Đám người Yểm Ma cung vốn nổi danh tính tình ác liệt, Hồn sủng Yểm Ma nhất tốc lại càng bá đạo. Thành viên Hồn Minh cực kỳ nhức đầu mỗi khi đối mặt nhóm người này.
Mà đại nguyên lão Yểm Ma cung - Trầm Thu danh tiếng lẫy lừng, vốn là nhân vật cực kỳ dứt khoát đã quyết định chuyện gì dù cho mười ngựa cũng khó theo. Trừ phi nơi này có cường giả Tứ Hùng, nếu không Hồn Minh căn bản không dám trêu chọc Trầm Thu.
Trầm Thu là cường giả xếp hạng thứ hai của Yểm Ma cung, thực lực chỉ dưới mỗi Khương Ma Đế.
Sở dĩ Dương Khuyết và Hồn Minh không dám động tới ba thế lực lớn tại Linh thành là bởi vì nơi này có Trầm Thu trấn giữ.
"Sở Phương Trần, ta nghe Thẩm Mặc nhắc tới ngươi có một đầu Bạch Yểm Ma?"
Trầm Thu lần đầu tiên nhìn thấy Sở Mộ, nhưng hắn chỉ cảm thấy hứng thú Bạch Yểm Ma mà thôi.
Sở Mộ gật đầu xác nhận.
"Ha hả, ta đã nói từ lâu rồi. Thất Đồ Thánh Sủng của Hồn Điện cũng quá mềm đi, làm gì bá đạo bằng Yểm Ma của chúng ta. Ngươi lựa chọn Bạch Yểm Ma làm Hồn sủng chính là hành vi sáng suốt nhất cuộc đời."
Trầm đại nguyên lão lòng dạ khoáng đạt, chỉ nói một câu đã tổn hại luôn bảy đầu Thánh sủng, hoàn toàn không quản sắc mặt đám người đám người Hồn Điện bên dưới dần dần xám xịt.
Đức Lão linh sư cười khổ nói:
"Hi vọng đừng có rập khuôn theo Bạch Ngữ Ma Đế."
"Ngươi biết cái gì ?"
Trầm Thu trừng mắt liếc Đức lão, tiếp tục nói:
"Bạch Ngữ chính là Hồn sủng sư tối cường ba thế lực lớn, biết không hả? Cho dù hắn không có ma hóa, Lê Hồng dám chống lại Bạch Ngữ không? Đừng nói là Lê Hồng, ngay cả Hùng Thủ năm đó cũng là bại tướng dưới tay hắn. Ngươi nói xem Hồn Điện các ngươi đã bao giờ nhô ra một nhân vật như thế? Lâu lâu xuất hiện một vài tuổi trẻ tuấn kiệt không đoản mệnh cũng dừng bước ở bình cảnh. Còn nữa, ban đầu các ngươi coi trọng Thần Tôn điện hạ, nàng bước vào cấp bậc Hồn Hoàng từ rất sớm, vốn có hi vọng đạt tới cấp chúa tể. Kết quả thế nào, các ngươi không biết ăn cái gì mà vô lực quá mức, để cho nàng liên tục thương tổn linh hồn. Lão già Tân Kế đúng là nhu nhược, nếu không phải thời cơ cấp bách, ta đã sớm chạy tới thu thập hắn rồi."
Nghe Trầm Thu nói một hơi thông suốt vấn đề, Sở Mộ nghi hoặc nhìn sang Đức Lão linh sư, dùng hồn niệm hỏi:
"Mẫu thân của ta từng bị thương tổn linh hồn?"
"Chuyện này nói ra rất dài dòng, Thần Tôn điện hạ đúng là bị thương nghiêm trọng ở thời kỳ mấu chốt."
Đức Lão linh sư nói.
(Thần Tôn là danh hiệu của Nữ Tôn Băng Lam.)
