Sủng Mị

Chương 1081: Q.2 - Chương 1081: Nguy hiểm, chúa tể trung đẳng!




Thần sắc Sở Mộ trở nên ngưng trọng, Thiện Ác Nữ Vương này không hổ là sinh vật tiếp cận chúa tể trung đẳng, một kỹ năng tùy ý đều có thể đáng sợ như vậy, nếu như không có đầy đủ viện thủ thì chính mình cùng Vong Mộng liên hợp cũng không phải đối thủ của nàng.

Trọng yếu nhất là Liễu Băng Lam hiện tại còn đang bị nhốt trong tấm lưới kia, nhất thời nửa khắc không ra ngoài được, Sở Mộ cũng không biết mình có thể kiên trì tới khi Thất Đồ Thánh Vương xuất hiện hay không.

Hiển nhiên Thiện Ác Nữ Vương cũng không có kiên nhẫn tiếp tục chơi với Sở Mộ, ngón tay thon dài của nàng nắm bắt một đóa hoa màu máu, màu sắc của đóa hoa này giống như từ máu nhuộm thành, trong đỏ tươi còn mang theo hòa quang sáng ngời.

Bỗng nhiên nàng ném gốc hoa này về phía Sở Mộ, gốc hoa này lập tức hóa thành một đạo lưu quang, gai bén nhọn của nó đã đâm thẳng vào trái tim của Sở Mộ!

Gốc huyêt hoa này không có sử dụng bất kỳ kỹ năng phòng ngự nào, ma diễm thuẫn của Sở Mộ hình thành điệp gia ngăn cản cũng không thể làm cho huyết hoa giảm bớt tốc độ nửa phần!

Nó lao thẳng trong hư không như vậy làm gai của huyết hoa chỉa thẳnh, Sở Mộ dưới tình huống không cách nào né tránh đã đưa cánh tay lên đỡ.

- Xùy ~~~~~~

Bả vai của Sở Mộ xuất hiện một lỗ thủng, mặc dù không có máu tươi tràn ra nhưng cũng hoàn toàn dập tắt ma diễm chỗ đó.

- Thiếu chủ, Thiện Ác Nữ Vương công kích đều có kịch độc!

Ly lão nhân dùng tinh thần chi âm nói từ đằng xa.

Sở Mộ lập tức khống chế ma diễm thiêu đốt huyết hoa trên bả vai của mình một lần, hơn nữa khống chế ma diễm thông qua miệng vết thương tiến vào trong cơ thể của hắn thiêu đốt hoa độc.

Sở Mộ đã làm ra phản ứng kịp thời, thời điểm độc tốt hiện ra hoàn toàn thì thịt trên vai của hắn thối rửa!

Sắc mặt Sở Mộ trầm xuống, kỹ năng này nhìn thì thật đơn giản nhưng nếu đâm vào một chuẩn cấp chúa tể bình thường, chỉ sợ không qua vài giây đồng hồ thì toàn thân đã bị hủ hóa toàn bộ.

- Nghệ! ! ! ! ! !

Vong Mộng trông thấy Sở Mộ bị thương thì tức giận gáy to lên.

Ám tử sắc lôi điện lờ mờ đan xen trên tầng mây, hơn trăm tia chớp thật dài uốn éo bốn phía, từ trên trời giáng xuống cũng không có biến mất, mà hoàn toàn ngưng tại chung quanh Thiện Ác Nữ Vương, hình thành một màn lôi điện bao phủ chung quan hThiện Ác Nữ Vương!

Màn sáng này không ngừng truyền tới vong lôi chi lực, mỗi một đạo vong lôi đều có lực hấp dẫn nhau, năng lượng tăng cường vài lần hóa thành tia chớp tráng kiện đánh vào người Thiện Ác Nữ Vương.

Thiện Ác Nữ Vương đứng yên ở trung ương nhất, vô số vong tôi khổng lồ đột kích thì nàng đập mạnh vào hư không, dưới chân xuất hiện một đóa hoa sen đỏ như máu.

