Độ cao năm ngàn mét với loài người mà nói là một độ cao khủng khiếp, mà
đứng dưới núi lửa thì cảm thấy mình chẳng khác gì con sâu cái kiến.
Thời điểm đi lên núi lửa thì hoa lửa không ngừng rơi bên cạnh bọn họ, nghênh đón bọn họ chính là dung nham cuộn trào!
Dung nham đỏ tươi giống như máu đang trào ra, từ trong lỗ hổng của núi lửa
chảy ra ngoài, sau đó chậm rãi làm lạnh, ngưng kết, hình thành một tòa
sơn thể mới.
Loại hoàn cảnh này chỉ có hồn sủng hỏa hệ mới chịu
được nhiệt độ cao, sáu gã hồn sủng sư đứng trên khối đá đã lạnh, nhìn
qua dung nham đang chảy thành dòng kia.
- Trước tiên nghỉ ngơi ở nơi này đi, phía trên đoán chừng sẽ có sinh vật mạnh mẽ tồn tại.
Sở Mộ mở miệng nói ra.
- Đứng dưới chân núi mà nhiệt độ đã cao thé này, đoán chừng sau khi đi
lên thì không phải nhờ thực lực hồn sủng hỏa thuộc tính giảm bớt, có thể biến thành sáu bó lửa hay không?
Trầm Mặc cau mày nói ra.
- Ta cơ bản đã bị phế bỏ.
Đằng Lãng cười khổ nói.
Đằng Lãng dựa vào Băng Sơn Sư, hồn sủng băng thuộc tính ở loại địa phương
này có thể phát huy bốn thành thực lực đã là mạnh lắm rồi.
Băng
Sơn Sư bốn thành thực lực so với Đế Hoàng cao đẳng chênh lệch không xa
lắm, hiện tại chân núi Đế Hoàng bò đầy đất. Càng không cần phải nói trên núi có sinh vật hỏa hệ mạnh mẽ.
Mục Thanh Y đưa mắt nhìn qua Sở Mộ, nói khẽ với Sở Mộ nói:
- Bạch Hổ của ta thực lực cũng chịu áp chế, nếu ở nơi này xuất hiện sinh vật cấp chúa tể phải nhờ ngươi rồi.
Mục Thanh Y có băng hệ Bạch Hổ nne nhất định sẽ bị suy yếu hơn phân nửa
thực lực. Triêu Lãnh Xuyên Vạn Triêu Thú có lẽ tối đa chỉ phát huy
được bảy thành thực lực, chỉ có Bạch Yểm Ma của Sở Mộ không chịu ảnh
hưởng, nếu thật xuất hiện sinh vật cấp chúa tể, xác thực chỉ có thể dựa
vào Sở Mộ.
- Yên tâm, ứng phó được.
Sở Mộ tươi cười nói.
Mục Thanh Y gật gật đầu, nàng ngồi lên thân Mính Tiên Điểu, ánh mắt nhìn
chăm chú lên biển lửa đang nhảy múa trên kia. Dần dần nhìn có chút xuất
thần.
Cảnh quan tự nhiên có thể nói là đẹp tới mức tráng lệ, cho dù là vẻ đẹp của hủy diệt thì vẫn làm con người rung động tâm thần.
Đỏ tươi trụy lạc, bi tráng gào thét, mỹ lệ, giờ khắc này Mục Thanh Y suy
nghĩ nhiều chuyện, nhìn qua núi lửa thì có nhiều chuyện khiến nàng khó
quên được...
Sở Mộ đứng ở một bên, ánh mắt đảo qua nàng, phát
hiện Mục Thanh Y đang ngồi yên tĩnh ở chỗ đó, một thiếu nữ mang theo ánh mắt chờ mong nhìn qua núi lửa hủy diệt trên cao, thời điểm này nàng
không phải là nữ chiến thần uy nghiêm như trước. Đơn thuần chỉ là đang
đắm chìm trong nội tâm.
Nhiều khi đây chính là thời điểm nữ tử xinh đẹp động lòng người nhất.
Sở Mộ vốn muốn hỏi thăm Mục Thanh Y một chuyện, nhưng thấy nàng xuất thần
như vậy thì không có đi quấy rầy nàng, ngược lại lơ đãng nhìn chằm chằm
vào mặt của nàng, tự hỏi một nữ tử ở trong Vạn Tượng Cảnh trổ hết tài
năng vượt qua vô số cường giả, rốt cuộc nàng đã trải qua những chuyện
gì.
Sở Mộ tin tưởng mỗi một cường giả tuyệt đối không có ai may
mắn, cũng tuyệt đối không phải lúc nào cũng gặp may. Mà là từ những câu
chuyện cũ thúc đẩy nên đi được rất xa, thời điểm quay đầu nhìn lại con
đường mình đã đi sẽ không tự kìm hãm được mà cảm thán, hoặc phong phú,
hoặc tịch liêu, hoặc mê mang, hoặc kiên định.
