Đánh giá: 8.8/10 từ 9 lượt
Kiếp trước, Ngọc Nương là ái thiếp của Tấn vương, hưởng sủng ái chưa được bao nhiêu ngày, mạng đã về tây thiên.
Trùng sinh, nàng quyết định bảo toàn cái mạng nhỏ, làm tốt công việc bà vú của mình, tuyệt đối không mưu toan, thấy người sang bắt quàng làm họ như kiếp trước.
Nhưng không ngờ, ở kiếp trước Tấn vương kia luôn mặt lạnh với nàng, ‘chỉ làm không nói’, thế nhưng lại tiếp cận nàng, nắm tay nàng cùng nhau bước đi lên.
Người đời ai cũng biết, Tấn An đế có một ái thiếp, từ lúc còn ở đất phong đã có thừa vinh sủng, sau khi vào cung, danh tiếng lại có một không hai, độc sủng hậu cung.
Đối với ái thiếp này, có rất nhiều lời đồn thổi từ dân gian hương dã, điều duy nhất mà ai ai cũng đều biết, đó là, lúc ái thiếp này chưa bước chân vào vương phủ đã là một quả phụ, nghe đâu còn dẫn theo nhi tử.
Tấn An đế rất có kỷ cương với công việc nội chính, chuyên cần chăm lo việc nước, chính là minh quân một đời, duy độc là liên tiếp váng đầu khi ở trên người của ái thiếp này, khiến thế nhân chỉ trích rất nhiều.
Mà sự kiện hoang đường nhất, đó chính là, nhận nhi tử của ái thiếp kia dưới danh nghĩa của mình.
Đối mặt với chuyện này, Tấn An đế tự mình đứng ra bác bỏ tin đồn: "Là thân sinh."
Bình luận truyện