Mà ở trên các ngọn núi có sinh vật thú hệ hình thể khổng lồ đang canh
gác, chí ít có hơn năm mươi sinh vật Đế Hoàng cấp thấp tới Đế Hoàng cao
cấp đang ở nơi này, chuẩn chúa tể cũng có hơn mười, đội hình tương đối
cường đại.
Trừ những sinh vật này còn có không ít sinh vật nguyên tố đang niệm chú ngữ, tùy thời chờ đợi địch nhân xuất hiện.
Đội hình tụ tập khổng lồ như vậy là một cổ lực lượng vô cùng khủng bố... Chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ còn có chim sẻ núp đằng sau?
Thời điểm Sở Mộ ngột rời đi thật xa thì phát hiện dị biến ở bên này.
Từ tình huống hai đội ngũ tập hợp đội hình thì thật sự xuất hiện hoàng tước ở phía sau.
Nhưng mà hoàng tước này cũng quá mức xúc động rôi.
Sở dĩ Sở Mộ không dám đoạt đại Ma Linh chính là vì chung quanh có nhân mã
của hai phe, một khi xuất đầu thì khẳng định sẽ bị bao vây, ai là hoàng
tước thì cũng có tấm lưới mở sẵn, cơ hồ không có người nào có thể đào
thoát!
Thiên la địa võng, trên trăm sinh vật vây ở chung quanh đã ngăn cản đường đi của Ngân Sắc Ma Nhân.
Tất cả mọi người biết rõ Ngân Sắc Ma Nhân này đã cướp một Ma Linh cấp Đế
Hoàng đỉnh phong, Ma Linh cấp Đế Hoàng đỉnh phong có giá trị rất cao,
không nghĩ qua lại rơi vào tay của mình thì đây tuyệt đối là thực lực
tăng vọt, bất kể là cường giả bản thân có được sinh vật chúa tể cấp thấp hay là những người chưa bước vào cấp Đế Hoàng, bọn họ lúc này nhất định là đỏ mắt, không tiếc bất cứ giá nào cũng phải bắt được Ma Linh cấp Đế
Hoàng đỉnh phong cấp kia.
Đứng vững trên mây trắng nhìn chung
quanh, nam nhân cao ngạo dùng ánh mắt có ma diễm thiêu đốt nhìn xuống,
ánh mắt của hắn quét mắt nhìn qua hơn trăm hồn sủng kia, lại quay đầu
nhìn qua mười sinh vật cấp chúa tể đang bay tới.
Trước sói sau hổ, hơn nữa hình thành xu thế vòng cung bao quanh, hiện giờ hắn không có chỗ đi.
- Vị bằng hữu kia, đưa đồ vật cho ta, Ngô Trì có thể dùng danh dự của mình cam đoan ngươi có thể an toàn rời khỏi nơi này.
Dẫn đầu là Ngô Trì tiếp cận Ngân Sắc Ma Nhân.
Ngô Trì tướng mạo âm nhu, ngữ khí cũng có cảm giác như nữ nhân đang nói,
nhưng mà hắn nói rất thành khẩn, chỉ cần là người thông minh sẽ nương
theo bậc thang này đi xuống, vì một kiện bảo vật mà bỏ mạng là không
đáng.
Trên thực tế Ngô Trì cũng không biết nam nhân ma diễm đang
thiêu đốt trước mặt là người hay là hồn sủng, nhưng trên thế gian có
nhiều thứ thiên kì bách quái, hiện tại Ngô Trì không có tâm tư đi lo
lắng chuyện này, chủ yếu là bắt cho được Ma Linh vào tay của mình đã.
Ngân Sắc Ma Nhân hờ hững liếc mắt nhìn qua Ngô Trì, đối mặt với đội hình hồn sủng ở hai mặt, Ngân Sắc Ma Nhân này tâm như bàn thạch, căn bản không
vì thanh thế to lớn của bọn họ mà dao động.
