Đám hải tặc đầu mục đứng ngồi không yên, bọn chúng làm thế nào cũng
không nghĩ tới tổng số hồn sủng bọn chúng hơn nhiều nhưng cục diện lại
biến thành như vậy.
Hiện tại Tân Nguyệt hải quân không khác gì hổ vào bầy dê, mặc cho số lượng hải tặc nhiều hơn nữa, thế công hung mãnh
hơn nữa cũng không thể quấy rối trận hình của bọn họ, càng làm cho dám
hải tặc cao cấp sợ mất mật là trong Tân Nguyệt hải quân có quá nhiều hồn sủng chúa tể cao đẳng.
Chỉ có thủ lĩnh hải mới có hồn sủng chúa tể cao đẳng đối phó được Hải Thiếp mà thôi, tổng số cộng lại cũng chỉ có bốn năm con.
Bên Tân Nguyệt hải quân chỉ có Sở Mộ triệu hoán hai hồn sủng đã là chúa tể
cao đẳng, tiểu Chập Long đang điên cuồng cắn nuôt linh hồn cuồng thú và
hải tặc, mà Ma Thụ Chiến Sĩ đứng trong Tân Nguyệt hải quân, hoàn toàn là thành lũy phòng ngự kiên cố, kể cả sinh vật cấp chúa tể cũng không thể
tới gần Tân Nguyệt hải quân!
Trong đoàn chiến thì Ma Thụ Chiến Sĩ có thể phát huy tác dụng bản thân thật cao, bản thân Ma Thụ Chiến Sĩ có được Mộc Huyền Diệp nên lực công kích không kém gì chúa tể đỉnh phong,
hơn nữa bản thân của nó có ưu thế quần chiến cường đại, nói không chút
khoa trương là Ma Thụ Chiến Sĩ hiện tại chính là hồn sủng chúa tể đỉnh
phong đứng bên cạnh Tân Nguyệt hải quân, đến bao nhiêu nó đều có thể
tiêu diệt bấy nhiêu.
Trừ Sở Mộ có hai chúa tể cao đẳng cấp ra,
Triêu Lãnh Xuyên cũng triệu hồi hai chúa tể cao đẳng, Vạn Triêu Thú cùng Lâm Dận Thú đối phó hai hải tặc có hồn sủng chúa tể hoàn toàn là một
loại nghiền áp, có đôi khi không phóng thích kỹ năng, trực tiếp đâm mạnh tới cũng có thể tiêu diệt địch thủ.
Hai con chúa tể cao đẳng này tận lực đi theo Diệp Hoàn Sinh.
Một là Nữ Hoàng Thiên Đình Xà khí phách nghiêm nghị có thể đánh tan phòng
tuyến nội tâm của hải tặc. Còn có một chính là Ban Lan Ma Hổ thừa lúc
hỗn loạn tiêu diệt chúa tể cấp thấp và chúa tể trung đẳng, khiến cho đám đầu lĩnh hải tặc sợ tới mức không dám ló đầu ra.
Tang Anh đi dạo yêu mộ một lần, hiện tại hắn cũng có được hai chúa tể cao đẳng. Hải Thiếp có được ba con chúa tể cao đẳng.
Như thế cộng lại thì Tân Nguyệt hải quân có tới mười một chúa tể cao đẳng,
cho dù đại thủ lĩnh hải tặc có năm chúa tể cao đẳng cũng thua kém bên Sở Mộ.
Hơn nữa nguyên tố hốn sủng của hải tặc đã bị Viên Tuế kiềm
chế rồi, nguyên tố hồn sủng của Tân Nguyệt hải quân không ngừng dùng kỹ
năng quét ngang, lực sát thương của chúng còn khủng bố hơn cả chúa tể
cao đẳng.
- Bọn chúng... Tại sao bọn chúng có được nhiều chúa tể cao đẳng như vậy.
Nữ thủ lĩnh Thường Phi mặt mũi kinh ngạc nói ra.
