Một hàng sáu người
chậm rãi đi ra khỏi tướng quân phủ, trước khi đi Hàn Vũ cùng Thúy Trúc
đã đổi sang nam trang, hai nữ tử xuất đầu lộ diện đi dạo cùng sáu nam tử cũng không phải là hành vi đứng đắn. Hàn Vũ mặc vào nam trang lại có
một phen phong vị khác, thanh tú, tao nhã, giống một tài tử bình thường, tựa hồ so với nữ trang lại càng hấp dẫn ánh mắt người khác.
Đoàn người đi dạo khắp nơi trong kinh thành, đi đến địa phương lúc trước
nàng cùng Cung Vĩ gặp nhau, nhớ đến hắn lại thấy thị vệ như hắn thật
không hợp cách, sinh thần hoàng hậu cũng không nhìn thấy.
"Đệ đệ, ngươi có gặp Cung tướng quân không? Tại sao hai ngày nay lại không thấy?"
"Di nương bế quan, hắn bị phái đi bảo vệ, làm sao vậy? Tỷ tỷ nhớ hắn sao?"
"Nói nhiều quá, hắn là thị vệ bên cạnh ta, vài ngày nay không thấy tự nhiên muốn hỏi thôi"
"Thôi đi, tỷ tỷ, Cung đại ca là thị vệ của tỷ tại sao mỗi lần ra ngoài không thấy dẫn theo?"
"Sao vậy? Vũ nhi, ngươi thích một mình sao? Như vậy không tốt, một nữ tử,
bên người vẫn nên có một thị vệ tốt, ta nghe nói Cung tướng quân Đông
Lâm quốc, tuấn tú lịch sự, tuổi còn trẻ nhưng đã được làm tướng quân, võ công lũy thừa cũng đạt đến Thiên Thê, làm thị vệ cho ngươi thật ủy
khuất hắn, ha ha" Nam Dương Huyễn trêu ghẹo.
"Đó là phúc khí của
hắn chứ sao lại ủy khuất, bao nhiêu người muốn làm thị vệ của ta nhưng
lại không có cơ hội, chờ ta có thời gian làm một cuộc thi tuyển thị vệ,
cho tất cả mọi người tham gia, đảm bảo sẽ náo nhiệt, ha ha " Hàn Vũ vô
cùng tự kỷ, làm cho mọi người một trận cười thoải mái.
Mọi người
dùng cơm trưa ở Đông Phượng lâu, những nơi náo nhiệt ở kinh thành đều đã đi, trời mùa hè nắng chói chang, hiện giờ Hàn Vũ cùng Thúy Trúc đều cảm thấy mệt, Hàn Vũ lại nhớ đến độ ấm của Tà Diễm, bên cạnh hắn luôn lành
lạnh, trời thế này ôm sẽ rất thoải mái đi. Tiểu chính thái nhìn thấy
rất đau lòng, trong tâm luôn trách cứ ba người quốc chúa kia, muốn đi
thì tự đi là được rồi, còn kéo theo hai người làm gì, xem đi, mặt Thúy
Trúc đã đỏ bừng vì phơi nắng, càng khiến cho hắn thêm đau lòng.
"Hiện giờ trời quá nắng, không bằng chúng ta đến Huyễn lâm bên ngoài kinh
thành dạo đi? Ý của mấy vị quốc chúa sao?" Tiểu chính thái không đành
lòng nhìn Thúy Trúc như thế, mọi người nơi này đều có công lực kháng
thể, chỉ trừ duy nhất Thúy Trúc.
Mọi người mướn hai cỗ xe ngựa chậm rãi đi ra ngoài thành.
"Đều nghe nói Huyễn Lâm là vùng đất bí ẩn nguy hiểm, không bằng chúng ta vào trong xem thế nào?" Bắc Chấn Thiên rất tò mò về Huyễn Lâm ở Đông Lâm
quốc, bên trong lại tồn tại huyễn thú, lần trước Hàn Vũ lấy được huyễn
thú mê tinh chắc là từ sâu trong Huyễn Lâm này đi, hôm nay hắn cũng muốn thử vận may một lần, võ công của hắn cũng không tồi, đối phó với một
huyễn thú sẽ không sao đi, nếu Hàn Vũ có thể lấy ra huyễn thú mê tinh
thì hắn cũng có thể lấy được.
"Bắc quốc chúa, cái này không ổn, ở bên trong Huyễn Lâm này nguy hiểm rất lớn, ai cũng không biết bên trong có cái gì, hơn nữa, bên cạnh còn có hai người nữ tử tay trói gà không
chặt, cái này..." Tiểu chính thái khuyên ngăn, hắn cũng không muốn tỷ tỷ cùng nữ tử mình thích phải gặp nguy hiểm.
"Chẳng lẽ Vũ nhi không có công lực?" Bắc Chấn Thiên nói xong liền định lôi kéo tay Hàn Vũ kiểm tra nhưng nàng lui bước tránh ra, hiện tại không phải ai cũng có thể
kiểm tra nàng.