Hắn cũng không có nói nửa câu, đôi mắt màu bạc vô cùng yêu dị, tĩnh táo, kiên định, cảnh giác giống như đang bộc phát chờ chiến đấu.
Ngô Trì lườm qua bọn người Vĩnh Sùng đuổi theo phía sau, hừ lạnh một tiếng.
Xem ra phải động thủ!
Ngô Trì vung tay lên. Trên trăm hồn sủng sư trước mặt chí ít có hơn năm
mươi người nghe lệnh của Ngô Trì. Ngô Trì ra lệnh thì bọn họ sẽ ra tay.
Mười ba sinh vật chúa tể thì có sáu con là Không Thính Chi Yêu, nhưng mà
thực lực cho thấy còn kém xa Không Thính Chi Yêu là chúa tể cấp thấp của Lâm Bành Phong, sở dĩ nhiều người có nhiều yêu linh cùng chủng tộc ở
đây. Một mặt là Cương Thống Ngô Trấn có được một lãnh địa Không Thính
Chi Yêu, đám người dưới tay của hắn ai cũng có được một hai con Không
Thính Chi Yêu, một phương diện khác Cương Thống Ngô Trấn cố ý chọn
lựa những cao thủ có được Không Thính Chi Yêu đi tới nơi này vì bắt được Ma Linh hành tung quỷ dị.
Không Thính Chi Yêu có văn hoa trên
người giống như con báo, tai của chúng cực thính, không có cái đuôi,
móng vuốt thật dài, trừ thính giác không gì sánh được thì tính công kích của Không Thính Chi Yêu rất mạnh.
Sau khi Ngô Trì ra mệnh lệnh
thì sáu Không Thính Chi Yêu cấp chúa tể cùng xông lên, liên tục lập loè
đạp không lao tới, phân biệt đứng ở các vị trí khác nhau của Ngân Sắc Ma Nhân.
Theo sát phía sau, bốn con sinh vật thú hệ cấp chuẩn cấp
chúa tể cũng đạp không bay tới, phát ra tiếng nổ ông ông, hung mãnh
cuồng dã chạy về phía Ngân Sắc Ma Nhân.
Mà sau lưng bốn con thú hệ chuẩn chúa tể có hai sinh vật dực hệ. Như vậy tổng công có mười hai sinh vật cấp chúa tể!
- Sát!
Ngô Trì quát lạnh ra một tiếng!
Sáu con Không Thính Chi Yêu đồng thời hóa thành màu xanh lốm đốm biến mất
tại chỗ. Sau một khắc hàn quanh lạnh lẽo đánh tới. Cao thấp chung quanh ở sáu phương vị nguyên vẹn, cho đối thủ không có khả năng né tránh!
Hồn sủng sư khống chế sáu con Không Thính Chi Yêu thường xuyên hợp tác
chiến đấu, thấy được địch thủ thật khó chơi, hồn sủng hiểu được chiến
đấu phối hợp thường thường sẽ gia tăng sức chiến đấu của hồn sủng lên
nhiều lần.
Sáu con Khống Thính Chi Yêu chạy thạt nhanh, muốn phân trời xanh thành vô số khối, mà Ngân Sắc Ma Nhân đứng ở trung ương đối
mặt với công kích lăng lệ ác liệt, thần sắc vẫn tỉnh táo.
Hắn
niệm chú ngữ trong miệng, thời điểm hoàn thành âm phù cuối cùng, chung
quanh thân thể của hắn xuất hiện chín đạo ma diễm màu bạc.
Chín
đạo ma diễm này hình thành chín chuôi kiếm cực lớn, ma kiếm tang thương, loáng thoáng có thể trông thấy phía trên có chú ngữ khắc ấn, ẩn chứa
lực lượng không biết!
Thiên Địa Ma Kiếm Trận xoáy lên, khí thế
bàng bạc ngược lại chúi xuống đỉnh núi, sương nhận ở khắp nơi đánh lên
ma kiếm thì vang lên âm thanh ầm vang.