Sắc mặt đại thủ lĩnh Trác Thanh vô cùng trầm trọng. Từ thực lực của đối
phương có thể cảm giác được rõ ràng, những người này căn bản không phải
đi lầm tới đây, hoàn toàn là đến tiêu diệt bọn họ.
- Trác thủ lĩnh. Đám yêu linh kia quá giảo hoạt, ta...
Lão Chung xám xịt đi về, mặt mũi tràn đầy tức giận nói ra.
Hải tặc lão Chung vừa rồi mang theo hai ngàn hải tặc và hồn sủng đuổi theo
đội ngũ yêu linh của Viên Tuế, kết quả đuổi theo vào rừng nhiệt đới thì
thời điểm vừa tiếp xúc thì bọn họ bị phản giết, cuối cùng chỉ còn lại
một ngàn hồn sủng, hải tặc lão Chung không dám đuổi theo tiếp, bởi vì số lượng này một khi ít hơn nữa thì yêu linh cao cấp kia sẽ quay ngược lại càn quét bọn họ.
Sắc mặt Trác Thanh lúc này tối không thể tối lại, hắn nhìn hằm hằm vào hải tặc lão Chung nói:
- Không phải ngươi đã nói thực lực đám Tân Nguyệt Chi Địa này rất yếu
sao, vì cái gì sức chiến đấu của bọn chúng lại giống như hải quân vậy!
- Cái này... Thuộc hạ...
Lão Chung căn bản trả lời không được.
Ngay cả hắn cũng không biết vì cái gì thực lực đám thủy thủ Tân Nguyệt Chi Địa này lại khủng bố như thế!
Mỗi một gã thuỷ thủ đều có được hồn sủng cấp Đế Hoàng, có được một đội ngũ
yêu linh nguyên vẹn, thành lũy thực vật, quân đoàn nguyên tố, quân đoàn
thú hệ, quân đoàn không trung, rất khó tưởng tượng từ một Địa cảnh cấp
ba phát triển không mấy năm lại có thể xuất hiện nhiều cường giả Hồn
Hoàng như vậy.
Trác Thanh hừ lạnh một tiếng, nhưng làm lão Chung sợ tới mức toàn thân phát lạnh.
Hải tặc lão Chung đã cảm giác được Trác Thanh đã lộ sát ý.
Hải tặc đại thủ lĩnh Trác Thanh đã ngồi không yên, lực lượng quân đoàn của
đối phương mạnh hơn hải tặc nhiều, hơn nữa còn có đông đảo hồn sủng chúa tể cao đẳng đồ sát, chờ đợi thêm nữa thì thủ hạ hải tặc sẽ không còn
lại bao nhiêu.
Đại thủ lĩnh Trác Thanh niệm chú ngữ. Trước tiên triệu hồi chủ sủng của hắn.
Trác Thanh triệu hoán một con Tai Đế Chu, nó có tám cái chân hãm sâu vào đá, tùy tiện vung một chân lên cũng làm người ta vỡ bụng rơi đầu.
Theo khí tức có thể phán đoán được ra, cái này chỉ (cái) Tai Chu Đế tuyệt đối là đến cấp chúa tể đỉnh phong!
Tai Chu Đế mở tám chân ra, hoàn toàn hoàng hành trong chiến trường, bất
luận kỹ năng nào đánh lên người nó cũng không có vết thương lưu lại.
Tai Chu Đế tiến gần tới vị trí bãi biển, đại thủ lĩnh Trác Thanh đứng trên lưng Tai Chu Đế.
- Đại thủ lĩnh các ngươi là ai, có dám ra đây chiến một trận với ta không?
Đại thủ lĩnh Trác Thanh hét lớn một tiếng, hồn niệm cao niệm cấp Hồn Tể lập tức bao phủ cả chiến trường, cơ hồ tất cả mọi người đều nghe rõ ràng.
Hiện tại sĩ khí đám hải tặc đã giảm mạnh, Trác Thanh nhất định phải kéo
sĩ khí này lên, nếu không thủ hạ dưới tay của hắn sẽ bị tiêu diệt không
còn một ai!
Khí thế kia đè xuống làm cho toàn bộ hải tặc chấn động, giông như được cái gì đó gia trì.
