Đào thải Hồn sủng là hành động không nhân đạo, nhưng đó cũng chỉ là chuyện bất khả kháng. Theo quá trình thực lực Hồn sủng sư không ngừng đề thăng, chủng tộc Hồn sủng đẳng cấp thấp dần
dần theo không kịp bước tiến của Hồn sủng sư, không còn có tác dụng gì
trong chiến đấu. Chuyện đó chính là hạn chế đối với Hồn sủng sư, cho nên giải trừ hồn ước lại là biện pháp tốt nhất.
Hiện tượng này vốn rất dễ thấy trong lĩnh vực Hồn sủng sư.Nhất là
những người đạt đến cảnh giới Hồn Hoàng ít nhất cũng đã thay đổi Hồn
sủng vài lần.
Vì vậy thời điểm Sở Mộ triệu hồi ra Ma Thụ chiến sĩ, không chỉ có Diệp Hoàn Sinh sững sờ ngây người tại chỗ. Thậm chí đám người ngồi trên khán đài cũng bị kích thích thần kinh nghiêm trọng. Không khí chiến đấu căng thẳng thoáng cái bị phá hư sạch sẽ.
Bởi vì bọn họ cảm thấy buồn cười, cực kỳ buồn cười.
"Lại còn là trung đẳng đế hoàng, cái tên Sở Phương Trần này đúng là
tài hoa tuyệt thế rồi. Thiệt tình, không ngờ trên đời này có người
cường hóa Ma Thụ chiến sĩ cấp chiến tướng lên đến trung đẳng cấp đế
hoàng."
Hồi lâu sau, Thẩm Mặc rốt cuộc phun ra một câu quái dị.
"Ta lần đầu tiên nhìn thấy Ma Thụ chiến sĩ cấp đế hoàng đó !"
Thẩm Nguyệt trợn tròn mắt, bộ dạng sửng sốt như không tin tưởng vào mắt mình.
Còn Diệp Hoàn Sinh lại cẩn thận đánh giá Ma Thụ chiến sĩ, tựa hồ trong lòng nghi hoặc không thể giải thích nổi. Sau đó hắn dứt khoát mở miệng
hỏi Sở Mộ:
"Bằng hữu, Mộc hệ Hồn sủng của ngươi là chủng tộc gì, bộ dạng có vẻ giống Ma Thụ chiến sĩ?"
"Đúng là Ma Thụ chiến sĩ."
Sở Mộ nhàn nhạt hồi đáp.
Sở Mộ thừa nhận Hồn sủng của hắn đã khác biệt với lĩnh vực Hồn Hoàng
rất xa rồi. Thế nhưng mỗi người đều có phương thức tu luyện riêng, tín
niệm cũng khác nhau không ít. Sở Mộ là linh hồn Hồn sủng sư, thu nhận
Hồn sủng sẽ giữ vững trọn đời. Đừng nói là cấp chiến tướng, cho dù là
cấp nô bộc hắn cũng không giải trừ hồn ước.
"…"
Diệp Hoàn Sinh nhất thời câm lặng. Ngày hôm nay hắn đã nhìn thấy kỳ nhân chân chính.
"Vậy sao? Thật là bất hạnh !"
Cánh tay Diệp Hoàn Sinh vẽ thành một vòng tròn, đồ án triệu hoán lập tức bắn ra hỏa diễm hừng hực.
Bên trong ngọn lửa từ từ hiện ra đường viền lung linh, hình dạng tương tự với nhân loại. Nhưng chiều cao lại vượt xa người bình thường gấp mấy lần.
Đặc thù nhất là hai tay của nó đang nắm hai sợi Hỏa liên (xiềng xích), toàn thân lộ ra khí tức yêu dị chí cực.
"Hỏa Liên Ma Hoàng. Đây là Hồn sủng đẳng cấp chủng tộc là đế hoàng."
Thẩm Mặc kiến thức rộng rãi, chỉ nhìn lướt qua đã biết được lai lịch Hỏa hệ Hồn sủng kỳ lạ kia.
"Ta chỉ thấy hắn triệu hoán nó một lần, Hỏa Liên Ma Hoàng đã trưởng
thành tới mười đoạn. Dựa vào năng lực chủng tộc cường đại cơ hồ bất bại
trong trận chiến Hồn sủng đồng cấp."
Thẩm Nguyệt nhỏ giọng nói.
"Muội muội, cái người trêu chọc ngươi cũng không đơn giản a...aa…aaa !"
