Sủng Mị

Chương 556: Q.2 - Chương 556: Ngàn quân vây khốn-Cô ảnh tung hoành




"Thạch Điêu thủ vệ cấp quân chủ đồng loạt thức tỉnh, bất kỳ một con thủ vệ cũng có lực lượng tiêu diệt tất cả Hồn sủng của chúng ta. Không cần phải nói đến quân đoàn hàng ngàn Hồn sủng, tại sao Bất Hủ thành lại có một tộc quần đáng sợ như thế?"

Cả quảng trường Thiên Hạ lập tức sôi trào một mảnh, đám khán giả chờ đợi hồi lâu không thấy tin tức về cuộc chiến giữa Sở Thần và Tư Thiên đã rất nóng lòng, nhưng khi thông tin mới nhất truyền tới lại khiến cho bọn họ rơi vào trạng thái sợ hãi và nghi ngờ.

Mặc dù chỉ tường thuật bằng miệng nhưng cả quảng trường vẫn có thể cảm giác được cảnh tượng ở Huyết Thú tế đàn kinh khủng đến mức nào. Quân đoàn hàng ngàn Hồn sủng cấp quân chủ đồng thời tiến công thật sự là nằm ngoài khả năng tưởng tượng của tất cả mọi người.

"Đám người Sở Thần không phải là chết chắc rồi sao?"

Sau khi Thượng Hằng biết được tin tức kia lập tức sợ hãi tái mặt.

"Xong … xong rồi, đội ngũ đầu lĩnh tiêu rồi... tại sao lại phát sinh chuyện như vậy? Đây có phải là cuộc thi cho thanh niên đồng lứa không?"

Triệu Thừa cũng tức giận kêu lên.

Đình Lan cắn răng không nói lời nào, lâm vào cục diện này đừng nói là tuyển thủ bậc thang thứ hai, cho dù là cường giả cấp bậc điện chủ cũng chết như thường.

Hai người Sở Trữ và Sở Hưng đã hoàn toàn ngơ ngẩn rồi, bọn họ rất vất vả mới chứng kiến được Sở Mộ đạt được thành tựu như ngày hôm nay. Thậm chí bọn họ đã chuẩn bị xong bức thư vinh quang báo về cho gia tộc, nhưng hiện tại Sở Mộ rơi vào hiểm cảnh trong Bất Hủ thành có thể mất mạng bất kỳ lúc nào. Trong lòng hai người bọn họ quả thật còn khó chịu hơn cả cái chết.

Trên quảng trường Huyết Thú tế đàn.

"Sở Mộ, hình như phong ấn đã yếu bớt rồi, bây giờ chỉ cần giết chết sinh vật thủ giới cuối cùng. Ta sẽ có cách mở ra không gian phong ấn."

Cẩn Nhu công chúa nói với Sở Mộ.

"Nhưng mà… nếu như chúng ta bị phong ấn trong đó, chẳng phải là cả đời không ra được nữa?"

Diệp Hoàn Sinh lo lắng nói.

"Không thể nào, sau này ban tổ chức khẳng định sẽ cho người tới hỗ trợ chúng ta. Mặt khác, hình như phong ấn đã bị phá hư một lần nên năng lượng không còn ổn định, chúng ta ở trong đó cùng hợp lực thi triển ra lực lượng cường đại vẫn có hi vọng phá hủy không gian phong ấn chạy ra ngoài."

Cẩn Nhu công chúa nói.

"Nhưng phải lưu ý một chuyện, sau khi giết chết sinh vật thủ giới thì phong ấn sẽ lập tức xuất hiện. Một khi phong ấn xuất hiện sẽ tạo thành kết giới ngăn cách với khu vực bên ngoài. Nói cách khác, sau khi giết chết sinh vật thủ giới phải lấy tốc độ nhanh nhất chạy vào tế đàn."

Cẩn Nhu công chúa tiếp tục giải thích.

Cẩn Nhu công chúa nói những lời này làm cho tinh thần ba người khác trầm xuống, không khí chung quanh nặng nề đến khó thở.

Những lời này đã biểu đạt ý tứ rõ ràng lắm rồi, bọn họ nhất định phải cứ ra một con Hồn sủng đi giết chết sinh vật thủ giới, nhưng rất có thể con Hồn sủng đó không có cách nào kịp thời quay trở lại. Tỷ lệ tử vong là rất lớn.

