Nội thành là khu vực dành cho nhóm cao tầng Tân Nguyệt Địa sinh sống, nơi đó khẳng định cất giấu tài nguyên khổng lồ ngoài sức tưởng tượng.
Bọn họ tin tưởng Tân Nguyệt Địa phát triển nhanh chóng như thế phải dựa
vào tòa bảo khố này, bên trong kia nhất định ẩn giấu đại lượng Huyền
vật, Tiên vật có thể giúp cho thực lực bọn họ tăng cường nhanh chóng.
Đội quân thủ vệ Tân Nguyệt từ từ thối lui đến tường thành ngăn cách trung thành và nội thành.
Tường thành nơi này cũng không có bao nhiêu tác dụng phòng ngự, chỉ có một
tòa kết giới thủ thành sử dụng năng lượng mấy vạn hồn tinh tạm thời trì
hoãn chút ít thời gian mà thôi.
Nguy cơ đến gần, kết giới màu
xanh đậm bắt đầu xuất hiện bao phủ tường thành, dân chúng lúc này đã tụ
tập dưới tầng hầm nội thành lo lắng cầu nguyện. Không có ai biết kết
giới bảo hộ có thể duy trì thời gian bao lâu.
"Nội thành chỉ còn có một tầng kết giới thủ hộ, chỉ mong có thể kiên trì đến khi bọn họ trở lại."
Thẩm Mặc bay lên trên tường thành, ánh mắt lo âu nhìn về nơi xa.
"Thủ tịch, bên trong Yểm Ma cung xuất hiện một quân đoàn Yểm Ma."
Đột nhiên có một gã Tân Nguyệt quân vội vã bay tới hồi báo.
Thẩm Mặc, Hạ Chỉ Hiền, Dịch Vũ quay đầu nhìn lại khu vực nội thành.
Tổng bộ Tân Nguyệt cung điện bây giờ xây dựng ở chung quanh Vạn Tượng Đàn, Yểm Ma cung điện nằm ở vị trí rất gần Vạn Tượng Đàn.
Lúc này từ trên bầu trời Vạn Tượng Đàn xuất hiện vô số hỏa diễm màu trắng,
màu lam và màu xanh giống như đại dương mênh mông từ từ tràn xuống đại
địa.
"Là quân đoàn Yểm Ma của Sở Mộ. Nhưng mà Yểm Ma thế triều đã điều động ra ngoài tiền tuyền, nơi này hẳn là cỗ lực lượng cuối cùng
rồi."
Thẩm Mặc trầm giọng nói.
"Số lượng tuy nhiều, nhưng cấp bậc không cao."
Hạ Chỉ Hiền dùng hồn niệm quét qua một vòng, ánh mắt lóe lên tia sáng hi vọng dần dần ảm đạm xuống.
Đúng là Yểm Ma thế triều đã phái ra một chi quân đoàn Yểm Ma, nhưng mà quân
đoàn Yểm Ma ở đây chỉ là lực lượng ít ỏi còn sót lại, tổng thể thực lực
không mạnh lắm.
"Có thể kéo dài thời gian càng lâu càng tốt, là ai suất lĩnh quân đoàn Yểm Ma?"
Thẩm Mặc hỏi.
Trong Tân Nguyệt Địa chỉ có Bạch Ngữ và Sở Mộ nắm giữ quyền điều động Yểm Ma
thế triều, Thẩm Mặc không hiểu rốt cuộc là người nào chủ động tụ tập
quân đoàn Yểm Ma. Chẳng lẽ những đầu Yểm Ma này tự phát rời khỏi Yểm Ma
Thánh vực, đi ra ngoài thủ vệ Vạn Tượng thành?
"Là Cẩn Nhu công chúa."
Gã thám báo lập tức hồi đáp.
Thẩm Mặc và Hạ Chỉ Hiền ngẩn người ngạc nhiên, vội vàng dùng hồn niệm nhìn lại phương hướng nội thành.
Quả nhiên bọn họ nhìn thấy một thân ảnh U Linh mỹ lệ đang di chuyển ở trung tâm biển lửa ma diễm.
Ngoại trừ quân đoàn Yểm Ma ra, bên cạnh nàng còn có không ít linh thể phù du di động.
Đám linh thể này chính là U Linh hệ, nhưng lại ẩn chứa đầy dẫy linh khí, không có âm lãnh như những quỷ hồn nơi hoang dã.
"Là Ma Linh nhất tộc, Cẩn Nhu công chúa mang theo Ma Linh nhất tộc ra ngoài ?"
Khuôn mặt Thẩm Mặc lộ vẻ ngạc nhiên nồng đậm.
