Editor: Vyvy1505 - diendanlequydon
Trên bàn trong thùng xe đặt một trản đèn lưu li, đèn chiếu sáng ngời, hắn thấy rõ ràng vô cùng tiểu cô nương trong xe.
Tóc đẹp nồng đậm đen nhánh như thác nước buông xuống, tôn làn da tuyết trắng của nàng càng thêm trắng nõn kiều nộn, gương mặt cỡ bàn tay kiều kiều nho nhỏ, thiếu nữ vốn kiều tiếu minh mị, sau khi xõa tóc, tăng thêm vài phần lười biếng, không cần làm gì, chỉ cần nhàn nhạt nâng mắt đã là phong tình vạn chủng.
Từ Lệnh Sâm cảm giác tim của chính mình giống như bị người nhẹ nhàng gõ một chút, tim đập hơi thở đều rối loạn.
Tầm mắt hắn hạ xuống, thấy nàng mặc quần áo nam tử, bộ ngực lại lớn thật nhiều so với trước đây, thắt đai lưng, vòng eo tinh tế chưa đầy nắm tay, bên cạnh đệm thả vài món nữ trang, vừa thấy liền biết là nàng thay ra.
Vừa rồi, nàng ở trong xe thay quần áo.
Ánh đèn sáng ngời chiếu lên thân thể như ngọc của nàng.
Từ Lệnh Sâm cảm giác miệng khô lưỡi khô, không nhịn được nuốt nuốt nước miếng.
Trong không khí trôi nổi chính là mùi hương nhàn nhạt trên người thiếu nữ, làm sao hắn còn nhẫn được?
Nhẹ nhàng nhảy vào thùng xe, lại sợ chính mình thô lỗ làm nàng bị thương, chỉ lấy tay đẩy ra tóc đen dừng trên má nàng, ôm mặt nàng, thâm tình chân thành hôn xuống.
Hai người chậm rãi ngã trên đệm, hắn ôm nàng vào ngực, vô cùng say mê.
Cũng không biết trải qua bao lâu, hắn mới rốt cuộc nhịn được buông nàng ra, người trong lòng đã sớm ánh mắt mê ly, gương mặt ửng đỏ giống như uống say.
Từ Lệnh Sâm cảm thấy mỹ mãn, hôn một cái trên mặt nàng, lúc này mới ngồi dậy, cầm lược chải đầu cho nàng.
Nắm tóc đen mềm mại của nàng, hắn lại nhộn nhạo tâm thần lần nữa, ngậm vành tai nàng tra tấn hồi lâu mới lưu luyến buông ra.
Chậm trễ nữa, chỉ sợ không ăn được lẩu!
Từ Lệnh Sâm cũng không lại miên man suy nghĩ, thuần thục búi tóc cho nàng, dùng trâm cài cố định.
“Sao chàng thuần thục như vậy?” Kỷ Thanh Y rất tò mò, đôi mắt đảo quanh trên mặt hắn: “Chẳng lẽ lúc trước chàng từng chải tóc cho người khác?”
Nàng ăn mặc nam trang, chải búi tóc nam tử, anh khí bừng bừng, cực kỳ xinh đẹp.
Từ Lệnh Sâm yêu đến không được, duỗi tay quát một chút trên mũi nàng: “Đừng suy nghĩ miên man, nàng quên ta đã từng ra chiến trường sao, không học được chính mình chải đầu, chẳng lẽ ra chiến trường còn mang theo tỳ nữ nha hoàn hay sao?”
Kỷ Thanh Y lập tức bắt được sơ hở trong lời hắn nói: “Chẳng lẽ ngày thường chàng đều mang theo tỳ nữ nha hoàn sao? Các nàng hầu hạ bên cạnh chàng sao?”
Chải đầu, rửa mặt, tắm gội, thay quần áo, hoặc là… ấm giường?
Thật là càng nghĩ càng giận sôi người!
“Không có, ta không thích dùng nha hoàn, đời trước dùng bên người chính là gã sai vặt, đời này chuyện cơ bản đều chính mình ra tay.”
“Không có khả năng!” Kỷ Thanh Y không tin: “Chàng nhất định là đang lừa ta, nào có nam tử nào không cần nha hoàn hầu hạ bên người?”
“Thật sự.” Từ Lệnh Sâm mềm giọng nói: “Ta lừa nàng làm gì chứ?”
Giống dỗ dành hài tử vậy, giọng điệu mềm đến không thể mềm hơn.
“Ta không tin.” Kỷ Thanh Y hồ nghi nói: “Hoặc là chàng gạt ta, hoặc là chàng có nguyên nhân gì đó, nếu không sao lại không duyên không cớ không cần nha hoàn?”
“Đương nhiên có nguyên nhân.” Từ Lệnh Sâm thấy trong mắt nàng đều là hoài nghi, làm sao còn không rõ tiểu nha đầu này là ghen tị, hắn không tức giận chút nào, ngược lại thực vui vẻ, kéo nàng ngồi vào lòng mình, dán lỗ tai nàng nói: “Vốn có rất nhiều nha hoàn, vừa đến hầu hạ bên cạnh ta liền tự tiến giường chiếu, có mấy người thậm chí cởi sạch, ở trên giường chờ ta……”
“Còn có chuyện này!” Kỷ Thanh Y lập tức mắt hạnh trừng to: “Chàng tất nhiên thuận nước đẩy thuyền nhận lấy có phải không? Nam nhân các chàng không có một ai tốt!”
“Ai, ta nhưng thật ra muốn nhận.” Từ Lệnh Sâm thở dài một hơi, ra vẻ phiền não nói: “Nhưng những người đó ai cũng quá xấu, ta thật sự không thể hạ miệng, muốn trách chỉ trách người nào đó quá xinh đẹp, giống như thiên tiên, khiến cho trong lòng trong mắt ta nhìn không tới người khác? Chỉ tiếc, người nọ không muốn cởi sạch chờ ta, nếu không làm sao tấm thân xử nam của ta còn có thể lưu tới hôm nay?”
Kỷ Thanh Y nghe hắn nói lời nói thô tục, mặt lập tức liền đỏ, đấm một quyền thật mạnh vào ngực hắn, mắng: “Chỉ biết nói hươu nói vượn!”
Từ Lệnh Sâm tóm được nắm tay nàng, kéo tới bên môi hôn một cái, được một tấc lại muốn tiến một thước nói: “Ta nói chính là thật sự, không tin nàng cởi, xem ta……”
Kỷ Thanh Y cực thẹn, chạy nhanh che kín lỗ tai