Bạo Huyết Uyên Thú là Hồn sủng đế hoàng chân chính, lúc nãy Tôn Khải
Minh nhận thấy có sinh vật đến gần đã ra lệnh cho Uyên Thú đế hoàng tiến hành phòng ngự rồi.
Kết quả là Uyên Thú đế hoàng đã chuẩn bị
xong phòng ngự vẫn bị đánh bay, thương tích khá nặng. Lực công kích
cường đại như thế chẳng phải là mạnh hơn chuẩn đế hoàng hay sao?
Phải biết rằng bên trong Tây giới, những người có Hồn sủng đế hoàng không
thể xuất hiện tại nơi này. Hơn nữa, nếu có cũng không thể mạnh hơn hai
người bọn hắn. Chính vì như vậy, Tôn Khải Minh mới vạn phần khó hiểu,
trong lúc nhất thời không biết được là người nào vừa mới công kích Hồn
sủng của mình.
Thời điểm hắn đang phân vân bất định, một đạo Ma
ảnh lặng lẽ hiện ra ở trước mặt hắn. Tôn Khải Minh cả kinh không nói
thành lời, ánh mắt lộ vẻ khủng hoảng nhìn vào Bạch Yểm Ma đế hoàng đang
mỉm cười ‘hưng phấn’ với mình.
"Ai… là Bạch Yểm Ma của ai? Tại sao đánh lén Bạo Huyết Uyên Thú ?"
Tôn Khải Minh tức giận hét lớn.
"Thời hạn chết đã đến còn không biết, ngu si đúng là cái tội mà."
Sở Mộ chậm rãi lắc đầu, lên tiếng giễu cợt.
Tôn Khải Minh vội vàng quay đầu lại, lúc này mới phát hiện bề ngoài Bạch
Yểm Ma đế hoàng hoàn toàn nhất trí với hình dáng Sở Mộ, quả thực là Ma
ảnh được phân hóa ra từ bản thể của hắn.
"Làm sao có thể? Ngươi có hai con Hồn sủng cấp đế hoàng ?"
Khuôn mặt Tôn Khải Minh lộ vẻ khó tin.
Một người thanh niên có được Hồn sủng cấp đế hoàng đã làm cho Tôn Khải Minh và La Hắc kinh ngạc lắm rồi. Nếu không phải xác định thân phận của hắn có liên quan đến Sở gia, bọn họ sẽ phải suy nghĩ cẩn thận sau lưng
người thanh niên này là thế lực lớn nào chống đỡ. Dưới tình huống bình
thường, chỉ dựa vào thực lực của chính mình thì thanh niên đồng lứa trên dưới hai mươi tuổi không thể nào đạt tới trình độ này.
Mà Bạch
Yểm Ma đế hoàng xuất hiện lại càng kích thích tinh thần Tôn Khải Minh,
hắn có cảm giác giống như sét đánh ngang tai. Một phương diện bởi vì
thực lực người thanh niên này đã vượt qua giới chủ Hồn Hoàng, một phương diện khác là vì hắn vô cùng rõ ràng Bạch Yểm Ma chuẩn đế hoàng mạnh
hơn Hồn sủng chuẩn đế hoàng bình thường rất nhiều.
"Bạch Ma Quỷ, không cho người khác tiến vào nơi này."
Sở Mộ nói với Bạch Yểm Ma.
Bạch Ma Quỷ thả ra oán khí tràn ngập khu phố, dần dần va chạm với Huyết vụ
của Bạo Huyết Uyên Thú rồi nhanh chóng xua tan màn sương máu. Chốc lát
sau đã điên cuồng phát triển ra khắp khu vực nội thành.
Sở Mộ
biết không bao lâu nữa đội ngũ Hồn Chủ sẽ xuất hiện, một khi đội ngũ Hồn Chủ liên hợp lại sẽ tạo thành uy hiếp rất lớn đối với hắn. Cho nên hắn
kiên quyết đánh nhanh rút gọn, không cho đám người kia có cơ hội tiến
vào chiến trường.