Cánh hoa sen hóa thành một tấm chắn, đem thân thể của nàng bao phủ vào trong đó, đem tất cả lực lượng ngăn cách ở bên ngoài.

Vong lôi hủy diệt còn mạnh hơn lôi điện bình thường thật nhiều, hơn nữa bởi vì có hiệu quả hắc ám nên lực xuyên thấu cũng không bình thường, hoa thuẫn này mới đầu có thể ngăn cản vong lôi công kích, nhưng khi lực xuyên thấu tăng lên thì hoa thuẫn đã bị ngăn cản, công kích vào trong hoa thuẫn.

Vong Mộng nhìn thấy kỹ năng của mình phá hủy phòng ngự của Thiện Ác Nữ Vương thì ánh mắt lập tức mừng rỡ. Lập tức niệm chú ngữ tăng cường độ mạnh yếu của vong lôi oanh tạc.

Mà Sở Mộ nhìn thấy hoa thuẫn không ngừng bị xuyên thủng thì nhíu mày.

Bỗng nhiên một làn gió thơm từ sau lưng truyền tới.

Ngay sau đó là những sợi tóc phiêu dật vuốt ve mặt của Sở Mộ.

Toàn thân Sở Mộ lạnh lẽo, tại sao mình lại quên đi năng lực thuấn di của nữ nhân này chứ, trong hoa thuẫn hiển nhiên là trống rỗng.

- Ha ha a ~~~~~~"

Âm thanh cười duyên truyền vào trong tai của Sở Mộ.

Trươc tiên lợi dụng bóng tối sau lưng Sở Mộ tiến hành đánh lén nàng ta, nữ nhân này lại dùng cách gậy ông đập lưng ông. Đồng thời thần không biết quỷ không hay xuất hiện sau lưng của mình.

Sở Mộ biết rõ bản thân mình không kịp né tránh. Trước tiên đem ma diễm chúa trong người thúc dục ra ngoài, hình thành ma diễm chi thuẫn, đem thân thể của mình bao phủ trong ma diễm.

Thiện Ác Nữ Vương vắng lặng đứng sau lưng của Sở Mộ không tới một mét. mái tóc dài màu tím của nàng bay bay về phía trước, khí chất tà ác toàn thân làm cho nàng đáng sợ hơn nữa.

Tóc dài của nàng duỗi ra hóa thành mềm dẻo. Rất nhanh đã cuốn lấy cổ, cổ tay và chân của Sở Mộ.

Tóc dài biến thành mạnh mẽ, sợi tóc nho nhỏ đâm vào thân thể của Sở Mộ, đại lượng độc tốc thấm qua da của Sở Mộ thẩm thấu vào mạch máu của hắn.

Những sợi tóc này không có gì khác với những sợi tóc bình thường, nhưng mà lực lượng của Sở Mộ không cách nào làm đứt đoạn những sợi tóc này, hơn nữa từ khi độc tố rót vào người thì thân thể Sở Mộ lập tức xuất hiện tê liệt, nếu sử xuất toàn lực thì càng khó hoạt động.

Tốc độ lan tràn khắp toàn thân của Sở Mộ, làm cho thân thể Sở Mộ hoàn toàn hóa đá. Ngay cả huyết dịch cũng không cách nào chảy bình thường.

Mà lúc này sợi tóc dài và bàn tay của Thiện Ác Nữ Vương lại hiện ra hoa ấn tử vong, trùng trùng điệp điệp vỗ vào lưng của Sở Mộ!

Sở Mộ đã bị độc tố xâm nhuộm, ma diễm trên người đã bị dập tắt, làn da màu bạc lõa lồ, mà hoa ấn tử vong khắc vào làn da của Sở Mộ.

- Ha ha ha ~~~~~~

Tiếng cười tà tính của Thiện Ác Nữ Vương lại vang lên, nàng đưa mắt nhìn qua Vong Mộng, bỗng nhiên thu hồi mái tóc mềm. Thân thể quỷ dị giẫm lên đóa hoa sen màu đỏ, rất nhanh đã lui ra ngoài vài dặm.

