Ai cũng nói Dịch Quân Phi không gần nữ sắc, cho dù trước đây cùng vợ chưa cưới Hách Thanh Mai cũng là tôn trọng nhau như khách, chưa từng thấy qua anh thân cận với một người phụ nữ như thế này!
Thậm chí là trước mặt mọi người muốn đòi công bằng cho một người phụ nữ.
Triệu Cúc Hoa quỳ xuống, run rẩy xin lỗi: “Y Mộc, đều… đều là tôi không đúng, là tôi không nên nói cô như vậy, tôi… tôi sau này sẽ không như thế nữa, mong cô thứ lỗi cho tôi!”
Lăng Y Mộc nhìn bộ dạng này của Triệu Cúc Hoa, hoàn toàn không thông cảm chút nào. Dù sao Triệu Cúc Hoa đối với cô cũng chưa từng thông cảm, cô cũng không có thánh mẫu đến mức sẽ thông cảm với một người luôn chế nhạo trào phúng mình.
Chỉ là cô hoàn toàn không thích cách này, dù cho Triệu Cúc Hoa quỳ xuống như vậy, trong lòng cô cũng hoàn toàn không có chút sảng khoái nào.
“Chị à, chị nói muốn tha thứ cho cô ta sao?” Dịch Quân Phi thì thầm, giống như là muốn cho cô một cơ hội lựa chọn.
“Đây là chuyện cậu quyết định” Lăng Y Mộc rủ mắt xuống, nói: “Tôi đói rồi, tôi muốn ăn cơm”
“Cũng phải, vậy đi thôi” Dịch Quân Phi nói, lại cầm tay Lăng Y Mộc, †ỏ ý muốn quản lý bên cạnh dẫn đường.
Quản lý vội vàng dẫn đường, còn Triệu Cúc Hoa lúc này vẫn ngơ ngác quỳ tại chỗ cũ, có chút không phản ứng được.
Vừa nấy… Dịch Quân Phi gọi Lăng Y Mộc là “chị”?
Đây nghĩa là sao? Lăng Y Mộc đã trở thành chị của Dịch Quân Phi lúc nào? Nhưng vấn đề… thái độ lúc này của Dịch Quân Phi với Lăng Y.
Mộc, nhìn thế nào cũng không giống như thái độ của chị em, ngược lại càng giống như… người yêu hơn!
“Tổng giám đốc Trịnh nhìn thấy Dịch Quân Phi đã đi khỏi, tức giận xông đến nói với Triệu Cúc Hoa: “Cô muốn tìm chết cũng đừng liên lụy đến tôi! Nhớ kĩ, không phải tôi không giúp nhà các cô, mà là cô đã đắc tội Dịch Quân Phi, tôi không giúp nổi”
Tổng giám đốc Trịnh nói xong, thẳng hướng cửa nhà hàng đi đến.
Lúc này Triệu Cúc Hoa mới giống như đột nhiên lấy lại tinh thần, vội vàng đứng dậy, một đường chạy chậm, đuổi kịp tổng giám đốc Trịnh ở cửa nhà hàng. “Em…Em nào biết quan hệ của người phụ nữ đó và Dịch Quân Phi. Cô ta… cô ta vốn dĩ chính là cố ý hại em, chính là cố ý muốn dựa vào Dịch Quân Phi để đối phó em”
“Bất kể là cô ấy có cố ý hay không, nhưng bây giờ người chống lưng cho cô ấy là Dịch Quân Phi”
“Nhưng mà Dịch Quân Phi không phải đã tha thứ cho em rồi sao?
Vừa nãy anh ta chẳng phải đã không khó dễ em nữa rồi sao?” Triệu Cúc Hoa gấp gáp nói.
Tổng giám đốc Trịnh lại dùng một ánh mắt như nhìn một tên ngốc để nhìn Triệu Cúc Hoa. Lúc trước còn cảm thấy người phụ nữ có chút thông minh, nhưng bây giờ lại thấy cô ta ngu ngốc đến đáng sợ.
Giống như loài người, sẽ quan tâm đến chuyện có giãm chết con kiến hay không sao?
Không đoái hoài đến Triệu Cúc Hoa nữa, tổng giám đốc Trịnh trực tiếp lái xe rời đi. Trước khi đi khỏi còn quảng lại một câu, bảo Triệu Cúc.
Hoa sau này đừng bao giờ tìm ông ta nữa.
Gương mặt Triệu Cúc Hoa vặn vẹo cả lại.
Sao lại như vậy được chứ? Cô ta vất vả lắm mới bợ đỡ được tống giám đốc Trịnh, thậm chí đã chịu không ít thiệt thòi, nhưng hiện tại lại không còn gì cả.
Đầu tại vì Lăng Y Mộc! Nếu như cô không quen biết Dịch Quân Phi, vậy thì…
Bỗng nhiên, Triệu Cúc Hoa giật mình một cái, dường như là nghĩ đến điều gì đó.
Không phải đấy chứ… xe của cô ta bị đập, còn có công ty của nhà cô ta xảy ra chuyện, toàn bộ đều là tại Lăng Y Mộc! Bởi vì cô ta từng châm chọc, tính kế Lăng Y Mộc, vậy nên… mới biến thành như vậy?