- Chiến Dã, ngươi bảo vệ tốt nàng.
Sở Mộ nhắn nhủ Chiến Dã một câu.
- Rống ~~~~~
Chiến Dã gật gật đầu, đồng tử màu đen của nó hiện ra hào quang hưng phấn, ý chí chiến đấu đã nhen nhóm trong lòng của nó.
Nói xong Sở Mộ đã tán ma diễm đi, thân thể màu bạc tà dị dung nhập vào
trong bóng tối, hắn tiềm hành vào không gian, chậm rãi tìm kiếm trong
rừng sâu.
Mục Thanh Y thấy Sở Mộ đã rời đi, nhảy lên người của
Quan Hoàng Vương, thẳng tắp chui vào trên tán cây cao trăm mét kia, mang theo hai con chiến hổ cùng đi, phi thường cao điệu xẹt qua biển lá cây
xanh ngát, đi thẳng tới đại thụ ở trung ương rừng rậm!
Kim sắc
hỏa diễm vô cùng bất mắc trong bóng tối, giống như mặt trời rực rỡ,
trong khoảnh khắc kinh động các sinh vật nghỉ lại khắp nơi.
Trong lúc nhất thời các loại âm thanh hỗn loạn vang lên, khi Quan Hoàng Vương mạnh mẽ đâm tới thì rừng rậm nhanh chóng sôi trào, thậm chí không ít
cây cối đã xuất hiện dấu hiêu hoạt động.
- Úc! ! ! ! ! ! ! ! ! !
Bỗng nhiên một tiếng gào thét của ma thụ ở vị trí trung tâm truyền tới.
Âm thanh gào rú này áp chế toàn bộ âm thanh của những sinh vật khác, thời
điểm âm thanh này chưa tiêu tan thì một bóng cây cô lập ở giữa rừng lại
phát ra hào quang lập lòe!
Ánh sáng lạnh rậm rạp chằng chịt và vô cùng dày đặc, đây không ngờ là đồng tử đáng sợ, phân bố chằng chịt trên thân cây!
Mỗi phiến lá đều có một đồng tử, thời điểm này nhìn chằm chằm vào Mục Thanh Y đang khống chế Quan Hoàng Vương tiếp cận nó, một loạt ánh mắt nhìn
qua làm cho Mục Thanh Y cũng phải sơn hết gai ốc, giống như có cả ngàn
sinh vật hắc ám nhìn chằm chằm vào nàng!
Mỗi một ánh mắt mang
theo tinh thần cường đại xuyên qua lá cây, Mục Thanh Y biết rõ Vạn Đồng
Ma Thụ đáng sợ, lập tức bảo Quan Hoàng Vương thi triển kỹ có thể ngăn
cản ánh mắt của Vạn Đồng Ma Thụ.
Quan Hoàng Vương huy động cánh,
hào quang trên người càng trở nên chói mắt hơn, mỗi một đạo hào quang
màu vàng đâm vào người của Vạn Đồng Ma Thụ, làm cho Vạn Đồng Ma Thụ
không cách nào công kích được.
Vạn Đồng Ma Thụ phát ra tiếng kêu tức giận, con mắt của nó lúc này đã nhắm lại.
- Ù ù long! ! ! ! ! !
Công kích mạnh nhất của Vạn Đồng Ma Thụ không phải là tinh thần lực, vào
thời khắc nhắm con mắt lại thì mặt đất bắt đầu run rẩy kịch liệt, mặt
đất rừng rậm vỡ ra khủng bố, lập tức bộ rễ cực lớn tràn ngập lực lượng
quấn về phía Quan Hoàng Vương!
Quan Hoàng Vương huy động cánh dễ
dàng tránh né rễ của Vạn Đồng Ma Thụ, chỉ có điều sau khi né tránh thì
phạm vi mười dặm, tất cả thực vật bị xốc lên khỏi đất, cả ngàn rễ cây
giống như mãng xà không ngừng lao lên, rậm rạp chằng chịt nhìn qua mà
giật mình.
Khoảng cách trăm dặm này biến thành một khu vực chết
chóc, những rễ cây này giăng khắp bên dưới những tán cây rậm rạp chằng
chịt, lúc này xuyên thẳng lên thì tàn phá không còn lại gì, chỉ có những rễ cây của ma thụ là xông lên cao!