Về phần hai đạo sương nhận ở trên cao đánh xuông thì chúng xuyên qua ma diễm chém lên đỉnh núi,
một đạo phá vỡ tầng mây, rõ ràng chúng không đánh trúng mục tiêu công
kích
Kiếm trận uốn lượn, ma diễm tăng vọt, sau khi ngăn cản công
kích thì Ngân Sắc Ma Nhân tiện tay điểm một ngón tay, chín chuôi Thiên
Địa Ma Kiếm gào thét bay ra, phân biệt chém về sáu con Không Thính Chi
Yêu cùng ba con sinh vật chúa tể thú hệ đánh tới.
- Khanh! ! ! ! ! ! !
Chuôi kiếm đầu tiên đâm vào thân thể to lớn của Không Thính Chi Yêu, lúc này
không nghe được tiếng hét thảm nào bị ma kiếm đâm bay ra ngoài, sau đó
cắm lên sườn núi xa xa.
Sơn thể có được độ cao mấy ngàn thước,
nhưng thân ma kiếm tương đương với ngọn núi cao, một kiếm này đem Không
Thính Chi Yêu cắm vào trong núi, cũng không biết nó sống hay chết, uy
lực của ma kiếm này làm cho đám người kia hoảng sợ.
Còn có tám
chuôi ma kiếm, mỗi một chuôi ma kiếm đều xuất kỳ bất ý đánh trúng mục
tiêu, cũng giống như một kiếm xuyên qua người Không Thính Chi Yêu lúc
trước, cả đám sống chết không rõ, có lực phòng ngự cao chút ít thì miễn
cưỡng ngăn được một kích và phun máu tươi, phần lớn là bị ma kiếm làm
tổn thương linh hồn.
Mười hai sinh vật cấp chúa tể dưới một kỹ
năng đã không ngăn cản được, sĩ khí lập tức giảm xuống thật nhiều, ba
con hồn sủng sống chết không rõ, sáu con tổn thương, mỗi chiêu của đối
phương làm sức chiến đấu một phần ba lực lượng giảm bớt, chuyện này bọn
họ làm gì có dũng khí lao tới?
Thực lực của Ngân Sắc Ma Nhân trấn trụ cao thủ ở nơi này, trong lúc
nhất thời căn bản không có người nào mạo muội xông lên, đám người đỏ
mắt vì báu vật cũng hoảng sợ, may mắn bọn họ vừa rồi không có xông lên
đầu tiên, bằng không thì có khả năng bị miểu sát như con hồn sủng chúa
tể đầu tiên.
Ngay cả sinh vật cấp chúa tể cũng không thoát khỏi vận mệnh bị miểu
sát, những cường giả cấp Đế Hoàng kia không tự giác co đầu rụt cổ lại,
rất rõ ràng đây không phải chiến đấu bọn họ có thể tham gia.
- Thằng này rốt cuộc là cái gì, tại sao lợi hại như vậy, chúng ta tốt nhất nên xuất thủ lần lượt đi.
Một tên thanh niên sắc mặt tái nhợt bên cạnh Ngô Trì nói ra.
Sắc mặt của thanh niên này tái nhợt có thể nhìn thấy mạch máu, hiện ra
gương mặt trắng nõn, toàn thân lộ ra cảm giác âm nhu. Người này tên là
Ngô Tự, là con trai trưởng của Cương Thống Ngô Trấn, thân là đội trưởng nên Ngô Trì chỉ là thuộc hạ của Cương Thống Ngô Trấn.
- Thiếu
gia, chớ vội vàng xao động, thực lực của ma nhân này còn chưa thăm dò
được thì không nên tự tiện ra tay, nếu như hắn ẩn dấu thực lực thì rất
có thể lập tức tăng sức bật, đem chúng ta giết đi.
Đội trưởng Ngô Trì ngữ khí bình thản nói ra.
- Thế nhưng mà, chúng ta là người bị giết, đối với chúng ta cũng là một loại tra tấn.
Ngô Tự nói ra.
