Edit: Rau Chân Vịt. Beta: Hắc Thiên
“Thiếu gia, công việc ngày hôm nay của ngài còn chưa xong.” Vistor ở phía sau Cali, ánh mắt nhìn người nằm trên giường kia. Chậc, lại là một tên có nhan sắc, ánh mắt thiếu gia cho tới giờ vẫn tốt như vậy.
“A? Vistor, cũng không thể chờ ta một chút a?” Cali đáng thương cầm lấy góc áo Vistor. “Kia, thiếu gia cần phải trả giá một chút chứ.” Vistor cười tao nhã, hơi cúi người, ý muốn tới gần Cali.
Sắc mặt Cali trong nháy mắt có chút mất tự nhiên, “Ách, hiện tại không được...” “Ta hiểu rồi, thiếu gia, tối nay tới phòng ta, ta sẽ “chiêu đãi” người.” Vistor nâng người lên, đến giữa cửa, cung kính cúi chào rồi ra ngoài.
“Hô...” Cali thở phào, một lần nữa dời tầm mắt lên người đang nằm trên giường. “Ngươi tên gì?”
“Hách Tư Đặc.” Hắn thản nhiên trả lời, nhìn vào hai mắt Cali, đôi mắt màu xanh thâm trầm, như muốn cuốn lấy cậu.
Cali thiếu chút nữa liền thất thần, lắc lắc đầu, ánh mắt nhanh chóng nhìn chỗ khác, “Vảy trên người ngươi là bị sao a? Tự bản thân ngươi mọc ra?”
“Ta là xà nhân, bị nguyền rủa.” Hách Tư Đặc cười lạnh, thiếu niên này sẽ nhanh chóng đuổi hắn ra ngoài.
“Xà sao?” Cali đảo mắt, “Xà không phải là biểu tượng cho sự cát tường sao?” Cali không có nói sai, xà tại đất Miêu Cương Trung Quốc chính là linh vật, đối với người Miêu Cương mà nói, xà chính là thần.
Hách Tư Đặc giống như bị cái gì tác động, ngồi bật dậy. Hắn đây là lần đầu tiên, lần đầu tiên nghe thấy có người chấp nhận sự tồn tại của hắn. Vì cái gì, ý nghĩ của thiếu niên này, không giống với người khác?
Có lẽ, hắn nên lưu lại.
“Ngươi vì sao lại ngất ở “khu động vật kỳ quái”?” Cali quan tâm hỏi.
“...” Hách Tư Đặc cúi đầu nhìn mặt đất, “Ta là vật triển lãm chạy trốn khỏi nơi đó.”
“Nguyên lai ngươi là vật triển lãm a.” Cali cười cười, “Như vậy ngươi không có người thân đúng không?”
“Ân.” Hách Tư Đặc một lần nữa ngẩng đầu lên, “Cho nên xin ngươi thu nhận ta.”
“Không được! Thiếu gia không thể đáp ứng hắn!” Ngả Lệ Lợi bước vào phòng, lớn tiếng ngăn cản.
“Vì cái gì? Nhà chúng ta cũng không phải không nuôi nổi.” Cali phản bác. “Thiếu gia, nhà Tư Mễ Nặc Á không phải nơi thu nhận và giúp đỡ” Tư Nại Khoa cũng đi tới, “Không thể để một người vô dụng ở đây.”
“Ta không cần dùng người.” Hách Tư Đặc vỗ tay, một đoàn xà đủ màu sắc theo các phương hướng tiến lại gần bọn hắn, “Ta có thể điều khiển mọi loài xà, nhà Tư Mễ Nặc Á sẽ được xà của ta canh giữ.”
“Thật lợi hại!” Cali ý muốn lại gần, liền bị Tư Nại Khoa ngăn lại: “Thiếu gia, xà này có thể có độc, không cần đến quá gần.”
“Hừ!” Xem ra không cản được tên xà nhân này tiến vào nhà Tư Mễ Nặc Á, Ngả Lệ Lợi giận dỗi duỗi cánh bay ra khỏi cản phòng đầy xà.
Thì ra bọn hắn cũng không phải người thường. Hách Tư Đặc đem mọi việc nhìn ở trong mắt.
****
Đầu tiên là việc kiếm tiền.
Cali cầm bảng kế hoạch vừa mới viết xong, ngón tay xoa cằm.
Kiếm tiền = mở công ty. Cali cau mày, đã có công ty thời trang, vậy còn kiểu công ty gì có thể kiếm tiền?
Đúng rồi, làm quán rượu! Cali vỗ bàn, đứng trước cửa hô: “Vistor, kêu mọi người đến họp!”
“Vâng, thiếu gia.” Vistor đứng ngoài cửa đáp.
Một cuộc họp buổi sáng, Cali đem cách nhìn và ý tưởng của mình nói cho mọi người, đồng thời họ cũng nêu ra đề nghị, yêu cầu đảm đương vài chức vụ. Tóm lại, cuộc họp diễn ra rất thành công.
Kế hoạch kiếm tiền, bước đầu đã được vạch ra.