"Bắc quốc chúa đây là có ý gì? Mặc kệ ta có công
lực hay không ta cũng không muốn tiến vào Huyễn Lâm, nếu Bắc quốc chúa
có hứng thú với nó, có thể đi một mình" Hàn Vũ nói xong lại đi về hướng
Nam Dương Huyễn.
"Nam quốc chúa, chúng ta qua bên dòng suối bên kia ngồi đi, trời này nóng quá, có được không?"
Bắc Chấn Thiên cũng không nghĩ Hàn Vũ cự tuyệt nhanh như vậy, trong tâm có một chút bất mãn bất quá hắn cũng không vội, chỉ cần nắm Hàn Vũ
trong tay sợ không có cơ hội sao?
Mấy người đến bên dòng suối tìm một bóng râm ngồi xuống nghỉ ngơi, tán gẫu đến vấn đề hội nghị của tứ quốc.
"Nam quốc chúa, ta nghe nói hội nghị tứ quốc sắp bắt đầu, sỡ dĩ sau khi sinh thần hoàng hậu các ngươi không có rời đi là vì muốn tham gia hội nghị
tứ quốc sao?"
"Đúng vậy, một tháng sau sẽ bắt đầu, nếu bây giờ đi về sẽ không kịp trở lại đúng thời gian, đành phải ở lại, như thế nào?
Hàn Vũ có hứng thú với nó sao?"
"Đó là tự nhiên, các ngươi tới
tham gia hội nghị lần này, không có mang theo người tham gia đến sao? Sẽ không gặp nguy hiểm gì sao?"
"Ha ha, Vũ nhi bắt đầu quan tâm đến chúng ta, ha ha, các quốc gia tham gia tứ quốc hội nghị có thể mang
theo một ngàn tinh binh để bảo vệ người tham gia thi đấu, là do hội nghị chưa có bắt đầu nên bọn họ đều trú ở bên ngoài ngoại thành Đông Lâm
quốc, sau này mới được phép tiến vào"
À, thì ra là thế, tháng sau kinh thành chắc sẽ rất náo nhiệt, người người tập trung đến, như vậy
nàng cũng kiếm được số tiền không nhỏ đi, Hàn Vũ vui sướng, không tự chủ đã biểu đạt trên mặt mình.
"Hàn Vũ, ngươi đang suy nghĩ đến cái
gì thế, tại sao lại cười giống gian thương vậy?" Tây Hạo Nhiên rốt cuộc
tìm được cơ hội châm chọc nàng.
"Tây quốc chúa, năng lực thưởng
thức của ngươi cũng quá kém đi, ta rất hoài nghi không biết ngươi tuyển
đại thần của mình như thế nào, mới vừa rồi bộ dáng ta cười rất chi là
đường quan rộng mở, sao lại giống gian thương đây, gian thương nào lại
có nụ cười giống ta?"
"Chiến quyền lần trước là rơi vào tay ai?"
Hàn Vũ nhìn ba vị quốc chúa, lấy được chiến quyền, năm năm nay có lẽ vơ
vét cũng không ít đi.
"Trong tay ta" Thời điểm Nam Dương Huyễn
nói đến chiến quyền một chút kiêu ngạo cũng không có, thậm chí còn lộ ra thương cảm tan nát cõi lòng, tại vì sao? Hàn Vũ cảm thấy quanh thân Nam Dương Huyễn không khí bắt đầu trầm lắng xuống, nên cũng không muốn thảo luận về vấn đề đó nữa. Không hiểu vì sao Nam Dương Huyễn đau lòng lại
cuốn hút nàng đến thế.
"Không bằng chúng ta chơi một trò chơi
đi?" Hàn Vũ nói sang chuyện khác, không muốn làm Nam Dương Huyễn phải ưu thương thêm, nàng căn bản không để ý đến biểu tình của mọi người như
thế nào.
Tam đại quốc chúa, còn cái hai người tướng quân phủ và
một nha hoàn, những người như thế này làm sao có thể cùng tham gia một
trò chơi? Trừ bỏ Hàn Vũ, tất cả mọi người ai cũng không dám nói.
"Chúng ta chơi trò ăn ngay nói thật, mọi người thấy sao?" Hàn Vũ đề nghị.
"Ăn ngay nói thật như thế nào?" Mọi người tò mò nhìn Hàn Vũ. Hả? cái này
mọi người cũng không biết sao? Được rồi, Hàn Vũ đành phải giải thích.
"Đều hiểu chưa?" Sau khi giải thích xong, Hàn Vũ hỏi lại.
Kỳ thật cái này rất đơn giản, ai thua sẽ trả lời thành thật vấn đề mà
người thắng đưa ra, nếu như cự tuyệt phải làm theo yêu cầu của người
thắng. Đợi cho mọi người hiểu rõ gật đầu thì bắt đầu chơi.