Tốc độ phi hành của Quan
Hoàng Vương cực nhanh, những rễ cây này có tốc độ không thể sánh bằng
được, một rễ cây tráng kiện đâm vào và quấn quanh, Quan Hoàng Vương
không kịp bay lên cao thì toàn bộ khu vực này bị rễ cây bao phủ rất
nhiều, biến thành một rừng rậm rễ cây cực kỳ hùng tráng.
- Lĩnh vực này thật là khủng bố.
Mục Thanh Y nhìn qua bốn phía, căn bản không nhìn thấy bầu trời đâu cả, chỉ có những khe hở của rễ cây là nhìn thấy ánh sáng chiếu vào.
Ánh
lửa màu vàng chiếu xạ khắp nơi, nhưng ánh sáng của nó phi thường có hạn, hơn nữa mỗi một rễ cây tráng kiện không ngừng nhúc nhích, thậm chí có
thể nhìn thấy ánh mắt vô cùng đáng sợ trên những rễ cây này.
- Thiêu hủy chúng.
Mục Thanh Y nhìn Quan Hoàng Vương phát ra mệnh lệnh.
Quan Hoàng Vương phát ra một tiếng gáy gọi, hỏa diễm trên người tuôn ra ngoài.
Ngọn lửa trên người của Quan Hoàng Vương không ngừng thiêu đốt chung quanh,
ngọn lửa của nó nhanh chóng tiến vào trong những rễ cây kia và bắt đầu
bốc cháy!
Thế lửa bành trướng cực nhanh, rễ cây trong phạm vi một dặm bị thiêu đốt thành tro tàn, dọn ra một khu vực hỏa diễm màu vàng
bao phủ.
Nhưng
mà số lượng rễ cây quá nhiều, hơn nữa tốc độ sinh trưởng cực nhanh, Quan Hoàng Vương duy trì hỏa diễm kim sắc này trong phạm vi một dặm chứ
không thể mở rộng ra ngoài, rễ cũ vừa bị thiêu hủy thì rễ mới mọc ra
ngay thậm chí có một ít rễ cây căn bản không úy kỵ hỏa diễm đánh vào,
biến thành hỏa xà đánh về phía Quan Hoàng Vương.
- Hống hống hống! ! ! ! ! ! !
Bạch Hổ cùng Chiến Dã đồng thời phát ra tiếng rống, dùng móng vuốt xé mở
những rễ cây dày đặc, muốn mở con đường cho Mục Thanh Y lao ra ngoài.
Chiến Dã không thể sử dụng chiến tâm như trước, sức chiến đấu của nó tương
đương với Bạch Hổ, Bạch Hổ dùng băng hàn chi lực đông cứng rễ cây lại,
sau đó lại có Chiến Dã dùng sức mạnh đánh nát.
Nhưng mà thuộc
tính tương khắc thể hiện rất rõ ràng, cho dù Chiến Dã cùng Bạch Hổ xé
rách hay don dẹp thế nào cũng không thể mở ra phạm vi rất lớn được.
Sinh vật thú hệ, trùng hệ ở trước mặt thực vật hệ là không đáng nhìn, Mục
Thanh Y cũng lo lắng chúng bị những rễ cây này phân tách ra, cho nên
không có đi qua khu vực rừng rậm mà chúng xé mở, mà bảo chúng tới bên
người của Quan Hoàng Vương. Bảo hộ Quan Hoàng Vương phóng thích kỹ năng
hỏa diễm.
Kỹ năng hỏa hệ với sinh vật Mộc hệ có tác dụng quá rõ
rệt, Mục Thanh Y không tin Vạn Đồng Ma Thụ lại có thể thừa nhận tiêu hao mãi.
...
Những rễ cây khủng bố kia biến thành vách tường
ngăn cản ở bên ngoài. Sở Mộ xuyên thẳng qua trong bóng tối và hiện tại
đã cách Vạn Đồng Ma Thụ không tới năm mươi dặm.
