"Mạc Tà, cẩn thận Nhận Dực Yêu." Sở Mộ lập tức lên tiếng nhắc nhở Mạc Tà.
Ánh mắt Mạc Tà lập tức khóa vị trí Nhận Dực Yêu trên bầu trời, hai con ngươi yêu dị lóe lên Yêu Hỏa Tà Diễm.
“Diễm Mang.”
Hai luồng hỏa quang nhanh chóng hiện ra xoắn lại với nhau, bắn thẳng lên trời cao với tốc độ nhanh kinh khủng, trong chớp mắt đã nổ tung ở vị trí gần cánh Nhận Dực Yêu, hỏa diễm lan tràn ra bốn phía, tinh hỏa lơ lửng mỹ lệ y như hoa sen chớm nở.
Tốc độ Nhận Dực Yêu phản ứng cũng không chậm, lập tức một nghiêng người né tránh Diễm Mang công kích, đồng thời kêu lên tức giận, ra sức vỗ cánh bay ra xa.
Hai cánh Nhận Dực Yêu đã đạt tới phòng ngự cấp ba, lông chim có thể so sánh với móng vuốt một số Thú hệ Hồn sủng hai, ba đoạn. Khi Nhận Dực Yêu tận sức vỗ cánh thì một đám lông chim hình thành một trận khí lưu hỗn loạn lao xuống chỗ Mạc Tà.
Mạc Tà vẫn đứng yên tại chỗ, ánh mắt tập trung thân ảnh Nhận Dực Yêu ở trên cao khoảng chừng hai mươi thước.
Đối mặt với Nhận Dực Yêu đánh ra Toàn Phong Nhận, sáu cái đuôi của Mạc Tà bỗng nhiên mở rộng thành hình quạt, nhanh chóng quét lên.
"Vụt vụt !"
Phong Nhận không có cách nào đột phá kỹ năng Lục Vĩ Tỏa phòng ngự, tất cả đều bị đánh rơi lả tả xuống đất.
"Không nhìn Nhận Dực Yêu, trực tiếp công kích chủ nhân của nó." Sở Mộ nhìn lướt qua Nhận Dực Yêu đang cố gắng chạy trốn trên không trung, trực tiếp nói với Mạc Tà thay đổi mục tiêu.
Dương Kính Ly mặc dù kinh hãi nhưng cũng không ngốc, vừa thấy Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ vọt tới cỗ mình vội vàng ra lệnh cho Nhận Dực Yêu quay sang công kích Sở Mộ.
Sau đó Dương Kính Ly lập tức niệm chú ngữ gia trì cho mình một tầng nham thạch phòng ngự.
Có lẽ Sở Mộ đã sớm đoán được Dương Kính Ly sẽ dùng phương pháp này bức bách mình triệu hồi Mạc Tà, khóe miệng chỉ nhếch lên một đường cong quỷ dị, lẳng lặng niệm chú ngữ.
Trong quá trình này, tròng mắt Sở Mộ bắt đầu phát sinh biến hóa, tia sáng bàng bạc nhanh chóng lấp đầy hai con mắt Sở Mộ.
Sủng Mị - Tà Mâu Ngưng Thị.
Sở Mộ ngẩng đầu lên, Tà Mâu lập tức khóa chặt Nhận Dực Yêu.
Nhận Dực Yêu là sinh vật cao đẳng cấp nô bộc, Tà Mâu Ngưng Thị chính là kỹ năng của Mạc Tà, chủng tộc cao đẳng cấp chiến tướng nên thực lực chênh lệch quá xa. Huống chi còn được một gã sáu niệm Hồn Sĩ thi triển.
Nhận Dực Yêu bị Sở Mộ dùng Tà Mâu Ngưng Thị áp chế, lập tức phát ra một tiếng kêu kinh hoảng, hai cánh đập lung tung tựa như nhìn thấy sinh vật nào đó rất kinh khủng vậy, không ngờ lại có dự định bỏ mặc chủ nhân quay đầu chạy trốn.