Thẩm Mặc lắc đầu, thở ra một hơi cảm khái.
Đẳng cấp chủng tộc đã là đế hoàng, sau khi bồi dưỡng đến mười đoạn rồi sử dụng chút ít linh vật cường hóa sẽ có cơ hội đạt tới đế hoàng đỉnh
phong rất lớn. Hơn nữa quá trình rèn luyện cực kỳ đơn giản, thậm chí còn có khả năng lĩnh ngộ ra kỹ năng chủng tộc đặc thù.
"Cái gì mà trêu chọc ?"
Thẩm Nguyệt trợn mắt liếc sang Thẩm Mặc, có vẻ như thái độ ca ca nàng đã thay đổi. Không phải là muốn bán nàng cho tên kia đi?
Trên chiến trường, Sở Mộ nhìn thấy Hỏa Liên Ma Hoàng xuất hiện liền thở dài bất đắc dĩ.
Từ khí thế có thể phán đoán thực lực Hỏa Liên Ma Hoàng đã tiếp cận cao đẳng đế hoàng. Dưới tình huống không tính đến thuộc tính tương khắc, Ma Thụ chiến sĩ cũng không có cơ hội chiến thắng.
Hơn nữa Hỏa thuộc tính khắc chế Mộc hệ gắt gao, Ma Thụ chiến sĩ coi như ổn bại.
Sở Mộ thường xuyên chơi trò khiêu chiến vượt cấp, nhưng khiêu chiến
vượt cấp chỉ giới hạn trong phạm vi Hồn sủng hoang dã, lợi dụng hoàn
cảnh địa hình, rừng cây, ao hồ, các loại nhân tố khác nhau đề bù đắp
chênh lệch. Nhưng một khi đối phương có Hồn sủng sư kinh nghiệm phong
phú chỉ huy, hắn lấy cái gì để lật ngược thế cờ?
"Quên đi, coi như là rèn luyện Ma Thụ chiến đấu trong hoàn cảnh thuộc tính tương khắc vậy."
Sở Mộ không có trực tiếp thu hồi Hồn sủng, dự định để cho Ma Thụ chiến sĩ học hỏi kinh nghiệm, được bao nhiêu hay bấy nhiêu.
Hỏa Liên Ma Hoàng cường đại nhất không phải là thuộc tính Hỏa hệ mạnh mẽ, mà là hai sợi Hỏa liên kỳ dị ở trong tay kia.
Hỏa liên là vũ khí cộng sinh với Hỏa Liên Ma Hoàng, cũng tương tự Quỷ kiếm của Quỷ Khung Quân Vương, nếu sử dụng nó thi triển kỹ năng sẽ bộc
phát lực công kích tăng cường lên gấp hai, ba lần. Ma Thụ chiến sĩ không cẩn thận một chút rất có thể sẽ bị miểu sát.
Chiến đấu còn chưa bắt đầu, nhưng Diệp Hoàn Sinh đã chiếm cứ ưu thế
tuyệt đối. Hắn ra lệnh cho Hỏa Liên Ma Hoàng chậm rãi tiến tới gần Ma
Thụ chiến sĩ, khuôn mặt đắc ý dào dạt.
Ma Thụ chiến sĩ cố gắng buông thả rễ cây tạo thành chướng ngại đều bị
kia hỏa diễm đốt cháy không còn một mống. Hơn nữa ngọn lửa còn men theo
rễ cây thiêu đốt ngược về phía thân thể Ma Thụ chiến sĩ.
Mặc dù kỹ năng Sinh Mệnh Duyện Hấp giúp cho Ma Thụ chiến sĩ trì hoãn
được một đoạn thời gian ngắn. Nhưng thực lực cách xa, thuộc tính tương
khắc quá mức lợi hại, Sở Mộ đợi thể lực Ma Thụ chiến sĩ tiêu hao khoảng
bảy thành liền thu hồi nó vào trong không gian Hồn sủng. Trận chiến thứ
hai này hắn quả thật xui xẻo, dưới tình huống song phương cùng lúc triệu hoán lại bị khắc chế thuộc tính.
Sở Mộ thu hồi Hồn sủng chứng tỏ chịu thua ván thứ hai, kế tiếp ván thứ ba, Diệp Hoàn Sinh cũng không cho Hỏa Liên Ma Hoàng tiếp tục chiến đấu. Hắn cũng thu hồi Hồn sủng sau Sở Mộ vài giây.
"Ngươi nhận thua đi, trận tiếp theo cũng không có bao nhiêu ý nghĩa."
