Sủng Mị

Chương 1685: Q.2 - Chương 1685: Phong ấn vĩnh viễn




Nhưng mà đột nhiên có người nói rằng thế giới này sắp sửa tan vỡ rồi, hết thảy vạn vật đều bị diệt tuyệt. Ngoại trừ phần lớn dân chúng hoảng sợ và tuyệt vọng, hẳn là còn có không ít người hoài nghi.

Thế giới thật sự tan vỡ?

Cho dù bọn họ tràn đầy hoài nghi và không muốn tin tưởng, nhưng mà đại địa sụp đổ, bầu trời trầm xuống, không gian nứt vỡ lại vô cùng chân thật.

Bất luận thế nào, mọi người vẫn có chỗ để lệ thuộc vào, một khi xuất hiện tai hoạ sẽ tự nhiên nghĩ tới người kia. Mà hình ảnh trong đầu dân chúng Tân Nguyệt Địa chính là vương giả Sở Mộ.

Bởi vì từ ngày Sở Mộ trở thành vương giả đã lần lượt hóa giải hết thảy nguy cơ, giúp cho tất cả mọi người sinh sống an bình, hạnh phúc.

Tâm thái Liễu Băng Lam chính là như thế, Trữ Mạn Nhi cũng vậy, Diệp Khuynh Tư lại càng tin tưởng.

Thời điểm Sở Thiên Mang nói cho các nàng biết tin tức động trời kia, các nàng lâm vào khủng hoảng một lát, sau đó phản ứng đầu tiên chính là:

“Sở Mộ ở đâu?”

Nếu như thế giới này hủy diệt rồi, tại sao Sở Mộ không trở về bên cạnh các nàng. Chẳng lẽ ở trong lòng hắn còn có người trọng yếu hơn sao?

Thời gian tĩnh lặng thật lâu, bên trong đại sảnh không có người nào lên tiếng.

Phía ngoài kia là thanh âm huyên náo và hung thú gầm rống, có lẽ Thiên Yêu Ma đã xâm nhập vào sâu trong tòa thành rồi. Cho đến lúc này, thế lực Tân Nguyệt cung điện cũng lực bất tòng tâm, chỉ có thể rút về phòng ngự một khu vực nho nhỏ.

"Hắn nhất định là đang làm gì đó trợ giúp chúng ta."

Hồi lâu sau, Sở Thiên Mang phá vỡ không khí yên lặng đến nghẹt thở.

Dưới tình huống này, Sở Mộ còn đang chiến đấu, vậy thì hắn khẳng định chiến đấu vì các nàng, vì người thân và bằng hữu mà hắn coi trọng.

Sở Thiên Mang không biết thân ảnh đang chiến đấu với Sở Mộ là ai, nhưng hắn có thể khẳng định đó là yêu vật ảnh hưởng đến thế giới tồn vong.

Có thể đó là nguyên nhân tội lỗi phá hủy Thiên Giới Bi, có thể đó là vương giả Thiên Yêu Ma, cũng có thể là địch nhân nào đó không muốn Sở Mộ trở về.

Sở Mộ nhất định là có mục đích của mình.

Hắn chưa từng từ bỏ người thân, chưa từng trốn tránh nguy hiểm một lần nào.

Không phải là tất cả Hồn sủng của hắn đang ở chung quanh bảo vệ tòa thành, bảo vệ bọn họ sao?

Nhân thổ đang điên cuồng sụp đổ, nhưng hắn không xuất hiện ở trước mặt các nàng chỉ có một lý do duy nhất. Đó là hắn có phương pháp cứu vãn tình thế.

Nhất định là như vậy, trên đời này không có ai hiểu rõ Sở Mộ bằng các nàng.

Sở Mộ không thích nói chiều, hắn luôn dùng hành động để chứng minh hết thảy mọi việc, lần nào cũng vậy.