Cơ hồ cùng một thời gian, Mạc Tà ở bên kia cũng thi triển ra Tà Mâu Ngưng Thị y như Sở Mộ, hai luồng ngân quang yêu dị bắn vào trong mắt Dương Kính Ly làm cho hắn bỗng nhiên ngẩn người, cảm giác Lục Vĩ Yêu Hồ trước mắt bỗng nhiên trở nên vô cùng cuồng bạo, tùy thời đều có thể xé mình thành mảnh nhỏ vậy.
Tà Mâu Ngưng Thị là kỹ năng cơ bản của Lục Vĩ Yêu Hồ, kỹ năng này có thể làm cho sợ hãi trong lòng đối thủ không ngừng lớn hơn.
Dương Kính Ly cũng là một gã Hồn Sĩ, vì thế kỹ năng tinh thần này không thể tạo thành ảnh hưởng với hắn quá lâu. Chỉ có điều dưới tình huống cấp bách này, hơi thất thần một giây cũng là sai lầm trí mạng.
Mắt thấy Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ đã xuất hiện ở trước mặt mình, cảm giác sợ hãi trong lòng Dương Kính Ly càng thêm chân thật.
"Hồn sủng của ai mới là cặn bã?" Sở Mộ nhìn thẳng vào mặt Dương Kính Ly, lạnh lùng cười nói.
Ánh mắt Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ quá đáng sợ rồi. Dương Kính Ly cảm giác như mình đang nhìn thấy tử thần vậy.
Tử vong uy hiếp khiến cho Dương Kính Ly tăng thêm một chút can đảm, vội vã hồi thần niệm chú ngữ thu hồi Nhận Dực Yêu, sau đó triệu hoán bốn đoạn Thị Huyết Thú ra ngoài.
"Thay đổi Hồn sủng cũng không làm nên chuyện gì."
"Mạc Tà, Huyễn Ảnh."
Trên mặt Sở Mộ đã lộ rõ sự tàn nhẫn và sát ý, khoái ý báo thù lúc này tràn ngập tâm can hắn.
Thân thể Mạc Tà lập tức hiện ra Yêu Hỏa Tà Diễm yêu dị, trong lúc Yêu Hỏa Tà Diễm dâng lên thì thân thể Mạc Tà đột nhiên phân ra làm hai.
Hai con Lục Vĩ Yêu Hồ, đồng dạng là bốn chân đạp hỏa, mười hai cái đuôi dài cuồng dã phất phơ trong gió.
Thị Huyết Thú vừa được triệu hoán ra đối mặt với Mạc Tà lập tức biến thành trạng thái mờ mịt, căn bản không biết bên nào mới thật sự là Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ.
"Ngu ngốc, bên trái." Dương Kính Ly bối rối lui về phía sau, cả giận quát lớn với bốn đoạn Thị Huyết Thú.
Thị Huyết Thú đã đạt tới bốn đoạn hai giai, nhưng mà chủng tộc Thị Huyết Thú chỉ là cao đẳng cấp nô bộc. Trừ phi đạt tới năm đoạn, nếu không hoàn toàn không có sức đối kháng với Hồn sủng Lục Vĩ Yêu Hồ cấp thống lĩnh.
“Tà Diễm Trảo.”
Hai con Lục Vĩ Yêu Hồ đồng thời vươn móng vuốt ra, Yêu Hỏa Tà Diễm kịch liệt thiêu đốt. Đồng thời Sở Mộ gia trì Viêm Phụ lên trên người Mạc Tà tăng cường lực sát thương hỏa diễm lên thêm một bậc.
"Xẹt !"
Mạc Tà phân ra hai Huyễn Ảnh cùng lúc xông tới Thị Huyết Thú, móng vuốt không chỉ cào rách thân thể Thị Huyết Thú, lực lượng hỏa diễm trực tiếp lan tràn ra bốn phía, chốc lát sau đã ập tới trước mặt Dương Kính Ly.
"Vù !"
