Editor: Vyvy1505 - diendanlequydon
Chuyện ly kỳ như thế sao!
Kỷ Thanh Y ngây người, qua một lúc lâu mới hỏi: “Làm sao chàng biết được?”
“Đời trước ta bị tâm phúc của Hoàng Hậu - tổng quản Khôn Ninh Cung Bình Đức Hải dùng một ly rượu độc độc chết.”
Nhắc tới chuyện cũ, trong mắt Từ Lệnh Sâm có hận, có bực, có không cam lòng, càng nhiều lại là khó hiểu: “Trước khi chết, ta chất vấn Bình Đức Hải là bị ai thu mua, Bình Đức Hải lại chỉ cười ta quá vô tri, lời trong lời ngoài đều thuyết minh người sai sử hắn Hoàng Hậu, nhưng ta lại không tin.”
“Chuyện đầu tiên ta làm sau khi sống lại, chính là đi tra Bình Đức Hải.”
“Từ nhỏ Bình Đức Hải đã không còn cha mẹ, là được tiểu thúc phụ của hắn nuôi lớn, lúc ấy nhà bọn họ nghèo đến độ không có gì ăn, tiểu thúc phụ của hắn tình nguyện bán con trai của chính mình cũng muốn lưu lại Bình Đức Hải. Sau đó quê nhà bọn họ bị lũ lụt, một nhà bị tách ra, Bình Đức Hải bị người bán vào cung, hắn một đường leo lên vị trí tổng quản thái giám Khôn Ninh Cung, vẫn luôn không quên tìm một nhà tiểu thúc phụ. Mãi đến năm kia mới tìm được, tiểu thúc phụ của hắn đã qua đời, đường huynh đệ của hắn cũng đều chết hết, chỉ còn lại một cháu trai hiện giờ mới mười lăm tuổi.”
“Bình Đức Hải xem cháu trai như con ruột, ngoại trừ đứa cháu này, lại không còn người thân nào khác, mà đứa cháu này thế nhưng lấy danh nghĩa thân thích bà con xa của Trường Ninh hầu phu nhân đọc sách ở Trường Ninh Hầu phủ gia học.”
Nói tới đây, vẻ mặt bình tĩnh của Từ Lệnh Sâm mới lộ ra vài phần cười lạnh: “Hoàng Hậu vì thu nạp Bình Đức Hải, có thể làm được một bước này đích xác khiến người khâm phục, đương nhiên, này cũng có thể xem như làm con tin. Cho nên, cho dù Bình Đức Hải không vì chính mình, vì cháu trai, hắn cũng tuyệt đối sẽ không phản bội Hoàng Hậu.”
Kỷ Thanh Y âm thầm gật đầu.
Nói cách khác, kiếp trước người giết hại Từ Lệnh Sâm, thật là Hoàng Hậu không thể nghi ngờ.
Từ Lệnh Sâm hiểu rõ những việc này, lại tra được hoàng đế có một tiểu công chúa, tất nhiên là từ trong miệng Bình Đức Hải được đến tin tức, chỉ là không biết hắn dùng thủ đoạn gì, có thể bị Hoàng Hậu phát hiện hay không.
“Hoàng Hậu cho rằng bắt chẹt cháu trai của Bình Đức Hải, liền không có sơ xuất, lại không biết nàng có thể lợi dụng cháu trai khống chế Bình Đức Hải, người khác cũng có thể.”
Lúc Từ Lệnh Sâm nói chuyện nhớ tới kiếp trước thống lĩnh đại quân chiến thắng trở về, đế vị dễ như trở bàn tay, lại bị Bình Đức Hải độc chết.
Trước khi hắn xuất chinh cãi nhau với nàng một trận, lại thời thời khắc khắc đều vướng bận nàng, hắn đã trở lại, hắn có thể chính mình làm chủ, có thể quang minh chính đại cưới nàng.
Lúc hắn trở về có bao nhiêu vui vẻ, lúc sắp chết liền có bấy nhiêu tuyệt vọng, bấy nhiêu không cam lòng.
Hắn hận chết độc thủ phía sau màn.
Cho nên, sau khi sống lại biết người hại chết hắn là Hoàng Hậu, ngay cả làm bộ làm tịch thân cận với Hoàng Hậu hắn cũng không muốn, đối với Hoàng Hậu, hắn chỉ có cung kính và xa cách, lại không thể nào thân cận như trước.
Hoàng Hậu dùng rất nhiều phương pháp, hắn đều là nhàn nhạt.
Nhưng hắn là người sau khi chết sống lại, cho dù Hoàng Hậu nghĩ nát óc cũng sẽ không hiểu vì sao hắn sẽ đột nhiên thay đổi.
“Nàng yên tâm, ta vẫn chưa trực tiếp tiếp xúc với cháu trai của Bình Đức Hải, chỉ là làm người hạ một loại cổ sẽ phát tác đêm trăng tròn cho hắn, Bình Đức Hải vì thuốc giải, không thể không nghe lệnh ta. Chẳng qua, hắn căn bản không biết người hạ cổ cháu trai hắn là ai.”
Từ Lệnh Sâm nắm tay Kỷ Thanh Y nói: “Y Y, nàng yên tâm, đời này, ta sẽ không giẫm lên vết xe đổ.”
Nàng đương nhiên biết.
Sau khi sống lại, hắn làm nhiều chuyện như vậy, nàng đều xem ở trong mắt.
Nàng nghĩ nghĩ, nói: “Độc thủ phía sau màn hãm hại tiểu công chúa cũng là Hoàng Hậu?”
“Đúng vậy.” Từ Lệnh Sâm gật gật đầu: “Ta từ chỗ Bình Đức Hải biết được rất nhiều chuyện Hoàng Hậu làm, có một vài chuyện không đủ để lay động địa vị của nàng, còn có một vài chuyện tuy ngoan độc