Thiện Ác Nữ Vương bay đi thì vong lôi của Vong Mộng cũng liên tục đuổi theo nàng, nhưng cuối cùng không có chạm vào góc áo của nữ nhân này, Vong Mộng chỉ có thể nhanh chóng bay tới bên người của Sở Mộ. Phòng ngừa Sở Mộ lại bị Thiện Ác Nữ Vương công kích.

Nhưng mà trông thấy Vong Mộng bay đến bên người của Sở Mộ thì Thiện Ác Nữ Vương lại tươi cười giảo quyệt, bàn tay từ từ mở ra, đột nhiên hoa ấn tử vong biến mất!

- Oanh! ! ! ! ! ! ! !

Hoa ấn biến mất thì hoa ấn khủng bố sau lưng của Sở Mộ nổ tung, cơ hồ là muốn hủy đi phần lưng của Sở Mộ.

Mà Vong Mộng có ý định bảo hộ Sở Mộ cũng bị kỹ năng này ảnh hưởng, bị đánh bay ra phía sau thật dài, tiếng rên rỉ vang lên khắp bầu trời.

Hoa ấn oanh kích làm Sở Mộ từ trên không trung rơi xuống mặt đất, nếu như có máu tươi thì sau lưng của Sở Mộ khẳng định huyết nhục mơ hồ!

Ma diễm trên người bị dập tắt hơn phân nửa, bản thân của Sở Mộ đã quen đau đớn cho nên vẫn đứng lên, ánh mắt rất nhanh nhìn qua nữ vương khủng bố đang bay bổng trên cao.

Một loại kỹ năng đánh thân thể Sở Mộ hư nhược hơn rất nhiều, nếu không phải có Vong Mộng tồn tại, thậm chí có khả năng bị Thiện Ác Nữ Vương trực tiếp giết chết!

Trung đẳng chúa tể, quả nhiên đáng sợ đến cực điểm!

- Chút năng lực này mà muốn làm chủ nhân hay sao? Ngươi đem linh hồn kính dâng cho ta có lẽ ta có thể cho cho ngươi trở nên cường đại hơn.

Thiện Ác Nữ Vương tiếng cười chói tai truyền đến.

Sở Mộ không có ngẩng đầu nhìn qua con mắt câu hồn của nàng, hiệu quả ánh mắt mê hoặc vẫn tồn tại, Sở Mộ biết rõ bản thân mình nhìn nàng hoặc là sẽ bị ánh mắt của nàng hấp dẫn mà không cách nào tự kềm chế, hoặc là tinh thân lâm vào trạng thái sụp đổ.

Lúc này nội tâm của Sở Mộ dâng lên cảm giác oán ngưng cực độ, hắn đen oán ngưng này chuyển hóa làm lực lượng, làm cho ma diễm trên người của Sở Mộ mạnh hơn không ít.

Nhưng oán ngưng này tăng cường mạnh hơn căn bản không có tác dụng nào cả, kế tiếp Thiện Ác Nữ Vương công kích Sở Mộ không có tự tin tiếp được, dù sao chênh lệch quá xa a.

Sở Mộ tận lực giữ cho mình tỉnh táo lại, nhưng mà Thiện Ác Nữ Vương cũng không cho Sở Mộ bao nhiêu thời gian suy nghĩ.

Tiếng cười vẫn quanh quẩn như trước, thời điểm Thiện Ác Nữ Vương nhắm mắt lại thì thân thể nàng hóa thành vô số hoa ảnh, tiêu thất trên hư không.

Sở Mộ đứng dậy, trước tiên khống chế không gian quanh thân của mình.

Sau khi khống chế không gian hoàn toàn, Sở Mộ trực tiếp nhắm mắt lại, cưỡng ép thông qua hồn niệm của mình câu thông tinh thần với Thiện Ác Nữ Vương.

Sở Mộ cùng Thiện Ác Nữ Vương có tồn tại hồn ước linh hồn, loại tinh thần này thành lập làm cho Sở Mộ cảm giác được vị trí của Thiện Ác Nữ Vương.