Lúc này Diệp Hoàn Sinh chợt nhếch miệng cười mị mị.
"Nhận thua? Tại sao phải nhận thua?"
Sở Mộ có chút buồn bực, còn chưa có triệu hoán Hồn sủng tại sao tên kia dám chắc mình sẽ thắng?
"Đầu tiên ta không muốn thua, tiếp theo Hồn sủng của ta cũng không
nhiều, trung đẳng đế hoàng tổng cộng có hai con. Ván thứ ba ta sẽ gọi về chủ sủng, cho nên ngươi nhận thua đi."
Diệp Hoàn Sinh cười nói.
Sở Mộ ngẩn người hồi lâu, thì ra cái tên này còn có Hồn sủng cao đẳng đế hoàng.
Lần đầu tiên tới sân đấu không ngờ gặp được cường giả cấp bậc này.
Trong lòng Sở Mộ cũng cảm khái vô vàn, Linh thành quả nhiên cao thủ
nhiều như mây, nhân tài lớp lớp.
"Ngươi triệu hoán đi !"
Sở Mộ cũng không lùi bước, bởi vì Ngưng và Tần đều có năng lực đối chiến Hồn sủng cao đẳng đế hoàng.
Ngưng đã là Hồn sủng cao đẳng đế hoàng chân chính. Còn Tần là trung
đẳng đế hoàng, lại có năng lực Viễn Cổ Ý Chí, chỉ cần không đụng phải
thuộc tính khắc chế là được rồi.
"Không tin sao?"
Diệp Hoàn Sinh cảm thấy đối phương đang nghi ngờ nhân phẩm của mình.
Vốn là Diệp Hoàn Sinh cũng không muốn bộc lộ thực lực chân chính, làm
thế sẽ bị người khác chú ý dẫn đến phiền toái không cần thiết. Nhưng mà
trận đánh này hắn không thể thua, hơn nữa còn phải lấy ra bản lãnh thật
sự mới có hi vọng làm cho Thẩm Nguyệt động tâm.
Thực lực đối thủ của hắn cường đại ngoài dự liệu, trận thứ hai nhờ có
thuộc tính khắc chế mới chiếm cứ thượng phong, nếu không ai thắng ai bại rất khó nói.
Diệp Hoàn Sinh chậm rãi niệm chú ngữ.
Lần này Diệp Hoàn Sinh triệu hoán chủ sủng Kiếm Chập.
Thật ra Ban Lan Ma Hổ cũng là chủ sủng của Diệp Hoàn Sinh, chỉ có điều không có linh vật phù hợp nên thực lực Ban Lan Ma Hổ vẫn dừng lại ở
trung đẳng đế hoàng.
Kiếm Chập đạt tới cao đẳng đế hoàng cũng không lâu, Diệp Hoàn Sinh
dùng thời gian một năm rưỡi huấn luyện và cường hóa mới hoàn thành một
bước này, coi như là khó khăn chồng chất. Không có thuận bườm xuôi gió,
ngày đi vạn dặm như giai đoạn thống lĩnh và quân chủ. Nguyên nhân chủ
yếu là do tinh thần Diệp Khuynh Tư xuống thấp, luyện chế linh vật rất dễ thất bại, ngoài ra trong khoảng thời gian này Diệp Hoàn Sinh cũng ít
khi lịch lãm, phần lớn đều dạo chơi trong tòa thành trêu hoa ghẹo
nguyệt.
Thế nhưng, chỉ dùng thời gian một năm rưỡi cường hóa Hồn sủng từ chuẩn đế hoàng lên đến cao đẳng đế hoàng đã là kinh khủng lắm rồi. Chuyện này giống như là nằm mơ giữa ban ngày đối với rất nhiều Hồn sủng sư, dù nói ra cũng không có mấy người tin tưởng.
Đồ án màu xám trải dài dưới chân Diệp Hoàn Sinh, hai thanh lợi kiếm từ từ trồi lên chớp lóe hàn quang sắc lạnh. Sau đó thân thể Kiếm Chập góc
cạnh rõ ràng chính thức xuất hiện trước mắt mọi người.
Kiếm Chập là Hồn sủng vũ khí toàn thân, từ trên xuống dưới đều có gai
nhọn, lưỡi dao sắc bén chìa ra. Ngay phía trước cả khải giáp cũng mọc ra một cái sừng lớn có hiệu quả không nhìn phòng ngự. Một khi chính thức
vật lộn cận chiến tuyệt đối là ác mộng trong lòng đối phương.