Ma Linh nhất tộc và Yểm Ma thế triều là hàng xóm với nhau. Ma Linh nhất
tộc là tài nguyên trọng yếu giúp cho Tân Nguyệt Địa đào tạo cường giả,
bởi vì chỉ có chủng tộc này có khả năng thay đổi hạn chế thể chất của
nhân loại.
Từ trước tới nay Ma Linh nhất tộc được Yểm Ma thế
triều bảo vệ rất cẩn thận, sở dĩ Yểm Ma Thánh vực không mở cửa cũng là
vì Ma Linh nhất tộc tồn tại.
"Mấy ngàn Ma Linh cao cấp, nhưng mà chủng tộc Ma Linh không có bao nhiêu lực chiến đấu, đi ra cũng chỉ là hi sinh vô ích."
Dịch Vũ nhìn thấy đám linh thể bay lượn đầy trời, trong lòng nghi ngờ không hiểu ý định của Cẩn Nhu công chúa.
"Bọn họ đang làm cái gì vậy? Tại sao lại bay tới Phong Ấn tháp?"
Đại quân Yểm Ma được lệnh Cẩn Nhu công chúa bay về phía trung thành, hẳn là muốn gia nhập vào lực lượng thủ hộ Vạn Tượng thành.
Nhưng mà Cẩn Nhu công chúa lại dẫn theo Ma Linh nhất tộc bay lên đỉnh Vạn Tượng Đàn, nhắm mắt lại niệm chú ngữ.
Mái tóc dài không gió tự bay, đám Ma Linh ở chung quanh cũng buông thả năng lượng linh khí lượn lờ quanh thân nàng. Lấy đỉnh chóp Vạn Tượng thành
làm trung tâm bỗng nhiên hiện ra một vòng xoáy mờ mờ ảo ảo, bên trong đó ẩn hiện vô số ma văn thần bí.
"Nàng đang làm gì đó ?"
Ánh mắt Hạ Chỉ Hiền nhìn tới Bạch Cẩn Nhu lơ lửng trước cánh cửa Phong Ấn tháp, nghĩ mãi không ra ý định của nàng.
Chú ngữ Ma Linh hợp thành một cái đồ án cổ xưa bao phủ đỉnh Vạn Tượng Đàn,
ánh sáng ngọc bích từ từ hội tụ hóa thành bàn tay trong suốt chạm vào
cánh cửa không gian.
Cánh cửa không gian này chính là lối đi nối thông với Phong Ấn tháp.
Phong Ấn tháp chính là nguồn suối năng lượng cung cấp cho Vạn Tượng thành vận hành, cỗ linh khí đặc thù này thậm chí không thua gì tiên khí.
Ở trong Phong Ấn tháp chính là vô số Hồn sủng phạm tội bị giam cầm.
Trước kia Phong Ấn tháp giam cầm những Hồn sủng cấp bậc không cao, phần lớn
là đế hoàng, quân chủ, tầng cao nhất Phong Ấn tháp mới xuất hiện cấp
chúa tể.
Nhưng theo quá trình Tân Nguyệt Địa không ngừng phát
triển và mở rộng, Liễu Băng Lam và nhóm cao tầng đề ra quy tắc gắt gao
hơn, từ từ bắt giam những Hồn sủng cường đại quậy phá biên giới Tân
Nguyệt Địa và các địa giới chung quanh. Chính vì thế, đẳng cấp Từ sủng
trong Phong Ấn tháp càng lúc càng cao, từ cấp chúa tể cho tới Bất Hủ
cũng tăng lên rất nhanh.
Có thể nói nguyên nhân Vạn Tượng thành
xuất hiện nhiều cường giả Bất Hủ trong thời gian ngắn chính là công lao
của Phong Ấn tháp.
Bí mật Phong Ấn tháp luôn được giữ gìn rất
tốt, người ngoài không thể nào biết được. Chỉ có những thành viên cao
tầng mới có quyền tiến vào Phong Ấn tháp tu luyện.
“Vù vù vù !”
Lúc này Cẩn Nhu công chúa đang mạnh mẽ mở ra không gian độc lập Phong Ấn
tháp, bản thân nàng và Ma Linh nhất tộc dần dần chìm vào trong nguồn
linh khí khổng lồ.
Những đầu Ma Linh cao cấp tiến vào Phong Ấn
tháp không bao lâu đã bay ngược trở ra, điểm khác biệt duy nhất là thân
thể chúng nó ẩn hiện vô số ma văn đồ đằng quỷ dị.
Ma Linh nhất
tộc theo thứ tự bắt đầu tiến nhập Phong Ấn tháp, mỗi một lần Ma Linh bay vào và bay ra sẽ phát sinh thay đổi rõ rệt, linh khí quanh thân chúng
nó phát sáng càng thêm bắt mắt.