Đạo lý kia kỳ thật quá đơn giản, tất cả hải tặc sở dĩ còn dám đánh nhau
sống chết như vậy đó là vì bọn chúng tin tưởng vào thực lực đại thủ
lĩnh, bọn chúng tin tưởng chỉ cần đại thủ lĩnh Trác Thanh vừa ra tay,
tình hình này sẽ nghịch chuyển!
Sĩ khí đối với đoàn chiến mà nói
vô cùng trọng yếu, đám hải tặc hiện tại đã bị giết sợ rồi, nếu như có thể một lần hành động đánh bại đại thủ lĩnh Trác Thanh, như vậy tất cả
hải tắc sẽ tan rã, cuộc chiến này sẽ biến thành thu thập tàn cuộc!
Sở Mộ đưa mắt nhìn qua chiến trường, đến bây giờ tổn thất của Tân Nguyệt
hải quân không lớn, nhưng mà Sở Mộ không có thể bảo chứng được thời gian kế tiếp sẽ là cái gì, số lượng hải tặc còn rất nhiều, mượn sĩ khí của
chúa tể cao đẳng có thể tiêu diệt nhiều đấy, nhưng mà thời gian sau đó
khó tránh khỏi thương vong.
Tân Nguyệt hải quân vừa thành lập
không lâu, thương vong một phần ba chính là trọng thương, cho nên Sở Mộ
cảm thấy phải nhất cổ tác khí tiêu diệt hải tặc này, đem thương vong
giảm xuống mức thấp nhất.
Mà muốn nhất cổ tác khí biện pháp tốt nhất chính là tiêu diệt đại thủ lĩnh Trác Thanh của chúng!
Trác Thanh hiện tại đã hô chiến, Sở Mộ sao không ứng chiến chứ, thậm chí cho dù hải tặc đại thủ lĩnh Trác Thanh không chiên thì kế tiếp Sở Mộ sẽ tìm và diệt hắn.
Sở Mộ không có thu hồi tiểu Chập Long cùng Ma Thụ
Chiến Sĩ, bảo chúng nó tiếp tục chiến đấu đi, bản thân của hắn triệu hồi Dạ, chạy về phía đại thủ lĩnh Trác Thanh.
Chiến trường vô cùng hỗn loạn, cơ hồ mỗi thời mỗi khắc đều có kỹ năng giáng xuống, nhưng mà đối với Sở Mộ chỉ là không khí.
Sau khi xuyên thẳng qua chiến trường, Sở Mộ cố ý cho Dạ che dấu khí tức, tới gần đại thủ lĩnh Trác Thanh.
- Ngươi chính là thủ linh của đám người này, dám xưng tên chứ?
Ánh mắt đại thủ lĩnh Trác Thanh nhìn chằm chằm vào Sở Mộ tới ứng chiến.
Trác Thanh chọn bãi đá này là vừa vặn nằm trên cạnh chiến trường của hải tặc cùng Tân Nguyệt hải quân, vị trí này thật ra có thiên hướng trận doanh
hải tặc, làm cho Trác Thanh cảm thấy vài phần kinh ngạc là thủ lĩnh đối
phương dám tới ứng chiến một mình, phần đảm lượng này làm cho nội tâm
Trác Thanh hơi có bất an.
- Sở Mộ.
Sở Mộ ngữ khí bình tĩnh nói ra.
- Sở Mộ?
Trác Thanh có chút nhíu mày, dường như đã nghe qua ở nơi nào đó.
- Đại thủ lĩnh, là lão Chung trước kia có nói là vương của Tân Nguyệt Chi Địa
Thường Phi lập tức nhắc nhở một câu.
Trác Thanh lúc này mới hiểu ra, thì ra là toàn bộ cường giả đứng đầu của Tân Nguyệt Chi Địa đều tụ tập trên đội thuyền này, khó trách thực lực mạnh
như vậy.
- Sở vương của Tân Nguyệt Chi Địa, kính ngưỡng đã lâu.
Đại thủ lĩnh Trác Thanh quái dị tươi cười.