Trên quyển trục
có ghi lại, Sinh Mệnh Thụ nằm ở gần Vạn Đồng Ma Thụ, hiện tại Sở Mộ muốn làm chính là dùng Mục Thanh Y hấp dẫn lực chú ý của Vạn Đồng Ma Thụ,
thuận lợi đem Sinh Mệnh Quả Thực lấy ra ngoài.
- Thực lực Vạn Đồng Ma Thụ không kém gì nữ nhân kia a.
Sở Mộ ngẩng đầu, liếc mắt nhìn qua lĩnh vực rễ cây ở trước mặt.
Ban đầu Sở Mộ ở thành Hướng Vinh thì bị rừng rậm bao vây chằng chịt, lĩnh
vực thực vật đáng sợ không lưu lại khe hở làm Sở Mộ đến bây giờ còn sợ
hãi, nếu không phải có được hỏa thuộc tính. Muốn từ đó thoát thân ra
ngoài quá khó khăn.
Mà bây giờ Mục Thanh Y cũng gặp phải hoàn
cảnh như vậy, bị vô số rễ cây bao vây lại, kim sắc hỏa diễm của Quan
Hoàng Vương phi thường miễn cưỡng chèo chống lại rễ cây chằng chịt
kia...
Trong phạm vi trăm dặm này tồn tại rất nhiều ma thụ, hẳn
là một đế quốc bậc cao a, Mục Thanh Y cho dù có được hồn sủng Quan Hoàng Vương chủ thuộc tính hỏa cũng không có khả năng đem Ma Thụ đế quốc
khổng lồ thiêu đốt không còn.
Sở Mộ liếc mắt nhìn chỗ sâu, không chút do dự tiếp tục thi triển ra Ma Mị Ảnh xuyên qua những ma thụ đang phẫn nộ kia.
Khoảng cách năm mươi dặm với cấp chúa tể mà nói kỳ thật chỉ có thể xem như vài bước mà thôi. Nhưng mà ở trong Ma Thụ đế quốc dày đặc thế này Sở Mộ chỉ có thể cẩn thận từng li từng tí, tận lực tránh né những ma thụ cấp bậc
cao.
Ánh mắt xuyên qua thân cây, tán cây, Sở Mộ đã nhìn thấy bản thể của Vạn Đồng Ma Thụ, khoảng cách còn chừng mười dặm.
Nhưng mà khoảng cách mười dặm này phân bố toàn bộ là ma thụ cấp Đế Hoàng,
phóng nhãn nhìn lại những tán cây dày đặc kia đều là đồng tử đáng sợ. Ai nhìn cũng phải sợ hãi.
- Đi vào có thể đi ra hay không...
Sở Mộ mình cũng cảm thấy giật mình!
Dùng phạm vi mười dặm chung quanh Vạn Đồng Ma thụ thì trung ương nhất chính
là Vạn Đồng Ma Thụ tiếp cận cấp chúa tể, rất khó tưởng tượng trong nơi
đáng sợ này lại tồn tại một Ma Thụ đế quốc!
Mạng của Hàn lão còn nguy trong sớm tối, hiện tại Sở Mộ chỉ có thể cắn răng xông vào.
Ma thụ cấp Đế Hoàng đều nhúc nhích. Tuyệt đại đa số lực chú ý lực đều đặt
vào Mục Thanh Y, dù sao người gây nên hoả hoạn chính là Quan Hoàng
Vương, thể hiện sức chiến đấu ở nơi này còn mạnh hơn Sở Mộ nhiều.
Sở Mộ vẫn bảo trì xông lên phía trước, hắn chậm rãi di động qua lại giữa những ma thụ cấp Đế Hoàng.
Thời điểm Sở Mộ còn cách bảy dặm bỗng nhiên những ma thụ chung quanh bắt đầu đảo ngược con mắt lại, giống như những ánh đèn quỷ dị đồng loạt nhìn
chằm chằm vào Sở Mộ!
Lập tức toàn bộ đồng tử từ bốn phương tám hướng nhưng mắt nhìn qua có thể làm tinh thần người ta sụp đổ.
Sở Mộ thầm mắng một câu, thân hình màu bạc hiện ra trong bóng tối, trên người cũng có ma diễm bao phủ.
Thác Vị Ma Ảnh!