Cho dù là Sở Mộ, Diệp Khuynh Tư, Diệp Hoàn Sinh hay Cẩn Nhu công chúa đều quý trọng tất cả Hồn sủng, thậm chí còn coi trọng hơn cả tính mạng của mình. Chắc chắn bọn họ không bao giờ vứt bỏ Hồn sủng nhằm mục đích sinh tồn bảo toàn cho mình. Huống chi thực lực sinh vật thủ giới không yếu, không phải bất kỳ Hồn sủng nào cũng có thể hoàn thành nhiệm vụ này.

Hoặc có thể nói là ở chỗ này chỉ có Chiến Dã, Bạch Ma Quỷ, Mạc Tà cùng với Bạch Yểm Ma của Cẩn Nhu công chúa mới có khả năng một mình giải quyết sinh vật thủ giới.

"Sau khi giết chết sinh vật thủ giới còn có bao nhiêu thời gian phong ấn mới xuất hiện?"

Sở Mộ chợt mở miệng phá vỡ yên lặng.

Thạch Điêu thủ vệ đã tới gần lắm rồi, vào thời khắc mấu chốt này bọn họ không có nhiều thời gian suy nghĩ cẩn thận.

"Một giây."

Cẩn Nhu công chúa nhỏ giọng nói.

Sở Mộ nhìn lướt qua sinh vật thủ giới màu lam ở chính giữa quân đoàn Thạch Điêu thủ vệ, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc.

"Các ngươi tiến vào phạm vi phong ấn đi, dẫn theo tất cả Hồn sủng luôn !”

Sở Mộ nói với ba người kia.

"Sở Mộ?"

Diệp Khuynh Tư kinh ngạc nhìn sang Sở Mộ, nàng không biết Sở Mộ muốn làm gì nhưng trong lòng lại sinh ra dự cảm bất tường.

"Sở Mộ ngươi muốn làm gì?"

Diệp Hoàn Sinh cũng cảm giác được biểu hiện của Sở Mộ có cái gì đó không đúng.

"Đừng nhiều lời, mau làm theo lời ta nói."

Giọng nói Sở Mộ trầm xuống lập lại một lần nữa.

Ba người thấy thanh âm Sở Mộ nặng nề như thế cũng không dám nhiều lời, nhanh chóng lùi lại tập trung vào khu vực phong ấn. Đồng thời gọi đám Hồn sủng về bên cạnh mình.

"Mạc Tà, Chiến Dã, Bạch Ma Quỷ, các ngươi cũng đi vào."

Sở Mộ nói với ba đại chủ sủng của mình.

"Ô ô ô !"

Mạc Tà không tình nguyện kêu lên một tiếng.

Ý tứ Mạc Tà là muốn tự mình đi giết chết sinh vật thủ giới, lấy tốc độ của nó vẫn có hi vọng trở về kịp lúc.

"Khặc khặc !"

Bạch Ma Quỷ tiến lên xung phong nhận việc, kỹ năng Ma Mị Ảnh và Thác Vị Ma Ảnh đồng thời thi triển cũng có hi vọng vượt qua khoảng cách xa trong chớp mắt.

"Vào trong hết cho ta."

Sở Mộ không cho đám Hồn sủng nhiều lời, dứt khoát ra lệnh lần nữa.

Sau khi phát hiện Sở Mộ ra lệnh cho ba con chủ sủng cùng đi vào đồ án phong ấn, ba người Diệp Khuynh Tư, Diệp Hoàn Sinh và Cẩn Nhu công chúa mới đột nhiên hiểu được Sở Mộ muốn tự mình đi giết sinh vật thủ giới.

Cửu U ma diễm nhanh chóng dâng lên trên người Sở Mộ, thoáng cái đã bao trùm toàn bộ thân thể hắn rồi biến mất ngay tại chỗ.

“Ma Mị Ảnh.”

Thân ảnh Sở Mộ chợt lóe chỉ lưu lại một luồng hư ảnh hoa mỹ, bóng dáng hắn lướt đi trên cầu thang tế đàn rồi lao thẳng về phía sinh vật thủ giới.

"Sở Mộ."

Diệp Khuynh Tư không thể nào yên tâm để cho Sở Mộ một mình đi giết sinh vật thủ giới, nàng vội vàng cất bước dự định rời khỏi phạm vi đồ án phong ấn.

"Đừng đi, tin tưởng hắn."

Diệp Hoàn Sinh vội vàng kéo tay nàng lại.

Cho dù Diệp Khuynh Tư đi ra ngoài cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì, hiện tại bọn họ chỉ có thể tin tưởng vào khả năng của Sở Mộ, hi vọng hắn có thể thành công giải quyết sinh vật thủ giới và kịp thời quay trở về.