Sau khi hạ lệnh cho Bạch Ma Quỷ, Sở Mộ lại chỉ huy Mạc Tà chiến đấu với Uyên Thú đế hoàng.
"Ngao ô ô ô !"
Mạc Tà tăng nhanh tốc độ, Tội Viêm trên người bắt đầu giải tán, Tội Ấn màu
ám đỏ từ từ ngưng tụ xuống hai chân trước, lực lượng hỏa diễm chậm chạp
xoay vòng như chờ đợi một đợt công kích hung mãnh.
"Huyễn Ảnh Phân Thân."
Sở Mộ không có ý định tiết kiệm thể lực của Mạc Tà, trận chiến này hắn
phải thắng, hơn nữa không được phép phát sinh bất kỳ chuyện gì ngoài ý
muốn.
Thân ảnh Mạc Tà nhanh chóng chia ra thành sáu đạo hư ảnh,
sáu đầu Hồ Quân giống như như đúc sóng vai đồng tiến, mấy chục cái đuôi
hoa lệ thả ra hỏa diễm kéo dài trên đường phố vẽ ra một bức tranh đẹp
rực rỡ.
"Tội Ấn trảo."
Ngay khi cách đối phương chừng trăm thước, chân thân Mạc Tà chạy ở phía trước, năm đạo phân thân khác chậm
hơn nửa nhịp, tất cả sáu đầu Hồ Quân đồng thời thi triển kỹ năng thả ra
lực lượng màu ám đỏ tập kích Bạo Huyết Uyên Thú.
"Vụt vụt vụt ~!"
Mạc Tà thuận thế lao tới nhanh như chớp, tất cả phân thân có bảy mươi phần
trăm lực công kích của Mạc Tà chia ra công kích những bộ phận hiểm yếu
trên người Bạo Huyết Uyên Thú.
Thân thể Bạo Huyết Uyên Thú đang
bị oán diễm thiêu đốt làm cho lực phòng ngự suy giảm trầm trọng, hiện
tại bị Tội Ấn trảo đánh trúng lập tức nứt toác ra tựa như nham thạch khô giòn, máu tươi bắt đầu trào ra theo vết nứt trên người nó.
Bạo
Huyết Uyên Thú dùng cánh tay che chắn được mấy đạo công kích đến sau,
gân xanh toàn thân nổi lên tích tụ lực lượng. Sau đó nó tức giận đập
thẳng xuống một đạo phân thân của Mạc Tà.
"Ầm !"
Bạo Huyết Uyên Thú nện xuống một quyền trực tiếp phá nát cả con đường, hàng loạt
kiến trúc sụp đổ ầm ầm, vô số khe sâu lan tràn ra khắp khu vực nội
thành.
Bạo Huyết Uyên Thú phản kích một đòn cực mạnh, chẳng qua
là sức phán đoán và tốc độ chỉ có hạn. Trong đoạn thời gian ngắn ngủi
không có cách nào tìm ra chân thân của Mạc Tà, đạo công kích này chỉ hủy diệt một phân thân và đánh văng chân thân ra ngoài, không có tạo thành
bao nhiêu thương tổn đối với Mạc Tà.
Trong lúc Mạc Tà đang triền đấu với Bạo Huyết Uyên Thú, Bạch Yểm Ma đã hoàn thành chú ngữ kỹ năng.
Dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy rõ ràng bốn luồng ma diễm bốc cháy
trên mặt đất, từ từ kéo dài qua mấy khu phố tạo thành lĩnh vực kết giới
do nó khống chế.
"Kiệt kiệt kiệt !"
Bỗng nhiên một trận ma tru quỷ khóc văng vẳng cả Tây Vực thành, tất cả mọi người nghe thấy lập tức sợ hãi run rẩy, linh hồn như bị thanh âm kia chậm rãi thôn phệ.
"Vù vù vù vù vù vù !"