Kiếm Chập cao đẳng đế hoàng bộc phát khí thế cuồng dã không gì bì nổi, mấy người ở bên ngoài cũng bị nó trấn trụ ngơ ngác hồi lâu.
“Cao đẳng đế hoàng?”
Rung động nhất hiển nhiên là Thẩm Nguyệt, vốn là nàng chỉ nghĩ Diệp
Hoàn Sinh có được Hồn sủng trung đẳng đế hoàng đã là nghịch thiên lắm
rồi.
Nhưng mà trung đẳng đế hoàng không phải là Hồn sủng mạnh nhất của hắn, Kiếm Chập cao đẳng đế hoàng xuất hiện làm cho đầu óc nàng rối bời một
mảnh.
Thẩm Mặc cũng kinh ngạc trợn tròn mắt, từ trước tới nay hắn cảm thấy
Vạn Tượng Cảnh không có mấy người nào đáng lọt vào mắt mình. Cho dù có
cũng chỉ là mấy lão gia hỏa nếp nhăn xếp thành từng lớp, nhưng mà lần
này không biết từ đâu chui ra một gã nam tử đùa giỡn muội muội mình lại
là cường giả có được Hồn sủng cao đẳng đế hoàng.
Mặc dù trung đẳng đế hoàng và cao đẳng đế hoàng chỉ cách nhau một
bước, nhưng mà Hồn Minh Tam Thập Nhị Ngân cũng bồi hồi ở đẳng cấp này mà thôi, bao gồm trưởng lão ba thế lực lớn cũng thế. Thanh niên hai mươi
mấy tuổi thực lực sánh ngang trưởng lão, đây là cái khái niệm gì chứ?
"Điều tra lai lịch tiểu tử này chưa?"
Sắc mặt Thẩm Mặc trở nên trầm trọng.
Cả Vạn Tượng Cảnh, những Hồn sủng sư có cao đẳng đế hoàng đều là đại
nhân vật danh tiếng lẫy lừng. Hơn nữa, trước giờ hắn chưa bao giờ nghe
nói tới thanh niên cường giả cấp bậc này.
Trung đẳng đế hoàng xuất hiện ở giai đoạn thanh niên đồng lứa đã vượt
ra khỏi mấy chữ ‘thiên tài tuyệt thế’ rồi. Mà cao đẳng đế hoàng lại là
khái niệm không thể nào tưởng tượng nổi.
"Ta… ta cũng không biết, trước kia đã cho người thăm dò nhưng hắn rất
thần bí. Tất cả thủ hạ được phái đi đều không tìm ra một chút tin tức về hắn."
Thẩm Nguyệt biết chuyện này không thể đùa giỡn, vội vàng hồi đáp.
Cao đẳng đế hoàng chính là cường giả thuộc nhóm cao tầng trong thế
giới nhân loại. Huống chi tuổi tác hắn còn trẻ như thế, trước ba mươi
tuổi bước vào cảnh giới đế hoàng đỉnh phong không phải là việc khó. Thậm chí trong tương lai không xa, hắn rất có thể đột phá Thiên hạm hạn chế
nhân loại, trở thành cường giả cấp chúa tể.
Rung động.
Tất cả mọi người đều rung động không nói nên lời.
Ánh mắt bọn họ nhìn tới Hồn sủng cao đẳng đế hoàng xuất hiện trên
chiến trường, tâm tình nổi lên phong ba bão táp khó thể ức chế.
Trên thực tế, Thẩm Mặc cũng là cường giả có cao đẳng đế hoàng, chẳng
qua là hắn đã bước ra khỏi hàng ngũ thanh niên đồng lứa được vài năm.
Ban đầu hắn được vô số người xưng tụng tuyệt thế thiên tài, thành viên
Yểm Ma cung coi hắn như là thần thoại.
Nhưng mà so sánh với người thanh niên ngang trời xuất thế này, bản thân hắn cũng phải ảm đạm thất sắc.
"Chuyện này… tạm thời giữ bí mật, không nên tiết lộ với bất kỳ ai.
Thẩm Nguyệt, hắn không phải là thích ngươi sao? Ngươi thử chung đụng với hắn ít bữa, hỏi thăm tình hình cụ thể. Nếu hắn là đệ tử của một vị cao
nhân lánh đời, vậy thì tìm cách bảo hắn gia nhập Yểm Ma cung chúng ta."
Thẩm Mặc cho ra phản ứng rất nhanh.
"Ca, ngươi bảo ta lấy lòng cái tên vô lại kia?”