Sở Mộ bây giờ đã là bảy niệm Hồn Chủ, hồn niệm càng cao thi triển kỹ năng Bạch Yểm Ma sẽ có hiệu quả càng mạnh. Dựa vào năng lực phán đoán nhạy cảm và nắm bắt tốt tình hình ở chung quanh, thân thể Sở Mộ lần lượt xuyên qua Thạch Điêu thủ vệ nhanh như chớp.

"Ầm ầm ầm !"

Thạch Điêu thủ vệ giơ cao Nham đao to lớn trong tay, mỗi một thanh đao chém xuống cũng có lực lượng ngàn cân, khu vực trung tâm tế đàn lập tức xuất hiện hàng loạt khe rãnh to đùng theo quỹ tích thân ảnh Sở Mộ lướt đi.

Huyết Thú tế đàn là do nham thạch cao cấp tạo thành, nhưng mỗi một kích đều gây ra sức phá hoại như thế đã nói rõ lực lượng thật sự vượt qua cấp chín. Nếu như chém trúng thân người khẳng định sẽ nát bấy như tương.

Sở Mộ vô cùng mạo hiểm tránh thoát Thạch Điêu thủ vệ công kích, thân ảnh hắn lần lượt hiện ra rồi biến mất như quỷ mị, lẳng lặng xuất hiện sau lưng sinh vật thủ giới.

Cánh tay Sở Mộ bốc cháy Cửu U ma diễm nắm lấy bả vai sinh vật thủ giới, năm đầu ngón tay cắm sâu vào trong người nó.

Con Thạch Điêu thủ vệ màu lam này trước đó đã bị Tư Thiên đánh trọng thương, cho nên Sở Mộ khống chế nó vô cùng đơn giản.

Dĩ nhiên Sở Mộ cũng biết Nham hệ Hồn sủng rất khó chết, hắn dứt khoát thay đổi chiêu thức. Cánh tay còn lại tập trung lực lượng Cửu U ma diễm thọc sâu vào trong cơ thể sinh vật thủ giới.

“Mẫn Tâm.”

Sở Mộ ở trạng thái này hiển nhiên phải sử dụng kỹ năng công kích hữu hiệu nhất.

Tình hình hiện tại đã rất cấp bách, nếu còn không thành công thì phong ấn không cũng không mở ra. Ba người kia ở trên tế đàn sẽ bị quân đoàn Thạch Điêu thủ vệ giết chết.

"Sở Mộ... cái bộ dáng này … hình như đã gặp ở chỗ nào rồi nhỉ?"

Diệp Hoàn Sinh ngó chừng thân ảnh Sở Mộ đang bốc cháy Cửu U ma diễm, kinh ngạc lẩm bẩm.

Hắn loáng thoáng cảm giác được khí chất tà dị này có mấy phần tương tự với Bán Ma kinh thế từng xuất hiện ở Ly thành.

Nhưng Sở Mộ bây giờ vẫn duy trì trạng thái nhân loại, chỉ dùng hồn lực để thi triển kỹ năng Bạch Yểm Ma. Cho nên thân thể, lực lượng, năng lực chiến đấu của hắn không thể nào so sánh với trạng thái Bán Ma.

Thạch Điêu thủ vệ màu lam đã bị trọng thương, Sở Mộ thi triển kỹ năng Mẫn Tâm móc nội tạng kết tinh trong cơ thể nó ra ngoài.

"Sở Mộ, mau trở lại, phong ấn đang khởi động."

Cẩn Nhu công chúa dùng hồn niệm nói với Sở Mộ.

Nội tạng kết tinh vừa rời khỏi thân thể sinh vật thủ giới, sinh mệnh lực trong người nó lập tức giảm xuống, đồ án phong ấn bỗng nhiên lóe lên quang mang sáng chói.

"Ô ô ô !"

Mạc Tà cũng vội vàng kêu gọi Sở Mộ.

Trên tay Sở Mộ đang cầm nội tạng kết tinh của sinh vật thủ giới, vốn là hắn nghĩ rằng sau khi bóp nát khối nội tạng này thì đồ án phong ấn mới bắt đầu mở ra.

Bản thân hắn cũng có thể thừa dịp một giây ngắn ngủi đó quay về khu vực phong ấn, không nghĩ tới ở thời điểm sinh mệnh lực sinh vật thủ giới vừa mới giảm xuống đã đánh động phong ấn. Điều này làm cho hắn hoàn toàn bất ngờ không kịp trở tay.

"Các ngươi đứng yên, đừng nhúc nhích."

Sở Mộ dùng hồn niệm nói với mọi người.