Nếu như Sở Mộ đang dốc toàn lực cứu vãn tình thế, vậy thì bọn họ sẽ ngồi một chỗ chờ đợi?

Bọn họ không nghĩ như vậy, cho dù thế giới có tan vỡ hay không, quân đoàn Thiên Yêu Ma đang hoành hành ở ngoài kia mới là uy hiếp cụ thể nhất.

Ai cũng biết Sở Mộ không có cái tâm rộng lượng che chở chúng sinh, hắn cứu vãn thế giới tan vỡ nhất định là vì những người đang ở trong đại sảnh này.

Việc bọn họ cần phải làm chính là quét sạch yêu vật, để cho thời điểm Sở Mộ mỏi mệt trở về không nhìn thấy mấy thứ ác tâm kia quấy nhiễu nhà của mình.

Bản ý Sở Thiên Mang về tới đây là muốn che chở các nàng mấy, lẳng lặng chờ đợi thời khắc cuối cùng.

Nhưng nhìn lên Sở Mộ đang chiến đấu ở bên ngoài Xích Hỏa Diệu Nhật, hắn biết rằng mình không chỉ bảo vệ người thân, mà còn phải xử lý toàn bộ Thiên Yêu Ma ăn thịt người.

Sở Thiên Mang còn chưa đạt tới cấp Bất Tử chân chính, không có cách nào chiến đấu hỗ trợ Thiên cung, nhưng mà thu thập quân đoàn Thiên Yêu Ma lại quá dễ dàng.

"Ta bố trí không gian thủ hộ cho các ngươi, nó có thể ngăn cản vết nứt không gian xuất hiện. Hiện tại ta ra ngoài giải quyết Thiên Yêu Ma."

Sở Thiên Mang nói.

Thế nhưng, không đợi Sở Thiên Mang nói xong, Liễu Băng Lam đã chen ngang:

"Cùng đi thôi, chúng ta cũng là Hồn sủng sư."

Cho dù là Liễu Băng Lam, Diệp Khuynh Tư hay là Trữ Mạn Nhi đều có thực lực mạnh hơn người bình thường rất nhiều. Các nàng một đường đi cùng Sở Mộ, thực lực cũng chầm chậm tiến đến cảnh giới nhân loại đỉnh phong, không phải là nữ nhân yếu ớt trói gà không chặt.

"Tốt, không nên cách ta quá xa, không gian phong bạo xuất hiện không có quy tắc."

Sở Thiên Mang gật đầu đồng ý, cẩn thận dặn dò mọi người.

Đám người Sở Thiên Mang đi ra khỏi phủ thành chủ, liếc mắt đã thấy mấy thân ảnh quen thuộc.

Chính là tiểu Chập Long, Quỷ Khung Quân Vương, Ma Thụ chiến sĩ.

Chúng nó từ đầu đến cuối vẫn luôn thủ hộ nơi này.

Diệp Khuynh Tư theo bản năng ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua vầng mặt trời mờ nhạt.

Mặc dù nàng không nhìn thấy gì, cũng không thấy Sở Mộ chiến đấu. Nhưng đám Hồn sủng quen thuộc ở bên cạnh giúp cho nàng có cảm giác an toàn.

Thành viên cao tầng Tân Nguyệt Địa cũng lần lượt xuất hiện, Diệp Hoàn Sinh, Triêu Lãnh Xuyên, Mục Thanh Y, Viên Tuế phân ra bảo vệ những tòa thành trọng yếu. Lúc này tất cả mọi người đang dốc toàn lực đối kháng Thiên Yêu Ma tập kích, trong lòng Diệp Khuynh Tư âm thầm mặc niệm hi vọng sau này vẫn còn cơ hội gặp lại bọn họ.

………

Không gian mịt mờ, Ngân hà rộng lớn vô biên, khắp đều là Thiên hỏa thiêu đốt hừng hực.