Thẩm Nguyệt tức giận dậm chân, thái độ vô cùng bất mãn.
Vẻ mặt Thẩm Mặc đột nhiên trở nên nghiêm túc, mở miệng nói:
"Vô lại? Trên thế giới này có tên vô lại nào đạt tới trình độ cao đẳng đế hoàng ở giai đoạn thanh niên đồng lứa? Ngươi hẳn là rõ ràng tiềm lực của hắn là vô cùng vô tận đó! Đừng nói đến tương lai sau này, cho dù là hiện tại thực lực hắn đã ngang hàng với nhân vật cấp trưởng lão, người
như vậy. Ngươi nghĩ hắn trở thành địch nhân Yểm Ma cung hay là bằng hữu, cái nào tốt hơn ?"
Trên thực tế, lúc nãy Thẩm Mặc đã có ý đồ như vậy rồi. Dù sao một
người thanh niên có được Hồn sủng trung đẳng đế hoàng đã là nhân tài
ngút trời, hắn là thái tử Yểm Ma cung, tương lai trở thành Ma Đế hiển
nhiên phải có tầm nhìn đại cục. Về phần vấn đề tình cảm của muội muội
mình cũng không cần lo lắng quá nhiều.
Bản thân là người của Yểm Ma cung nên có giác ngộ từ sớm, không phải
lúc nào cũng xử trí theo cảm tính. Huống chi, Thẩm Mặc Dã nhìn ra được
mặc dù Thẩm Nguyệt luông miệng chán ghét, phiền não người ta, nhưng
không động tâm thì làm sao có phiền não?
Thiên Cầm vẫn duy trì trầm mặc, nàng vốn không quyền lên tiếng trong chuyện này.
Ngược lại tiểu mỹ nữ Trữ Mạn Nhi liên tục nháy mắt, không biết tại sao Thẩm Mặc ca ca biến chuyển thái độ nhanh như thế. Cách đây ít phút còn
mang tâm tư giáo huấn Diệp Hoàn Sinh bỗng nhiên biến thành đưa muội muội mình đi dựa hơi hắn.
"Còn không nhận thua sao?"
Diệp Hoàn Sinh rất tự tin vào thực lực Kiếm Chập, ánh mắt cao ngạo nhìn vào đối thủ của mình.
Diệp Hoàn Sinh biết lần này mình quá kích động, không nên bộc lộ ra
thực lực chân chính quá sớm. Nhưng hắn cũng không quản nhiều lắm, vì thể diện, vì mỹ nữ, hắn dứt khoát phải đánh một trận thật hoành tráng.
"Không cần thiết, dùng trận thứ ba định thắng bại. vậy"
Lúc này Sở Mộ mới bắt đầu niệm lên chú ngữ.
Diệp Hoàn Sinh thấy đối phương còn muốn triệu hoán Hồn sủng liền lắc đầu bất đắc dĩ.
Diệp Hoàn Sinh nhìn ra được đối phương cũng là một Hồn sủng sư còn
trẻ, vì thế rất dễ làm ra một vài hành động không tầm thường. Nhưng đã
biết mình không phải là địch thủ của người ta còn tiếp tục chiến đấu làm gì chứ?
"Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, ngươi không cần cố gắng."
Diệp Hoàn Sinh bày ra bộ dạng chững chạc chuẩn bị giáo huấn đối phương.
Cùng lúc đó một cỗ khí tức rét lạnh chí cực đánh tới khiến cho thân thể Diệp Hoàn Sinh cứng đờ ngay tại chỗ.
Khí tức băng hàn xâm nhập vào cơ thể làm cho hắn hành động trì trệ,
thậm chí linh hồn cũng phải run rẩy vì uy áp. Cho dù là Kiếm Chập được
khải giáp bao trùm toàn thân cũng bị hàn khí đông cứng, khí tức Trùng hệ không còn bá đạo như trước nữa.
"Đây… đây… đây... làm sao có thể ?"
Diệp Hoàn Sinh nhìn mà ngây dại.
Loại khí thế này rõ ràng là Băng hệ Hồn sủng cao đẳng cấp đế hoàng.
Diệp Hoàn Sinh trừng mắt ngưng mắt nhìn tới trận đồ xanh lam, đột
nhiên phát hiện sinh vật xuất hiện ở trong đó dĩ nhiên là một con Băng
Không Tinh Linh.
“Băng Không Tinh Linh cao đẳng đế hoàng?”