Sau đó, linh hồn ma diễm xông lên bao trùm cả khu vực rộng lớn, trong nháy
mắt hết thảy mọi thứ đều bị ma diễm màu trắng tràn ngập, biển lửa uy lực kinh người bốc cháy hừng hực.
Đám thủ hạ La Hắc đang triệu tập
một nhóm lớn Hồn Chủ phong tỏa khu vực phía đông, dự định bao vây không
cho Sở Mộ chạy trốn. Nhưng mà lúc này đội ngũ Hồn Chủ còn chưa vào vị
trí đã bị biển lửa oán khí kinh sợ, cả đám người đồng loạt cứng đờ thân
thể không dám nhúc nhích nửa bước.
Oán diễm bốc cháy bắt đầu dâng lên cao, từ từ vượt qua nóc nhà xông thẳng lên trời cao trăm thước, đội ngũ Hồn Chủ nhìn thấy ma diễm đang chậm rãi lan tràn về phía mình liền
sợ hãi lùi lại, đạo phong tỏa còn chưa hình thành đã chính thức tan vỡ.
Giới chủ La Hắc ở trên không trung dõi mắt nhìn xuống, nhưng khuôn mặt của hắn cũng bị biển lửa nhuộm thành một màu trắng bệch.
Bạch Yểm Ma đế hoàng chỉ thi triển một cái kỹ năng đã chứng minh rõ ràng
thực lực của nó vượt xa đế hoàng bình thường. Cho dù là La Hắc - Tinh
Linh đế hoàng hay là Tôn Khải Minh - Uyên Thú đế hoàng cũng không có
cách nào buông thả kỹ năng đạt tới uy lực kinh khủng thế này.
"La Hắc, ngươi còn lo lắng cái gì, không mau giúp ta?"
Tôn Khải Minh bị hãm thân trong biển lửa vừa tức giận vừa kêu lên kinh hoàng.
Lúc nãy La Hắc chỉ huy Tinh Linh đế hoàng bố trí tường gió, đồng thời đã
triệu hồi ra 4 đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong. Vốn là hắn dự định để
cho 4 đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong này hạ xuống đầu nhập chiến đấu.
Nhưng nhìn thấy biển lửa hừng hực phía dưới kia, trong lòng La Hắc bất giác sinh ra do dự.
Thực lực Hồn sủng quân chủ đỉnh phong thua kém Bạch Yểm Ma đế hoàng gần hai
mươi lần, một khi tham dự vào trong chiến đấu mà không có hậu thuẫn
chẳng khác nào tự sát.
"Áp diệt biển lửa kia cho ta."
La Hắc
không dám mạo hiểm tính mạng Hồn sủng của mình, trước tiên ra lệnh cho
Tinh Linh đế hoàng khống chế biển lửa kinh khủng kia.
Khí lưu
cuồng bạo tiếp tục trầm xuống, lấy vị trí Tinh Linh đế hoàng làm trung
tâm xuất hiện một vòi rồng khổng lồ ẩn chứa lực lượng Hủy Phong.
Vòi rồng màu đen quay cuồng mạnh mẽ lôi cuốn ma diễm vào trong, chỉ lát sau chính nó cũng bị ma diễm biến thành màu trắng quỷ dị.
Tốc độ Cụ
Phong xoay tròn càng lúc càng nhanh, hấp thu ma diễm càng lúc càng
nhiều, nhưng mà năng lực thừa nhận của nó cuối cùng vẫn có giới hạn. Sau khi dập tắt một phần ba biển lửa, Tinh Linh đế hoàng cũng vô lực khống
chế kỹ năng, đành phải phất tay đẩy vòi rồng chứa đầy ma diễm bay về
phía nội thành.
Hiện tại khu vực chiến đấu đã biến thành phế tích triệt để, thậm chí còn tan hoang hơn cả thời điểm bị bộ lạc đầm lầy
phía tây chiếm cứ.