Vào lúc này, dải Ngân hà từ từ tụt lại phía sau, trên đỉnh đầu Sở Mộ là Xích Hỏa Diệu Nhật nóng rực. Đây là vật thể to lớn nhất mà Sở Mộ từng chứng kiến, hắn không biết nên diễn tả như thế nào mới chính xác.

Chung quanh Xích Hỏa Diệu Nhật là biển lửa chói chang, nhiệt lực cường đại ép cho hắn hô hấp khó khăn, cổ họng khô rát cực kỳ khó chịu.

Khoảng cách Xích Hỏa Diệu Nhật càng lúc càng gần, Sở Mộ cảm nhận được áp lực càng thêm mạnh mẽ.

Sắc mặt Thiên Yêu ma tổ Du Thiên đã dữ tợn lắm rồi, hắn không cho phép bất kỳ sinh vật nào mạnh hơn mình. Ban đầu Đồ Đằng thần nữ Vũ Thiếp đã bị hắn bóp chết từ trong trứng nước, mà gã Ma nhân ở trước mắt đang có cơ hội vượt qua hắn.

Sở Mộ vừa đánh vừa lui, hắn một mực tìm cơ hội bay vào Xích Hỏa Diệu Nhật.

Hắn cần lực lượng Xích Hỏa Diệu Nhật để tiêu diệt địch nhân, cho dù hắn không biết mình có thể chịu nổi cỗ năng lượng phát ra từ nó không.

Lúc này Sở Mộ đã tiến vào phạm vi mặt ngoài Xích Hỏa Diệu Nhật, từng đợt sóng lửa ập tới khiến cho hắn âm thầm lo lắng.

Sở Mộ cảm thụ nhiệt độ tăng lên cực nhanh, cả đời hắn từ nhỏ đến lớn vẫn thường xuyên tiếp xúc hỏa diễm có thể nói là vô cùng quên thuộc. Nhưng đến lúc này hắn cũng bắt đầu hoài nghi, không biết thời điểm tiến vào Xích Hỏa Diệu Nhật sẽ phát sinh chuyện gì.

Sở Mộ quay đầu lại nhìn thoáng qua Thiên Yêu ma tổ, sau đó lại nhìn xuống nhân gian.

Từ nơi này dõi mắt nhìn xuống nhân gian đại địa chỉ là một quả cầu nhỏ bé, Sở Mộ không thể nhìn thấy bất kỳ thứ gì.

Bỗng nhiên từ trong Ngân hà xuất hiện một chấm đen nho nhỏ.

Ánh sáng Ngân hà chiếu lên thân ảnh kia từ từ hiện ra dung mạo một nữ tử. Đây là một mỹ nhân có thể làm cho người ta si mê ngay từ ánh nhìn đầu tiên.

Sở Mộ thấy vậy cũng ngây dại, tại sao nàng xuất hiện ở chỗ này?

“Kỳ quái, tại sao lại thay đổi ý định?”

Nàng có bộ dạng Diệp Khuynh Tư, khí chất thanh nhã, thông minh cơ trí.

Nàng giống Cẩn Nhu công chúa, bản tính lương thiện, ôn nhu như nước.

Đột nhiên nữ nhân này lại thay đổi, biến thành Mục Thanh Y anh khí dạt dào.

Mục Thanh Y mỉm cười nhìn hắn, ánh mắt nhấp nháp như muốn trêu chọc hắn.

Sau đó hình dáng nàng lại biến thành Trữ Mạn Nhi khả ái, tinh quái, lúc nào cũng dán sát người hắn để tìm cảm giác an toàn.

Trong giây lát, nàng lại thay đổi…

Nàng biến thành một nữ nhân khí chất lạnh như băng, ánh mắt quật cường, dung mạo tuyệt mỹ nhưng lại lộ ra thần sắc căm hận chí cực.

Trên thực tế, Sở Mộ nhìn qua vĩnh viễn chỉ là một người duy nhất.

Tại sao lại là nàng?

Sở Mộ kinh ngạc nhìn nữ nhân đang bay về phía mình.