Đương nhiên Thiện Ác Nữ Vương sẽ không cho Sở Mộ tiến vào linh hồn của mình, rất nhanh đã hình thành ngăn cách tinh thần, cản trở Sở Mộ lợi dụng hồn ước tìm kiếm mình.

hồn niệm của Sở Mộ thấy bức tường lấp kín, không cách nào xâm nhập nữa.

Nhưng mà Sở Mộ vào lúc này lại tươi cười lên.

Hắn muốn chính là cấm chế tinh thần này của Thiện Ác Nữ Vương, bởi vì hắn đã khống chế được không gian chung quanh, một khi xuất hiện tinh thần cấm chế thì không gian sẽ hình thành một ngăn cách vô hình, Sở Mộ hoàn toàn có thể bắt được vị trí của nó.

- Không Gian Phong Bạo!

Sở Mộ vẽ lên không gian thì không gian vỡ tan, cưỡng ép dẫn không gian loạn lưu tiến vào thế giới này.

Cùng lúc đó toàn thân Vong Mộng cũng hiện ra quang điện mãnh liệt, vỗ mười sáu cánh.

- Nghệ ~~~~~~~

Vong Mộng phát ra một tiếng gáy gọi, mười sáu cánh đồng thời mở ra, lập tức mười sáu đạo có vong lôi lượn lờ đánh xuyên qua, tập trung vào vị trí của Sở Mộ bay tới.

Kỹ năng lôi hệ phóng thích tốc độ còn nhanh hơn những hệ khác không ít, mà do Vong Mộng có thuộc tính vong lôi cho nên một kích đanh vào người Thiện Ác Nữ Vương, lại dùng hiệu quả của Không Gian Phong Bạo mang lại sẽ làm cho nàng bị thương càng lớn.

Đương nhiên Sở Mộ biết rõ kỹ năng phòng ngự của Thiện Ác Nữ Vương cũng không yếu, chỉ có thể mở rộng ưu thế của mình, dẫn Không Gian Phong Bạo ra thì Sở Mộ lại càng không tiếc cưỡng ép tuôn ra toàn bộ ma diễm của mình, làm cho Không Gian Phong Bạo thu nạp ma diễm vào hình thành ma diễm phong bạo mạnh mẽ nhất.

- Xì xì xì ~~~~~~~

Vong lôi đột kích vào thời điểm Thiện Ác Nữ Vương cự tuyệt hồn niệm của Sở Mộ thăm dò, lúc này ý thức được bạo lộ vị trí, vừa định xuyên qua chỗ khác thì mười sáu vong lôi của Vong Mộng đã hiện ra trước người!

Năng lực né tránh của Thiện Ác Nữ Vương có mạnh hơn nữa cũng không thể nào nhanh hơn lôi điện được, chỉ có thể nhanh chóng tạo thành nhiều cánh hoa dùng làm bước tường ngăn cản.

Năng lực ngưng tụ cánh hóa thành tường này hiển nhiên là có cực hạn, mười sáu đạo vong lôi nhanh chóng xuyên thấu qua người của hắn, đánh vào người của Thiện Ác Nữ Vương.

Thiện Ác Nữ Vương bị điện giật nên thân thể khẽ run lên, nhưng sau đó lại thấy ma diễm phong bạo xuất hiện làm cho nàng thầm kêu không tốt.

Hỏa hệ vẫn có khắc chế nhất định với Thiện Ác Nữ Vương, điện giật của Vong Mộng đối với Thiện Ác Nữ Vương không tạo thành thương tổn thực chất, nhưng lại phá vỡ kỹ năng phòng hộ của mình, mà bây giờ ma diễm phong bạo đánh tới thì Thiện Ác Nữ Vương cũng chỉ có thể dùng thân thể ngăn cản.

- Vù vù vù vù vù! ! ! ! ! !

Lực lượng xé rách và ma diễm bốc cháy đồng thời tồn tại, làn da của Thiện Ác Nữ Vương cũng vỡ ra, từng vết máu xuất hiện da thít tuyết trắng của Thiện Ác Nữ Vương.

Linh hồn của nàng cũng lâm vào trong ma diễm thiêu đốt, làm cho sắc mặt của nàng tái nhợt vài phần.