Lần này Diệp Hoàn Sinh không thể tin tưởng nổi chuyện tình đang xảy ra ở trước mắt mình. Bởi vì trong đầu hắn đang có hai nghi vấn lớn, đầu
tiên là đối phương cũng là cường giả có Hồn sủng cao đẳng đế hoàng, thứ
hai lại càng làm cho người ta phát điên và câm lặng chính là sinh vật
cao đẳng đế hoàng kia lại là Băng Không Tinh Linh chủng tộc cấp chiến
tướng.
Hình ảnh này có tính xung kích thị giác quá mức kinh khủng rồi.
"Băng... Băng... Băng Không Tinh Linh… cấp chiến tướng... cao đẳng đế hoàng …"
Sự tình phát triển đến mức này, ngay cả huynh muội Thẩm Mặc và Thẩm Nguyệt cũng nói cà lăm luôn rồi.
Ma Thụ chiến sĩ trung đẳng đế hoàng đã khiến cho bọn họ bất ngờ hồi
lâu chưa tiêu tan. Kết quả bây giờ Sở Mộ lại còn biểu hiện ra năng lực
kích thích siêu cường của mình, dứt khoát triệu hồi ra một con Băng
Không Tinh Linh cao đẳng đế hoàng.
Mà đây không phải là trọng điểm, trọng điểm chính là người thanh niên
này cũng có Hồn sủng cao đẳng đế hoàng. Người khác còn không biết dưới
cái mặt nạ kia là người nào, nhưng huynh muội Thẩm Mặc và Thẩm Nguyệt
lại biết rõ tuổi của hắn còn ít hơn Diệp Hoàn Sinh vài năm.
Hai người Thẩm Mặc và Thẩm Nguyệt cũng không biết nên nói gì nữa rồi.
Hai tên thanh niên này một cái so với một cái, càng thêm biến thái.
Trước sau không tới vài phút, trên chiến trường đã xuất hiện hai đầu
Hồn sủng cao đẳng đế hoàng, tinh thần bọn họ nhấc lên sóng gió cuồn
cuộn, năng lực thừa nhận cũng bị đả kích rất lớn.
"Sở Phương Trần, Sở Phương Trần..."
Thẩm Mặc lẩm bẩm mấy lần, cố gắng nhớ lại cái tên mà mình cảm thấy quen thuộc này.
“Hả?”
Rốt cuộc Thẩm Mặc nghĩ tới một người.
“Sở Phương Trần không phải là tổng soái quân đoàn Hồn Chủ từng lập hạ
công lớn trong trận quyết chiến tại Tuyết thành, trợ giúp ba thế lực lớn giữ vững một khu địa giới hay sao?”
"Thì ra là hắn, khó trách khó trách."
Thẩm Mặc bừng tỉnh đại ngộ, lúc trước đã nghe nói Sở Phương Trần là
thanh niên siêu cường, thiên phú thuộc loại nghịch thiên. Không nghĩ tới mình và hắn chung sống vài ngày vẫn không nhận ra vị đại công thần này. Hắn chính là Sở Phương Trần mà Khương nguyên lão khâm phục không dứt,
thường xuyên lấy đó làm tấm gương giáo huấn đám hậu bối.
"Ca, rốt cuộc là chuyện gì ?”
Thẩm Nguyệt còn chưa kịp bình tĩnh vì biểu hiện của Diệp Hoàn Sinh,
rồi lại bị Sở Mộ triệu hoán làm cho chấn động tạm thời mất đi năng lực
suy tư.
"Hắn là Sở Phương Trần, đã từng là tổng soái trong trận quyết chiến
Tuyết thành cách đây không lâu. Nghe nói tiềm lực còn muốn kinh khủng
hơn cả thái tử Hồn Điện."
Thẩm Mặc thật sự không nghĩ tới một trận tỷ thí bình thường lại đưa ra hai người thanh niên kinh thế hãi tục thế này. Một người bối cảnh cực
kỳ thần bí, một người là đại công thần của Tuyết thành, ngang trời xuất
thế tựa như sao mai buổi sáng.
"Ca, đừng nói là ngươi định hi sinh Thiên Cầm luôn nha?"
Thẩm Nguyệt cũng hồ đồ rồi. Bây giờ nhìn thấy ánh mắt Thẩm Mặc rơi vào người Thiên Cầm lập tức nghĩ tới hoàn cảnh của mình lúc nãy.
Thiên Cầm nhất thời đỏ bừng cả mặt, chuyện này có quan hệ gì tới nàng chứ?