Cho dù chính mình không có cách nào quay trở về đúng lúc, nhưng Sở Mộ cũng không hi vọng người nào khác bước ra khỏi đồ án phong ấn nửa bước. Bởi vì quân đoàn Thạch Điêu thủ vệ đã tiến vào phạm vi có thể công kích, trong đó còn có không ít Thạch Điêu thủ vệ đã giơ Nham đao trong tay tụ tập lực lượng.

Bất luận người nào rời khỏi đồ án phong ấn cũng không thể trợ giúp Sở Mộ, vì thế hắn không muốn có người hành động liều lĩnh rồi chôn cùng với mình.

Cửu U ma diễm vẫn lặng lẽ bốc cháy, thân ảnh Sở Mộ lại biến mất bên trong biển lửa màu trắng.

“Thác Vị Ma Ảnh.”

Sở Mộ thi triển Thác Vị Ma Ảnh có thể di động ở khoảng cách100 thước, sau đó thông qua Ma Mị Ảnh tiếp tục lướt đi thêm một đoạn khá xa. Nếu như không bị bất kỳ sinh vật nào cản trở thì hắn thi triển hai lần kỹ năng cũng đủ rồi.

Nhưng mà ngay khi Sở Mộ xuất hiện ở vị trí cách đồ án phong ấn mấy chục thước, một con Thạch Điêu thủ vệ hình thể khổng lồ hơn hẳn bình thường đột nhiên bước tới ngăn trở. Rất có thể thực lực nó đã đạt tới cao đẳng cấp quân chủ, Nham đao trong tay mang theo lực lượng kinh người chém thẳng xuống đầu Sở Mộ, không cho hắn có cơ hội né tránh.

Đây là một đầu Thạch Điêu thủ vệ đầu lĩnh, chiến lực đạt tới cao đẳng cấp quân chủ chân chính.

Sở Mộ trong lúc bất ngờ không kịp thi triển Ma Mị Ảnh né tránh, thoáng cái đã bị khí lưu cường đại phát ra từ Nham đao áp chết gắt gao.

Sở Mộ bây giờ đang ở trạng thái nhân loại, dưới tình huống này bị trúng một đòn của Hồn sủng cao đẳng quân chủ khẳng định không chết cũng trọng thương.

"Ầm !"

Một đao kia nổ tung tại vị trí gần cầu thang dẫn lên tế đàn, năng lượng loạn lưu đánh văng Sở Mộ ra ngoài xa, tạm thời mất đi năng lực khống chế thân mình.

Ba người kia nhìn thấy Sở Mộ bị đánh trúng liền sợ hãi tái mặt, hai nữ tử thậm chí không nhịn được vội vàng che kín hai mắt mình.

Một mình một người lọt vào quân đoàn Thạch Điêu thủ vệ đã là cửu tử nhất sinh rồi, thế mà bên trong đó còn có Thạch Điêu thủ vệ cao đẳng cấp quân chủ tồn tại. Chuyện này cũng có nghĩa là cơ hội sống sót cuối cùng của Sở Mộ đã bị dập tắt.

Đúng lúc này dưới chân bọn họ đột nhiên dâng lên một luồng ánh sáng màu đỏ.

Quầng sáng màu đỏ nhanh chóng bao phủ thân hình ba người và Hồn sủng vào giữa, đồ án phong ấn sáng rực lên cách ly khu vực tế đàn với bên ngoài. Hiện tại có muốn làm gì cũng đã quá muộn, cho dù bọn họ thi triển kỹ năng mạnh nhất cũng không có cách nào vượt qua vòng bảo hộ này.

Đây là phong ấn tạo thành không gian riêng biệt dùng để giam giữ sinh vật, tác dụng của nó chính là vây khốn giống như tù lao. Mặc dù tù nhân bên trong không chết nhưng đừng mong có cơ hội được nhìn thấy ánh sáng mặt trời.

Trong nháy mắt phong ấn hình thành, ba người kia đồng loạt ngẩn người ra, ánh mắt nhìn xuyên qua quầng sáng bảo hộ tập trung vào thân ảnh Sở Mộ. Lúc này hắn vừa mới bị đánh trúng rơi thẳng vào trong quân đoàn Thạch Điêu thủ vệ, cho dù thực lực cường đại tới mức nào cũng chết chắc rồi. Bất kể là nhân vật cấp điện chủ hay trưởng lão cũng không có đường sống sót, chứ đừng nói tới một người thanh niên trên dưới hai mươi tuổi như Sở Mộ.

Đám Thạch Điêu thủ vệ vốn khóa định mục tiêu là ba người ở trên tế đàn, nhưng lúc này chợt phát sinh thay đổi. Thời điểm phong ấn xuất hiện, chúng nó lập tức xoay người rời khỏi tế đàn, tất cả Thạch Điêu thủ vệ đồng thời chuyển về phía kẻ địch xa lạ nhất bên trong tế đàn – đó là Sở Mộ.