Lúc trước Sở Mộ vẫn luôn kỳ quái tại sao Liễu Băng Lam 20 tuổi đã đạt tới cấp bậc Hồn Hoàng, lại có thêm Hồn Điện hậu thuẫn hẳn là một đường phát triển thuận lợi mới đúng. Không thể nào chỉ giới hạn ở hàng ngũ Thập Lục Tuyệt, đến bây giờ hắn mới biết được nguyên nhân trong đó.
"Thế nhưng, chuyện này cũng không ảnh hưởng quá lớn, chỉ cần qua thêm một ít thời gian linh hồn thương tổn khép lại, nàng sẽ không ngừng đột phá. Lần này nàng xâm nhập Cấm Vự chính là tìm kiếm cơ duyên."
Đức Lão linh sư tiếp tục nói.
Sở Mộ gật đầu tỏ ý đã hiểu, hắn biết rõ mẫu thân mình có rất nhiều lá bài tẩy và tiềm lực to lớn cỡ nào.
Trong lúc hai người nói chuyện, thời gian thi đấu đã chuẩn bị kết thúc.
“Hết giờ, tất cả ngừng tay !”
Giám định sư bắt đầu đi kiểm tra linh vật do tuyển thủ luyện chế.
Lần này yêu cầu hợp cách tương đối thấp, chỉ cần luyện chế thành công linh vật chỉ định và cấp bậc trung phẩm là được. Về phần linh vật phẩm chất hoàn mỹ hẳn là không nhiều, ban tổ chức sẽ gom lại một nhóm tiến hành bình phẩm chi tiết sau.
"Phẩm chất hoàn mỹ, Vân Ngân Lô Vân."
"Phẩm chất hoàn mỹ, Chu Tử Trản."
Cuối cùng vẫn là hai người này phá vỡ cấp bậc hoàn mỹ đầu tiên.
Đám người chung quanh vỗ tay sấm, Chu Tử Trản và Lô Vân lại biểu hiện bình tĩnh như thường. Tựa hồ thành tích này không là gì đối với bọn họ.
"Phẩm chất hoàn mỹ, Sở Khuynh Tư."
Theo sát phía sau lại là nhân vật ấn tượng nhất đại hội linh thuật kỳ này, Giám định sư lộ ra thần sắc kinh ngạc đọc tên Diệp Khuynh Tư.
Giám định sư nhớ là vị Linh sư này lúc trước lãng phí một phần tài liệu, dưới tình huống này vẫn có thể luyện ra linh vật phẩm chất hoàn mỹ đúng là xuất thần nhập hóa rồi.
Lúc này Chu Tử Trản cũng nhíu mày, cố ý nhìn thoáng qua dãy bàn Diệp Khuynh Tư, hẳn là muốn xác định phẩm chất linh vật.
"Ngươi gặp đối thủ rồi."
Dương Thiến tranh thủ cơ hội châm chính vào một câu.
Ở trong mắt Dương Thiến vị trí đệ nhất khẳng định thuộc về nàng rồi. Về phần thứ hạng phía dưới sẽ do những người khác tranh đoạt. Lúc này bỗng nhiên xuất hiện Sở Khuynh Tư biểu hiện bất phàm đã có tư cách tranh đoạt mấy thứ hạng trên cùng.
Chu Tử Trản cũng biết mình không có tư cách giành lấy vị trí đệ nhất với Dương Thiến, nhưng mà vị trí thứ hai phải thuộc về hắn.
"Diệp nha đầu quả thật tiến bộ rất nhanh. Khi trước ở Thiên Hạ thành chỉ mới đi được mấy bước đầu tiên, nhưng bây giờ đã xuất chúng như vậy rồi."
Đức Lão linh sư cười cười nói.
Tại Thiên Hạ thành, Diệp Khuynh Tư thường xuyên làm trợ thủ cho Đức Lão linh sư nhằm rèn luyện linh thuật. Nhưng bốn năm trôi qua, thành tựu linh thuật của nàng đã tiếp cận Đức Lão linh sư rồi, điều này làm cho lão đầu phải sợ hãi than thở không thôi.
Đến lúc này số người chú ý nàng lại tăng lên gấp bội.
