Sủng Phi Của Vương: Ái Phi Thiếu Quản Giáo

Chương 60: Q.1 - Chương 60




Ông nhớ có lần vương phủ cũng phái người tới, muốn gọi ông tra xét thương thế một nô tài, nghe nói đó là nô tài đụng phải Điện hạ, thiếu chút nữa không còn mạng trong tay Điện hạ, cũng không biết vì sao, vào lúc cuối cùng, Điện hạ lại thả tiểu nô mới đó, còn sai người truyền lời tới, để cho hắn tự mình đi qua điều tra thương thế.

Chỉ là lần trước, ông có chuyện quan trọng trong người không đi được, liền không có gặp được nô tài kia rốt cuộc là người nào, còn lần này trước khi tới, nghe nói lần trước và bây giờ là cùng một nô tài, Mạc lão lúc này mới tâm thần khẽ nhúc nhích, cảm thấy Điện hạ thế nào đối với một tiểu nô mới lại để ý như vậy, nhiều lần hắn cũng tự mình đi qua, vì vậy, ông lúc này mới xuất hiện tại nơi này, muốn nhìn một chút tiểu nô mới đến tột cùng là cao nhân phương nào, lại khiến Điện hạ xem trọng như vậy.

Ở trước mặt một thầy thuốc, đối phương là nam hay nữ vừa nhìn liền biết, cho dù cô ta đã ngụy trang, nhưng làm một thần y, cô ta lại há có thể giấu giếm được?

Vì vậy, thời điểm đang tra dò thương thế, cùng độc trong người cô, ông cũng đã phát hiện, đối phương là cô gái, lúc này mới khẽ hiểu, Điện hạ làm sao sẽ đối với tên nô tài này dối đãi khác như vậy.

Cho dù biết cô có thể là sát thủ Ám lâu phái tới, cũng do dự khổ sở, giết hay là không giết.

Hắn vẫn cho là Điện hạ cùng Mạc Bạch biết rất rõ ràng thân phận của nô tài kia mới phải, nhưng mới vừa vừa thấy bộ dạng Mạc Bạch kinh ngạc như vậy, Mạc lão nhất thời liền nổi lên nghi ngờ rồi.

"Nàng đã làm ngụy trang rất tỉ mỉ chu đáo, nhưng nội tức cùng mạch tượng là không lừa được lão phu, thật là cô gái không khác, ngươi và Điện hạ, thật cũng không biết?"

Đầu Mạc Bạch nổ tung, nhất thời ở trong gió nhốn nháo.

Lam tử. . . . . . Lại là nữ nhân!

Hắn không khỏi nhớ tới ban ngày Điện hạ cùng nàng ở giữa mập mờ không ngờ, trong nháy mắt cảm thấy trời đất mù mịt.

Một hồi lâu, hắn mới yếu ớt tìm về âm thanh của mình, buồn bực nói: "Ta nghĩ, nếu như Điện hạ biết. . . . . . Nhất định sẽ càng thêm do dự."

Mạc Bạch nhìn Quân Lam Tuyết trên giường, nhìn trên, nhìn dưới, nhìn trái, nhìn phải, thật sự không nhìn ra nàng rốt cuộc nơi nào giống như nữ nhân, không khỏi gầm nhẹ một tiếng: "Nàng thật sự là nữ nhân sao? Mặc dù nàng là, tại đây tướng mạo không đúng, thật sự cũng xấu một chút, Điện hạ thật sự không nên coi trọng nàng a. . . . . ."

Rốt cuộc coi trọng Lam Tử điểm nào rồi hả ?

"Tiểu Bạch, cái đứa nhỏ này!" Mạc lão không tùy tiện liếc hắn một cái: "Trông mặt mà bắt hình dong, đây là nông cạn cớ nào, Điện hạ chúng ta há có thể giống như cái loại người nông cạn này? Hơn nữa, nếu như nàng thật sự là sát thủ Ám lâu, thời điểm lẻn vào Lăng vương phủ, tất nhiên sẽ làm sửa tạo lại, dịch dung đổi mặt, ngươi bây giờ thấy cũng chỉ là khuôn mặt giả của nàng mà thôi."

". . . . . ." Mạc Bạch không tiếng động xê dịch môi, cảm thấy Mạc lão nói xong cũng có đạo lý, nhưng mà hắn nghĩ, một cô gái làm sát thủ, khẳng định hình dáng không ra gì cả đi? Còn có thể so bộ dáng bây giờ xấu xí hơn! Mới có thể hận đời đi vào con đường làm sát thủ này!

Hắn oán hận nghĩ tới, vừa hỏi: "Mạc lão, vậy ông nói, chúng ta có nên hay không nói cho Điện hạ, Lam Tử là nữ?"

"Điều này tự nhiên phải nói, lấy tính tình Điện hạ, nếu chúng ta giấu không báo, lỗi lớn, chuyện này chính ngươi đi làm đi, lão phu trước giúp đỡ cô gái này áp chế độc trong người, ngươi đi ra ngoài tránh một chút."

Mạc Bạch bất đắc dĩ than thở: "Vậy cũng tốt, khổ cực Mạc lão rồi."

Nói xong, xoay người rời đi, mang đi lòng tràn đầy kinh ngạc cùng dao động không chừng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.