"Sở Mộ."

Diệp Khuynh Tư lo lắng bước tới chạm vào vòng sáng phong ấn, nhưng nàng chỉ có thể trơ mắt nhìn Sở Mộ lọt vào vòng vây của quân đoàn Thạch Điêu thủ vệ. Trong đầu nàng đã xuất hiện hình ảnh máu thịt bay ngang, máu tươi phun trào như suối rồi.

Lực lượng phong ấn không thể bị công phá, cho dù Diệp Khuynh Tư làm thế nào đi nữa, bao gồm cả đám Hồn sủng hợp lực công kích cũng không có cách nào rung chuyển phong ấn nửa phần. Nàng đã ở trong một thế giới bị ngăn cách, một giây sau ba người sẽ được di chuyển vào trong không gian đặc thù của Huyết Thú tế đàn.

Ánh mắt Diệp Hoàn Sinh và Cẩn Nhu công chúa ngây dại, bọn họ lựa chọn tin tưởng Sở Mộ, tin tưởng hắn có thể kịp thời trở về. Nhưng mà bọn họ không nghĩ tới kết quả lại biến thành như vậy.

Hàng trăm hàng ngàn Thạch Điêu thủ vệ tạo thành quân đoàn khổng lồ, mỗi một con có thực lực cấp quân chủ. Vậy thì Sở Mộ lấy cái gì để đối kháng? Lấy cái gì để tiếp tục sinh tồn?

Cả quảng trường toàn là hình bóng Thạch Điêu thủ vệ, ánh mắt con nào con nấy tràn ngập sát khí. Bản thân Sở Mộ không có một con Hồn sủng bảo vệ bị vây khốn ở trong đó, bất kỳ người nào cũng có thể đoán được kết cục.

Ba người bị phong ấn không thể làm gì hết, chỉ có thể chờ đợi cảnh tượng Sở Mộ chết tan xác sắp sửa xảy ra.

Quầng sáng phong ấn càng lúc càng dày đặc, dần dần che phủ tầm mắt của bọn họ. Một giây sau, bọn họ đã biến mất rời khỏi Huyết Thú tế đàn, tiến vào không gian riêng biệt.

"Khặc !"

Trên người Bạch Ma Quỷ bỗng nhiên bốc cháy Cửu U ma diễm kịch liệt.

Nó đang thi triển Thác Vị Ma Ảnh cố gắng xuyên qua kết giới phong ấn, nhưng cho dù Bạch Ma Quỷ làm thế nào cũng không thể phá vỡ không gian cấm chế.

"Rống !"

Móng vuốt Chiến Dã điên cuồng công kích kết giới, nó muốn phá tan bức tường trở ngại mau chóng chạy tới bảo vệ chủ nhân.

Nhưng kết quả cũng không khác gì Bạch Ma Quỷ, mặc kệ Chiến Dã công kích mạnh mẽ tới mức nào cũng không thể công phá lực lượng kết giới.

So sánh với biểu hiện điên cuồng của Chiến Dã và Bạch Ma Quỷ, ánh mắt Mạc Tà ngược lại vô cùng tĩnh táo.

Thân thể nó hơi trầm xuống, con ngươi màu bạc ngó chừng kết giới phong ấn, Ngân Nguyệt ấn ký trên trán từ từ hiện ra, bắt đầu thiêu đốt lực lượng Miện Diễm.

"Mạc Tà, không được ra ngoài, cho dù ngươi dị biến cũng không thể nào chống lại quân đoàn Thạch Điêu thủ vệ ở đây."

Sở Mộ hãm sâu vào trong đội hình Thạch Điêu thủ vệ chợt cảm giác được Mạc Tà có hành động dị thường.

Chung quanh hắn là mấy chục đầu Thạch Điêu thủ vệ sơ đẳng cấp quân chủ luân phiên công kích, hắn đang chật vật né tránh cố gắng kéo dài thời gian tìm cơ hội đào thoát. Nhưng mà bên ngoài còn có mấy trăm đầu Thạch Điêu thủ vệ khác tạo thàng vòng vây đông nghịt, trong đó còn có đầu lĩnh với thực lực cao đẳng cấp quân chủ. Cho dù Mạc Tà dị biến đến cấp bậc chuẩn đế hoàng cũng không phải là đối thủ của quân đoàn Thạch Điêu thủ vệ khổng lồ này. Bởi vì Mạc Tà vẫn chưa trưởng thành lột xác tới mười đoạn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.