Cho dù là Diệp Khuynh Tư, Bạch Cẩn Nhu, Mục Thanh Y hay là Trữ Mạn Nhi còn tương đối hợp lý. Những người này quen thuộc với hắn, có thể nói là thân nhân quan trọng nhất trong lòng hắn. Mặc dù có người hắn không muốn thừa nhận, nhưng tình cảm song phương cũng đã xác định rồi.

Sở Mộ biết nữ nhân kia là Nhân mẫu, chỉ có Nhân mẫu mới có năng lực biến ảo đa đoan như thế. Trữ Mạn Nhi và Mục Thanh Y xuất hiện còn có thể giải thích được, hắn cũng không cảm thấy kỳ quái.

Nhưng mà Sở Mộ không có cách nào tiếp nhận và cảm thấy sợ hãi chính là Nhân mẫu lại biến thành hình dáng Vũ Sa.

Chẳng lẽ là bởi vì lần hoan hảo hoang đường trong Luân Bàn thần điện?

Mặc dù Vũ Sa quả thật mỹ lệ khiến cho lòng người say mê, nhưng chuyện này không thể đại biểu ở trong lòng Sở Mộ có vị trí của nàng.

Trong lúc Sở Mộ cảm thấy hoảng sợ, hình dáng Nhân mẫu lại thay đổi một lần nữa.

Lúc này nàng hóa thành một nữ tử băng lãnh, khí chất cao quý khác thường, nhưng thật ra nội tâm nàng lại nhu hòa, mỗi lần nở nụ cười sẽ cuốn đi hết thảy phiền muộn.

Thấy Nhân mẫu biến hóa thành người này, Sở Mộ lập tức bừng tỉnh đại ngộ.

Nhân mẫu biến chuyển hình thái không chỉ là nữ tử hắn yêu say đắm, mà tất cả những người khắc sâu vào trong trí nhớ của hắn cũng sẽ xuất hiện. Bao gồm cả Vũ Sa vốn có quan hệ cực kỳ phức tạp, đến mức bản thân hắn cũng không thể xác định rõ ràng.

"Sở Mộ, ngươi đang làm gì đó?"

Nhân mẫu dừng lại ở nơi xa dùng tinh thần âm dò hỏi.

Giọng nói Nhân mẫu quanh quẩn bên tai Sở Mộ, hắn nhìn tới Xích Hỏa Diệu Nhật bốc cháy hừng hực không biết nên giải thích thế nào.

“Đang làm gì sao?”

Trong lòng Sở Mộ chưa bao giờ nghĩ nhiều như vậy, rất nhiều chuyện hắn chỉ theo hành động bản năng, ví dụ như tình huống hiện tại.

Sở Mộ không trả lời, mà dùng ánh mắt ngó chừng Thiên Yêu ma tổ đang đuổi tới.

Sở Mộ cũng cảm thấy buồn cười. Cái tên Thiên Yêu ma tổ này đúng là phù hợp hình tượng yêu ma cái thế mà hắn tưởng tượng khi còn nhỏ. Bộ dạng cùng hung cực ác, tròng mắt vàng sẫm, khuôn mặt xấu xí đáng kinh tởm…

Trước kia Sở Mộ đã từng ảo tưởng mình sẽ trở thành đại anh hùng cứu vớt nhân loại, khi còn bé rất thích có người hâm mộ và sùng bái mình.

Nhưng sau này hắn trải nghiệm quá nhiều thực tế tàn khốc dần dần trở nên cứng rắn hơn, những suy nghĩ vớ vẩn kia cũng bắt đầu phai nhạt.

Đến khi hắn có lực lượng cường đại ảnh hưởng đến thế giới tồn vong thời điểm, Sở Mộ vẫn bảo lưu tâm thái như thế. Hắn chỉ thủ hộ một mảnh thổ địa, một chủng tộc, nói chuẩn xác hơn chỉ là vì mấy người thân cận nhất.