Vừa rồi Thiên Địa Ma Kiếm Trận rất có thể trực tiếp miểu sát ba con chuẩn chúa tể, cường giả cấp chúa tể cũng không phải khắp nơi đều có, tổn
thất mấy người là ít đi mấy người.
- Thiếu gia, ngươi phải làm
rõ ràng đã, loại người hồn niệm kẹt lại ở chín niệm Hồn Hoàng thì thực
lực của bọn họ vĩnh viễn không có khả năng đột phá lên cấp chúa tể,
loại người này vào thời kỳ chết sắp chết sẽ liều mạng, mà chúng ta cũng có chúa tể trung đẳng.
Ngô Trì dùng tinh thần chi âm nói với Ngô Tự.
Nói xong, khóe miệng Ngô Trì nhếch lên, mở miệng nói:
- Đương nhiên, pháo hôi thì không thể để người của chúng ta đi làm, cứ để cho bọn người Vĩnh Sùng chết đi là được.
Ngô Tự gật gật đầu, hắn vội vàng kiềm chế tâm tình muốn đoạt được Ma Linh lại.
- Vĩnh đại nhân, Ngân Sắc Ma Nhân này thực lực không tầm thường, chúng
ta nên liên thủ giết hắn trước đã, còn Ma Linh thuộc sở hữu của ai thì
nói sau, ngươi cảm thấy như thế nào?
Ngô Trì liếc mắt nhìn qua bọn người Vĩnh Sùng chạy tới, trực tiếp mở miệng nói ra.
Sắc mặt Vĩnh Sùng tái nhợt, vừa rồi Ma Linh đã tới tay kết quả bị ma nhân đáng chết này đoạt lấy, hắn hận không thể trực tiếp giết ma nhân này.
- Tốt, trước liên thủ giải quyết hắn!
Vĩnh Sùng cũng không do dự, bọn họ đều tới từ Văn thành, cho nên bài trừ người khác ra ngoài.
Cường giả Vĩnh Sùng mang tới số lượng cũng không ít, trong đó Vũ Yêu cấp
chúa tể hai có bảy, hỏa hệ chúa tể cùng nham hệ chúa tể có hai, cộng
thêm Nghiễm Thông huynh đệ thì có mười một sinh vật cấp chúa tể.
Văn thành đã nhận được tin tức xác thực của Ma Linh, hơn nữa bởi vì nó là Cảnh thành lục cấp, không có gì ngoài những Cảnh thành ngũ cấp tranh
đoạt ra, những Địa Cảnh chỉ có một ít người nghe tin chạy tới mà thôi.
Lần này người của Văn thành chia ra làm hai phái đi bắt Ma Linh, một phải đập cờ hiệu của Cương Thống Ngô Trấn, một phái khác là Vĩnh Sùng phụng lệnh thành chủ đi tới nơi này, hai phái này đều muốn tranh giành tài
nguyên với nhau, cũng điều ra không ít cao thủ, cộng lại thì Văn thành
xuất động sinh vật chuẩn cấp chúa tể cộng lại chỉ chừng bốn mươi, trong đó hai mươi ba hình thành vây quanh, số còn lại theo hồn sủng sư đi bắt Ma Linh.
Mà cấp chúa tể cấp thấp thì có mười con, phân biệt là của bọn người Vĩnh Sùng, Lâm Bành Phong và Ngô Trì, Ngô Tự!
Đội hình như vậy tuyệt đối là khủng bố.
Sở Mộ suy nghĩ đoạt đại Ma Linh thì cũng suy nghĩ mấy người này, nếu như không có tiểu Ma Linh thì Sở Mộ cố gắng dám mạo hiểm đi nếm thử. Sở Mộ cũng tiếp cận chúa tể trung đẳng, nhưng số lượng địch nhân quá nhiều,
nếu Vũ Sa không hóa thân Thiện Ác Nữ Vương thì khó làm gì được, nếu
không đi thì Sở Mộ cũng còn có Mạc Tà. Thực lực của Mạc Tà thì tới nay
Sở Mộ còn không hiểu nằm ở cấp bậc nào.
