Sở Mộ chú ý thấy mỗi lần tiểu Chập Long giết chết một địch nhân sẽ có một luồng hồn phách bay lên, sau đó dung nhập vào trong Long Hồn châu trên trán tiểu Chập Long.
Người khác không có cách nào phát hiện ra luồng Tử hồn này, chỉ có tiểu Chập Long và Sở Mộ dựa vào linh hồn tương liên mới có thể nhìn thấy.
Thông qua linh hồn liên lạc với tiểu Chập Long, Sở Mộ có thể biết được bên trong Long Hồn châu đã thu nạp được bao nhiêu Tử hồn.
"Quên đi, liều mạng luôn !"
Sở Mộ cắn chặt hàm răng, quyết định cấp cho tiểu Chập Long thêm một cái U Linh thuộc tính.
Long Hồn châu là tồn tại cực kỳ đặc thù, hơn nữa còn có khả năng hấp thu linh hồn địch nhân. U Linh hệđã tạo thành một hệ riêng hiển nhiên là có chỗ bá đạo của nó, vì muốn đào tạo ra một con Chập Long cường đại hơn, Sở Mộ đã hạ quyết tâm liều chết phấn đấu rồi.
"Nếu đã quyết định, vậy thì thiếu chủ nhất định phải tìm được linh vật U Linh hệ trước khi tiểu Chập Long lột xác từ hai đoạn đến ba đoạn. Mặc dù linh vật này rất khó tìm, nhưng vẫn có thể bỏ số tiền lớn đi tới sở giao dịch thu mua."
Ly lão nhi nói.
Sở Mộ gật đầu, trong lòng lại đang âm thầm rỉ máu.
Tiểu Chập Long mới có hai đoạn, coi như là một con ấu sủng chân chính rồi, thể lực không thể nào kéo dài vô hạn. Lúc trước mấy buông thả kỹ năng đã tiêu hao không ít, trận chiến kế tiếp đại khái giết thêm 1000 đầu Hắc Nham Báo cấp nô bộc.
Tính tổng cộng hết thảy thì tiểu Chập Long đã giết chết hơn 1500 địch nhân, Long Hồn châu thu về khoảng chừng 1000 Tử hồn.
Dĩ nhiên, đám Tử hồn này tạm thời không có bất kỳ tác dụng nào, sau khi tiểu Chập Long tiêu hao gần hết thể lực, Sở Mộ lập tức dẫn nó quay trở về vị trí tường thành.
Đến khi đứng trên đỉnh tường thành an ổn, Sở Mộ trực tiếp thu hồi tiểu Chập Long vào trong không gian Hồn sủng.
Trong một đoạn thời gian ngắn ngủi, tiểu Chập Long đã giết chết rất nhiều địch nhân giảm bớt không ít áp lực cho nhóm Hồn Sĩđánh thuê. Trận chiến kế tiếp cũng không có bao nhiêu khó khăn, nhóm Hồn Sĩđánh thuê tập trung lực lượng chiến đấu tới giữa trưa đã thành công tiêu diệt quân đoàn cấp nô bộc.
Sở Mộ không có ý định lưu lại nơi này, sau khi chào hỏi Sở Ti liền quay về phủ đệ Sở gia.
Sở Mộ vừa mới rời khỏi, đại thủ lĩnh Trịnh Nam, Sở Ti và mấy gã thủ lĩnh đều lộ ra thần sắc nghi hoặc và sợ hãi.
Hồn sủng sư dày dặn kinh nghiệm có thể dựa vào khí tức và ngoại hình để phán đoán giai đoạn Hồn sủng. Lúc trước Sở Mộ và tiểu Chập Long hãm sâu vào trong quân đoàn cấp nô bộc, Trịnh Nam và Sở Ti đã suy đoán đó là một con ấu sủng dưới năm đoạn.
Nhưng mà lúc nãy Sở Mộ giết ngược trở về, đám người này thấy rõ hình dáng tiểu Chập Long lập tức lộ ra sắc mặt khó tin.
"Đó... đó… chắc chắn là ấu sủng dưới ba đoạn... ba đoạn ?"
Lúc trước mấy người bọn họ đoán chừng Sở Mộ triệu hoán ra tân sủng là cao đẳng quân chủ, bởi vì chỉ có năm đoạn - cao đẳng quân chủ mới có thể phát huy ra thực lực như thế.
Bây giờ nhìn gần mới đột nhiên phát hiện một sự thật kinh khủng hơn nữa, thì ra đó chỉ là một con ba đoạn ấu sủng. Thế nhưng, ba đoạn ấu sủng bộc phát ra thực lực thế kia, vậy thì đẳng cấp chủng tộc phải cao tới trình độ nào đây?
Sở Mộ hiển nhiên không biết đám người Sở Ti đang bị tiểu Chập Long hù dọa vỡ mật, vẫn bình thản tiếp tục cất bước trở về gia tộc.
Sau khi quẹo trái đi vào khu vực nội phủ, hắn liền nhìn thấy một tiểu mỹ nữ ngồi chồm hổm bên cạnh hồ nước, bộ dạng đang thở phì phò có vẻ tức giận chuyện gì đó, không ngừng nhặt đá ném xuống hồ.
Sở Mộ nhìn về phía tiểu mỹ nữ, trải qua do dự một lát rồi dựđịnh vượt qua trở về phòng của mình. Thế nhưng, tiểu mỹ nữđúng lúc chuyển đầu nhìn ngược lại nhận ra Sở Mộ đứng ở gần đó, trên khuôn mặt phiền muộn lập tức xuất hiện một nụ cười xinh đẹp.