Sở Mộ không có nửa điểm chần chờ, dùng ma diễm màu bạc bao phủ thân thể
lập tức đốt thành ma thụ thành tro bụi, cưỡng ép hiếp mở đường di động
về bản thể của Vạn Đồng Ma Thụ!
Sở Mộ dùng Thác Vị Ma Ảnh có thể
di động mấy chục dặm, nhưng mà ma thụ này có cấm chế, trong lĩnh vực của nó không thể di động quá xa.
Đại khái tiến lên bốn năm dặm thì
Sở Mộ đã không cách nào nữa tiến hành xuyên qua không gian được, trong
khoảnh khắc đã bị một đàm ma thụ cấp Đế Hoàng bao vây.
Lực chú ý
hiện giờ của Sở Mộ không nhiều lắm, hắn mạnh mẽ xông tới, dưới tình
huống ma thụ cấp Đế Hoàng chưa kịp phản ứng thì hắn đã tới vị trí bản
thể của Vạn Đồng Ma Thụ!
- Sinh Mệnh Thụ, Sinh Mệnh Thụ ở đâu?
Sở Mộ dùng dị đồng nhìn quét qua bóng cây, trùng trùng điệp điệp và tán cây rậm rạp, hắn muốn tìm Sinh Mệnh Thụ dễ vậy sao?
- Úc! ! ! ! ! ! ! ! !
Bên tai vang lên tiếng sấm nổ, chính là âm thanh thẹn quá hóa giận của Vạn Đồng Ma Thụ.
Sở Mộ ngẩng đầu đột nhiên phát hiện thân hình của Vạn Đồng Ma Thụ từ mặt
đất mọc lên đột ngột, chủ cành biến thành hai chân, vị trí tán cây rủ
xuống mặt đất biến thành hai tay!
Trong khoảnh khắc Vạn Đồng Ma
Thụ từ trạng thái cắm rễ biến thành thụ nhân, một vạn đồng tử nhao nhao
nhìn xuống, nhìn chăm chú lên thân ảnh màu bạc nhỏ bé kia.
Hiện
tại Sở Mộ không biết có bao nhiêu con mắt nhìn qua mình, đối mặt với khí thế khổng lồ này, tâm tư của Sở Mộ vẫn tìm kiếm Sinh Mệnh Thụ.
- Tìm được rồi!
Rốt cục thân hình Vạn Đồng Ma Thụ giãy dụa thi triển kỹ năng, Sở Mộ trông
thấy một gốc thực vật đặc thù bên cạnh Vạn Đồng Ma Thụ.
Gốc thực
vật này có một ít rễ cây bảo vệ, trên tán cây chính là Sinh Mệnh Quả
Thực, hơn nữa mỗi một Sinh Mệnh Quả Thực đều lớn hơn quả mà Ôn lão phụ
ngắt lúc trước nhiều, nghĩ đến khí tức sinh mệnh chắc chắn nồng đậm hơn!
Nếu như lấy được đám Sinh Mệnh Quả Thực này thì có thể cứu Hàn lão nhân
sống lại, nghĩ đến vị lão nhân này từng cứu mạng phụ thân của mình, Sở
Mộ cũng không chút chần chờ, con đường lui lại không còn, liền trực tiếp phóng tới vị trí Sinh Mệnh Thụ.
- B-A-N-G...GG! ! ! ! ! ! ! ! ! !
Cánh tay khổng lồ từ trên trời giáng xuống rơi vào trước mặt Sở Mộ, giống như tòa núi lớn trống rỗng xuất hiện!
Dấu bàn tay trên mặt đất lập tức những rễ cây vụn vặt sinh ra ngoài hóa
thành vô số dây thừng, lập tức kết thành lao lung không có khe hở nào
cả!
- Đây là Mộc Chỉ Tù Lao?
Sở Mộ sững sờ, nhìn qua những dây thừng này không ngừng bao phủ người của hắn.
Hiệu quả Mộc Chỉ Tù Lao này còn mạnh hơn Ma Thụ Chiến Sĩ mấy chục lần, chỉ
nói thể tích của nó chỉ sợ cũng đủ dung nạp ngọn núi vào trong, mà Ma
Thụ Chiến Sĩ nhiều nhất chỉ có thể tạo ra mười dây thừng, mà Vạn Đồng Ma Thụ lại có cả trăm dây thừng, hoàn toàn là không có nửa điểm khe hở,
thậm chí còn có cấm chế không gian.