Nhưng mà tiểu Ma Linh đã tới tay, Sở Mộ cảm thấy đi tham đại Ma Linh là quá mạo hiểm.
Sở Mộ đang muốn ít xuất hiện, làm cho người ta bất ngờ là vẫn có người to gan dám tranh đoạt Ma Linh giữa trăm người như thế này.
Do dự
liên tục Sở Mộ đã có người làm rối, hắn cũng nên đi xem xem, hắn thử xem nữ thần may mắn có ở bên cạnh mình hay không, nếu nữ thần thích mình
thì không tệ đúng không?
Lông vũ bay loạn trên không trung, mỗi một Vũ Yêu đều có thân hình khổng lồ, trong sơn mạch xuất hiện một đám quân đoàn to lớn.
Vũ Yêu cùng Không Thính Chi Yêu phát động công kích vào Ngân Sắc Ma Nhân, vũ nhận như sắt thép bay đầy trơi, đem rặng núi này đánh thành trăm ngàn lỗ thủng.
Ngân Sắc Ma Nhân trên đỉnh đầu huyễn ra thiêu đốt lên ma diễm cự quan, ngọn lửa này vương miện đem những cái...kia rơi xuống vũ nhận cho đốt thành tro bụi.
Nhưng mà sau đó hai sinh
vật cấp chúa tể tấn công cận thân, bọn chúng bộc phát lực lượng mạnh
mẽ, trùng trùng điệp điệp đánh vào thân thể của Ngân Sắc Ma Nhân.
Lực phòng ngự của Ngân Sắc Ma Nhân rất mạnh, cũng không có bị bao nhiêu
tổn thương, nhưng mà hai sinh vật thú hệ công kích làm cho hắn không
thể không dùng ma diễm phòng ngư.
Bảy con Vũ Yêu cấp chúa tể
đồng thời phát động công kích, lực công kích đã mạnh hơn cấp thấp chúa
tể vài phần, những công kích này phân loạn đánh vào người của Ngân Sắc
Ma Nhân, ma diễm trên người Ngân Sắc Ma Nhân bỗng nhiên tuôn ra, một
tay nắm chặt và ma diễm xuất hiện.
Những nơi ma diễm đi qua thì
toàn bộ vũ nhận bị đốt thành tro bụi, kể cả bảy con Vũ Yêu cấp chúa tể
kia, chúng nhao nhao phát ra tiếng kêu thất kinh, vô số lông vũ rơi
loạn bay ra khỏi phạm vi của hỏa diễm..
Bảy con Vũ Yêu này phản
ứng cũng coi như nhanh chóng, cũng không có bị ma diễm làm tổn thương
thực chất, mà sau đó những công kích của hồn sủng khác bị ngăn cản lại, kỹ năng cuồng dã của Ngân Sắc Ma Nhân làm cho đám Vũ Yêu không thể
công kích.
- Không sai biệt lắm, chúng ta ra tay đi!
Vĩnh Sùng liếc mắt nhìn Ngô Trì, mở miệng nói ra.
Trải qua thăm dò Vĩnh Sùng cùng Ngô Trì cũng đã biến đại khái thực lực của Ngân Sắc Ma Nhân này rồi, rất hiển nhiên thực lực Ngân Sắc Ma Nhân này nhất định là tiếp cận chúa tể trung đẳng, thậm chí đã đạt tới chúa tể
trung đẳng.
Thực lực như vậy cũng làm cho Vĩnh Sùng cùng Ngô Trì cảm thấy rung động, dù sao cấp chúa tể trung đẳng thi cả Văn thành cũng đếm được trên đầu ngón tay.
Sinh vật cấp chúa tể trung đẳng đủ
để miểu sát chúa tể cấp thấp, Ngô Trì trước kia cũng vô cùng cẩn thận,
nếu như vừa rồi mạo muội ra tay thì bỗng nhiên đối phương bộc phát toàn lực, rất có thể trực tiếp miểu sát hắn và đồng bọn.