"Sở Mộ ca ca."
Tiểu mỹ nữ vội vàng đứng dậy, biến thành một trận gió thơm chạy tới trước mặt Sở Mộ, rất tự nhiên ôm choàng lấy cánh tay hắn.
Tiểu mỹ nữ này chính là đường muội của Sở Mộ - Sở Y Thủy. Lần trước thấy nàng chỉ là một tiểu nha đầu mà thôi, nhưng bây giờđã trưởng thành rồi, không những có khuôn mặt xinh đẹp, mà thân hình cũng tràn đầy mị lực.
Sở Mộ mỉm cười nhàn nhạt, mở miệng nói:
"Tại sao lại ở chỗ này hờn dỗi, có chuyện gì à?"
"Hừ, còn không phải là vì đám người La Vực môn kia. Đại tỷ mang về mấy gã sư thúc trong mắt không người, còn tham lam hơn cả ăn cướp nữa."
Sở Y Thủy nghe nhắc đến chuyện này lại bắt đầu tức giận.
Sở Mộ đang muốn tìm hiểu tin tức vềđám người La Vực môn này, hắn lập tức hỏi Sở Y Thủy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Thì ra trước khi Sở Mộ trở về không lâu, Ngũ thúc Sở Thiên Tề dẫn mấy vị cao thủ La Vực môn về phủ.
Lần này La Vực môn xuất động mười người, trong đó có năm trung niên và năm thanh niên đồng lứa. Trong số năm cao thủ trung niên có một vị làm Đường chủ La Vực môn, cũng là cường giả khống chế Hồn sủng cấp quân chủ đỉnh phong, tên là La Thu Phong.
La Thu Phong nổi danh tại Tây giới từ lâu, ngay cả mấy vị sư thúc Đại Sở thế gia cũng phải khách khí vài phần.
Cái tên La Thu Phong này trời sinh khắc bạc, sau khi bước vào nhìn thấy cảnh tượng phủ đệ Sở gia tiêu điều, xơ xác lập tức biểu hiện thái độ khinh thường không thèm che giấu.
Thực lực La Thu Phong cực mạnh, vì thế thành viên Sở gia đành phải lựa chọn im lặng không lên tiếng. Hơn nữa, phía dưới La Thu Phong còn có bốn nam tử trung niên khống chế Hồn sủng cao đẳng cấp quân chủ. Đệđệ La Thu Phong - La Thu Sinh lại càng dõng dạc tuyên bố một con Hồn sủng của mình cũng có thểđánh bại Sở gia.
Trưởng bối vô lễ ngạo mạn, vậy thì năm gã thanh niên La Vực môn cũng hùa theo, tự cho thực lực mình siêu phàm nhập thánh. Trong đó có một người tên là La Đồng đi dạo vô tình nhìn thấy Sở Y Thủy xinh đẹp đã lên tiếng trêu chọc, thái độ cực kỳ lỗ mãng. Bởi vì như thế, Sở Y Thủy mới tức giận nhưng lại không dám làm gì, cuối cùng đành phải chạy đến nơi này lấy hồ nước ra phát tiết cơn giận.
"Sở Mộ ca ca, ta cảm thấy đám người thế lực lớn tới nơi này vốn không phải là trợ giúp chúng ta. Bọn chúng lúc nào cũng có ý khiêu khích làm như muốn gây chiến vậy, cha ta nói phải cố gắng nhẫn nhịn, dù sao người ta cũng là thành viên của thế lực lớn. Gia tộc chúng ta thực lực quá yếu, cho dù bất mãn cũng không thể chủ động sinh chuyện, nếu như va chạm bọn họ thì gia tộc cũng triệt để biến mất trong đợt Tai Hoang lần này. Nhưng mà cái tên La Đồng kia không có hảo ý, cứ dây dưa với ta vô cùng phiền phức, phụ thân muốn ta nén giận."
Sở Y Thủy rốt cuộc tìm được một người có thể tố khổ, thế là tuôn hết bất mãn trong lòng ra ngoài.
Sở Mộ vừa an ủi tiểu mỹ nữ, vừa suy tư vấn đề La Vực môn.
La Vực môn bỗng nhiên phái cao thủ quân chủ đỉnh phong chạy đến Sở gia rõ ràng không phải là chuyện bình thường. Hành động này có nên gọi là điều động binh lực hay không đây? Cho dù Sở gia bỏ ra số tiền lớn mời tới trợ giúp, nhưng bọn họ cũng không thể nào ‘trượng nghĩa’ như vậy, quả thật là làm cho người ta phải nghĩ tới đám người này có ý đồ khác.
Bộ lạc cấp một tương đương với 30 đầu quân chủ đỉnh phong, Tai Hoang lần này sẽ xuất hiện quân đoàn với lực lượng sánh ngang sáu đầu quân chủ đỉnh phong.
Mà La Vực môn phái tới đám người này thực lực cũng không yếu, có thể trợ giải quyết vài đầu quân chủ đỉnh phong tước nhược lực lượng của bộ lạc cấp một đã tốt lắm rồi. Như vậy, Sở Mộ sẽ có khả năng chiến thắng cao hơn.
"Đám người La Vực môn quá tự tin rồi, xem ra đã đến lúc giáo huấn bọn họ một chút rồi."
Sở Mộ âm thầm suy nghĩ, chốc lát sau đã cho ra quyết định.
Vấn nạn Tai Hoang diễn biến nhanh hơn Sở gia dự liệu, quy mô cũng lớn hơn không ít.