- Sở Phương Trần. Ước nguyện ban đầu khi ngươi bước vào hồn sủng sư là cái gì?
Mục Thanh Y đã phát giác được Sở Mộ đang nhìn chằm chằm vào mình, ánh mắt của nàng vẫn nhìn sang núi lửa nỉ non.
Hiện tại da mặt Sở Mộ cũng đỏ lên, cảm thấy nhìn lén người khác thật sự có chút xấu hổ, mở miệng nói:
- Phải nói là phụ thân của ta quán thâu, hắn vào khi ta còn bé đã giảng
thuật cho ta sinh hoạt tràn ngập truyền kỳ của hồn sủng sư...
Sở
Thiên Mang là một phụ thân kể chuyện hợp cách, Sở Mộ đến bây giờ còn nhớ rõ hắn khống chế long tộc uy vũ bay lên trời cao, đem đô thị đồ sộ thu
vào trong tầm mắt...
Tình cảnh một tộc đàn rượt đuổi sau lưng, sau đó là những kích tình tim đập nhanh.
Thời điểm Thập Xích Cự Thú cường đại công kích thì vận dụng trí tuệ cùng kinh nghiệm lấy yếu thắng mạnh.
Dùng hồn sủng tự tay mình đào tạo đã đánh bại những địch nhân mạnh mẽ thật
là kích thích, còn có lúc đạt được hồn sủng mới, những loại hưng phấn
kích tình này không thể diễn tả hết bằng lời...
- Cho nên, từ nhỏ trong đầu của ta đã toàn là hồn sủng, hơn nữa có một chuyện trợ giúp... Ha ha, kỳ thật cũng không có lý do đặc thù nào cả, đó là ta ưa thích.
Mục Thanh Y gật gật đầu, chậm rãi mở miệng nói: "
- Ước nguyện lúc ban đầu của ta cũng rất đơn giản.
Sở Mộ ngồi ở bên cạnh Mục Thanh Y vừa vặn nghe một chút lịch sử phát triển của nữ chiến thấn này.
- Phụ thân và mẫu thân của ta đều là hồn sủng sư, bọn họ cũng có truy cầu như vậy. Nhưng mà bọn họ chưa từng quán thâu cho ta cái gì, hơn nữa bọn họ không hy vọng ta đi lên con đường hồn sủng sư, bởi vì bọn họ cảm
thấy con đường này kỳ thật tràn ngập nguy hiểm...
Mục Thanh Y nói ra.
Điểm ấy Sở Mộ cũng hiểu, đổi lại là chính mình làm phụ mẫu thì cũng không hy vọng con của mình thời khắc nào cũng đối mặt với nguy hiểm.
- Ta lúc ấy rất ngạc nhiên, vì cái gì bọn họ biết rõ nguy hiểm lại không cho ta lựa chọn con đường này, chính bọn họ lại đắm chìm ở trong đó, thậm
chí trong một lần lịch lãm rèn luyện lúc ta năm tuổi đã không quay về...
Thời điểm Mục Thanh Y nói đến đây thì Sở Mộ cố ý nhìn qua ánh mắt của nàng,
phát hiện ánh mắt của nàng đang nhìn ánh lửa đang nhảy múa, trong nội
tâm run lên không hiểu.
Loại bình tĩnh này của nàng không phải
nói nàng lãnh khốc vô tình, mà là sau khi đã quen học được cách kiên
cường, nàng đã sớm quen không có bọn họ tồn tại.
- Hoàng là quà
sinh nhật năm tuổi của ta, bọn họ từ nơi này mang hoàng cho ta, đem lực
lượng hoàn mỹ Đế Hoàng lực của nó phong ấn lại, đem nó biến thành một
tiểu sủng vật đưa cho ta, khiến cho nó ở bên cạnh ta. Nó với tư cách một tiểu sủng vật theo giúp ta rất nhiều năm, về sau lực lượng của nó thức
tỉnh từng chút một, ta lo lắng nó bay đi, muốn ký kết hồn ước với nó,
khiến nó chỉ ở bên cạnh ta, cho nên ta lựa chọn con đường hồn sủng sư.
Thời điểm này Mục Thanh Y hiện ra một nụ cười khổ, nói:
- Thật không ngờ là cấp bậc của nó càng cao thì ta cũng chỉ là người hạn
chế phát triển của nó, cho nên ta cố gắng tăng thực lực của mình lên...
Nghe được Mục Thanh Y miêu tả đơn giản thì Sở Mộ không khỏi trêu chọc:
- Hoàn toàn là nơi ký thác tinh thần của tiểu nữ hài nha, còn tưởng rằng
Mục nữ thần là có khát vọng và chí hướng vĩ đại chứ, dùng thiên hạ làm
nhiệm vụ của mình, cái gì phổ độ chúng sinh, tạo phúc nhân loại.
Mục Thanh Y lộ lúm đồng tiền, nói: truyện được lấy từ website tung hoanh
- Đó là ước nguyện ban đầu của Sở nữ nhân.
- Sở nữ thần?
Sở Mộ sững sờ.