"Hình như nàng đang để cho Ma Linh nhất tộc hấp thu lực lượng linh hồn từ Phong Ấn tháp."
Dịch Vũ trợn mắt kinh ngạc nhìn lên đỉnh Vạn Tượng Đàn.
Những người quen thuộc Ma Linh nhất tộc đều biết Ma Linh có kỹ năng hấp thu
năng lượng linh hồn. Hiện tại mấy ngàn Ma Linh lấy U Linh công chúa Bạch Cẩn Nhu cầm đầu đã biến hóa trở thành Nhiếp Hồn ma linh. Vô số linh hồn Tù sủng trong Phong Ấn tháp chính là nguồn suối năng lượng vô tận giúp
cho chúng nó tăng cường thực lực.
Không một ai biết được bên
trong Phong Ấn tháp tồn trữ bao nhiêu năng lượng, hàng năm đều có hàng
nghìn Tù sủng đủ mọi cấp bậc bị giam cầm trong đó, cho đến hiện tại đã
là con số khổng lồ. Và Cẩn Nhu công chúa đang muốn lợi dụng nguồn năng
lượng này thay đổi tình thế trong trận chiến này.
"Tộc trưởng, mau nhìn !"
Ở ngoài thành, một gã thủ lĩnh chỉ tới trung tâm bầu trời Vạn Tượng thành, ánh mắt kinh ngạc ngó chừng đồ án U Linh thần bí kia.
Trữ Thiên Du đã sớm cảm ứng được một cỗ năng lượng bàng bạc đang tụ tập ở
vị trí trung tâm Vạn Tượng thành. Hắn cũng đã nhận ra Ma Linh nhất tộc,
cặp mắt lập tức phát ra tia sáng tham lam.
Đó là Ma Linh, có tới ba, bốn ngàn con Ma Linh quý giá đang ở trong khu vực nội thành.
Trên thế giới này chỉ có duy nhất chủng tộc Ma Linh khiến cho tất cả cường
giả phải điên cuồng tranh đoạt. Tự thân lực lượng của chúng nó không
cao, nhưng lại có thể giúp cho sinh vật khác đề cao tu vi, thậm chí là
thay đổi đẳng cấp huyết thống vốn là quy tắc thiên địa bất đi bất dịch.
Ma Linh chính là tồn tại đặc thù như vậy, sự xuất hiện của chúng nó có thể trợ giúp chủng tộc nhân loại vượt qua rào cản huyết thống thấp kém.
Thử nghĩ xem, nếu như một người bình thường tu luyện thời gian năm mươi năm mới có thể đạt tới cảnh giới Hồn Hoàng. Nhưng một khi hắn ký kết hồn
ước với một con Ma Linh sẽ rút ngắn thời gian chỉ còn năm năm, đây chính là làm trái với pháp tắc tự nhiên, chẳng lẽ còn không đủ khiến cho
người ta điên cuồng?
Ma Linh nhất tộc có thể nói là ân sủng trời ban cho bất kỳ một Hồn sủng sư nào may mắn gặp phải.
Thế mà bây giờ hiện ra ở trước mắt Trữ Thiên Du chính là gần bốn ngàn Ma Linh, nguyên một tộc đàn Ma Linh đầy đủ.
Hơn nữa, hắn đã nhận ra đẳng cấp Ma Linh ở bên đó không hề thấp. Nếu như có thể bắt lại toàn bộ, sau đó tỉ mỉ bồi dưỡng sẽ đào tạo ra cả một quân
đoàn tướng lĩnh cao cấp trong tương lai không xa.
Ánh mắt Trữ
Thiên Du hơi thất thần, hắn đã suy đoán rất nhiều, cũng biết Tân Nguyệt
Địa là bảo khố khổng lồ, nhưng hoàn toàn không nghĩ tới vẫn còn ẩn giấu
Ma Linh nhất tộc. Khó trách Tân Nguyệt Địa chỉ là địa cảnh cấp ba, huyết thống nhân loại vô cùng thấp kém lại có thể phát triển đến trình độ đủ
sức chống lại tám thế lực lớn trong vòng vài năm. Nơi này quả thực là
một tòa bảo khố quý giá ngoài sức tưởng tượng, có ai dám cam đoan bên
trong kia còn đang ẩn giấu thứ gì đáng giá hơn không?
"Các ngươi biết nên làm thế nào rồi chứ?"
Trữ Thiên Du hít vào một hơi thật sâu, cố gắng giằng xuống cảm xúc kích
động trong lòng, mở miệng nói với đám thủ lĩnh ở sau lưng mình.
"Tộc trưởng yên tâm, chúng ta nhất định sẽ bắt giữ toàn bộ Ma Linh trở về."
Ánh mắt đám người này cũng trở nên cuồng nhiệt dị thường.