Sở Mộ nhìn qua Trác Thanh trở mặt nhanh như lật sách, ngược lại không biết thằng này đang bán thuốc gì.
Thời điểm Sở Mộ đang nghi hoặc thì bỗng nhiên tinh thần chi âm của đại thủ
lĩnh Trác Thanh truyền tới, sau khi nghe xong Sở Mộ cảm thấy buồn cười.
- Sở vương, chúng ta người sáng mắt không nói tiếng lóng, đội ngũ hải
quân của ngươi rất mạnh, có thể so với quân đoàn của Ô Bàn hải quân,
nhưng mà quân số hải tặc Ám hải của chúng ta đông đảo, tiếp tục giết
tiếp thì kết quả cuối cùng cho dù các ngươi thắng, người của ngươi chết
không còn bao nhiêu, chuyện lưỡng bại câu thương như vậy ta và ngươi đều không muốn nhìn thấy.
Đại thủ lĩnh Trác Thanh nói lời này có chút hòa hoãn
- Lưỡng bại câu thương, ngươi quá đề cao hải tặc của mình rồi.
Sở Mộ cũng không nóng nảy, ngược lại nhìn ra đại thủ lĩnh Trác Thanh này đang bịp bợm cái gì.
- Tốt, vậy cho dù các ngươi thắng lợi thì tính sao, hải tặc Ám hải của
chúng ta trải rộng biển cả, tổng nhân số vượt qua mười vạn, số lượng hồn sủng bốn mươi vạn, lần này ngươi tìm được hang ổ của chúng ta, có thể
một lần hành động tảo thanh chúng ta đó, thế nhưng mà cho ta thời gian
mấy năm, ta lại có thể tổ kiến chi hải tặc như vậy, đến lúc đó hải tặc
Ám hải chúng ta là khách quen của Tân Nguyệt Chi Địa nha.
Đại thủ lĩnh Trác Thanh nói ra.
- Ah, vậy ngươi muốn thế nào?
Sở Mộ dùng tinh thần chi âm hồi đáp.
- Ngươi tới chỗ chúng ta đơn giản là vì treo giải thưởng và vơ vét tài
phú, ta có thể cho ngươi ba vạn huyền, ngươi bây giờ lui binh rời đi,
hơn nữa ta có thể cam đoan với ngươi, hải tặc Ám hải chúng ta tuyệt đối
không nhúng chàm vào Tân Nguyệt Chi Địa, thậm chí chúng ta có thể ước
thúc hải tặc khác không đánh cướp các ngươi.
Trác Thanh nói ra.
Trác Thanh nói ra lời này làm Sở Mộ cảm thấy bất ngờ, nói thật, Sở Mộ rất
khó tưởng tượng một đại thủ lĩnh hải tặc cùng hung cực ác lại có thể
dưới tình huống thủ hạ bị giết quá nhiều còn đưa ra lời hòa giải.
Có lẽ đây chính là thủ đoạn sinh tồn của hải tặc a, gặp mạnh thì lui, gặp yếu thì lấn.
- Đầu ngươi chính là ba vạn huyền, mười thủ lĩnh cộng lại cũng được hai
vạn huyền, đám đầu lĩnh và hải tặc cao cấp không dưới sáu vạn huyền, hơn nữa trong hang ổ cấc ngươi có trữ hàng, mười vạn huyền hẳn phải có nha, ngươi cảm thấy ta sẽ chọn cái nào?
Sở Mộ trêu tức nói ra.
Sắc mặt Trác Thanh đã đen, hiện giờ còn đen hơn nữa.
Rất hiển nhiên đối phương căn bản không nghe lời của hắn, hơn nữa ngay cả đầu Trác Thanh hắn cũng muốn.
- Hừ, không biết trời cao đất rộng, ta chỉ không muốn thủ hạ của mình
chết quá nhiều, trước mặt Trác Thanh ta ngươi chỉ là vương của Tân
Nguyệt Chi Địa Vương cặn bã!
Trác Thanh trở mặt thật nhanh, toàn thân tỏa ra sát khí nghiêm nghị.