Nhưng mà bây giờ đúng là chỉ vì mấy người ít ỏi đó, hắn đang bay về phía Xích Hỏa Diệu Nhật tìm cách tiêu diệt yêu ma cái thế.

Sở Mộ không phủ nhận đây là mình bị ép buộc.

Đối với Sở Mộ bước vào cảnh giới Bất Hủ đỉnh phong đã quá đủ rồi, hắn đã có tất cả Hồn sủng mơ ước, nắm trong tay thực lực và quyền uy tối thượng.

Hắn đạt tới cấp Bất Tử chỉ đơn thuần là do Giao Nhân cổ xưa uy hiếp.

Sau đó đủ thứ chuyện không ngừng phát sinh, Nhân mẫu đắp nặn Xích Hỏa tâm tạng cho hắn. Cho đến cuối cùng hắn đích thân đứng ra đối kháng Thiên Yêu ma tổ.

Hai lần tăng cường thực lực đều là bị động, là bị tình thế ép buộc không thể không nhận.

Hiện tại hắn đã có lực lượng cứu vớt thế giới, trốn tránh và lùi bước vốn không tồn tại trong suy nghĩ của hắn.

Chỉ có thể liều mạng đánh cược mà thôi, hi vọng hắn vẫn còn cơ hội trở về bên cạnh người thân.

Ánh mắt Sở Mộ dần dần ngưng tụ tập trung vào thân ảnh Thiên Yêu ma tổ.

“Vụt !”

Thiên Yêu ma tổ tăng tốc bay tới, lần này Sở Mộ không có tránh lui. Hai tay hắn phân ra giữ chặt cổ họng và cánh Thiên Yêu ma tổ.

Cánh tay hắn lập tức bốc cháy hỏa diễm nóng rực, lực lượng không gian bộc phát giam cầm Thiên Yêu ma tổ ngay tại chỗ.

"Ngươi đang tìm chết sao?"

Thiên Yêu ma tổ cười lạnh nói.

Cận chiến là ưu thế của hắn, Sở Mộ không thể nào chống đỡ quá lâu.

"Bản thân ta muốn nhìn xem là ai chết trước."

Sở Mộ cũng mỉm cười hồi đáp.

Từ khi bắt đầu chiến đấu, Thiên Yêu ma tổ vẫn luôn lải nhải không dứt, đây là lần đầu tiên Sở Mộ mở miệng nói chuyện.

Móng vuốt sắc bén đã cắm vào thân thể Sở Mộ, Thiên Yêu ma tổ khẽ đảo một cái quấy nát nội tạng trong người hắn.

Sở Mộ làm như không thấy Thiên Yêu ma tổ công kích, hai tay dụng lực giữ chặt đối phương kéo vào trong Xích Hỏa Diệu Nhật.

Tốc độ Nhân mẫu phi hành quá chậm, không thể nào đuổi kịp Sở Mộ và Thiên Yêu ma tổ trong thời gian ngắn.

Khi nàng thấy Sở Mộ mạnh mẽ bắt lấy Thiên Yêu ma tổ bay vào trong Xích Hỏa Diệu Nhật, ánh mắt nàng lập tức ngây dại.

"Sở Mộ, ngươi đang làm gì đó ?"

Nhân mẫu nhắc lại câu hỏi một lần nữa.

Sở Mộ vẫn không trả lời, Thiên Yêu ma tổ bị hắn lôi kéo về phía Xích Hỏa Diệu Nhật càng lúc càng nhanh.

Thiên Yêu ma tổ đúng là bất tử chân chính, không hề e ngại bất cứ thứ gì. Nếu như muốn giết hắn cũng chỉ có Xích Hỏa Diệu Nhật.

Sở Mộ biết rõ lấy thực lực của mình không thể nào giết nổi Thiên Yêu ma tổ, cho dù liều mạng chém giết cỡ nào thì hắn và đối phương cũng không chết được.