Yêu Hỏa Tà Diễm nhanh chóng đốt cháy ở trong cơ thể Thị Huyết Thú, luồng sóng lửa nóng bỏng cuối cùng đã lan tới vị trí Dương Kính Ly. Vốn trên đầu hắn không được bảo vệ đầy đủ, kỹ năng làn da hóa đá chỉ tồn tại trên người mà thôi, vì thế toàn bộ khuôn mặt hắn bị nhiệt độ hỏa diễm đốt phỏng một mảng lớn, nhất thời thanh âm gào thét thê thảm quanh quẩn trong sơn cốc.
"A..."
Thượng Thạch ở cách đó không xa nghe thấy tiếng kêu thảm thiết liền sởn tóc gáy, trong lòng cực kỳ sợ hãi nhìn thoáng qua phương hướng Dương Kính Ly, sắc mặt càng lúc càng trắng nhợt.
"Rống ~!"
Thượng Thạch chỉ vội vã nhìn thoáng qua một cái, không dám phân tán quá nhiều lực chú ý. Bởi vì thực lực Ban Lan Ma Hổ còn muốn kinh khủng hơn cả hắn tưởng tượng, sinh vật Thú thuộc tính thuần túy quả thực mạnh mẽ đến cực hạn. Hắn triệu hoán ra một đám Hồn sủng không có một con nào có khả năng đối kháng chính diện. Trong đoạn thời gian ngắn ngủi này, ba con chủ sủng của Thượng Thạch đã bị Ban Lan Ma Hổ đánh bại, mấy con Hồn sủng còn dư lại lại càng yếu ớt không chịu nổi một kích.
Thượng Thạch hiển nhiên biết mình không phải là đối thủ của năm đoạn Ban Lan Ma Hổ, trong đầu đã sớm tìm cách chạy trốn khỏi nơi này rồi. Nhưng mà ở trong sơn cốc nhỏ hẹp này đã bị Ban Lan Ma Hổ hoàn toàn khống chế, bản thân nó chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, tốc độ và lực lượng cũng vượt xa hắn. Cho dù Thượng Thạch có Hồn sủng phi hành cũng không thể nào chạy trốn nổi. Sợ rằng còn chưa kịp đập cánh đã bị Ma Hổ đánh một trảo rớt xuống nhổ sạch lông chim rồi.
"Rống rống !"
Lực lượng Ban Lan Ma Hổ quá mức kinh khủng, nhẹ nhàng nhảy một cái là vượt qua độ cao mười thước, tứ chi to lớn giẫm mạnh xuống đất tạo thành một trận khí lưu sáng ngang kỹ năng Toàn Phong toàn kỳ.
Thượng Thạch mặt mày càng lúc càng khó coi, mắt thấy Hồn sủng của mình lần lượt bị thương. Thượng Thạch phải cắn răng thi triển Thừa Phong thuật gia trì lên người. Dưới tình huống bán đứng Hồn sủng tìm cách đào thoát, để cho các Hồn sủng dùng tính mạng hấp dẫn lực chú của Ban Lan Ma Hổ ý.
Ban Lan Ma Hổ hiển nhiên hiểu được tất cả Hồn sủng này là do Thượng Thạch chỉ huy. Nhìn thấy Thượng Thạch lặng lẽ lùi lại phía sau, Ban Lan Ma Hổ lập tức điên cuồng phát động công kích, trực tiếp đánh về phía Thượng Thạch, vốn Thượng Thạch đang định chạy trốn lại thất bại một lần nữa.
Sắc mặt Thượng Thạch đã tái nhợt không còn chút máu rồi, cắn răng niệm chú ngữ thi triển Cụ Phong thuật khống chế Ban Lan Ma Hổ, nhưng mà lực lượng thân thể Ban Lan Ma Hổ tương đối kinh khủng, mặc kệ tất cả mọi thứ, chỉ cần trực tiếp nhào tới là Cụ Phong tự động tan tác, tư thế tấn công vẫn không hề chậm lại chút nào.