Sở Mộ không muốn có người quấy rầy nàng làm ảnh hưởng đến tâm lý thi đấu, trước đó đã an bài một nhóm cao thủ Hồn Điện âm thầm bảo vệ hai huynh muội bọn họ.
Đến vòng thi đấu thứ ba, Diệp Khuynh Tư vẫn biểu hiện xuất sắc liên tục cầm cờ đi trước, chỉ nhiêu đó đã nói rõ thực lực nàng có chỗ hơn người, một đường xông vào hàng ngũ trước mười hẳn là không thành vấn đề.
Dưới tình huống này, đám người Chu Tử Trản, Lô Vân bắt đầu cảm nhận uy hiếp.
Vòng thứ ba đưa ra đề mục là dung hợp linh vật nhiều thuộc tính, đây là nhiệm vụ độ khó cực cao, đến cuối cùng chỉ có 20 người vượt qua yêu cầu.
Mà vòng thứ tư chính là trận chung kết.
Ban tổ chức đại hội linh thuật lập tức công bố đề mục cuối cùng.
Bọn họ sẽ cung cấp cho mỗi người một gian đình viện có đầy đủ dụng cụ và linh dược luyện chế. Sau đó các tuyển thủ Linh sư sẽ tự mình phát huy năng lực, dựa vào phẩm chất linh vật để tiến hành bình phán thứ hạng.
Thời gian luyện chế là một tháng.
Công việc luyện chế linh vật cao cấp vô cùng gian nan, ban tổ chức đưa ra thời gian một tháng coi như là ngắn ngủi, hoặc có thể nói là tạo một chút áp lực cho thí sinh.
Dĩ nhiên Linh sư luyện chế linh vật cao cấp phải trải qua rất nhiều công đoạn, ban tổ chức quyết định thời gian như thế nhằm thu hẹp chênh lệch thực lực. Bất kỳ sai sót nào cũng có thể ảnh hưởng đến xếp hạng cuối cùng.
Vì muốn phòng ngừa tuyển thủ gian lận, ban tổ chức có quy định trong thời gian tranh tài Linh sư bắt buộc ở trong đình viện, không được mang theo tài liệu nào khác, chỉ được tiếp xúc với một trợ thủ duy nhất.
Ở giai đoạn điều chế cuối cùng trước khi thành phẩm, ban tổ chức yêu cầu tuyển thủ mang linh vật đến quảng trường tiến hành xử lý, để cho tất cả cư dân Linh thành đều có thể chứng kiến.
Đây là khâu mấu chốt nhất trong quá trình luyện chế, các tuyển thủ được phép lựa chọn lò luyện có thuộc tính phù hợp với linh vật của mình. Tất cả mọi người đồng thời đốt lò luyện đan trước mặt công chúng.
Sau khi hoàn thành luyện chế, ba vị nguyên lão Linh Giáo sẽ tiến hành phán định, Dương Khuyết và Chu Triêu đảm nhiệm công việc trao tặng phần thưởng.
Thời gian một tháng quả thật là dài dòng nhàm chán đối với Sở Mộ, vốn là hắn dự định đóng cửa tĩnh tu nhưng không có bao nhiêu tác dụng.
Trữ Mạn Nhi đề nghị Sở Mộ đi tới nam Cấm Vực lịch lãm một phen, bởi vì thực lực của nàng đã đột phá nhưng nhóm Hồn sủng của Sở Mộ lại thiếu hụt kinh nghiệm. Cho nên nàng linh khí dư thừa lại không có đất dụng võ, mấy ngày nay buồn bực lải nhải vào tai Sở Mộ vô số lần.
"Cũng được, xem như đi dạo một vòng làm nóng người."
Sở Mộ cảm thấy ở trong thành chỉ lãng phí vô ích, quyết định nghe lời tiểu nha đầu tiến vào Cấm Vực.
Thời gian một tháng cũng đủ cho hắn đi một vòng từ nam Cấm Vực xuyên qua Mê giới, rồi trở về Linh thành. Lúc này là giai đoạn tranh tài trọng yếu, hắn ở lại cũng không có cách nào nhìn thấy Diệp Khuynh Tư.