"Đúng, ta thân là đại tiểu thư." Quân Lam Tuyết liếc mắt nhìn cánh tay bị thương, chậm rãi cười, nụ cười xen lẫn sự lạnh lẽo, "Như vậy, ta vốn dĩ là đại tiểu thư của Quân gia, ngươi dám vi phạm quy củ của gia tộc, công khai đánh vị đại tiểu thư là ta đây, vậy ngươi nên bị trừng phạt như thế nào?"
Nghe vậy, Quân Tương Đình sửng sốt, ngay sau đó ha ha cười lớn, "Nhìn một chút, ta đang nghe lời nói gì đây, phế vật này muốn trừng phạt ta, nàng ta lại dám có lá gan trừng phạt ta, thật là mượn gan trời mà. . . . . . A!"
Quân Tương Đình còn chưa có nói xong, đột nhiên bóng dáng của Quân Lam Tuyết biến mất ngay trước mắt Quân Tương Đình, đợi đến thời điểm nàng ta tỉnh hồn lại, Quân Lam Tuyết đột nhiên xuất hiện ở trước mặt nàng, một bạt tai mạnh mẽ giáng xuống.
"Không tôn trọng đại tiểu thư, đây là tội thứ nhất!" Một bạt tai giáng xuống, Quân Tương Đình vốn không hề phòng bị, thân thể nàng ta liền té bay ra ngoài, rơi vào trên sàn nhà.
"Nhục mạ đại tiểu thư, đây là tội thứ hai!" Quân Lam Tuyết hừ lạnh, nhảy lên, ở thời điểm Quân Tương Đình đang chuẩn bị đứng dậy, lại một lần nữa tung ra một cchưởng, rơi vào bên má còn lại của nàng ta .
Hai bên má nóng hừng hực, hai cái bạt tai giáng xuống trên mặt Quân Tương Đình đã khắc sâu dấu năm ngón tay, đỏ bừng, ứ đọng máu, cả khuôn mặt cũng sưng lên.
"Công khai đánh đại tiểu thư, đây là tội thứ ba!" Quân Lam Tuyết nhấc chân đá một cái, trực tiếp đá vào chân phải của Quân Tương Đình, sau đó chậm rãi trở về đứng bên cạnh Quân Tiểu Ngôn, lạnh lùng nói: "Ta lấy danh nghĩa đại tiểu thư giáo huấn ngươi, ngươi có phục hay không ?"
Tiếng nói vừa ngừng, đại sảnh hoàn toàn yên tĩnh.
Quân Tiểu Ngôn nhìn tỷ tỷ của mình một cách không thể tin được.
Này. . . . . . Đây là tỷ tỷ của hắn sao?
Thời điểm ở kinh thành, mặc dù hắn và tỷ tỷ đã gặp nhau, hắn cũng biết tỷ tỷ ngã bệnh mất trí nhớ.
Nhưng hắn không biết từ khi nào thì tỷ tỷ của mình lại trở nên lợi hại như vậy!
Nên biết rằng, Quân Tương Đình tuy là hậu bối của Quân gia nhưng bản lĩnh của nàng ta cũng thuộc hàng số một số hai! Làm sao tỷ tỷ có thể đánh thắng được nàng?
Quan trọng nhất là, cho tới nay người bị khi dễ luôn là tỷ tỷ, nàng giận mà không dám nói gì, làm cho hắn luôn cảm thấy đau lòng, hiện tại tại sao tỷ tỷ lại trở nên mạnh mẽ như vậy. . . . . .
Quân Tiểu Ngôn sờ sờ ngực, hắn. . . . . . Thật không phải là hắn đang nằm mơ?
Quân Nhất Châu càng thêm kinh ngạc đến nỗi không thốt nên lời, hắn biết rõ Quân Lam Tuyết là hạng người gì, bọn họ tuổi cũng không cách xa nhau lắm, Thất Trưởng Lão là sư phụ của bọn họ.
Vậy mà mỗi năm tỷ thí, Quân Lam Tuyết đều bị loại, bản lĩnh cực kỳ kém, không có chút thiên phú nào.
Nhất là năm ngoái, mọi người đều là đột nhiên tăng mạnh, chỉ có Quân Lam Tuyết vẫn đứng yên tại chỗ, trong cơn nóng giận, Thất Trửởng Lão lỡ lời nói ra câu phế vật, từ đó nàng liền mang cái tên này, bị rất nhiều người Quân gia nhạo báng.
Vậy mà, mỗi lần Quân Lam Tuyết bị khi dễ, nàng luôn im lặng, tuyệt đối không nói cho bất cứ người nào, cho nên bọn họ càng thêm không chút e sợ.
Nhưng trước mắt, tình trạng hiện tại khiến cho hắn thất kinh, biến mất nửa năm Quân Lam Tuyết, làm sao lại trở nên lạnh lùng và lợi hại đến như vậy?
"Khụ khụ, ngươi, ngươi. . . . . ."Cả cái mặt xinh đẹp của Quân Tương Đình sưng lên, vừa định mở miệng nói nhưng lại không phát nên lời, chỉ có cặp mắt gắt gao nhìn chăm chú vào Quân Lam Tuyết, hận không thể đem nàng xé rách.
"Đây là chuyện gì xảy ra!"
Đang lúc ấy thì sau lưng, một âm thanh uy nghiêm truyền đến.