Đối phương tổng cộng có mười đầu Hồn sủng, tất cả đều đạt tới hình thái hoàn toàn là mười đoạn. Hơn nữa, tù nhân thuộc về nhóm trung niên đồng lứa nên kinh nghiệm và năng lực tác chiến của đội hình Hồn sủng mạnh hơn thanh niên rất nhiều. Nói không chừng đám người Sở Mộ sẽ bị đánh có lực hoàn thủ.
Sở Mộ đầu tiên khóa định hai con Dực hệ Hồn sủng bay lượn, bởi vì loại hình Hồn sủng này ảnh hưởng rất lớn đến chiến cuộc, tùy thời đều có thể công kích Hồn sủng sư. Cho nên ngay khi bắt đầu chiến đấu, Sở Mộ bắt buộc phải giải quyết Dực hệ Hồn sủng trước tiên.
"Khuynh Tư, Tử Sam Mộng Thú có thể ứng phó không?" Sở Mộ mở miệng hỏi.
"Không thể, có một con Dực hệ Hồn sủng đã đạt tới cấp thống lĩnh đỉnh phong, Tử Sam Mộng Thú của ta chỉ có thể ứng phó nó. Một con khác ..."
Diệp Khuynh Tư cũng không chủ quan, nhanh chóng nói ra suy nghĩ của mình.
Khống chế Dực hệ Hồn sủng chính là Hồn sủng sư trung niên, Diệp Khuynh Tư không tự cao tự đại cho rằng mình khống chế Tử Sam Mộng Thú có thể đối phó hai con mười đoạn Hồn sủng cấp thống lĩnh cùng một lúc.
"Một con khác để ta xử lý, muốn đánh thì đánh !"
Thượng Hằng lau vết máu trên mặt, cắn răng nói.
Ngay cả hai tuyển thủ bậc thang thứ ba còn không úy kị khiêu chiến, Thượng Hằng chính là nhân vật đại biểu cho bậc thang thứ hai của Hồn Điện làm sao có thể biểu hiện hèn yếu đây?
"Ừ, ngươi coi trọng một đầu Dực hệ Hồn sủng, những con khác cứ giao cho chúng ta giải quyết." Sở Mộ tự tin nói.
Cách đó ba trăm thước, yêu thú chạy tới đầu tiên chính là một con Đảo Thứ giác thú, trên lưng nó là tù nhân cấp bảy đang nở nụ cười tàn bạo.
"Ha ha, lại thêm hai tuyển thủ."
Gã tù nhân cấp bảy này mới liếc một cái đã thấy đám người Sở Mộ, sau đó ánh mắt của hắn sáng rực lên khóa chặt thân hình Diệp Khuynh Tư, lớn tiếng nói:
"Trong đó có một tên nữ Hồn sủng sư, nhìn tư thái rất tốt, con nhỏ này thuộc về ta."
Sau khi nói xong, gã tù nhân cấp bảy khẩn cấp ra lệnh cho Đảo Thứ giác thú tăng nhanh tốc độ, trong lòng nóng như lửa đốt. Dù sao đám tù nhân này cũng bị giam giữ quá lâu rồi, cho nên tinh thần có chút thác loạn.
"Nói đùa gì vậy, thuộc về ngươi? Đây là mọi người cùng phát hiện."
Một gã tù nhân cưỡi Dực hệ Hồn sủng cười lạnh nói.
"Vậy phải nhìn xem ai bắt được trước."
Chủ nhân Đảo Thứ giác thú chủ nhân nói, hoàn toàn không đặt Hồn sủng của Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư vào trong mắt.
Phía sau nữa còn có ba gã tù nhân đang chạy tới như điên, hai mắt lộ ra quang mang hưng phấn. Đám người này nửa đời đã làm nhiều việc ác, bây giờ có thêm một, hai tội danh cũng chả sao.
Ánh mắt nóng rực của đám tù nhân có tính xâm lược rất mạnh, Diệp Khuynh Tư có thể hiểu được trong đầu đám tù nhân này đang suy nghĩ chuyện gì.
Thế nhưng, Diệp Khuynh Tư không hề tức giận vì điều đó. Vẫn giữ thái độ bình tĩnh ra lệnh cho Bàn Mộc Linh công kích.
"Phốc phốc !"
Bàn Mộc Linh phất tay điều khiển vô số rễ cây nhọn hoắc từ trong vách núi hai bên bỗng nhiên đâm ra, một số gai nhọn từ dưới đất trồi lên đâm vào chân Đảo Thứ giác thú muốn hạn chế tốc độ xung phong của nó.
Gã tù nhân cấp bảy kia cười cười khinh miệt, kịp thời để cho Đảo Thứ giác thú nhảy lên tránh né bẫy rập do Bàn Mộc Linh mai phục.
"Đúng là trẻ con, định dùng cái loại kỹ năng nho nhỏ này chơi đùa sao?"
Gã tù nhân cấp bảy cười lạnh nói.
"Vậy thì theo nàng vui đùa một chút, ngươi không chơi thì ta chơi, ha ha ha !"
Mấy gã tù nhân khác cười phá lên, đối với .
"Trò chơi? Vậy thì bắt đầu tàn sát, chính hợp ý ta."
Sở Mộ nghe thấy đám người kia châm chọc Diệp Khuynh Tư, trên mặt lập tức xuất hiện nụ cười tàn bạo.