Kỹ năng không gian bị cấm chế chỗ này, Sở Mộ căn bản không cách nào thi triển Thác Vị Ma Ảnh đào
thoát, mắt thấy Sinh Mệnh Thụ ở trước mặt, hiện tại Sở Mộ càng nóng lòng hơn trước nhiều.
Toái Thiên Ấn!
Sở Mộ giơ tay phải lên, vết rách không gian không ngừng hiện ra, bắt đầu điên cuồng cắt nát dây thừng.
Một kỹ năng này không cách nào thoát ra khỏi lao lung được, tay trái của Sở Mộ hiện ra một đoàn ma diễm như nắm tay bay thẳng đến vị trí Toái Thiên Ấn xé rách!
- Oanh ~~~~~~~~
Ma diễm nổ tung, hiệu quả hỏa diễm lan tràn rất nhanh, đốt cháy lao lung đang ngăn cản.
Thừa cơ hội này Sở Mộ bay nhanh ra ngoài, trong quá trình chạy như bay thì
thân thể của hắn có hỏa diễm nồng đậm bao phủ, hơn nữa ma diễm không
ngừng khuếch trương ra ngoài!
Hạo Nhật Ma Diễm!
Năng lượng ma diễm không ngừng lấy Sở Mộ làm trung tâm mở rộng ra ngoài, hóa thành một mặt trời màu bạc, chung quanh đều là ngọn lửa, rồng lửa bay múa
giải phóng toàn bộ những thứ ngăn cản tầm mắt!
- Xoẹt zoẹt~ xoẹt zoẹt~ ~~~~~~~~
Tất cả rễ cây, thân cành bị Sở Mộ đụng gẫy hoặc thiêu cháy.
Xong tới điên cuồng như thế, rốt cuộc Sở Mộ cũng thuận lợi đi tới vị trí của Sinh Mệnh Thụ.
Sở Mộ tiện tay miểu sát những ma thụ cấp Đế Hoàng, trực tiếp dụng ý niệm
và tốc độ của mình thu lấy Sinh Mệnh Quả Thực, hắn càn quét cực nhanh và nhét vào không gian giới chỉ!
- Vèo ~~~~~~
Phân nửa Sinh
Mệnh Quả Thực trên tán cây bị Sở Mộ quét đi, nhìn thấy Ngân Sắc Ma Nhân
kia cướp đoạt giống như thổ phỉ, Vạn Đồng Ma Thụ lập tức điên cuồng lên!
Năm mươi năm đến nay cũng chỉ có một nhân loại đoạt được một hạt giống, sau đó Vạn Đồng Ma Thụ cũng lấy mạng một hồn sủng của hắn làm cái giá lớn.
Hôm nay thậm chí một bán ma xâm nhập đến nơi đây, một hơi quét đi hơn Sinh
Mệnh Quả Thực ngưng kết trong mấy chục năm qua, chuyện này phải bắt hắn
trả cái giá lớn mới có thể dẹp loạn tức giận trong lòng Vạn Đồng Ma Thụ?
Tháo thành tám khối, thiêu đốt linh hồn cũng không tiếc, Vạn Đồng Ma Thụ tức giận gào thét khắp Thái Cổ chi cảnh này, vô số sinh vật đang ngủ say
trong không gian đặc thù mở to đôi mắt ra, lúc nhìn nghe được tiếng hiệu triệu của Vạn Đồng Ma Thụ thì từ các hướng khác nhau tụ tập lại.
Rễ cây như thủy triều kia bắt đầu rút đi, Mục Thanh Y khống chế Quan Hoàng Vương cũng được giải thoát.
Nhưng chuyện này không có lạc quan, Mục Thanh Y phóng nhãn nhìn lại, kinh hãi phát hiện ở bốn phương tám hướng xuất hiện khí tức cường đại lao tới.
Phía đông bầu trời đêm bị xé tan, một tia chớp xuất hiện trong bóng tối, khi thì biến mất không thấy tung tích, trong bóng đêm khó có thể tìm kiếm
được, xa xa nhìn lại Mục Thanh Y căn bản không phát hiện đó là sinh vật
gì.