Sủng Mị

Chương 1030: Q.2 - Chương 1030: Truyền thuyết Thất Tội Hồ




Sở Mộ xác thực không ngờ rằng Thất Tội Hồ lại phân cấp bậc rõ ràng như vậy. Hoặc là nói sau khi có khái niệm Thất Tội Hồ này thì cho rằng tội hồ chỉ khác nhau mỗi thuộc tính mà thôi.

- Trung vị tội hồ của Thất Tội Hồ chính là Thủy Đế cùng Nham Đế, mặc dù là bị nguyền rủa chúng cũng là hoàn mỹ Đế Hoàng. Mà sau khi xá tội thực lực đạt tới cấp chúa tể đỉnh phong, trong Thiên Hạ Cảnh và Vạn Tượng Cảnh của chúng có lẽ chưa bao giờ xuất hiện qua sinh vật như vậy, mặc dù là tội hồ Thủy Đế cùng tội hồ Nham Đế bị nguyền rủa cũng chưa xuất hiện.

Hàn lão nhân nói ra.

Một câu nói kia làm mọi người hít thở thật sâu.

Mặc dù là chủng tộc chủng tộc bị nguyền rủa đẳng cấp đều là hoàn mỹ Đế Hoàng, nếu như hoàn thành chuộc tội thì chẳng phải là tồn tại như thần linh sao?

Đạt tới cấp chúa tể đỉnh phong, đừng nói là nhìn thấy, trong lĩnh vực của nhân loại còn chưa từng nghe nói qua bao giờ!

Càng nghe rợn cả người là trên hai đại hồ đế chính là hai đại hồ vương!

Hồ Vương mặc dù bị nguyền rủa cũng chính là thần, một khi giải trừ nguyền rủa thì càng nghịch thiên!

- Về Ám, Dương Hồ Vương... Ai, loại sinh vật này này đoán chừng chỉ còn lại một mà thôi.

Hàn lão người thở dài không nói thêm nữa.

Thất Tội Hồ, Sở Mộ nghe được bí mật kinh thiên ẩn chứa trong Thất Tội Hồ bên thế này, nghĩ đến trận đồ cực lớn trong Yêu Cảnh thì càng làm Sở Mộ rung động nói không nên lời.

Năm người hai mặt nhìn nhau. Yên tĩnh một lát thì Diệp Hoàn Sinh mới nói một câu:

- Hôm nay được mở mang kiến thức rồi.

- Đừng nghe hắn nói vô ích. Những chuyện này ngay cả hắn cũng chưa từng gặp qua, cũng không biết là ở đâu nghe được, tùy tùy tiện tiện nói ra hù dọa hài tử!

Thời điểm này Ôn lão phụ mất hứng nói.

- Cái gì vô ích, những chuyện này là sự thật!

Hàn lão nhân lời lẽ hùng hồn nói ra.

- Ngươi tận mắt nhìn thấy sao?

Ôn lão phụ trừng tròng mắt hỏi.

- Không có, nhưng mà...

Hai phu thê này không ngừng không nhao nhao, bắt đầu tranh chấp sự thật Thất Tội Hồ.

Mà Sở Mộ không chút do dự lựa chọn tin tưởng Hàn lão nhân nói, dù sao Sở Mộ đã gặp được văn hiến ghi thế này, có nhắc tới Thất Tội Hồ như Hàn lão nhân nói, tội hồ chia ba cấp bậc, những chuyện khác của Thất Tội Hồ chưa bao giờ ghi lại, cái này đủ để chứng minh mặt khác tội hồ càng thêm rất thưa thớt, thậm chí căn bản sẽ không ra không có ở nhân loại lĩnh vực!

- Vậy có biện pháp chuộc tội hay không?

Sở Mộ mở miệng hỏi.

- Chuộc tội chỉ có hai phương pháp, đầu tiên tội hồ phải vượt qua Thiên Đại (cách 1000 đời), mà sau khi hoàn thành Thiên Đại thì tội hồ chiến đấu kích phát tiềm năng trở thành Xá Tội Chi Hồ, loại phương pháp thứ hai chính là hủy diệt trận đồ nguyền rủa của kiếp địa, khả năng thứ hai ít thực hiện.

Hàn lão nhân nói ra.

- Ta Mạc Tà hẳn là một Thiên Đại à?

Sở Mộ hỏi.

Hàn lão nhân cẩn thận dò xét tiểu Mạc Tà một phen, nhưng lại rất chân thành lắc lắc đầu nói:

- Nhất định là trong một Thiên Đại, nó có thể giải trừ một nửa tội ấn là do biến dị, ngươi muốn tăng thực lực của nó lên thì theo phương pháp chuộc tội là không được, chỉ có thể dùng linh vật cường hóa.

Sở Mộ cười khổ, chuyện này và thứ mình thấy tiền nhân ghi lại hoàn toàn ngược nhau!