...

Phong bạo chậm rãi tiêu tán, ma diễm chậm rãi dập tắt, trên người Thiện Ác Nữ Vương xuất hiện hơn mười vết thương, máu tươi nhuộm đỏ váy dài màu tím của nàng.

- Ân, như vậy đẹp mắt hơn nhiều.

Sở Mộ lại tươi cười tà dị, đồng thời trêu đùa hí lộng Thiện Ác Nữ Vương tự cho là đúng này.

Sở Mộ cảm thấy đẹp mắt, đương nhiên không vì xiêm y bị tổn hại của nàng, mà là máu tươi tuôn ra rất đẹp.

Thiện Ác Nữ Vương đã thu hồi tươi cười yêu mị và thong dong vừa rồi, nàng xụ mặt, trên mặt treo đầy băng sương lạnh giá.

Có lẽ Thiện Ác Nữ Vương trở mặt đúng là nữ vương, thần sắc biến hóa cực nhanh làm cho Sở Mộ cũng phải sợ hãn thán phục không thôi.

- Chớ đắc ý, trong mười giây đồng hồ ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Thiện Ác Nữ Vương đã hiện ra tính cách của Đế Cơ Sở Tịch, loại cao ngạo và tức giận này dễ dàng phân biệt ra được.

Sở Mộ cũng tươi cười, hắn trải qua bán ma hóa đã sớm không biết cái gì gọi là cảm giác đau, tổn thương trên lưng chỉ cần không nguy hiểm tính mạng thì hắn cũng không cảm thấy thống khổ, nhưng mà Thiện Ác Nữ Vương này cho thấy không thích như vậy.

Thiện Ác Nữ Vương vung tay lên, cánh hoa màu đỏ như máu lại hiện ra trên người của nàng, quần lụa mỏng đồng thời rơi xuống, những cánh hoa tạo thành áo giáp tinh mỹ bao trùm thân thể tràn ngập tính hấp dẫn của nàng.

Bản thân Thiện Ác Nữ Vương đã xinh đẹp câu hồn, hiện tại có thêm hoa khải màu sắc tươi tắn thì toàn thân càng thêm đẹp đẽ cao quý, có thể nói nàng hiện giờ vô cùng thánh khiết, triệt để hóa thân thành cao quý, phóng đãng cùng tồn tại, tuyệt diễm, nguy hiểm kết hợp thành nữ vương tà ác.

Đương nhiên Sở Mộ sẽ không cho rằng Thiện Ác Nữ Vương đổi bộ y phục này chỉ vì làm cho nàng ta đẹp hơn, kiện hoa khải này có tính phóng ngự rất mạnh, muốn chính thức làm nàng bị thương là vô cùng khó khăn.

Thiện Ác Nữ Vương đã nói mình phải chết trong mười giây đồng hồ, chuyện này Sở Mộ đã tin tưởng không nghi ngờ, chính mình vừa rồi bị hoa ấn tổn thương, sức chiến đấu cũng giảm đi rất nhiều, kế tiếp Thiện Ác Nữ Vương công kích chắc chắn sẽ bắt lấy sơ hở này của Sở Mộ.

Niệm chú ngữ, lúc này Thiện Ác Nữ Vương đã rất tức giận.

Phóng thích khí tức hoa hệ, một cổ ý tứ tà ác hàm xúc, dần dần bao phủ trên không trung.

Ở sau lưng của Thiện Ác Nữ Vương có tàn ảnh màu đỏ và màu xanh cùng tồn tại, hóa thành một bông hoa thiện ác cực lớn.

Bông hoa thiện ác này có hình lưỡi liềm, mỗi đường vòng cung của chúng đều vô cùng hoàn mỹ, cảm giác giống như thiếu nữ thướt tha đang nhảy múa. Mà những thiêu nữ này đang mặc xiêm y bằng lá cây.

Vốn đây là bông hoa tươi đẹp mỹ lệ, nhưng chẳng biết tại sao nó lại làm cho người ta có cảm giác vô cùng nguy hiểm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.