, khí thế dâng cao trước nay
chưa từng có. Nhờ đó cục diện mới vãn hồi trở lại, Đường Trác tự tin dào dạt mỉm cười đón gió.
Bây giờ Thương Huyết Chi Dực đã thi triển
kỹ năng tối cường, ý nghĩa rằng trận chiến này đã có thể kết thúc được
rồi. Một đầu Yêu Linh Hồn sủng không thể nào sống sót dưới kỹ năng
Trừng Phạt Song Dực và Huyết Sắc lợi kiếm tổ hợp công kích.
Trừng Phạt Song Dực che trời từ từ thu nhỏ lại, không gian di chuyển càng lúc càng hẹp.
“Vụt !”
Lúc này Dạ đột nhiên tránh thoát Huyết Sắc lợi kiếm chém tới, nó hờ hững
nhìn thoáng qua Trừng Phạt Song Dực, thân thể mạnh mẽ gia tăng tốc độ.
Dạ biến thành một đạo Ám Tinh sáng chói phóng xuyên qua không gian Trừng
Phạt Song Dực giam cầm, tốc độ vẫn không ngừng tăng nhanh.
"Đây… cái gì … không phải nó đã bị thương sao? Tại sao tốc độ vẫn nhanh như vậy ?"
Đường Trác thấy Dạ lao tới nhanh như chớp, nụ cười trên mặt lập tức cứng ngắc lại.
Đường Trác chính là đoán chắc đối phương đang bị giam cầm mới ra lệnh cho
Thương Huyết Chi Dực thi triển kỹ năng tối cương. Cho dù Dạ thoát được
một kiếm kia, lấy thân thể bị thương không thể nào chạy trốn ra ngoài.
Nhưng mà tốc độ Dạ Lôi Mộng Thú bây giờ không giống như thụ thương, thậm chí
Đường Trác có cảm giác tốc độ nó còn nhanh hơn lúc ban đầu vài phần.
Trên bầu trời, Trừng Phạt Song Dực sắp sửa khép lại.
Ngay lúc này một đạo Ám Tinh phóng xuyên qua khe hở nhỏ nhoi còn sót lại. Dạ bộc phát tốc độ kinh khủng thoát khỏi một kích trí mạng, khiến cho đám
khán giả phía dưới sợ hãi than không dứt.
"Chuyện gì xảy ra, tại sao vết thương trên người nó ít đi rồi ?"
Bỗng nhiên một người nào đó kinh hô lên.
"Đúng là ít đi rất nhiều, chẳng lẽ nó hồi phục nhanh như vậy? Không thể nào,
trên đời làm gì có Yêu Linh Hồn sủng có kỹ năng tự lành ?"
Đám người phía dưới vội vàng đưa ra các câu hỏi biểu lộ nghi ngờ trong lòng mình.
Lục Phân Tuyết nhìn Dạ, trong đầu nghĩ mãi cũng không hiểu nổi vấn đề.
Tại sao trước khi đầu Mộng Thú này bị giam cầm cả người đều là vết thương,
sau khi tránh thoát kỹ năng Thương Huyết Chi Dực ngược lại hồi phục rất
nhiều, nhìn bộ dạng thương thế ít nhất cũng giảm một phần ba.
"Lâm tỷ tỷ, đây là chuyện gì ?"
Lục Phân Tuyết hỏi thăm bên cạnh Lâm Mộng Linh.
Ánh mắt Lâm Mộng Linh lộ vẻ hứng thú, mở miệng giải thích cho Lục Phân Tuyết:
"Đó là kỹ năng mộng cảnh chân thật."
"Mộng cảnh chân thật? Kỹ năng này có hiệu quả trị liệu... à, ý ngươi là..."
Lục Phân Tuyết bỗng nhiên tỉnh ngộ, lắp bắp nói.
Lâm Mộng Linh mỉm cười nói:
"Dùng mộng cảnh chân thật tạo ra vết thương lừa gạt đối thủ. Sau đó tìm cơ
hội chiếm thế thượng phong, phương thức này đúng là đặc biệt."
Vốn là kỹ năng mộng cảnh thường dùng để mê hoặc người khác, nhưng mà có mấy ai biết nghĩ đến dùng mộng cảnh tự gia tăng vết thương cho mình?
Cho dù là những cường giả Bất Hủ cũng nhìn không thấu kỹ xảo của Sở Mộ,
đồng dạng Đường Trác ở trên chiến trường cũng đang nghi ngờ khó hiểu.
Thương Huyết Chi Dực quả thật phát động tiến công đánh bị thương Dạ, nhưng
thương tích không có nhiều như ánh mắt Đường Trác chứng kiến. Bởi vì hai phần ba vết thương là do Dạ dùng mộng cảnh chân thật tạo ra.
Dĩ
nhiên, Dạ sẽ dựa vào tình huống của mình làm ra phản ứng nhất định, trên người nó có bao nhiêu vết thương thì tốc độ sẽ giảm bớt bấy nhiêu.
Mộng cảnh lừa gạt, Đường Trác lại trúng kế một lần nữa.
Sau khi Thương Huyết Chi Dực thi triển kỹ năng Trừng Phạt Song Dực đã tiến
vào trạng thái suy yếu ngắn ngủi, còn có thời điểm nào thích hợp lúc này phát động một kích trí mạng đây?
Tốc độ Dạ tăng cường lên tới đỉnh phong, thân thể hóa thành tia sáng màu đen lao tới Thương Huyết Chi Dực.
Cơ hội trôi qua rất nhanh, nếu để cho Thương Huyết Chi Dực khôi phục như
cũ, chiến đấu sẽ tiếp tục trì hoãn rất lâu. Sở Mộ cũng không muốn dây
dưa với Đường Trác nữa rồi.