Lắc đầu, xem ra Sở Mộ chỉ có chờ Mạc Tà dị biến, nói trở lại Mạc Tà dị biến dường như có ảnh hưởng từ hồn niệm của mình, Sở Mộ bây giờ đã là tám niệm, nếu như chín niệm có thể làm cho Mạc Tà dị biến thì xem như không tệ, thực lực có lẽ có thể tăng lên như bão tố!

- Hư, trước đừng nói chuyện này!

Bỗng nhiên thần sắc Hàn lão nhân biến thành phi thường nghiêm túc, làm cho mọi người yên tĩnh lại.

Thời điểm Ôn lão phụ đang muốn nói thì thấy Hàn lão nhân nháy mắt với nàng.

Bọn họ là phu thê nhiều năm, tự nhiên hiểu được một ít tiếng lóng, ánh mắt xuất hiện một tia biến hóa thì vội vàng lấy trong không gian giới chỉ một bình dược tề giống như sương mù tán ra khắp nhà gỗ.

- Tất cả đi theo ta, nhanh!

Ôn lão phụ nói ra.

Năm người cũng không biết phát sinh cái gì, ngược lại Mục Thanh Y dường như có phát giác, dùng tinh thần chi âm nói cho những người khác, có một cường giả đang chạy tới nơi này.

Lão phụ kéo vào một nơi, bảo bọn họ nấp hầm dưới một thân đại thụ trông trải, cũng thiết lập kết giới ngăn cách.

Tuy nhiên không biết hai vị lão nhân vì cái gì khẩn trương như vậy, nhưng bọn họ cũng không có nghĩ nhiều, thành thành thật thật trốn ở phía dưới, ngược lại co Diệp Hoàn Sinh dùng tinh thần chi âm nói thầm, có Mục nữ thần cùng Sở Mộ hai biến thái tồn tại, còn phải sợ người nào sao?

Sau một lát quả nhiên nghe thấy có một cổ khí tức rất mạnh đánh tới, ngay cả kết giới ngăn cách cũng không được hoàn toàn.

- Có lầm hay không, tại sao khắp nơi đều là cấp chúa tể, có thiên lý hay không?

Diệp Hoàn Sinh dùng tinh thần chi âm mắng một câu, hơn nữa còn lọt vào trong tai của mọi người.

Diệp Hoàn Sinh vừa mới dứt lời, bỗng nhiên trên nhà gỗ truyền ra âm thanh nam tử lạnh lùng:

- Nơi của các ngươi có khách?

- Ah, lão bà tử nhàm chán nôi một tiểu sủng vật, ngọn gió nào đem đại minh chủ thổi tới đây? Chắc hẳn minh chủ nhất định vô sự không lên điện tam bảo?

Hàn lão nhân cười ha hả nói ra.

- Có người giết một hồn sủng của ta, linh hồn bị thương, đến ngươi tìm một ít linh vật để cho linh hồn của ta khôi phục nhanh hơn.

Nam tử kia nhàn nhạt nói ra.

Vừa dứt lời thì người trong hầm nhấc lên sóng to gió lớn!

Hàn lão nhân và Ôn lão phụ đều đưa mắt nhìn nhau, bọn họ chỉ nghe nói qua Tam đại cung điện cùng Hồn Minh khai chiến, cân nhắc thì năm người vừa rồi chính là thuộc Tam đại cung điện, cho nên bảo bọn họ nấp đi, tránh một ít không cần thiết.

Dựa theo lời của Hàn lão nhân thì cho dù là năm người kia ở đây, thân là một minh chủ cũng không có khả năng so đo với mấu tiểu bối. Nhưng mà một hồn sủng của minh chủ bị giết, nếu như bởi vì nguyên nhân này chiến tranh thì minh chủ chắc chắn sẽ lửa giận đốt người giết năm người kia!

Hàn lão nhân và Ôn lão phụ liếc nhau, dùng tinh thần chi âm trao đổi, Ôn lão phụ nói ra:

- May mắn bảo bọn họ nấp đi, nhưng mà rốt cuộc là ai có bổn sự lớn như vậy, giêt được hồn sủng của minh chủ.

- Hừ, giết rất tốt, giết toàn bộ là tốt nhất!

Ôn lão phụ dùng tinh thần chi âm trả lời.

Thời điểm bọn họ dùng tinh thần chi âm trao đổi, Hàn lão nhân biểu hiện nghiêm túc, mắng:

- Người nào lại không biết sống chết như vậy, ngay cả hồn sủng của minh chủ cũng dám giết?

- Một nhân tài mới xuất hiện mà thôi, ta còn có chuyện khác, chỗ ngươi có linh vật trị hết linh hồn không.

Minh chủ nói ra.

- Loại vật linh hồn chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, ta thì không có rồi.

Hàn lão nhân nói ra.

Ánh mắt minh chủ lập tức lạnh như băng, mở miệng nói:

- Ngục lâm không phải có một cây hồn nhị bảy trăm năm sao!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.