Nhưng mà Xích Hỏa Diệu Nhật có thể làm được chuyện đó, chỉ cần kéo Thiên Yêu ma tổ vào trong Xích Hỏa Diệu Nhật chắc chắn con quái vật này không còn đường sống chui ra.

Đây là phương pháp duy nhất có thể giết chết Thiên Yêu ma tổ, Sở Mộ cắn răng chịu đựng đau đớn, kiên quyết không chịu buông tay.

"Sở Mộ, mau dừng lại, tính mạng có linh hồn không thể đến gần Xích Hỏa Diệu Nhật."

Lúc này Nhân mẫu đã kịp thời phục hồi tinh thần, vội vàng dùng tinh thần âm nói với Sở Mộ.

Sở Mộ vẫn không trả lời.

Một tỷ Thiên Yêu Ma đã tiến công lãnh thổ phương bắc, Sở Mộ không còn thời gian dây dưa với Thiên Yêu ma tổ.

Chỉ cần giết chết chủ thể Thiên Yêu ma tổ, một tỷ Thiên Yêu Ma sẽ lập tức tan rã.

"Sở Mộ, không được tiến vào Xích Hỏa Diệu Nhật. Cho dù ngươi có khi năng lượng đồng nguyên cũng chịu không nổi."

Nhân mẫu tiếp tục hô lớn.

Xích Hỏa Diệu Nhật và Hắc Hỏa Diệu Nhật chính là cấm địa đối với cường giả Bất Tử.

Hắc Hỏa Diệu Nhật vây nhốt một đầu Ma vương từ thuở sơ khai. Nó là tính mạng đầu tiên trên thế giới này, cũng chính là một con Hắc Yểm Ma ra đời sớm nhất.

Nó tự cao tự đại cho rằng có thể tu luyện bên trong Hắc Hỏa Diệu Nhật, kết quả cuối cùng lại bị vây khốn ở trong đó vĩnh viễn.

Thực lực của nó mạnh hơn Thiên Yêu ma tổ rất nhiều lần, nhưng kể từ khi bay vào Hắc Hỏa Diệu Nhật đã không còn cơ hội trở về nhân gian.

Cho dù là Hắc Hỏa Diệu Nhật hay là Xích Hỏa Diệu Nhật đều là địa ngục chân chính, ngay cả cường giả Bất Tử cũng không thể chạy thoát ra ngoài.

"Sở Mộ, mau dừng lại, nơi đó là cấm địa phong ấn vĩnh viễn."

Thanh âm Nhân mẫu càng lúc càng lớn.

Thật ra Sở Mộ đã nghe thấy lời nói của Nhân mẫu.

“Phong ấn vĩnh viễn ?”

Chẳng lẽ trước kia hắn nhìn thấy sinh vật bị giam ở trong Hắc Hỏa Diệu Nhật muốn nhắn nhủ tin tức này?

“Nhưng nó làm sao biết mình sẽ đi trên con đường tương tự ?”

"Vẫn còn tốt, ít nhất không chết được."

Sở Mộ nói một câu nhàn nhạt với Nhân mẫu.

Nói xong câu đó, Sở Mộ đẩy nhanh tốc độ, nắm lấy Thiên Yêu ma tổ đang nổi điên bay về phía Xích Hỏa Diệu Nhật.

Nhân mẫu còn cách chỗ hắn rất xa, nàng chỉ thấy một luồng quang mang tráng lệ từ từ biến mất vào trong Xích Hỏa Diệu Nhật.

Đây đúng là biện pháp duy nhất giết chết Thiên Yêu ma tổ.

Nhưng mà Nhân mẫu không hiểu được tại sao hắn lại có dũng khí tiếp nhận phong ấn vĩnh viễn.

Hắn là cường giả Bất Tử đỉnh phong, là nhi tử Xích Hỏa Diệu Nhật. Nhưng rốt cuộc lại đi vào con đường giống với Hắc Yểm ma tổ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.